ZingTruyen.Asia

[EDIT] Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê

Chương 60: Lấy lòng

Dalia_kv

Chương đã có tại danglacung.wordpress.com
Các tình yêu nhớ follow để được nhận thông báo sớm nhất nha

Sắc mặt Anya đột nhiên thay đổi, hắn nhìn Alfie với ánh mắt vô cùng lạnh lùng, tuy là bạn cùng phòng mới nhưng quan hệ giữa hắn và Alfie đã rạn nứt sau cuộc nói chuyện ngày hôm qua, trước khi Mạc Lý đến, hai người vẫn chưa nói với nhau một lời nào.

Nhưng Alfie một chút cũng không sợ hãi ánh mắt của Anya, hắn đã sớm tò mò thái độ của Anya đối với người đàn ông vào cùng Mạc Lý ngày hôm nay, sau này mới phát hiện nam nhân kia chính là anh trai của Mạc Lý.

Nói đến đây, mặc dù người đàn ông đó trông không giống người bình thường, mang theo khí chất trầm tĩnh và nghiêm túc khiến người ta phải kiềm chế bản thân, nhưng thực sự không thể tin được rằng một người đàn ông có vẻ ngoài bình thường như vậy lại là anh trai của Mạc Lý. Vậy thì hành vi nhã nhặn, lịch sự của Anya với người đàn ông đó ngay khi anh ta bước vào cửa đương nhiên là có lời giải thích, vì vậy Alfie đã nói câu này mà không có bất kỳ gánh nặng nào trong lòng.

Anya nhìn Alfie với ánh mắt cực kỳ thâm thúy, có vẻ như thời gian hắn vào học viện này quá ngắn, những người này chưa từng nghe qua tên cũng không hiểu hành vi của hắn một chút nào nên mới dám ăn nói không kiêng nể gì như vậy. Nếu là hồi còn ở Cadilla, đừng nói đến trường đó, mà những người từ một số trường trung học gần đó sau khi nhìn thấy hắn cũng không dám to tiếng trước mặt hắn như vậy. Alfie này thực sự không biết sống chết chứ đừng nói đến hắn ta có tâm tư không đúng với Mạc Lý.

Nhưng dạy cho hắn một bài học thì hôm nay rõ ràng không phải thời cơ tốt, anh trai Mạc Lý còn ở bên trong, biểu hiện tốt trước mặt anh ấy là một cơ hội hiếm có, hắn tuyệt đối không được làm loạn, cho nên đối với tên kiêu ngạo này, hắn chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn. Cũng may lát nữa anh Mạc Lý sẽ ra, tên này miệng không sạch sẽ cũng nên biết nên nói cái gì không nên nói. Nghĩ đến đây, Anya đi thẳng đến bên kia ghế sô pha, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, xem lời của hắn ta như nghe thấy tiếng chó điên sủa bậy.

Alfie nhìn Anya một chút cũng không để ý tới mình, vẻ mặt nhất thời âm trầm nhưng rất nhanh, hắn nghĩ tới điều gì, trên mặt không tự chủ được hiện lên một nụ cười. (˵¯̴͒ꇴ¯̴͒˵)

Không phải Anya muốn lấy lòng với anh trai Mạc Lý đó sao? Theo như hắn thấy trước đây, anh trai của Mạc Lý chỉ đối xử với Anya một cách khách sáo. Nếu đợi một thời gian làm cho Anya phát hiện ra rằng là mình cũng muốn lấy lòng thì sao? Bản thân sẽ biểu hiện ra hành động còn tốt hơn so với hắn ta, không biết lúc đó Anya sẽ có biểu cảm như thế nào đây?

Alfie rất tự tin vào vẻ ngoài của mình chỉ cần có ý định kết bạn thì hắn chưa từng bị ngó lơ cả, còn anh trai của Mạc Lý trông bình thường như vậy, hắn tin rằng chỉ cần mình cười với đối phương một cái thì đối phương nhất định sẽ mắc câu. Nói đến đây thì ý tưởng của Anya kỳ thực cũng không ngu ngốc, nam nhân kia chính là anh của Mạc Lý, nếu có mối quan hệ tốt với anh ta thì đối với việc theo đuổi Mạc Lý nhất định có lợi mà vô hại.

