ZingTruyen.Com

[EDIT] Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê

Chương 42: Anya biến mất

Dalia_kv

Editor + beta-or: Dan
Truyện chỉ có trên Wattpad tại nhà DantalianLion. Vui lòng không REUP, CHUYỂN VER dưới mọi hình thức.
Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ, nhớ vote và cmt nhiều nhiều nha mọi người~~
~~~~~~~~~~~~乁[ᓀ˵▾˵ᓂ]ㄏ~~~~~~~~~~~

Đối với địa vị số một trong số các đàn em của mình thì Mạc Lý vẫn luôn duy trì như vậy, dù sao Anya vẫn luôn nhẫn nhịn chịu khó nhiều năm như vậy, dù thế nào cũng sẽ không để người khác bò lên vị trí trên của hắn.

A, nói đến đây không biết Anya có đến đấu trường online này hay không, tố chất thân thể của Anya rất tốt lại được hắn dạy dỗ từ nhỏ qua nhiều năm như vậy, trực tiếp xách mang tới đấu trường này thì sức chiến đấu chắc sẽ không kém so với Kỳ Tích Chi Mộ. Nếu như sau đó đối phương muốn theo hướng trở thành cơ giáp sư tương lai cũng vẫn rất được, dù sao đó cũng là một nghề rất có tiền đồ, thế nhưng Mạc Lý tỉ mỉ hồi tưởng cũng không có nhớ tới Anya từng đặc biệt hứng thú với cơ giáp, cơ bản hằng ngày Anya chủ yếu dành tinh lực giúp hắn quản lý đám đàn em.

Mạc Lý đột nhiên không khỏi có chút chột dạ, quyết định khi trở lại nhìn thấy Anya nhất định hỏi hắn có hứng thú với cơ giáp hay không. Nếu như có hứng thú, hắn nhất định sẽ dụng tâm chỉ điểm cho hắn, dù sao đối phương đã lãng phí thời gian thanh xuân quý giá ở vườn trường cho hắn, thật sự đó là một việc không đáng giá chút nào!

Tại thời điểm Mạc Lý nghĩ đến những vấn đề này cũng là lúc Kỳ Tích Chi Mộ nhận được tin tức chấn động, xem ra cái tên Anya kia chính là đàn em mà lão đại thu nhận được ở hiện thực, hơn nữa khả năng thời gian thu nhận từ rất sớm có thể 7 tuổi đã theo lão đại rồi. Aiz, suy nghĩ một chút, cái tên kia nhỏ như vậy đã theo dưới tay lão đại có lẽ đã bị tàn phá rất thảm, không hiểu sao có chút đồng cảm với đối phương.... Bất quá nói đến đây, năm nay lão đại đến cùng là bao nhiêu rồi? Lão đại không dùng khuôn mặt thật của mình thế nhưng âm thanh có vẻ còn rất trẻ, có khi không lớn hơn mình bao nhiêu hoặc có thể lớn hơn mình một, hai tuổi cũng không chừng, Kỳ Tích Chi Mộ năm nay vừa tròn 17 tuổi nghĩ như vậy.

Đương nhiên, hắn cho dù nghĩ nát óc cũng sẽ không nghĩ tới, chân tướng tàn khốc là lão đại anh mình thần võ trong mắt hắn năm nay mới chỉ có 13 tuổi.

.......

Ngày đó, Mạc Lý nghiêm túc thi hành kế hoạch huấn luyện của mình, đem Kỳ Tích Chi Mộ đập đến kêu cha gọi mẹ mới logout nghỉ ngơi. Trước khi đi ngủ trong lòng hắn còn băn khoăn việc ngày mai hắn nhất định phải hỏi Anya việc hứng thú với cơ giáp, thế nhưng hắn không nghĩ tới, chờ đến hôm sau, hắn lại không nhìn thấy Anya.

Thời điểm sáng sớm chuẩn bị rời nhà, Anya ở bên xe huyền phù đợi hắn mỗi ngày thì hôm nay chẳng thấy đâu cả, lo lắng Anya có chuyện gì mới tới trễ cho nên hắn cố ý đợi Anya một lúc, thế nhưng mãi đến sát giờ đi học Anya vẫn không xuất hiện, hắn không thể không chạy xe huyền phù của mình đi học. Nhưng khi Mạc Lý đến học viện Calila vẫn không nhìn thấy bóng dáng Anya đợi hắn đến giờ đi học như bình thường, trong lòng hắn không khỏi có chút linh cảm chẳng lành.

