ZingTruyen.Info

[edit,xuyên nhanh] Nam chủ đều là xà tinh bệnh

chương 29: hắn vẫn chỉ là cái hài tử (3)

Luoi27

Edit: luoicon27

Ban đêm trăng rằm tròn đầy, sao trời dày đặc tạo thành từng dải từng dải như một ngân hà.

Quý Hải một đường cưỡi mô-tô nổ vang băng qua đường phố an tĩnh, cuối cùng tiến vào một viện độc lập.

"Thiếu gia, ngài đã trở lại." Lý thúc cười ha hả ra nghênh đón.

"Ăn." Quý Hải rầu rĩ lên tiếng.

"Hôm nay ở trường học như thế nào?"

"Vẫn thế."

"Bữa trưa thiếu gia ăn cái gì?" Lý thúc quan tâm hỏi.

"... Đồ ăn cay."

"Thiếu gia!" Lý thúc không tán thành nhíu mày: "Vết thương của ngài còn chưa tốt, sao có thể ăn loại đồ ăn cay kích thích như thế này!"

Quý Hải dừng bước chân, hắn quay đầu nhìn Lý thúc: "Không thể ăn sao?"

"Đương nhiên không thể, đồ ăn quá cay không có lợi cho việc miệng vết thương khôi phục!" Lý thúc nghiêm túc dặn dò: "Thiếu gia, lần sau ngài không cần ăn loại đồ ăn như vậy."

Bởi vì canh suông ăn rất ngon, tôi muốn cho cậu nếm thử. Trong đầu đột nhiên vang lên thanh âm dễ nghe của thiếu nữ.

Cái lý do gì gì đó, hắn liền biết cô nói dối, Quý Hải nhịn không được nâng khoé miệng lên.

Quả nhiên là nữ nhân ngu ngốc, hừ!

_________

Từ Tư Tư tựa hồ nhận định Quý Hải sẽ dạy hư Ôn Noãn, vì vậy từ lúc cãi nhau trước đó, cô liền trở thành người thủ hộ bên người Ôn Noãn, trừ bỏ thời gian đi học, còn lại lúc nhàn rỗi sẽ đảo quanh bên người Ôn Noãn. Lúc thì cùng nhau làm bài tập đọc sách, lúc thì lại nói cùng đi WC, ngay cả cơm trưa cũng mang từ nhà đến để cùng Ôn Noãn đi nhà ăn.

"Bạn học Từ, cậu không cần khẩn trương như vậy, Bạn học Quý sẽ không làm hại tớ." Giờ thể dục, sau khi làm công tác chạy bộ thường ngày xong học sinh liền giải tán tự do hoạt động, tính toán muốn đi mua bình nước Ôn Noãn không ngoài ý muốn nhìn thấy Từ Tư Tư mang theo ly nước đi theo phía sau mình.

"Ôn Noãn, cậu còn không rõ sao!? Tớ lo lắng không phải vì Quý Hải thương tổn cậu mà sợ hắn sẽ coi trọng cậu, muốn theo đổi cậu!"

Thấy Ôn Noãn nói chuyện cùng mình, Từ Tư Tư lập tức kích động chạy lên: "Quý Hải chính là một tên côn đồ, hắn luôn cùng đám người lung tung rối loạn quậy với nhau, lúc hắn đánh nhau tớ đã nhìn thấy rất nhiều lần! Cậu bị loại tra nam này coi trọng, về sau không biết sẽ gặp bao nhiêu nguy hiểm!"

" Bạn học Từ, tớ biết ý tốt của cậu." Ôn Noãn ôn hoà cười nói: "Chỉ là những chuyện không có căn cứ như vậy về sau đừng nói thì hơn, này đối với thanh danh của bạn học Quý  cũng không tốt."

"Vốn dĩ thanh danh của Quý Hải đã không tốt , cậu cứ hỏi thăm xem, toàn trường này đều biết Quý Hải là cái dạng người gì." Ôn Noãn tươi cười làm trong lòng Từ Tư Tư vui sướng rất nhiều, thanh âm của cô ta cũng dần dần trở về như cũ: " Ôn Noãn, cậu phải nghe tớ, không cần cùng loại người như Quý Hải này tiếp xúc. Cậu học tập tốt như vậy, không cần cùng bọn người du thủ du thực qua lại, nó sẽ trở thành hắc lịch sử mà cả đời cậu cũng không thể xoá sạch đó!"

Đứa nhỏ này nghĩ đúng là xa, Ôn Noãn yên lặng thở dài, cũng không tiếp tục vấn đề này: "Tớ muốn mua bình nước, bạn học Từ có vật cần mua sao?"

Từ Tư Tư cho rằng mình đã thuyết phục được Ôn Noãn, cô ta cười vui sướng, bước nhỏ tới bên cạnh Ôn Noãn xem cô lựa chọn đồ uống: "Không có, tớ đi theo là để bảo hộ cậu."

"Xuy-----"

Thanh âm trào phúng cười nhạo từ phía sau vang lên, Từ Tư Tư giống như sau lưng có rada, không cần quay đầu lại cũng biết người phía sau là ai, động tác cô ta nhanh chóng đem Ôn Noãn bảo vệ phía sau: "Quý Hải, sao cậu lại tới đây!"

Quý Hải trực tiếp làm lơ Từ Tư Tư, hắn xuyên qua cô ta mà nhìn về phía người mặc đồng phục màu đen đằng sau, dáng người duyên dáng yêu kiều đang đứng cạnh tủ lạnh Ôn Noãn: "Này, lấy cho ta bình nước."

"Ôn Noãn không cần để ý tới hắn!" Từ Tư Tư giật giật thân mình, ngăn trở tầm mắt của Quý Hải: " Chính cậu không có tay sao, sao không tự mình lấy."

"Không sao đâu bạn học Từ, chuyện nhỏ không tốn sức lực mà thôi." Ôn Noãn vỗ vỗ bả vai Từ Tư Tư ý bảo cô không cần khẩn trương như vậy, cô chớp chớp mắt, cười nhìn Qúy Hải: "Cậu muốn uống gì?"

"Tuỳ tiện." Hắn không sao cả phất tay.

Ôn Noãn từ trên giá tủ lạnh cầm một chai nước khoáng có nhiệt độ bình thường, vừa muốn đưa qua đã bị Từ Tư Tư chặn đứng, cô ta đoạt lấy chai nước khoáng hướng Quý Hải ném: "Cho cậu nước, không cần lại tiếp cận chúng ta!" Nói xong liền kéo Ôn Noãn đi về phía quầy thu ngân.

Nước khoáng bay một đường cong parapol hoàn mỹ về phía Quý Hải, mắt nhìn bình nước sắp sửa đâm vào lòng ngực, hắn lại đột nhiên xoay người hướng cửa đi đến.

Bang! Nước khoáng va vào tủ lạnh, lăn hai vòng trên mặt đất mới ngừng lại.

Từ Tư Tư lôi kéo Ôn Noãn chạy điên cuồng rất lâu, qua hơn phân nửa cái sân thể dục mới ngừng lại, cô ta nhìn nhìn phía sau, xác định đằng sau không có ai mới thở mạnh ra một hơi.

" Bạn họcTừ, có phải hay cậu cùng bạn học Quý có cái liên quan gì hay không?" Ôn Noãn nghi hoặc nghiêng đầu, Từ Tư Tư đối với Quý Hải chán ghét quá nghiêm trọng, liền tính Quý Hải học không giỏi, cũng không đến mức phản ứng lớn như vậy đi.

"Ai sẽ cùng cái loại người này nhấc lên quan hệ!" Từ Tư Tư chán ghét bĩu môi.

"Vậy tại sao cậu lại chán ghét bạn học Quý như vậy? Hình như cậu ấy cũng không xúc phạm đến cậu cái gì mà!" Ôn Noãn hỏi.

Từ Tư Tư do dự một chút, cuối cũng cũng như hạ quyết tâm mở miệng: "Tớ nói cho cậu biết, cậu không được nói cho người khác!"

"Được." Ôn Noãn nghiêm túc gật đầu.

"Quý Hải không phải loại học sinh hư bình thường như trong tưởng tượng của cậu đâu." Từ Tư Tư nhíu chặt mày: "Học sinh hư đơn giản chỉ là hùng hài tử học tập kém, trốn học lên mạng không làm bài tập. Mà Quý Hải, hắn có thể coi như là một tội phạm."

"Tội phạm?" Ôn Noãn kinh ngạc trừng lớn mắt.

"Hắn bởi vì đánh nhau đã sớm trở thành khách quen của đồn công an, không phải do nhà hắn có mấy đồng tiền dơ bẩn, hiện tại hắn đã sớm bị đưa vào trại giáo dưỡng." Từ Tư Tư bĩu môi khinh bỉ: "Lần trước, vào một buổi tối tớ về nhà, ở đầu phố thưa thớt người nhìn thấy hắn đánh nhau, kia có chỗ nào là trẻ nhỏ đánh nhau! Kia chính là hành hung đả thương người! Cậu biết trên tay hắn là cái gì không? Đao! Đúng vậy, đao có thể giết chết người!" Cô kích động bắt lấy bả vai Ôn Noãn lắc lắc: "Ôn Noãn, hắn căn bản không phải là người tốt, ngày đó hắn không thương tổn cậu chỉ là bởi vì cậu lớn lên đẹp, hắn coi trọng cậu! Chờ đến ngày nào đó hắn chơi chán cậu còn không biết sẽ xử trí cậu như thế nào đâu!"

"Thì ra là như vậy nha." Ôn Noãn một bộ 'bừng tỉnh đại ngộ': "Khó trách cậu chán ghét hắn như vậy."

"Cho nên nói, cậu nhất định phải cách xa hắn một chút." Biểu tình Từ Tư Tư nghiêm túc nói.

"Được, tớ đã biết" Ôn Noãn đồng dạng một bộ biểu tình nghiêm túc: "Cảm ơn cậu đã nói cho tớ chuyện này."

"Không cần khách khí, chúng ta đều là bạn bè cả, cậu kêu tớ Tư Tư đi, tớ kêu cậu Tiểu Noãn." Từ Tư Tư cười nói.

"Được, Tư Tư." Ôn Noãn mi mắt cong cong.

_____________

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info