Alfie hạ quyết tâm lập tức đổi sang tư thế thoải mái hơn, uể oải nằm xuống, chỉ chờ nạp lại năng lượng liền sẽ hành động thành công.

********

Về phần hai người trong phòng ngủ, khi Mạc Lý nghe được truy vấn của anh cả, cậu có chút phiền muộn ngẩng đầu lên: "Anh à, có phải em vô cùng cản trở anh đúng không? Là người đặc biệt vô dụng. (◞‸◟;)"

Lance không khỏi sửng sốt một chút, tự hỏi trước đây em trai mình không sao cả, tại sao lại đột nhiên trở nên như vậy, nhưng đối với vấn đề của Mạc Lý anh vẫn là nghiêm túc trả lời: "Anh chưa bao giờ cảm thấy em cản trợ anh cả, em là người quan trọng nhất của anh, cho dù em không làm gì thì chỉ cần nhìn thấy em thì anh cũng vui vẻ rồi."

Mạc Lý không ngờ rằng vẻ ngoài uỷ khuất của mình lại có thể đổi lấy những lời nói như vậy của anh trai, trong lòng cậu không khỏi cảm thấy có chút ngọt ngào khó hiểu, nhưng cậu cũng có chút xấu hổ, cậu ngước mắt lên và lặng lẽ liếc nhìn anh trai mình, trong đôi mắt đen và sáng lấp lánh có ánh lên một tia sáng khó hiểu.

Nhìn thấy bộ dáng của Mạc Lý, Lance theo bản năng lại lần nữa cảm thấy khó thở, anh khẽ ho một tiếng, giả vờ như tủ quần áo còn chưa sắp xếp xong lại đi tới tủ quần áo, nhưng là nhìn đến một hàng quần áo đã được Lance xếp gọn, chợt nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng và anh phải nói chuyện thật tử tế với em trai về vấn đề này.

Vì vậy, Mạc Lý phát hiện ra rằng người anh cả vừa nói câu nói khiến cậu rất cảm động ngay sau đó lại xuất hiện trước mặt cậu với vẻ mặt nghiêm túc, Mạc Lý bối rối chớp mắt, "Anh à, sao vậy?" (・・ ) ?

Lance nghiêm túc nhìn Mạc Lý, nghĩ tới vấn đề vừa mới nghĩ tới, vẻ mặt trở nên rất nặng nề: "Tiểu Lý nghe này, về việc sinh hoạt trong ký túc xá em nhất định phải đồng ý với anh một chuyện."

"Có chuyện gì vậy ạ?" (・・?)

Lance mở miệng, dường như chuyện này rất khó nói, nhưng anh nghĩ tới nếu như mình không nói thì có khả năng sẽ xảy ra loại chuyện ngoài ý muốn khi ở trong kí túc xá nên anh đã nghiêm túc nói: "Đó là chuyện buổi tối em thích ngủ........ giống như anh thấy vào sáng nay...... anh không quan tâm em ở nhà làm gì nhưng tuyệt đối không được như vậy ở kí túc xá."

Sau câu nói này, Lance tuy rằng trên mặt vẫn duy trì biểu tình vô cùng nghiêm túc nhưng lỗ tai lại hơi đỏ lên  ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄, nếu như có thể anh nhất định sẽ tránh nhắc đến chuyện sáng nay, nhưng bây giờ tình huống chính là, nếu như anh không đề cập tới vậy thì Mạc Lý có thể sẽ xảy ra loại tai nạn đó ở những nơi khác, nghĩ đến cảnh tượng có thể xảy ra, mặt Lance tối sầm lại.