Trước giờ Mạc Lý luôn là một học sinh tốt nghiêm túc nghe giảng thế nhưng vào ngày hôm đó, lần đầu tiên hắn có cảm giác không yên lòng suốt một ngày, thậm chí liên túc len lén nhìn thiết bị cá nhân, vẫn luôn chờ tin tức về Anya gửi đến, nhưng bao nhiêu tin nhắn hắn gửi đều như đá chìm đáy biển, một tin nhắn hồi âm Anya cũng không gửi lại.

Theo thời gian trôi đi, trong lòng Mạc Lý càng thêm lo lắng, hắn biết nhất định Anya đã gặp chuyện gì rồi, có lẽ là việc của chính bản thân hắn cũng có thể đó là chuyện trong nhà, bởi vì xưa nay chưa từng xuất hiện loại trường hợp hắn gửi tin nhắn lâu như thế mà Anya lại không trả lời lại, thêm vào đó hôm nay Anya còn chưa tới lớp, trong lòng hắn không khỏi càng thêm bồn chồn, thấp thởm.

Mãi đến tận khi tan học, Mạc Lý đột nhiên nghĩ tới cả ngày hôm nay Anya chưa tới lớp thế nhưng không có giáo viên nào hỏi thăm cả, tình huồng như thế hiển nhiên là không bình thường, giáo viên chắc chắn biết chút ít gì đó.

Có ý nghĩ này, sau khi hết tiết học Mạc Lý liền đi theo một giáo viên vừa dạy xong, vị giáo viên trẻ tuổi kia nhìn thấy Mạc Lý đuổi theo hiển nhiên cũng rất kinh ngạc: "Có chuyện gì vậy, Mạc Lý?" Người giáo viên kia vẻ mặt ôn hoà hỏi Mạc Lý.

Vị giáo viên này sở dĩ ôn hoà như vậy, một là bởi vì Mạc Lý là một học sinh tốt, đối với học sinh xuất sắc các giáo viên luôn luôn rất ưu ái, thứ hai là bởi vì đứa nhỏ này thật sự có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp khiến người khác không thể rời mắt được. Đối diện với khuôn mặt này, tuy rằng còn rất non nớt nhưng cho dù là các giáo viên cũng sẽ bất tri bất giác thả nhẹ ngữ khí lại.

"Thưa thầy em có vấn đề muốn hỏi thầy. Thầy có biết Anya bị làm sao không ạ? Cả ngày hôm nay cậu ấy đều không đến lớp, em rất lo lắng."

Vị giáo viên nghe thấy vấn đề của Mạc Lý hoàn toàn ngẩn người, sau đó mới nhớ lại rằng mối quan hệ của Mạc Lý và Anya vẫn luôn rất tốt, lập tức liền cười nói: "À, là Anya sao? Gia đình em ấy sáng hôm nay có đến xin phép, mấy ngày tới e rằng đều không thể đi học."

Mạc Lý khẩn cấp hỏi: "Thầy có biết là cậu ấy nghỉ vì việc riêng hay là nghỉ ốm không ạ?"

"Cái này sao? Nguyên nhân cụ thể bên kia không nói gì, thầy cũng không rõ ràng." Vị giáo viên trẻ tuổi vẫn rất kiên trì trả lời.

"Được rồi, em cảm ơn thầy ạ. Biết cậu ấy có xin nghỉ em liền yên tâm hơn nhiều rồi." Mạc Lý chiếm được đáp án liền hướng về vị giáo viên nở một nụ cười ngọt ngào.

Vị giáo viên trẻ tuổi sửng sốt một chút mãi cho đến khi bóng người nhỏ bé kia chạy xa mới phản ứng được, hắn không khỏi lắc đầu, không hổ là Mạc Lý được hoan nghênh nhất Cadila của chúng ta....

