ZingTruyen.Com

[EDIT] Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê

Chương 63: Quà sinh nhật

Dalia_kv

Editor: Dalia

Cuối tuần này Mạc Lý trở lại như đã hẹn, và cậu về nhà vào buổi tối sau khi học xong cả ngày, ngay khi về đến nhà, cậu đã ôm chầm lấy anh trai mình, sau đó nhảy lên ghế sô pha và nói: "Ở nhà vẫn là sướng nhất, thoải mái quá đi~" ✧*。٩(ˊᗜˋ*)و✧*。

Lance cười nhìn em trai mình: "Qua năm nhất là được rồi." Đến lúc đó không cần ở ký túc xá.

"Hmm." Mạc Lý nhắm mắt và uể oải khịt mũi.

Lance nhìn Mạc Lý buồn ngủ, nhẹ giọng nói: "Em mệt rồi sao? Em nên về phòng ngủ một chút đi."

Đáp lại anh là câu nói hơi ngái ngủ của em trai: "Em không muốn di chuyển....." _(┐「ε:)_

Lance nghe vậy chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó đem một cái chăn mỏng nhẹ nhàng đắp cho Mạc Lý, cũng may cậu nằm sô pha dài rộng, thoải mái cũng không kém giường là bao nhiêu.

Mạc Lý không hề mở mắt, nhưng lại cảm nhận được động tác của anh trai, cậu không khỏi xoa xoa cái chăn dưới cằm, đối với Lance ngọt ngào nói: "Cám ơn anh nha."

Lance nghe câu này không khỏi bật cười, giơ tay vuốt mái tóc ngắn mềm mại của Mạc Lý, đứng dậy đi vào phòng làm việc, Blue Devil bề bộn nhiều việc, luôn có tài liệu mang về để xử lý. Nhưng ngồi trong thư phòng một lúc, Lance cảm thấy mình không thể bình tĩnh được, cuối cùng chỉ có thể thở dài, cầm lấy tài liệu cần xử lý đến phòng khách, ngồi xuống một chiếc sopha khác cạnh Mạc Lý.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong phòng khách vẫn luôn yên tĩnh chỉ có thể nhìn thấy Lance ngồi ở trên sô pha xử lý công vụ, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt của người đang ngủ trên sô pha, sau đó anh tiếp tục cúi đầu với một nụ cười trên môi và tiếp tục xử lý công việc.

Không biết qua bao lâu, Mạc Lý rốt cục tỉnh lại, sau khi tỉnh, cậu dụi dụi mắt ngây người ngồi dậy, được anh cả rót cho một ly nước nghe anh nói: "Tỉnh rồi thì nên trở về phòng nghỉ ngơi đi."

Mạc Lý gật đầu và bước lên phòng ngủ với cái chăn trên tay.

Lance nhìn bóng dáng em trai biến mất ở đầu cầu thang, nhưng anh không có chút nào động đậy, quả nhiên không bao lâu, anh liền nghe được trên lầu truyền đến một tiếng kinh hô, sau đó anh thấy em trai một mình chạy xuống lầu, Lance dang tay ra với một nụ cười trên khuôn mặt đón nhận em trai đang phấn khích lao tới. ε=ε=(ノ≧∇≦)ノ

"A a! Anh, tại sao anh không nói cho em biết là anh mua 'Chiến tranh giữa các vì sao' này." Mạc Lý một tay cầm vật bất ngờ mà cậu tìm thấy trên giường trong phòng ngủ, tay kia nắm chặt quần áo anh trai sốt ruột kèm kích động lên tiếng. Chiến tranh giữa các vì sao là một trò chơi rất nổi tiếng vừa được phát hành và có số lượng có hạn và nó còn có nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt. Nếu có người muốn giành lấy trò chơi này thì nhất định có thể gọi là vạn quân vạn mã đi qua cầu đơn ván*, quan trọng nhất là một khi có người cướp được thì rất ít người nguyện ý bán, đơn giản là có tiền cũng không mua được thứ tốt.

(Dalia: ý là rất rất khó giống như hàng ngàn người cùng đi qua 1 cái ván gỗ nhỏ.)

"Em không thích sao?" Lance cười hỏi.

"Em thích, em thật sự thích chết đi được! Quả nhiên là anh hiểu em nhất a, em không giành được phiên bản giới hạn này, anh làm sao hay zậy? Sao mua được zậy anh?" Nhìn anh trai, cậu cảm thấy sự tôn kính của mình đối với anh trai giống như một dòng sông dâng trào, gần như nhấn chìm chính cậu.