Sau khi Mạc Lý nghe được câu nói của anh trai mình, khuôn mặt của cậu lập tức chuyển sang 囧........... Có vẻ như một số thói quen của cậu vẫn còn gây ra bóng đen tâm lý lớn cho anh trai, đến nỗi vào lúc này, anh cả vẫn không quên thảo luận chủ đề này với cậu một cách nghiêm túc.

Mạc Lý suy nghĩ một chút, yếu ớt nói: "Chỉ cần cửa phòng ngủ đóng thì người bên ngoài muốn đi vào đều cần xác minh từ thiết bị quang não cả." Điều này có nghĩa là chỉ cần cửa đóng, người bên ngoài không thể đi vào, vì vậy nó vẫn rất an toàn.

Lance mặt không đổi sắc: "Em có thể đảm bảo mỗi tối đều đóng cửa sao?" Là người từ nhỏ chăm sóc cho Mạc Lý còn ai biết rõ hơn anh, Mạc Lý là loại người không thèm quan tâm cửa phòng ngủ có đóng hay không, thậm chí đôi khi chính em ấy nghĩ rằng ẻm đã đóng nó nhưng thực tế thì không hề.

Mạc Lý suy nghĩ một chút âm thầm phát hiện mình thật sự không thể đảm bảo mỗi đêm đều đóng cửa, nhưng suy nghĩ kỹ lại, yêu cầu này cũng là vì chính mình, dù sao nếu tình huống như sáng nay thật sự xảy ra thì thật sự là rất xấu hổ, dù sao những người bạn cùng phòng kia cũng không phải anh mình, cậu không thể bị bạn cùng phòng nhìn thấy mà vẫn hành động như bình thường được, cho nên chỉ có thể gật đầu nói: "Vậy được, vào buổi tối ở kí túc xá em sẽ mặc đồ ngủ đi ngủ."

Lance nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng Mạc Lý chỉ nói buổi tối sẽ mặc áo ngủ ở ký túc xá, ý tứ là... Lance rất nhanh thu hồi suy nghĩ của mình lại. ⁄(⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄

Sau khi hai người thống nhất về điểm này mới đi ra khỏi phòng ngủ, Lance cũng mang theo đồ đạc cần thiết đặt trong phòng tắm, tiếng mở cửa cũng làm cho hai người trong phòng khách giật mình.

Anya nhìn thấy Lance cùng Mạc Lý đi ra theo bản năng đứng lên chuẩn bị đi tới, lại có một người so với hắn động tác còn nhanh hơn, một bóng người đi tới trước mặt hai anh em trước cả Anya, mang theo nụ cười đặc trưng, giọng điệu lười biếng mang theo chút quyến rũ: "Xin chào, em là Alfie, bạn cùng phòng của Mạc Lý, còn anh là anh cả của cậu ấy đúng không, anh có muốn dọn đồ vào phòng tắm không? Để em giúp anh."

Alfie nói với thái độ điềm tĩnh, nụ cười lười biếng luôn nở trên môi như mọi khi chỉ chờ đợi người đàn ông trước mặt anh lộ ra vẻ khẩn trương, hắn đã thấy quá nhiều phản ứng từ những người mà hắn từng bắt chuyện, bất kể nam hay nữ có rất ít người có thể giữ được bình tĩnh, và hắn rất tự tin vào sự quyến rũ của chính mình.

Nhưng Lance nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, lông mày càng ngày càng nhăn, cuối cùng hung hăng nhíu lại. (⇀‸↼‶)

Trước đó, anh thực sự không chú ý tới trong số bạn cùng phòng của Mạc Lý còn có một người như vậy, trong phòng lúc trước có nhiều người hơn vừa vào ký túc xá liền trực tiếp đi tới phòng ngủ của Mạc Lý, ấn tượng nhất chính là Anya, bạn tốt từ nhỏ của Mạc Lý, những người còn lại thì anh không để ý nhiều, nhưng bây giờ nhìn thấy Alfie xuất hiện trước mặt mình, anh không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng.

Lance nhìn từ vạt áo mở ra của Alfie đến biểu cảm trên mặtrồi đến giọng điệu kéo dài của đối phương thật không nhìn ra một chút nghiêm chỉnh nào. Lance là nhân vật cỡ nào chứ, nói là giúp anh xếp đồ nhưng thực ra hắn ta không có ý định đưa tay ra, điều đó sao có thể qua mắt anh được nên anh lập tức lắc đầu từ chối: "Không cần, cám ơn."

Alfie lần đầu tiên nghe đối phương từ chối vẫn lộ ra vẻ ngoài không ngờ tới, vừa rồi hắn nói chỉ là khách sáo suy cho cùng chỉ cần có người có mắt, thật sự là không thể nào để người như hắn giúp bê đồ. Hắn đang đợi đối phương từ chối mình sau đó sẽ chủ động bắt chuyện với hắn, nhưng hắn lại thấy người trước mặt xoay người ngay ngắn, trực tiếp đi qua hắn, đi qua hắn... .

Lúc trước Anya hành động so với Alfie chậm một bước, hiện tại hắn biết cơ hội của mình đã tới làm sao có thể bỏ qua được, cho nên Lance chưa đi được hai bước liền nhìn thấy trước mặt một khuôn mặt đang tươi cười.

"Anh ơi, để em giúp anh cầm vào."

Lance ngây người nhìn nụ cười cực kỳ chân thành của Anya trước mặt, trầm mặc một lát, yên lặng đem đồ vật trong tay giao ra.

Và sau khi Anya nhận được lời động viên này, đôi mắt lập tức sáng lên và dọn mọi thứ vào phòng tắm ngay lập tức.

Alfie hoàn toàn bị phớt lờ nhìn Lance với vẻ không thể tin được, hắn không ngờ rằng người đàn ông có vẻ ngoài bình thường này lại dám phớt lờ hắn như thế này...

Lance làm ngơ trước ánh mắt tức giận của Alfie, Alfie dù sao thủ đoạn còn kém một chút khi giở trò trước mặt anh, cũng đừng nghĩ rằng Lance không nhìn ra được màn che giấu của hắn, mặc dù đối phương có vẻ đứng trước mặt anh cùng anh nói chuyện, nhưng ánh mắt lại luôn đảo qua Mạc Lý ở bên cạnh, Lance nghĩ đến bạn cùng phòng của Mạc Lý có một người không an phận như vậy khiến anh không khỏi cảm thấy đau đầu...... May mắn thay, bạn từ nhỏ của Mạc Lý là Anya cũng ở trong ký túc xá này, vì vậy Mạc Lý không cần quá thân thiết với người khác. Đối với Anya, tuy Lance không hoàn toàn yên tâm, nhưng nếu so với Alfie, đơn giản là yên tâm hơn rất nhiều.

Cho nên bởi vì chuyện ngoài ý muốn như vậy, buổi chiều hôm nay Anya may mắn được hưởng lợi, chẳng những so với trước kia thì anh trai Mạc Lý đối đãi càng thêm kiên nhẫn với hắn mà trước khi đi, Lance còn đích thân nói Mạc Lý ở học viện nhờ hắn giúp đỡ. Được anh ấy quan tâm, hạnh phúc đến quá đột ngột, Anya luôn cảm thấy có chút không chân thực.

Và sau khi Lance nói Anya xong, anh quay sang Mạc Lý và nói: "Cuối tuần này nhớ quay lại nhé."

Mạc Lý bất đắc dĩ gật gật đầu, nói: "Được ạ, em sẽ nhớ kỹ." Bởi vì cậu biết ngày lễ nếu cậu dám không trở về thì anh ấy có thể lập tức lái xe đến đón cậy. Những ngày cuối tuần rất nhàm chán nên Mạc Lý tự nhiên rất muốn về nhà và ở bên anh cả.

Thấy Mạc Lý đã nghe lời mình Lance yên tâm rời đi, Mạc Lý một đường đưa anh trai đến bãi đậu xe Anya cũng tiễn Lance.