Mà Mạc Lý sau khi biết rõ sự tình xong, trong lòng cũng chân thật hơn rất nhiều. Tuy rằng vẫn không hỏi được ngày hôm nay Anya hắn vì chuyện gì mà không đi học nhưng tối thiểu hắn vẫn biết được đối phương đã có lên xin phép rồi, như vậy là đủ, điều này nói rõ đối phương không phải mất tích trong chớp mắt.

Mặc dù tâm buông xuống một nửa nhưng tâm tình cả ngày hôm ấy của Mạc Lý vẫn có hơi lơ mơ. Sau khi về đến nhà, buổi tối hắn vẫn như thường lệ lên đấu trường nhưng không có tâm trạng kiếm tích phân mà theo Kỳ Tích Chi Mộ đánh hai trận rồi sau đó rời đi.

Tối hôm đó hắn video call với Lance, Lance liếc mắt một cái liền nhìn thấy tình huống của hắn không đúng lắm, truy hỏi mãi hắn mới nói ra nguyên nhân.

Đối với tình huống như thế, Lance tự nhiên cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể an ủi hắn một phen.

Mạc Lý được anh trai nói vài câu xong tâm tình hiển nhiên tốt hơn rất nhiều cũng nghĩ thông suốt hơn. Đúng đấy, hắn ở đây gấp gáp thì có ích lợi gì đây, có thể tình huống của Anya bên kia không hỏng bét như trong tưởng tượng của hắn, hắn không cần chính mình doạ mình, tất cả đều chờ mấy ngày sau khi Anya trở lại liền có thể biết được. Nghĩ thông suốt xong, Anya dứt khoát vọt vào tắm sau đó bò lên giường đi ngủ rất sớm.

Mà chính buổi tối hôm đó, cửa nhà hắn vang lên.

Chính ở đang ở trong mộng, Mạc Lý bị tiếng chuông vang báo hiệu có khách đến làm thức giấc, hắn theo bản năng nhìn đồng hồ, 3 giờ sáng. Xưa nay chưa từng gặp trường hợp như thế này nên Mạc Lý cũng có chút bối rối, hắn ôm chăn ngồi dậy, mở thiết bị cá nhân ra nhìn video trước cửa, cảnh tượng bên ngoài ngay lập tức hiện ra trước tầm mắt hắn.

Thế giới tương lai xây dựng kiến trúc có tính năng cách âm rất tốt cho nên khi hắn nằm trong phòng ngủ thì chút âm thanh bên ngoài này cũng không thể nghe được, thế nhưng video này vừa được mở lên, hắn ngay lập tức nghe thấy âm thanh mưa sa gió giật ở bên ngoài. Trời mưa, đây là ý nghĩ đâu tiên trong đầu hắn, thế nhưng sau đó hắn liền chú ý thấy bóng người ướt nhẹp đang đứng ở trước cửa.

Tuy rằng bóng người kia cả người đều ướt đẫm trông rất chật vật thế nhưng chỉ cần liếc mắt một cái hắn liền nhận ra đó là Anya.

Nhận ra đó là Anya đã biến mất cả ngày, trong nháy mắt Mạc Lý lập tức nhấc chăn khoác lên áo ngủ chạy vội xuống lầu, mở cửa đem cái đứa ngốc mắc mưa ở trước cửa kéo vào.

Sau khi đem người kéo vào trong nhà, trước ánh sáng đèn, Mạc Lý càng nhìn rõ dáng dấp chật vật của Anya, chỉ thấy đối phương bị nước mưa là ướt nhẹp, tóc dính sát vào trên trán, quần áo trên người cũng ướt đẫm dính vào người, giày giẫm trên đất một bước đi đều để lại dấu giày dính nước mưa.

Mạc Lý cau mày quét nhìn Anya trên dưới một lần nói: "Cậu bị làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?" Trong lòng Mạc Lý biết điều hắn e sợ không phải là chuyện nhỏ, bằng không cả ngày hôm nay Anya cũng sẽ không có chút tin tức gì, hơn nửa đêm còn không ngủ mà chạy tới đây trong mưa.

Mà Anya đối với lời nói của Mạc Lý đều không có phản ứng gì, chỉ là thật thà đứng ở nơi đó, tuỳ ý để nước trên người nhỏ xuống đất.