"Haha bí mật không thể bật mí, em không cần lo lắng nhiều như vậy, dù sao em thích món quà này là được rồi." Lance thấp giọng ho khan một tiếng, giơ tay xoa xoa tóc Mạc Lý, dù sao cũng không nói cho em ấy biết chuyện này. bởi vì anh đã bỏ tiền để mời một trăm chuyên gia chuyên săn đồ số lượng có hạn đến thử vận ​​​​may. Anh chỉ muốn thử nhưng cuối cùng anh thực sự đã giật lấy một cái cho em ấy. Tuy nhiên, anh có thể thấy vẻ phấn khích vui mừng của em ấy thì những rắc rối trước đó là xứng đáng.

Mạc Lý ôm chầm lấy người anh cả, cầm lấy hộp Chiến tranh giữa các vì sao trên tay vuốt ve nó như đang chạm vào một đứa trẻ, nhưng cậu đang đắm chìm trong sự hài lòng thì chợt nghe thấy giọng nói trầm ấm dễ chịu của anh mình. : "Nhận quà của anh rồi không cảm ơn anh sao?"

Đang đắm chìm trong vui sướng Mạc Lý sửng sốt một chút, cảm ơn anh trai sao? Chẳng lẽ... Mạc Lý dứt khoát ôm lấy anh lần nữa, lớn tiếng nói: "Cám ơn anh cả, em vô cùng cảm kích anh nha! Anh là anh trai tốt nhất!" (๑ˊ͈ ॢꇴ ˋ͈)〜♡॰ॱ

Lance sững sờ đẩy Mạc Lý ra, nói: "Không phải lời nói cảm ơn, nếu như thật sự muốn cảm ơn thì cuối tuần này cùng anh đi nghỉ mát đừng ở nhà chơi với nó." Trên thế giới này sẽ không ai hiểu rõ Mạc Lý bằng Lance. Tuy món quà này của anh khiến Mạc Lý rất vui vẻ nhưng rất có thể em ấy sẽ chỉ thu mình trong phòng và chơi game cả ngày lẫn đêm, anh không muốn một kỳ nghỉ vui vẻ lại bị phá tan bởi một món quà từ mình, vì vậy anh vẫn cần giải thích trước.

Nghe anh trai nói xong, Mạc Lý cảm thấy như có một tia chớp từ đâu rơi xuống đầu mình, sao anh lại tàn nhẫn như vậy, cho cậu thứ mà cậu mơ ước nhất nhưng cuối cùng lại không cho cậu có thời gian để chạm vào nó.

Có thể là bởi vì vẻ mặt thống khổ của Mạc Lý quá rõ ràng, Lance hơi cúi mặt nói: "Làm sao vậy? Em không vui?"

"Không, không, em nguyện ý, em rất vui!" Mạc Lý nghe được Lance nói như vậy vội vàng đem Cuộc chiến giữa các vì sao ôm vào trong ngực, liên tục nói, sợ động tác của cậu có chút chậm thì anh cả sẽ đòi lại quà.

Thấy vậy, Lance hài lòng gật đầu. (˶′◡‵˶)

Vì vậy, cuối tuần này, Mạc Lý đã cùng anh cả đến một danh lam thắng cảnh trên Ferro mà cậu chưa bao giờ đến. Mặc dù phong cảnh rất đẹp và tốt, nhưng Mạc Lý, người bị ám ảnh bởi Chiến tranh giữa các vì sao lại rất đãng trí. Cậu nhìn mọi thứ với đôi mắt buồn bã nhưng ngay cả khi cậu không được phép chạm vào trò chơi thì điều an ủi duy nhất trong lòng cậu là chỉ cần mình chịu đựng hai ngày nghỉ phép thì sau đó có thể chơi như ý muốn sau khi trở lại trường.

Cuối cùng, trong dự liệu của Mạc Lý, hai ngày nghỉ cũng trôi qua, khi kỳ nghỉ vừa kết thúc, Mạc Lý đã nhanh chóng thu dọn đồ đạc và vội vã quay trở lại trường Ska, ngoại trừ ban ngày lên lớp và cuối tuần về nhà , thời gian còn lại đều ở trong phòng ngủ một mình chiến đấu, ngay cả Anya cũng không tìm được cơ hội để nói chuyện với cậu.

Mặc dù Mạc Lý, người đang đắm chìm trong Chiến tranh giữa các vì sao sẽ không bao giờ ra ngoài trừ khi cần thiết, nhưng tên tuổi của cậu đã nhanh chóng lan truyền trong Đại học Ska, dù sao thì việc theo đuổi cái đẹp của mọi người ở mọi nơi đều giống nhau, không biết từ lúc nào mà mọi sinh viên ở trong trường đều ngầm thừa nhận bảng xếp hạng nhan sắc. Thật bất ngờ, những tân sinh viên năm nay có chất lượng mỹ nhân cao nhất trong Khoa Chiến đấu Cơ giáp. Không cần phải nói, Alfie đi đến đâu cũng có thể thu hút rất nhiều sự chú ý, nhưng mỹ nữ tại khoa chiến đấu cơ giới không chỉ có hắn ta mà Mạc Lý càng cao hơn một bậc, điều này khiến cho đại bộ phận thầy giáo của đại học Ska thở dài, hiện tại tất cả mỹ nữ đều thích lựa chọn khoa chiến đấu cơ giáp sao? (>_<)

Và ký túc xá 7001 nơi Mạc Lý và Alfie sống cùng nhau cũng trở thành ký túc xá nổi tiếng về sắc đẹp, Anya và Yuli sống trong ký túc xá này đã trở thành niềm ghen tị của mọi người.