Trợ lý Vương đã hoàn thành tất cả các vấn đề ghi danh của Mạc Lý đã trở lại vị trí của mình mở cửa hàng ghế sau cho ông chủ, trước khi lên xe, Lance nhìn em trai đứng bên cạnh, ngón tay khẽ nhúc nhích cuối cùng anh cả ngày hôm nay từ đầu đến cuối đều tránh tiếp xúc với Mạc Lý. Vì thế, anh đã chủ động vươn tay kéo thẳng cổ áo của em ấy lại nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen bị gió thổi bay của Mạc Lý, cực kỳ cưng chiều. Mặc dù Mạc Lý sống trong khuôn viên của trường đại học Ska, mỗi tuần có hai ngày có thể về, khoảng cách lại rất gần, nhưng Lance phát hiện không nỡ rời đi.

Sau khi ngón tay Lance lưu luyến không rời mái tóc đen mềm mại của Mạc Lý, anh nghiêm túc nói: "Ở ký túc xá, buổi tối nhớ trả lời video call."

Mạc Lý nghe anh trai nói xong lập tức làm ra vẻ mặt cay đắng, lại đến, mấy năm nay tối nào anh cũng gọi video call, sau khi tốt nghiệp được anh cả kéo về bên cạnh nên hai người không cần gọi video nữa. Cậu cứ tưởng cuộc gọi video thông lệ mỗi tối đã trở thành dĩ vãng nhưng không ngờ, cậu chỉ sống trên cùng một hành tinh, trong ký túc xá của trường đại học, anh thực sự bắt buộc phải thực hiện cuộc gọi video mỗi tối. Phải biết rằng trước đây cậu chỉ gặp anh trai mình mỗi năm một lần cho nên mới cần gọi điện mỗi ngày, nhưng bây giờ cậu có thể về hai ngày một tuần vậy mà cậu vẫn phải video call với anh trai mỗi đêm làm cái quái gì vậy hả??

Mặc dù trong lòng luôn phàn nàn về yêu cầu này của anh trai mình, nhưng Mạc Lý đã bị anh trai kìm chế quá lâu nên cuối cùng chỉ có thể chịu nhục mà gật đầu.

Thấy em trai ngoan ngoãn như vậy Lance không khỏi nhếch miệng, đột nhiên chú ý tới bên cạnh có một tầm mắt, quay đầu lại liền thấy Anya đang ngơ ngác nhìn bọn họ, Lance gật đầu một cái, lại nói: "Nhờ cậu."

Anya đột nhiên tỉnh lại, hắn ý thức được ý tứ của Lance lập tức nói: "Anh cả, anh yên tâm, em sẽ chăm sóc Mạc Lý thật tốt ạ."

Lance thấp giọng nói cảm ơn một lần nữa sau đó lên xe bay.

Khi chiếc xe bay bắt đầu rời đi, rất nhanh chỉ trong chốc lát, chỉ có thể nhìn thấy một chấm nhỏ. Bởi vì anh trai coi mình như một đứa trẻ, hết lần này đến lần khác nhờ tiểu đệ mình chăm sóc mà bản thân mình lại bất hạnh bị bỏ mặc một bên nên Mạc Lý có chút giận dỗi. Không đề cập đến Mạc Lý thì Anya đã mất sự phấn khích lúc đầu khi được Lance nhờ chăm sóc.

Ý thức được chính mình không hiểu sao lại bắt đầu đối với việc anh trai Mạc Lý và cậu ấy thể hiện tình cảm, Anya không khỏi cười khổ, chỉ có thể lần nữa tẩy não trong lòng, đối phương chính là anh của Mạc Lý, người này sẽ không khác gì cha mẹ của Mạc Lý, là người mà trong tương lai hắn phải ra sức lấy lòng......

Anya một đường tẩy não đi phía sau Mạc Lý trở về, may mắn là lúc này đã khuya, đại bộ phận mọi người cũng đã trở về ký túc xá, những người vẫn còn lang thang bên ngoài hẳn là bởi vì thời tiết căn bản không nhìn thấy khuôn mặt của Mạc Lý, cho nên mặc dù chỉ có Mạc Lý cùng Anya thì bọn họ vẫn trở về ký túc xá 7001 rất thuận lợi.

Ngay khi họ trở lại, họ đã được chào đón bởi hai người bạn cùng phòng, Alfie và Yuli, đang ngồi trong phòng khách của ký túc xá, bỏ lại Yuli, anh ấy luôn tỏ ra không tồn tại, và Alfie, người đã bị mất mặt trước Lance ngày hôm nay. Sau khi tất cả đều rời đi, khi chỉ còn lại hắn và Yuli trong ký túc xá, hắn thực sự rất mất bình tĩnh, nhưng cơn nóng nảy đến rồi đi rất nhanh, khi cơn giận bộc phát ra, hắn cũng đã bình tĩnh lại. Hắn nhớ tới việc tại sao mình lại tức giận!

Mục đích thực sự của hắn ta là vì Mạc Lý, và cái gọi là anh trai Mạc Lý với khuôn mặt như người qua đường, tại sao hắn ta phải ngu ngốc học theo Anya để cố gắng hết sức lấy lòng anh ta chứ, nếu bên kia có thể đối xử tốt với hắn thì điều này cũng là chuyện tốt, nhưng nếu không thành công vậy cũng không phải chuyện gì lớn, dù sao mục tiêu của hắn là Mạc Lý, chỉ cần Mạc Lý thích hắn, thái độ của người khác có ích lợi gì, cho dù đối phương là anh trai cả của Mạc Lý thì anh ta có thể 24h đi theo trong trường sao, hơn nữa việc Mạc Lý thích ai thì người kia có thể ngăn cản được hay sao? (Dan: Được chứ :)))) )

Sau khi hiểu rõ chuyện này, Alfie đột nhiên cảm thấy mình lúc trước cùng Anya phân cao thấp đúng là làm giảm chỉ số thông min, cho nên vừa nhìn thấy Mạc Lý trở về lập tức đứng lên cười nói: "Anh cậu đã về rồi à?"

Mạc Lý liếc nhìn Alfie và gật đầu.

Alfie còn đang chờ nói cái gì đó, Anya ở bên cạnh không biết từ lúc nào đã mang đến túi dịch dinh dưỡng, mở ra đưa cho Mạc Lý.

Mạc Lý lập tức phớt lờ Alfie, rất tự nhiên cầm lấy dịch dinh dưỡng cười với Anya, vừa uống vừa lững thững đi đến ghế sô pha bên cạnh ngồi xuống.

Sau khi Mạc Lý ngồi xuống, Anya chỉ thờ ơ liếc nhìn Alfie, và ngồi xuống bên cạnh Mạc Lý với túi dịch dinh dưỡng của riêng mình.

Nhìn một màn này, sắc mặt Alfie nhất thời tối sầm lại, không từ bỏ mà ngồi xuống ghế sô pha đến gần Mạc Lý, khẽ vuốt tóc của hắn, mái tóc hơi dài bỗng nhiên rối bù trông khá là quyến rũ. Hắn dựa vào trên sô pha theo thói quen, với đường viền cổ áo hơi mở từ góc nhìn của Mạc Lý, cậu ấy có thể nhìn thấy nhiều phong cảnh hơn những người khác. Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Alfie dùng một tay đỡ một bên mặt, đôi mắt xanh lục mờ nhạt nhìn về Mạc Lý, ngữ khí lười biếng, có pha chút câu dẫn nói: "Mạc Lý à......"

Ngồi ở bên cạnh Mạc Lý, Anya nhìn hàng loạt hành động của Alfie không khỏi nguy hiểm híp mắt lại, Alfie còn chưa kịp nói cái gì đã mở miệng nói: "Mạc Lý....."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia