ZingTruyen.Asia

[EDIT - XUYÊN NHANH] Nam Chủ, Phản Diện Anh Thật Hư Quá Đi

Chương 2 - 4 🍂

tichlam520

Editor: Tịch Lam
Truyện đăng duy nhất ở Wattpad tichlam119988, hãy là người đọc thông thái, đọc ở trang chính chủ để ủng hộ công sức của editor, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
---------------------------
"Là Tề Tử Ngang, người trúc mã trung khuyển si tình với nữ chính."

"Sao lại là anh ta?" Ngu Niểu cảm giác rất khó hiểu.

Hệ thống giải thích: "Bởi vì cuối cùng anh ta hắc hoá, trở thành một đại vai ác, làm cốt truyện vườn trường hài kịch trở thành bi kịch, làm thế giới tiểu thuyết này tan vỡ."

Cho nên lí do chọn anh ta là mục tiêu công lược cũng có thể dễ hiểu, thu phục vai ác để thế giới này trở lại bình thường.

"Vậy điều thứ 2 là gì?"

"2 là hoàn thành tâm nguyện của nguyên nữ phụ, cô ấy muốn để cho Dương Hạo đối với cô ấy cầu mà không được."

Có thể nữ phụ đối với Dương Hạo không yêu thích thuần túy bằng nữ chủ nhưng hắn lại là người đầu tiên cô ấy yêu thật lòng nhưng lại rơi vào kết cục thảm như vậy.

Tuy rằng là do cô ấy reo gió gặt bão, nhưng chung quy thì đó vẫn là tâm nguyện cô ấy không thể buông bỏ được. Ngu Niểu hiểu rõ kịch bản, hơn nữa cô còn nhanh chóng nghĩ ra được kế hoạch, hệ thống rất thích điểm này ở cô.

"Mau nhìn, là Ngu Niểu."

Thời điểm Ngu Niểu từ bên trái hành lang đi qua, có không ít tầm mắt của nam sinh rơi xuống trên người cô, hơn nữa còn khẽ nói nhỏ: "Kìa, cô ấy đang đi về phía bên này." Ngu Niểu thân là hoa khôi, tự nhiên là thành tâm điểm của sự chú ý.

"Ngực căng phồng như kia, một tay chắc sẽ ôm trọn được?"

"Còn có đôi chân kia vừa dài lại vừa trắng nếu mà kẹp ở trên eo thì sẽ sướng chết mất."

Ngu Niểu vẫn duy trì hình tượng nữ thần ôn nhu, thân thiết cười với mọi người. Cũng không biết giả thiết như nào mà cho nam chính và nữ phụ một ban, nam phụ và nữ chính một ban. Bây giờ Ngu Niểu đang đi tìm nam phụ Tề Tử Ngang. Anh cũng là nhân vật phong vân ở trong trường học.

Chẳng qua Tề Tử Ngang là giáo bá, không chỉ ở trong trường học, mà khu vực lân cận cũng không ai dám trêu anh. Thế thì cũng thôi, nhưng anh còn là học thần, luôn giữ ở mấy vị trí top đầu.

Bởi vì là như vậy nên các giáo viên đều làm ngơ đối với việc anh cúp tiết. Tề Tử Ngang là người thảm nhất trong 4 vai. Nữ chính ít nhất còn có gia cảnh bình thường, nữ phụ gia cảnh không tồi, nam chính thì giàu có.

Nhưng thân thế Tề Tử Ngang thì thảm rồi, cha mẹ mất sớm, bà nội thì phải đi nhặt rác để nuôi anh lớn lên, may thay Tề Tử Ngang ở trường học toàn lấy học bổng không cần lo nghĩ tiền học phí.

Ngày thường anh trốn học cũng là dành thời gian đi làm thêm để kiếm tiền sinh hoạt phí, truyện đó chỉ có nữ chính biết và cũng giúp anh giấu bà nội. Bởi vì Tề Tử Ngang thành tích tốt, bà nội Tề vẫn nghĩ anh là một đứa trẻ nghe lời.