Mạc Lý thấy vẫn luôn giằng co như vậy cũng không phải là biện pháp, nghĩ đến vừa nãy kéo Anya vào thì trên người cậu ấy rất lạnh lại liên tưởng đến nhiệt độ bên ngoài, vội vã tìm một khăn tắm lớn tròng lên trên người đối phương, sau đó chạy đến phòng tắm mở nước nóng rồi đem người đẩy tới phòng tắm nói: "Những chuyện khác chúng ta sẽ nói sau, trước tiên cậu cứ tắm trước đã bằng không ngã bệnh tớ không chịu trách nhiệm đâu."

Bởi vì sợ Anya đối với lời mình nói không phản ứng cho nên đem người đẩy người vào Mạc Lý liền rời đi mà mắt vẫn nhìn thấy đối phương bước vào buồng tắm xong Mạc Lý mới đóng cửa phòng tắm lại.

Không biết qua bao lâu sau, Anya rốt cuộc cũng từ phòng tắm đi ra, trên người hắn khoắc một cái áo tắm thế nhưng tóc vẫn ướt dầm dề, hiển nhiên căn bản là không lau.

Mạc Lý nhìn Anya như vậy chỉ có thể thở dài đem đối phương kéo đến ngồi xuống trên ghế salon, mình thì tìm một khăn tắm lớn sạch sẽ giúp cậu ấy lau khô tóc, phủ lên đầu chà xát tám phần mười thì cậu ấy vẫn vùi đầu trong ghế sopha không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng cúi thấp đầu, dường như muốn đem giấu chính mình đi. Mạc Lý nói: "Được rồi, hiện tại có thể nói rõ đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Anya nghe được câu nói của Mạc Lý đôi môi nhúc nhích một chút nhưng không phát ra âm thanh. Mạc Lý đang muốn thăm dò lần thứ hai đột nhiên nhìn thấy thứ óng ánh, trong lòng Mạc Lý cả kinh khi thấy rõ giọt nước mắt kia. Hắn phức tạp nhìn về Anya ở trước mặt đang cuối đầu: "Cậu khóc."

Lời nói của Mạc Lý phảng phất giống như công tắc, Anya nhất thời run lợi hại hơn, hắn dùng lực đem mình cuộn lại cuối cùng khắc chế không nổi tiếng nấc nghẹn ngào. Từ góc độ của Mạc Lý không thể nhìn thấy sắc mặt của Anya chỉ có thể thấy vai của đối phương rung dữ dội.

Mạc Lý nhìn Anya trước mặt thực ra chỉ mới là một đứa nhỏ choai choai, nhìn đối phương không có động tĩnh lớn thế nhưng dù là ai cũng có thể nghe ra tiếng nghẹn ngào thương tâm trong lòng hắn cũng rất khó chịu. Mà nguyên nhân khiến cậu ấy thương tâm đến thế này, trong lòng hắn cũng mơ hồ có suy đoán. Cuối cùng Mạc Lý nhìn người trước mặt giống như bị cả thế giới bỏ lại, không khỏi vươn tay ôm đối phương, chốc lát đưa tay vỗ nhẹ động viên sau lưng cậu.

Mạc Lý ở một bên động viên không biết bao lâu, đợi đến khi Anya không có động tĩnh gì nữa cũng là lúc trời đã lờ mờ sáng. Mạc Lý nhìn Anya ở trong ngực mình khóc ngất không biết đã ngủ thiếp đi từ bao giờ nhẹ nhàng giật giật tay chân lại phát hiện cho dù cậu ấy đã không còn tri giác nhưng ngón tay vẫn nắm thật chặt vạt áo của mình, giống như mình chính là nhánh cỏ cứu mạng.
~~~~~~~~~~~~~ଲ(ⓛ ω ⓛ)ଲ~~~~~~~~~~~~~
P/s: ai ya, dạo này ta thấy bản thân chăm chỉ hẳn đấy. Tuy ta còn bận lắm nhưng do thương các nàng nên ráng đấy. Chắc sắp tới ta đi làm rồi sẽ hơi bận nữa ('-`)

Yêu các nàng ~ moa moa ta~~ ( '∀`)ノ~ ♡

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com