Tạm thời bỏ qua Anya, ngoại hình cũng tương đối nổi tiếng, nếu không phải khoa cơ giáp có hai quái vật thì hắn nhất định sẽ trở thành người được săn đón trong khoa chiến đấu cơ giáp, hơn nữa Anya đang có rất nhiều tin đồn không dễ gây sự đã lan rộng nên không ai không có mắt mà đi gây sự với Anya. Nhưng Yuli thì khác, trong mắt mọi người, Yuli chỉ là một người có vẻ ngoài bình thường mà không thể bình thường hơn, nhưng một tên bình thường như vậy, không biết có vận may cức chó gì mà có thể ở trong ký túc xá của mỹ nhân nổi tiếng khiến một đám người cảm thấy chua xót, đương nhiên Yuli là người ít nói, rất ít khi đắc tội người khác nên ngày thường sẽ không có ai bắt lỗi hắn, cùng lắm chỉ là nghĩ tới sẽ nói lời chua ngoa.

Yuli đã quen nghe những lời âm dương quái khí này bao năm qua, trong suốt những năm làm bạn với Alfie, hắn không phải chưa từng nghe những lời như vậy, điều duy nhất khiến hắn không thoải mái là lần này mức độ ghen tuông gần gấp đôi so với trước đây, bởi vì trong ký túc xá nơi hắn sống bây giờ, ngoài Alfie, còn có một Mạc Lý.

Đương nhiên, đại đa số đều nói vài câu chua ngoa rồi bỏ qua, dù sao cũng biết ký túc xá sắp xếp theo điểm số, dù sao cũng do thành tích của mình không bằng người ta nên cũng không thể trách cứ được. Nếu không thể tiếp xúc gần gũi thân thiết ở ký túc xá với hai mỹ nhân thì họ có thể tạo ra những cuộc gặp gỡ tình cờ ở những nơi khác trong trường.

Vì vậy, hết cảnh này đến cảnh khác lại được dàn dựng, thật đáng tiếc cho họ là Mạc Lý xinh đẹp nhất rất ít khi gặp người trong trường vào ngày thường, nhưng Alfie có thể thường xuyên gặp họ ở một vài địa điểm cố định, nhưng có thể bắt gặp một người còn đỡ hơn không nên hầu hết mọi người vẫn rất hài lòng.

Alfie thích cuộc sống mà mọi người tranh giành nhau để lao vào vòng tay của hắn, nhưng mặc dù hắn đã trung thực hơn rất nhiều sau khi được Anya dạy dỗ trong lớp chiến đấu thực tế thì hắn vẫn không có từ bỏ Mạc Lý, vì vậy hắn kiên nhẫn với những người tìm đến cửa này.

(Dalia: Alfie vì chưa từ bỏ Mạc Lý nên vẫn không quen ai trong số những người đến tận cửa tỏ tình hắn. Cố ý độc thân để có cơ hội quen Mạc Lý )

Dù khó khăn, nhưng chỉ cần nghĩ đến khuôn mặt của Mạc Lý, hắn cảm thấy điều đó thật đáng giá.

Đáng tiếc tuy hắn đã cố gắng như vậy nhưng ở cùng ký túc xá với Mạc Lý, hắn vẫn không tìm được cơ hội nói chuyện với cậu ấy, cũng không trách người khác, thật đúng là trong khoảng thời gian này cậu nghiện game chiến tranh giữa các vì sao vừa trở về ký túc xá liền nhốt ở trong phòng ngủ, Anya cũng không thể cùng cậu nói mấy câu.

Anya biết Mạc Lý say mê Chiến tranh giữa các vì sao như thế nào, khi số lượng có hạn được tung ra hắn cũng đi giành lấy, hơn nữa hắn còn huy động tất cả đàn em của mình tham gia, đáng tiếc là không ai trong số họ giành lấy. Không ngờ thứ họ không lấy được thì anh trai của Mạc Lý đã chộp lấy và đưa cho cậu ấy.Không ai biết, khi thấy Mạc Lý cầm trên tay Chiến tranh giữa các vì sao vào ngày hôm đó khi cậu trở về ký túc xá và vui vẻ kể hắn nghe nguồn gốc cậu ấy có nó, nụ cười của hắn lúc ấy thật thật gượng gạo.

Anh trai, lại là anh của Mạc Lý...

Gác lại tất cả phức tạp trong lòng Anya sang một bên, Mạc Lý vẫn đắm chìm trong sự phấn khích của Chiến tranh giữa các vì sao.

Còn tưởng rằng số lượng có hạn của Chiến tranh giữa các vì sao mà anh trai tặng cho cậu đã là bất ngờ lớn nhất rồi, nhưng cậu không ngờ rằng vào ngày sinh nhật của mình, anh trai lại dành cho cậu một bất ngờ lớn hơn nữa, và bất ngờ này đã gần như đạt đến mức kinh hãi.

Anh trai, đã gửi cho cậu một bộ cơ giáp.....

*******

Hôm đó là sinh nhật của Mạc Lý, cuối tuần tình cờ ở nhà, Mạc Lý không phải là người hay để ý đến việc tổ chức sinh nhật cho mình, nhưng đã nhiều năm như vậy, mỗi lần tổ chức sinh nhật cho cậu, anh trai đều rất trịnh trọng tặng cho cậu một món quà, sau đó chúc mừng cậu đã thêm một tuổi, rất lâu sau, cậu cũng tự nhiên nhớ tới sinh nhật của mình, ngày gần đến, cậu sẽ vô thức nhớ tới.

Mạc Lý trong lòng biết hôm nay là sinh nhật của mình, cũng đang suy nghĩ xem anh trai sẽ tặng gì cho mình, nhưng cả buổi sáng anh cũng không có biểu hiện gì, vẻ mặt rất bình tĩnh, giống như đã quên rằng hôm nay là sinh nhật của cậu.

Mạc Lý nín thở trong lòng không nói lời nào, chỉ là muốn nhìn xem anh trai mình có thật sự quên sinh nhật của mình hay không, như thường lệ duyệt thiết bị quang não, chơi game, đi đấu trường, cuối cùng đi đến phòng huấn luyện như thói quen tập luyện hàng ngày.

Khi Mạc Lý mở cửa phòng huấn luyện và nhìn thấy những gì bên trong, cậu sửng sốt đến mức đưa tay dụi mắt để xem đó là ảo giác hay hình ảnh chiếu 3D chân thực nào đó. (⁎⁍̴̀﹃ ⁍̴́⁎)♡

Lúc này, một giọng nói trầm thấp từ phía sau truyền đến: "Thích không?"

Mạc Lý đột ngột quay đầu lại, và thấy anh cả đang đứng ở cửa.

Lance dưới ánh mắt của Mạc Lý tiến lên một bước, đi tới bên cạnh cậu, một tay anh nắm lấy cậu, dẫn Mạc Lý đi đến cơ giáp đặt ở chính giữa phòng huấn luyện.

Khi khoảng cách càng gần, cỗ máy này trong mắt Mạc Lý càng ngày càng cao, nó có cùng kích thước với cỗ máy huấn luyện thông thường trong học viện, nhưng bề ngoài đẹp hơn rất nhiều, chủ yếu là màu bạc và lam, nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng thành thật mà nói, nó có bề ngoài giống cơ giáp ảo trong Đấu trường hơn, Mạc Lý cũng không phải là không biết gì, nhìn thoáng qua cậu đã nhận ra chất liệu của cơ giáp này, đó là loại S. Vật liệu bảo vệ cấp đặc biệt giống như vật liệu mà cậu ấy sử dụng cho cơ giáp ảo của mình trong đấu trường, nó là vật liệu chế tạo cơ giáp hàng đầu, giá cả rất đắt, nhưng khả năng bảo vệ cũng là tốt nhất.

Bởi vì cơ giáp xác thực là một món đồ lớn, mặc dù Mạc Lý luôn có ý tưởng sở hữu cơ giáp của riêng mình trong hiện thực, nhưng cậu chưa bao giờ nói với bất kỳ ai về điều này, cậu chỉ muốn đợi vài năm cho đến khi kiếm đủ tiền để mua một chiếc. Nhưng trong tưởng tượng của cậu, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ mua loại cơ giáp làm bằng vật liệu bảo vệ đặc biệt cấp S này.

Khi Mạc Lý ngơ ngác nhìn người máy trước mặt, cậu cảm thấy bàn tay mà anh đang nắm bị kéo vào lớp vỏ lạnh lẽo của máy, đồng thời cậu nghe thấy giọng nói du dương của anh trai mình : "Cho em, đây là quà sinh nhật."

Vừa dứt lời, một vật gì đó được nhét vào trong tay, Mạc Lý cúi đầu nhìn thì thấy một vật màu lam bạc giống như dây chuyền đeo cổ, cậu đương nhiên nhận ra vật này, đây là một lá chắn không gian, một trong những cỗ máy tư nhân, cho nên, nó đắt đến nỗi người bình thường nhìn thấy mà nản lòng, ngoại trừ bản thân cơ giáp không hề rẻ, mà bởi vì muốn mang cơ giáp theo người nhất định phải có không gian cho cơ giáp, chính là mặt dây chuyền nhỏ này, nhưng bên trong lại sử dụng nguyên tắc không gian rất phức tạp để gấp ra một không gian nhỏ đủ để đặt cơ giáp, để cơ giáp có thể mang đi khắp nơi. Ở một mức độ nào đó, kết giới không gian để đặt cơ giáp thậm chí còn cao hơn cả giá cả của cơ giáp làm bằng vật liệu thông thường thậm chí rất nhiều cơ giáp huấn luyện trong trường của Mạc Lý cũng không trang bị kết giới không gian, ngoại trừ không cần thiết, còn là bởi vì chi phí quá cao.

Nhưng món quà sinh nhật này, cậu vừa nhận được một bộ, Mạc Lý đột nhiên không biết nên nói gì, mặc dù cậu biết anh trai luôn chiều chuộng cậu, hơn nữa còn hào phóng mua đồ cao cấp cho cậu. Chưa kể đã mua hai trong số các khoang dinh dưỡng phiên bản giới hạn, một cho ký túc xá và một cho gia đình, nhưng sẽ quá hoang phí nếu tặng một cơ giáp cấp độ này làm quà sinh nhật.

Ngay khi Mạc Lý bị món quà hạng nặng này đánh cho mê man, giọng nói trầm ấm đầy nam tính của anh trai lại vang lên bên tai: "Em có thích không?"

Mạc Lý ngẩng đầu, nhìn thấy anh trai đang chờ mong, biết anh trai đối với món quà này đã rất có tâm tư đương nhiên sẽ không nói không thích: "em thích, không có gì thích hơn món quà này."

Lance nhận được câu trả lời mình muốn và mỉm cười rất hài lòng.

Mạc Lý âm thầm liếc nhìn biểu tình trên mặt anh, cuối cùng không nhịn được, có chút rối rắm nói: "Quà này em rất thích, nhưng anh à. . . Em thích cái gì thì anh cũng cho em nhưng em không nghĩ đắt như thế. Nó có quá lớn không ạ?" (Ŏ艸Ŏ)

Lance nghe vậy không nhịn được cười ra tiếng, đưa tay xoa xoa mái tóc ngắn mềm mại của em trai, nói: "Chuyện này em không cần lo lắng, hơn nữa, anh vất vả kiếm tiền, nguyên nhân là anh muốn mua cho em mọi thứ em thích, muốn mua cái gì cũng được." (Dalia: Ước gì......)

Mạc Lý........

Nghe rất cảm động nhưng cậu luôn cảm thấy có gì đó không ổn......

***********

Sau sinh nhật Mạc Lý trở lại ký túc xá, tự nhiên là mang theo quà sinh nhật của anh cả, chỉ tiếc là bởi vì cơ giáp thật sự là vật lớn không phải ai cũng có thể mua được, cho nên đại học mới không yêu cầu sinh viên khoa cơ giáp tự sắm mà sử dụng cơ giáp do đại học cung cấp cho mỗi buổi huấn luyện nên cơ giáp của Mạc Lý ít có cơ hội được sử dụng.

Thu hút sự chú ý đã đủ lâu rồi, Mạc Lý cũng không muốn vì cơ giáp mà thu hút thêm sự chú ý, cho nên ở trường chỉ mang theo kết giới không gian cũng chưa từng thả ra. Mà phòng huấn luyện tại nhà của Mạc Lý cũng không thích hợp cho các hoạt động của cơ giáp. Trong một thời gian, Mạc Lý cảm thấy buồn phiền vì cậu có một đứa con nhưng không có cách nào để sử dụng nó. May mắn thay, anh trai của cậu rất hiểu nhu cầu của cậu, vì vậy anh ấy đã tặng cậu một món quà. Không lâu sau, anh ấy đã đưa cho cậu một tấm thẻ đen từ câu lạc bộ cơ giáp lớn nhất trên Ferro. Cơ sở vật chất trong câu lạc bộ Red Wind rất đầy đủ, bao gồm đấu trường chiến đấu cơ giáp và phòng huấn luyện riêng biệt. Đó là nơi bạn có thể thả cơ giáp ra ngoài và vui chơi.

Bằng cách này, Mạc Lý cuối cùng cũng có một nơi mà cậu thường xuyên đến để giải trí vào cuối tuần, và cuối cùng cậu sẽ không bị anh trai bắt đi chơi với anh ấy ở nhiều danh lam thắng cảnh chỉ vì cậu luôn ở nhà.

Mạc Lý bình thường ở Câu Lạc Bộ Red Wind mở phòng huấn luyện một mình, chỉ thỉnh thoảng đi đến đấu trường cơ giáp khi cảm thấy một mình chán quá, tuy số lần Mạc Lý đến không nhiều nhưng cũng dấy lên thêm một truyền thuyết khác của câu lạc bộ cơ giáp, hơn nữa truyền thuyết này không liên quan gì đến sự nhan sắc của Mạc Lý, bởi vì mỗi lần Mạc Lý từ sân tập chuyển đến chiến trường, cậu đều trực tiếp điều khiển cơ giáp, vì vậy chưa ai từng thấy mặt thật của cậu. Nhưng đối với mọi người mà nói, bọn họ không cần nhìn thấy mặt thật của Mạc Lý, bọn họ chỉ cần nhìn qua cơ giáp của cậu, liền có thể nhìn thấy một loại ánh sáng, một loại thuộc về ánh sáng của tiền.

Phải biết rằng, câu lạc bộ Red Wind của bọn họ mặc dù là câu lạc bộ cơ giáp lớn nhất trên Ferro, nhưng cơ giáp cấp độ này không nhiều, nhìn vật liệu liền giống như nghe thấy tiếng dòng nước bằng tiền đang chảy, tiền, nhiều tiềnnn!!!! ╰(✧∇✧╰)

Trong câu lạc bộ Red Wind của bọn họ cũng có một ít cơ giáp cấp độ như vậy, tuy rằng đều là những gương mặt lão luyện nhưng cơ giáp này hiển nhiên là chưa từng thấy qua, hiển nhiên có một số kẻ buôn chuyện muốn truy tìm nguồn gốc, đáng tiếc tin tức mà bọn họ có được quá ít, tuy họ đã bận rộn trong một thời gian dài, nhưng họ vẫn chẳng thu được gì.

Tuy rằng bọn họ không biết cái phú hào này là thần thánh phương nào, nhưng cũng không ảnh hưởng chút nào tình cảm mãnh liệt muốn quỳ liếm, giống như đàn ông ở kiếp trước của Mạc Lý đều thích xe sang, người ở thế giới này hiển nhiên cũng giống như vậy. Cơ giáp này rất có sức hút, căn bản không có lực cản, trong một thời gian mỗi lần Mạc Lý xuất hiện tại cậu lạc bộ, đều gặp vô số người tiếp cận mình.

Đương nhiên, bởi vì thân phận của cậu là phú hào, những người bắt chuyện đều rất khách sáo cẩn thận lời nói, sợ bởi vì chính mình sơ ý kết bạn không được lại thành địch nhân không phải là tìm đến cái chết hay sao.

Bất quá, Mạc Lý hiển nhiên không có ý định mở rộng vòng tròn xã giao của mình trong câu lạc bộ cơ giáp này, cậu tới đây chỉ là để trải nghiệm thực chiến cơ giáp, cho nên đối xử lạnh nhạt với những người phụ cận này, mặc dù thái độ của Mạc Lý rất lạnh lùng, nhưng những kẻ huyên thuyên này cũng không thèm để ý chút nào. Rốt cuộc, hầu hết mọi phú hào đều có một đặc điểm, đó là không dễ gần. Sau khi thấy Mạc Lý đã sẵn sàng kết thúc, họ đã phản ứng rất tích cực. Dù sao thì họ cũng không có cơ hội có được một cơ giáp tốt như vậy, nhưng sẽ rất tuyệt nếu có cơ hội đối đầu với nó.

Những người này trước khi ra sân đều rất tự tin, bởi vì bọn họ đều là thành viên cũ của câu lạc bộ này, kỹ năng chiến đấu cũng rất tốt, hơn nữa bởi vì đối thủ của họ là một phú hào, như chúng ta đã biết, phần lớn phú hào đều có thực lực trung bình. Đúng vậy, đã giàu còn mạnh thì tuyệt đối rất ít, bọn họ không tin mình sẽ may mắn như vậy, vừa chạm tay liền gặp được loại cực phẩm đó.

Nhưng sau đó sự thật nói cho bọn họ biết, bọn họ thật sự gặp được người trong số rất ít kia, cơ giáp mặc dù bọn họ thèm muốn, nhưng thực lực căn bản không ở trong mắt bọn họ, thế nhưng họ lại bị càn quét hết thảy, đè bẹp tất cả mọi người dám xông lên thách thức, thậm chí có một số người trong số họ được câu lạc bộ công nhận là cao thủ hạng ba.

Bây giờ, tất cả mọi người đều im lặng, cao thủ mặc dù xếp hạng thứ ba, nhưng thực lực của hắn so với hạng nhất và hạng hai không chênh lệch bao nhiêu, nhưng một người như vậy lại đồng loạt bị đánh bại, đã thế trông đối phương đã thắng rất dễ dàng , đây là một sức mạnh đáng sợ.

Sau ngày hôm đó, mỗi khi Mạc Lý xuất hiện, người trong câu lạc bộ Red Wind đều vô cùng kính trọng, mặc dù trước đây mọi người đối với cậu rất khách khí, nhưng loại lễ độ này là nhằm vào cơ giáp trên người cậu, vì bối cảnh phía sau cậu, nhưng loại tôn trọng bây giờ là cho sức mạnh của chính bản thân Mạc Lý.

Mạc Lý đương nhiên cũng chú ý tới sự thay đổi này trong đám người, nhưng cậu ấy không để ý lắm, bởi vì cậu rất ít khi đánh trận bên ngoài, phần lớn thời gian đều ở trong phòng huấn luyện riêng biệt, cho nên giao điểm với những thành viên câu lạc bộ này không quan trọng lắm. Sự bảo mật của câu lạc bộ này cũng rất tốt, chưa kể cậu còn là thẻ đen cấp cao nhất, không ai có thể kiểm tra lịch sử sử dụng phòng đào tạo của cậu. Vì vậy, trừ khi có người nhìn thấy cậu đã tham gia khóa đào tạo trong phòng, và thật tình cờ khi nhìn thấy cậu đi ra khỏi phòng huấn luyện cùng với cơ giáp, nếu không, chỉ cần cậu cất người máy đi, những người trong câu lạc bộ Red Wind sẽ không bao giờ biết cậu là ai. Mỗi ngày vài lần đánh đến phát nghiện, cậu đối với đấu trường thể chất cũng không có hứng thú lắm, bởi vì trong câu lạc bộ này không có đối thủ nào khiến cậu có hứng thú, tìm người luyện tập ở đây còn không tốt bằng là ở đấu trường ảo tìm.

Mạc Lý hoàn toàn không quan tâm đến câu lạc bộ Cơ giáp, cậu chỉ coi đây là một nơi khác để thư giãn vào cuối tuần, nhưng cậu không bao giờ ngờ rằng có một người không ngờ tới cũng sẽ đến câu lạc bộ này.

Việc Vũ Tinh Hàn gia nhập đã gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi trong câu lạc bộ Red Wind, mặc dù câu lạc bộ cơ giáp chủ yếu cung cấp một nơi để rèn luyện giải trí, nhưng khi có thi đấu, câu lạc bộ vẫn có thể thi đấu với tư cách là một đội. Các thành viên tham gia là hoàn toàn tự nguyện. Vũ Tinh Hàn trước đây là chủ câu lạc bộ ở các hành tinh khác, và nếu không phải vì hắn đến Ferro để dạy, thì hắn sẽ không thể đến câu lạc bộ của họ, vì vậy đối với việc Vũ Tinh Hàn tham gia, cho dù đó là quản lý cấp cao của câu lạc bộ Red Wind hay các thành viên của câu lạc bộ, đều có cảm giác nhặt được một món hời lớn.

Liên tục mấy ngày, bất kể câu lạc bộ Red Wind ở đâu, đều có thể nghe thấy tên Vũ Tinh Hàn được nhắc đến, đáng tiếc, cuối tuần này, Mạc Lý được anh trai đưa đi xem biển sao trong tinh vực gần đó. Hành tinh Feiluo, đối với chuyện này hoàn toàn không biết gì cả.

Hai ngày nay, Vũ Tinh Hàn trong câu lạc bộ đã trở nên quen thuộc với mọi người, cũng nhiều lần ra sân, có thể coi như viết lại bảng xếp hạng của câu lạc bộ này, đương nhiên, kết quả cuối cùng là hắn được xếp hạng Số 1, số 1 và số 2, tất cả đều dịch chuyển xuống một bậc.

Lúc này, có người chứng kiến ​​Vũ Tinh Hàn thoải mái đánh bại tất cả các cao thủ ban đầu của câu lạc bộ, không khỏi thở dài: "Nếu như vị kia cũng đến đây thì càng tốt. Thế thì tất cả cao thủ của câu lạc bộ chúng ta đều có thể sắp xếp lại một loạt." ┐('∇`)┌

Người này vừa nói lời này, bên cạnh liền có người đáp: "Đúng vậy, đáng tiếc tên kia rất ít chơi, cũng không thường xuyên tới câu lạc bộ. Cho dù là lần này, đại sư Vũ Tinh Hàn cũng tới câu lạc bộ chúng ta thì anh ta cũng không ra sân, hẳn là anh ấy không thèm quan tâm."

"Đúng vậy, anh ta là người ngu sao? Có lẽ anh ấy đối với những thứ này căn bản không thèm để ý."

Vũ Tinh Hàn đi ngang qua ngoài ý muốn nghe được những này đối thoại, không khỏi kỳ quái hỏi: "Các người đang nói ai?"

Khi Đại thần nói chuyện, những thành viên câu lạc bộ này tự nhiên rất phấn khích, vội vàng tiết lộ những gì họ biết: "Đại thần à, anh không biết sao, trong câu lạc bộ Red Wind của chúng tôi, ngoại trừ một số cao thủ mà anh đã chiến đấu còn có một vị cao thủ không nằm trong bảng xếp hạng."

"Đúng đúng đúng, vị cao thủ kia mới tới câu lạc bộ của chúng ta không lâu, đánh ít trận, cũng không cùng mấy vị cao thủ chính thức thi đấu xếp hạng, cho nên rất khó phân định thứ hạng. Nhưng thực lực của anh ta rất mạnh mẽ, một số người suy đoán rằng thậm chí có thể mạnh hơn cả chủ nhân số 1 trước đây của chúng tôi." Sau khi người đàn ông nói xong, hắn ta cảm thấy có gì đó không ổn, và nhanh chóng tâng bốc: "Haha, nhưng bây giờ anh đã ở đây, U là trời, tôi tin rằng thực lực của anh nhất định so với người kia còn mạnh hơn."

Người kia thấy tin tức có thể nói đều đã bị hai người này nói hết, cũng không nói thêm được gì, đang lo lắng vò đầu bứt tai, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, hai mắt lập tức sáng lên nói: "Đại thần à, anh có muốn xem clip chiến đấu của vị kia không, tôi có ở chỗ này."

Những lời này vừa nói ra, hai người khác lập tức nói: "Cmn, mày ghi lại từ lúc nào!"

Người quay clip hôm đó tình cờ ra chiến trường, hắn ta đứng ở nơi có tầm nhìn tốt nên đã ghi lại quá trình chiến đấu của bạo chúa cơ giáp trên chiến trường, cơ giáp rất hiếm thấy nhưng kỹ năng chiến đấu tuyệt vời như vậy lại càng hiếm, bởi vì clip không có sự cho phép của vị đó nên bị cấm lưu hành, nên mặc dù clip của hắn chỉ ghi lại cảnh chiến đấu với cơ giáp hoàn toàn không ghi lại khuôn mặt của mình, nhưng nếu người trong video bắt hắn thì coi như hắn gặp xui xẻo rồi, vì vậy hắn có ý tưởng sưu tầm và đánh giá nó một mình không bao giờ nghĩ đến việc đưa nó lên mạng tinh tế, và hắn không nói về nó với bạn bè trong câu lạc bộ .Nhân dịp này, cuối cùng hắn đã sử dụng clip này.

"Được rồi, đồ tốt như vậy mà sao mày dám giữ cho riêng mình!"

Mặc dù hai người bạn của hắn ta đang trừng mắt với kẻ phản bội, nhưng bây giờ không phải là lúc để theo đuổi vấn đề này, không thấy Vũ Tinh Hàn đang chờ xem clip sao, vì vậy họ đành chịu đựng trong lúc này, để kẻ phản bội mở clip để Vũ Tinh Hàn xem nó trước khi nói chuyện.

Theo thao tác của đối phương trên thiết bị quang não, một đoạn clip ngắn được mở ra có thể thấy hai người máy đang đánh nhau, trong đó người máy màu xanh và bạc đặc biệt bắt mắt và soái, anh ta không có nhiều động tác , nhưng có vẻ rất sạch sẽ và gọn gàng, thậm chí còn có chút nhàn rỗi, trong khi cơ giáp với tư cách là đối thủ của anh ta bị áp chế từ đầu đến cuối cho đến khi tự mình nhận thua.

Đoạn clip không dài, chỉ khoảng hai phút, bởi vì người ghi hình không chuyên nghiệp, màn hình thậm chí còn có chút rung động, nhưng nhìn rõ tình hình chiến đấu của hai cơ giáp thì không có vấn đề gì cả. Sau khi xem hết đoạn clip, hắn quay đầu lại và định chia sẻ kinh nghiệm của mình với Đại thần Vũ Tinh Hàn, nhưng khi họ nhìn thấy sắc mặt đại thần, họ giật mình: "Đại thần à, anh, anh bị sao vậy?" Σ(・Д・)!?

Vũ Tinh Hàn đối với tiếng kêu gọi bên tai làm như điếc, ánh mắt dán chặt vào đoạn clip lại bắt đầu quay kia, tim đập càng lúc càng nhanh, cơ hồ có thể vọt ra khỏi lồng ngực.

Sắp bước sang năm 2023, Dalia chúc các bồ ăn tết vui vẻ, nhận được thật nhiều lì xì, nhiều sức khoẻ, nhiều sự may mắn và đón một cái tết thật ấm áp bên cạnh gia đình và những người yêu thương. ♡ॢ₍⸍⸌̣ʷ̣̫⸍̣⸌₎
ฅ ̳͒•ˑ̫• ̳͒ฅ♡

Các bồ hãy tiếp tục đồng hành và ủng hộ cho Dalia cũng như Đằng La Cung trong năm mới và những năm khác nữa nhaaa. ( ๑॔˃ ॢ‧̫˂)ॢ♡̷˚๐

(*ノ゚▽゚)ノA Happy New Year。+.゚ヽ(*'∀`)ノ゚.+。p

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com