Hướng Mẫn và Tề Tử Ngang là hàng xóm với nhau từ nhỏ, cha mẹ cô ấy là người rất tốt, đã giúp nhà Tề Tử Ngang rất nhiều lần. Tề Tử Ngang cũng khắc ở trong tim, vẫn luôn chiếu cố Hướng Mẫn.

Hướng Mẫn hoạt bát rộng rãi, người lúc nào cũng tươi cười giống như ánh mặt trời. Tề Tử Ngang thích và bảo vệ cô ấy cũng là điều dễ hiểu.

"Niểu Niểu, có phải là không ổn hay không? Nam phụ yêu nữ chủ nhiều năm như thế, nam chính cũng có hảo cảm với nữ chủ."

"Chắc là vẫn ổn, bây giờ tôi đi tìm nam phụ." Ngu Niểu đi thẳng vào lớp của Tề Tử Ngang. Anh vẫn sẽ có lúc ở trường học, chẳng qua là ở trạng thái đang ngủ, gọi anh ra ngoài là không có khả năng.

Ngu Niểu đi sang đây quá lạ lùng, những người khác đều ngơ ngác nhìn, không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn cô đi tới bên cạnh Tề Tử Ngang.

Tề Tử Ngang căn bản là mặc kệ hoàn cảnh ồn ào ở bên ngoài, chính anh lại ngủ đến say sưa.
-------------------
Không ai có gan để đi quấy rầy giấc ngủ của giáo bá, từng có một tên côn đồ hoành hành ở quanh đây đều bị Tề Tử Ngang giáo huấn đến nghe lời. Thời điểm mọi người nhìn thấy Ngu Niểu đứng trước mặt Tề Tử Ngang, còn nghĩ rằng mình nhìn nhầm rồi cho nên không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn Ngu Niểu vươn đôi tay chọc chọc cánh tay của Tề Tử Ngang.

Những người này không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh, đó chính là Tề Tử Ngang đấy, lá gan của hoa khôi thật lớn. Sao bọn họ có thể nhẫn tâm nhìn một đại mĩ nhân chịu khổ dưới tay của Tề Tử Ngang chứ? Tuy rằng dường như giáo bá chưa từng đánh nữ sinh.

Kể cả có sợ hãi Tề Tử Ngang, vẫn có nam sinh muốn tiến đến để bảo hộ Ngu Niểu. Sau khi bị Ngu Niểu bám riết không tha quấy rầy, rốt cuộc Tề Tử Ngang cũng tỉnh lại. anh nhíu chặt mày lại, vẻ mặt mang theo khó chịu mà ngẩng đầu lên.

Trên thực tế, anh có một khuôn mặt anh tuấn theo kiểu thư sinh nếu như mặc cổ phục sẽ giống một công tử nho nhã, cũng không biết khí chất ấy là do bản thân anh hay do sự hình dung của mọi người với học bá nữa.

Thân là vai ác nên khuôn mặt và khí chất của Tề Tử Ngang đều đặc biệt xuất chúng, cho dù khi có biểu tình hung ác thì người ta cũng cảm thấy có chút đáng yêu.

Bởi vì có mái tóc đen làm vật tương phản, nên chiếc khuyên tai bên tai trái của anh trở lên lấp lánh rực rỡ. Hình như đó là di vật của mẹ anh để lại, từ xưa đến giờ anh chưa từng tháo xuống. Một cỗ khí chất nho nhã thư sinh tạo cho anh một loại mị lực độc nhất. Lúc này, tầm mắt của anh rơi xuống trên người Ngu Niểu, biểu tình rất không kiên nhẫn.

Ngu Niểu cũng không sợ hãi, hơi mỉm cười với anh: "Tề Tử Ngang, phải làm sao thì cậu mới chịu dạy bù cho tôi?"

Ngu Niểu dứt khoát nói ra mục đích của mình, điều này làm cho Tề Tử Ngang sửng sốt một chút.

Tề Tử Ngang vốn dĩ đang ngủ ngon, không nghĩ đến sẽ có một người không sợ chết đến làm phiền. Nhìn thấy là một nữ sinh, Tề Tử Ngang còn có chút phong độ thân sĩ, sẽ không động thủ với bạn học nữ.

Nhưng nếu như cô không nói được một lí do làm hắn vừa lòng, anh sẽ giáo huấn cô một chút. Ban ngày Tề Tử Ngang ngủ trên trường bởi vì hắn thường đi làm thêm đến tận đêm muộn, nếu như anh thiếu ngủ thì tâm tình sẽ không tốt.

Mới liếc mắt nhìn một cái, anh đã nhận ra người đến là hoa khôi của trường. Mặc dù ngoại trừ Hướng Mẫn ra hắn không để ý đến chuyện của nữ sinh khác, nhưng mà danh tiếng của hoa khôi quá lớn, vẫn sẽ có chút ít tin tức truyền đến tai của anh.

Đặc biệt là do trí nhớ của anh rất tốt, thông tin khi tiếp nhận được sẽ có ấn tượng rất lâu, ví dụ như những lời nghị luận của mấy nam sinh kia đối với Ngu Niểu. Điều này khiến cho Tề Tử Ngang không thể không cẩn thận đánh giá vóc dáng của cô. Anh ở rất gần cô, tự nhiên nhìn rõ ràng hơn so với những nam sinh kia.

Cho dù là đang mặc áo đồng phục cũng không thể che được nét quyến rũ của đôi thỏ trắng trước ngực cô, trong lòng Tề Tử Ngang nhanh chóng đo lường một chút, nếu như nắm lại thì một tay của anh cũng khó mà bao trùm hết.

Ở dưới váy đồng phục là một cặp đùi đẹp thẳng tắp, làn da trắng đến nỗi như có thể phát sáng lên, khi sờ lên cảm giác nhất định sẽ rất tốt. Cô đứng ở trước mặt anh, hai chân khép lại, khe hở kia khiến cho người ta miên man suy nghĩ. Muốn thưởng thức phong cảnh ở bên trên, hoặc hung hăng tách hai chân của cô ra. Thậm chí Tề Tử Ngang còn ngửi được hương thơm của thiếu nữ truyền đến.

Ý thức được suy nghĩ bậy bạ của mình với hoa khôi trước mặt, Tề Tử Ngang vội vàng rời tầm mắt. Lỗ tai của anh hồng thấu, có chút không dám nhìn vào Ngu Niểu, bởi vì căng thẳng nên khuôn mặt anh banh ra, ngược lại khiến người ta hiểu nhầm là đang sinh khí.
----------------------------
Trên người anh tản ra hơi thở người sống trớ gần, người bình thường cũng sẽ không muốn tìm ngược mà xán lại. Nhưng mà trong lòng Ngu Niểu thì khác, biết anh vẫn chưa bước vào giai đoạn hắc hoá, kỳ thật giờ anh vẫn là một con người ngoài lạnh trong nóng, là một thiếu niên ngây thơ và thiện lương.

"Thật ngại quá vì đã quấy rầy giấc ngủ của cậu." Ngu Niểu nhấp môi cười, thanh thuần lại ôn nhu, đối với thiếu niên đang trong tuổi trẻ nhiệt huyết thì đây tính là một lực sát thương trí mạng.

Đương nhiên là anh khác so với các nam sinh còn lại, trong lòng Tề Tử Ngang chỉ có tiểu thanh mai Hướng Mẫn, nhưng anh cũng thừa nhận, Ngu Niểu rất động lòng người. Khi Ngu Niểu nói xin lỗi, lại không có ý muốn trốn tránh, hiển nhiên là vẫn đang đợi đáp án từ anh.

Sự quẫn bách trong lòng Tề Tử Ngang tan đi, cánh môi nhấp khẩn, không chút lưu tình mà cự tuyệt Ngu Niểu: "Không có thời gian."

Ngu Niểu cũng không thất vọng, đây cũng nằm trong dự kiến của cô rồi.

Cô mềm nhẹ nói: "Không sao, vậy tôi đi trước, hẹn gặp lại."

Không đợi Tề Tử Ngang đáp lại, Ngu Niểu liền xoay người rời đi, dáng người uyển chuyển dịu dàng thướt tha, hoàn toàn thể hiện ra bộ dáng của một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều.

Thật ra Tề Tử Ngang không hề có cảm giác, nhưng Hướng Mẫn lại chạy đến bên người anh, vỗ vai giống những anh em tốt. Hướng Mẫn rất có sức sống, tính cách cũng giống như một người con trai.

"Tử Ngang, cậu lợi hại nha, có thể khiến hoa khôi chủ động lại gần, gần đây có phải đụng trúng vận đào hoa không?" Hướng Mẫn trêu Tề Tử Ngang một chút. Đối với người thanh mai duy nhất của mình, Tề Tử Ngang rất lúng túng, đối xử với cô ấy cũng ôn nhu hơn so với người khác.

Chỉ là nội dung trong câu nói của Hướng Mẫn khiến ánh mắt Tề Tử Ngang tối sầm lại: "Cậu cho rằng như thế là rất tốt à?" Tề Tử Ngang sắc mặt lạnh nhạt hỏi. Chẳng qua anh luôn để gương mặt này, Hướng Mẫn cũng không nhận ra là anh đang không vui.

"Đương nhiên là tốt rồi, tiểu tử cậu biết sẽ có bao nhiên nam sinh ghen tỵ không? Cần phải nắm chắc cơ hội biết không." Hướng Mẫn làm mặt quỷ với Tề Tử Ngang rồi nói.

Nhưng mà sắc mặt của Tề Tử Ngang đột nhiên lạnh xuống: "Mau về chỗ đi, trở về nhớ nghiêm túc nghe giảng, lần trước bác gái có hỏi thành tích của cậu đấy."

Lời nói của Tề Tử Ngang làm Hướng Mẫn không nhịn được kêu rên một tiếng, quả nhiên nhanh chóng về lại chỗ ngồi của mình.

Thành tích của Hướng Mẫn vẫn luôn ở tầm trung, căn bản là không thể đánh đồng với người trúc mã nghịch thiên mình, đây là nỗi đau ở trong lòng của cô ấy. Có Tề Tử Ngang làm tấm gương, nên bố mẹ cô ấy đều nhìn cô ấy bằng ánh mắt hận rèn sắt không thành thép.
_____________
"Tôi còn tưởng cô cứ như vậy mà từ bỏ chứ!"

"Tất nhiên là không có khả năng rồi."

Lúc này Ngu Niểu đang đứng ở con hẻm nhỏ gần nhà Tề Tử Ngang. Nơi này quả thât là rất hỗn loạn, những từ như bần cùng và ô uế không hợp với Ngu Niểu, cô như là tiểu thiên sứ lạc nhầm vào địa ngục.

"Cô muốn đổi chiến lược, bắt đầu tiếp cận từ người nhà của Tề Tử Ngang sao?"

Tuy rằng hệ thống không can thiêp vào hành động của Ngu Niểu, nhưng hai bọn họ vẫn sẽ giao lưu một chút.

Ngu Niểu khí định thần nhàn nói: "Loại chuyện này luôn có rủi ro, cách làm này có tốt có xấu. Liệu tiến thêm một bước có làm Tề Tử Ngang chán ghét? Phải thử mới biết được."

Ngu Niểu dẫm phải một bãi nước nhỏ, làm đôi giày trắng của cô nhiễm bẩn, nhưng cô không để ý chút nào.

Sự xuất hiện của Ngu Niểu khiến mọi người chú ý, cô và bọn họ không phải là người cùng một thế giới. Ngu Niểu đi thẳng đến trước cửa nhà Tề Tử Ngang, trước đó cô đã tìm hiểu địa chỉ nhà hắn.

Ngu Niểu giơ tay nhẹ nhàng gõ cửa, cô biết trong nhà chỉ có người bà sống nương tựa với anh.
_______________________
Mọi người hãy để lại bình chọn để mình có thêm động lực nha, nếu trong quá trình đọc truyện mà có lỗi sai hoặc có góp ý gì thì mọi người hãy để lại bình luận cho mình biết với nhé😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia