ZingTruyen.Info

[EDIT - XUYÊN NHANH] Nam Chủ, Phản Diện Anh Thật Hư Quá Đi

Chương 12: H

tichlam520

Editor: Tịch Lam
      Truyện đăng duy nhất ở Wattpad tichlam119988, hãy là người đọc thông thái, đọc ở trang chính chủ để ủng hộ công sức của editor, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
______________
Đầu vú trắng nõn mềm mại bị Tề Tử Ngang xoa nắn thành nhiều hình dạng, kể cả không nhìn nhưng dựa vào cảm giác trên tay mà tưởng tượng cũng khiến trong lòng của Tề Tử Ngang bốc lên một ngọn lửa, thân thể rung động càng nhiều, côn thịt ở dưới hạ thân lại phồng to và ngẩng cao hơn.

Tề Tử Ngang không cầm lòng được mà bắt đầu mút hôn đầu vú của Ngu Niểu, lúc mút còn phát ra tiếng 'chụt, chụt'. Nhưng mà như vậy vẫn không khiến Tề Tử Ngang thỏa mãn, anh vừa liếm vừa hôn ở trên cơ thể Ngu Niểu, tạo ra những vết đỏ ái muội, nhìn càng diễm lệ mê người, càng nhìn càng khiến đôi mắt của anh như muốn phun ra lửa.

Tay Tề Tử Ngang càng dùng sức hơn giống như là đang xoa bông. Ngón tay dài của anh cũng không ngừng đùa bỡn đỉnh anh đào nhỏ, kẹp nó sau lại thả ra, lòng bàn tay không ngừng vuốt ve, khiến thân thể Tề Tử Ngang như muốn nổ mạnh.

Rốt cuộc, sau khi liếm hôn khiến bầu ngực Ngu Niểu ướt dầm dề một mảnh, thì anh hôn lên đỉnh anh đào, thật cẩn thận mà vươn đầu lưỡi liếm láp, lại ngậm hơn nửa nhũ thịt vào miệng.

Tề Tử Ngang cơ khát mà không ngừng liếm mút như muốn nuốt vào, hạ thân cũng không nhịn được mà đưa đẩy. Lúc này rốt cuộc anh cũng không nén nhịn như lúc đang trong nhà vệ sinh nữa, có thể tùy tâm sở dục, làm việc mà anh muốn làm với Ngu Niểu, suy nghĩ ấy khiến thân thể anh càng thêm kích động.

Tề Tử Ngang thả hai bầu ngực bị anh yêu thương xuống, hơi ngừng thở mà chậm rãi rời tay xuống phía dưới, muốn cởi quần lót của Ngu Niểu xuống.

"Tít, tít, tít, tít!" Đồng hồ báo thức ở trước cửa sổ vang lên đánh thức Tề Tử Ngang.

Anh tức giận mở mắt, trong lòng nghĩ chậm thêm chút nữa thì tốt, như vậy anh có thể chiêm ngưỡng được cảnh đẹp dưới váy Ngu Niểu.

Sau nghĩ ý thức được suy nghĩ của mình, Tề Tử Ngang đột nhiên dùng gối đầu che kín mặt, anh thật sự không còn mặt mũi đi gặp người, bởi vì Tề Tử Ngang cảm nhận được sự ướt át dưới háng.

Đây là tình huống chưa có bao giờ, hôm qua sau khi Ngu Niểu rời đi, ngoài mặt Tề Tử Ngang hết sức bình tĩnh, anh treo một khuôn mặt như chưa xảy ra chuyện gì. Nhưng mà điều gì càng cố áp xuống thì lúc bùng nổ càng lợi hại, điều này khiến Tề Tử Ngang không thể lừa mình dối người thêm nữa.

Anh thật sự sinh ra ý tưởng không an phận đối với Ngu Niểu, suy nghĩ đến nỗi tưởng tượng cô trở thành đối tượng mộng xuân. Tề Tử Ngang lén lút rời giường, nhanh chóng chạy đến nhà vệ sinh giặt quần, trước giờ anh chưa từng chật vật như thế, trong lòng cũng khó nén được mà xuất hiện sự ngượng ngùng.

Anh đang cố không nghĩ đến Ngu Niểu, vì giờ chỉ cần nghĩ đến sẽ khiến lòng anh nóng lên.

--------------
Nói về Ngu Niểu, sau khi cô rời khỏi nhà Tề Tử Ngang thì cô bắt đầu né tránh anh. Bởi vì cô biết kích thích như thế là đủ rồi, phải để thời gian cho Tề Tử Ngang có thể tiếp nhận.

Rốt cuộc anh thích Hướng Mẫn nhiều năm như thế, muốn để anh lập tức thích nữ sinh khác thì khồn thực tế. Chỉ là một chiêu này của Ngu Niểu đánh quá đẹp, sẽ khiến ấn tượng của anh thêm sâu hơn.

Đặc biệt là Tề Tử Ngang bình tĩnh lại nhạy bén, anh cũng không phải là Hướng Mẫn. Anh đã sớm nhìn ra Hướng Mẫn đối xử khác biệt với Dương Hạo chỉ là bản thân cô ấy chưa nhận ra. Ban đầu Tề Tử Ngang rất phẫn nộ, anh cho rằng mình và Hướng Mẫn có tình ý với nhau, vì Hướng Mẫn sẽ không có lí do gì mà thân cận với anh như thế.

Hướng Mẫn và Dương Hạo thân mật như vậy khiến anh có cảm giác bị phản bội. Kết quả, Tề Tử Ngang phát hiện khi Hướng Mẫn ở chung với nam sinh khác cũng phóng khoáng giống vậy, bất kể là kề vai sát cánh hay uống chung cốc nước.

Kỳ thật Hướng Mẫn cũng sở hữu một thân thể ngây ngô nữ tính, chỉ là cô ấy đã quen nhào lên lưng anh hoặc Dương Hạo. Cô ấy có tính cách như một tiểu tử choai choai, cho rằng bản thân cô ấy và họ là anh em tốt nên sẽ không chú ý như các nữ sinh khác.

Tề Tử Ngang không giúp họ chọc phá tầng quan hệ ái muội kia, nếu làm thì không phải tác thành cho họ ư? Nhưng mà Tề Tử Ngang cũng có chút khó chịu, dưới tình huống như thế, anh cũng không có khả năng thổ lộ với Hướng Mẫn.

Điều này lại tạo cơ hội cho Ngu Niểu, ở thời điểm Tề Tử Ngang đang tâm phiền ý loạn thì cho anh một kích trí mạng. Đến nỗi việc Tề Tử Ngang không phá hỏng tầng ái muội kia lại là việc Ngu Niểu phải làm.

Ngu Niểu còn nhớ rõ cô còn một nhiệm vụ khác, cho nên cô vẫn luôn xuất hiện trước mặt nam chính để tạo cảm giác tồn tại. Thời điểm Dương Hạo chốt lịch chơi bóng với đội của hắn có đi qua một cửa hàng bán hoa, tại đây gặp Ngu Niểu đang đứng bên đường chọn hoa.

Đôi tay trắng nõn của cô nhẹ nhàng cầm một đóa hoa đỏ tươi, đưa lên chóp mũi mà ngửi. Ngu Niểu nhắm mắt lại vẻ mặt hưởng thụ, mĩ nhân và hoa tươi, cảnh đẹp yên tĩnh khiến  Dương Hạo như bị đánh sâu vào thị giác, làm hắn ngơ ngác mà đứng nhìn thật lâu.

Tuy rằng lần trước sau khi bị Hướng Mẫn chọc cười khiến hắn tạm thời quên đi. Nhưng đối với vị hoa khôi như Ngu Niểu, ấn tượng của Dương Hạo càng thêm khắc sâu, hơn nữa dần dần nảy sinh tình cảm chân thật.

Ngu Niểu không giống một bóng hình nhạt nhòa như trước nữa mà tồn tại như một nữ hài tốt đẹp bên cạnh hắn, khơi dậy cảm giác muốn chinh phục trong lòng Dương Hạo, hắn nhất định phải theo đuổi được cô.

Ít nhất trước khi mục tiêu này hoàn thành, Dương Hạo sẽ không dễ dàng mà từ bỏ giữa chừng, rời lực chú ý lên người Hướng Mẫn.

"Lại gặp nhau nha, cậu thích hoa gì, tôi tặng cậu!"

Dương Hạo sửa sang lại đầu tóc của mình, bày ra tư thế mà hắn cảm thấy đẹp nhất xuất hiện trước mặt Ngu Niểu. Ngu Niểu vừa thấy hắn không nhịn được mà nhăn mày, cho dù là vậy cô vẫn dùng ngữ khí nhỏ nhẹ để trả lời hắn: "Cảm ơn, không cần."

Dương Hạo vẫn giống như trước, giả vờ không hiểu lời cự tuyệt của cô, dán sát vào người cô nói: "Coi như là lời xin lỗi của tôi đối với chuyện lần trước."

Dương Hạo nam sinh này, nếu như bình tĩnh mà xem xét thì cũng không đến nỗi làm người ta chán ghét. Ngu Niểu chỉ là hơi mỉm cười nói: "Cậu có bạn gái rồi, không thể cứ vây quanh nữ sinh khác như vậy được."

"Bạn gái gì? Tôi có bạn gái bao giờ chứ?" Ngu Niểu nói khiến Dương Hạo rất nghi hoặc.

Ngu Niểu giả vờ giật mình một chút: "Hướng Mẫn không phải bạn gái của cậu à? Tôi thấy các cậu thân mật như vậy, nhìn giống như một đôi tình lữ, tôi còn tưởng rằng.....Xin lỗi."

"Nhưng mà, cô ấy chắc chắn thích cậu, nói cách sao, nữ sinh khác sao có thể làm được như thế? Cậu không cần làm cô ấy thương tâm." Tạm dừng một chút, Ngu Niểu tỏ ra bộ dáng như vì hắn suy nghĩ.

"Cái gì? Cậu hiểu nhầm rồi." Dương Hạo vẻ mặt mộng bức, theo bản năng mà phản bác nói: "Cô ấy và cậu không giống nhau, cô ấy giống một nam sinh hơn đấy."

Nhưng biểu tình của Ngu Niểu lại rất kiên định, khiến Dương Hạo đều cảm thấy hơi mơ hồ.

Cô bất đắc dĩ thở dài một hơi rồi rời đi. Đầu óc Dương Hạo vì lời nói của cô mà mờ mịt, đại khái là vì hắn là một học tra, rất dễ lừa. Chẳng qua, chọc thủng tầng giấy ái muội đấy cũng chưa chắc là chuyện tốt, rất nhanh Hướng Mẫn sẽ cảm nhận được.
----------------------
Tặng mình 1 🌟 để cho mình có động lực sớm hoàn truyện nha 😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info