ZingTruyen.Info

[EDIT] Trọng Sinh Tinh Tế Vạn Nhân Mê

Chương 24: Tặng quà

Dalia_kv

Editor, beta-or: Dan

Truyện chỉ có trên Wattpad được đăng bởi @DantalianLion

__________________________________________________________

Lisa nắm thật chặt hộp quà tặng màu hồng được trang trí tinh xảo kia, đột nhiên cảm thấy mình như bị thần kinh, tại sao lại đáp ứng làm loại chuyện này chứ!

(ノ♯`△')ノ~'┻━┻

Chú ý thấy trong phòng học đã có tận mấy đôi mắt len lén liếc nhìn qua đây, nàng càng sinh ra một loại cảm giác xấu hổ, nhưng bây giờ người cũng đã tới rồi, muốn cũng không thể rời đi khỏi đây được, nếu rời đi sẽ càng cảm thấy kỳ quái.

Hơn nữa, nàng làm việc này là hoàn toàn trong sáng thuần khiết, chỉ là giúp bạn đưa đồ đến thôi mà. Đây là một việc vô cùng bình thường nha, cũng có phải tự bản thân nàng tặng đâu chứ. Nghĩ như vậy, Lisa rốt cuộc lại có thêm chút động lực.

Nàng nhìn người trước mắt cũng đang nghi ngờ nhìn nàng, nàng liền đem cái hộp quà trong tay đưa vào trong tay hắn: "Ầy, đây là tôi giúp bạn chuyển đến cho cậu thôi."

Một câu nói này, Lisa cố ý nói lớn tiếng, người có chút tâm tư bên trong phòng học cũng nghe được rõ ràng. Truyện chỉ có trên Wattpad được đăng bởi DantalianLion

Nhìn thấy người kia lộ ra thần sắc tỉnh ngộ, trong lòng Lisa thở phào nhẹ nhõm. Người nàng thích là Anya, nàng không hi vọng bởi vì lời nói này mà khiến Anya sinh ra hiểu lầm gì đó.

Tâm tư bên dưới thả lỏng, Lisa liền nghĩ đến Carol ngàn vạn lần dặn nàng chuyển đến lời nói kia, nhớ đến tên kia tốt xấu gì từ nhỏ cũng là bạn cho đến lớn của nàng, thêm cái ánh mắt tìm người yêu mến của tên đó kém như vậy. Nhất thời lòng thương hại nổi lên, liền cúi đầu nói với Mạc Lý: "Này, cậu có còn nhớ đến Carol từng học ở học viện sơ đẳng hay không?"

Carol? Là ai vậy? ('・ω・')? Nghe thấy cái tên xa lạ, khuôn mặt giấu dưới vành mũ đang hạ thấp liền lộ ra thần sắc mờ mịt. Nghiêm túc suy xét lại một lần nữa, Mạc Lý đưa ra đáp án khẳng định: "Tôi không quen biết hắn."

Nghe thấy đáp án này, Lisa khẳng định cái tên Carol đáng thương kia là đang đơn phương rồi. Chính mình lắc đầu một cái, Lisa liền quay về chỗ ngồi. Ngay lập tức Lisa bị một đám bạn học bát quái bao vây, vị kia không có tiếp xúc với bạn trong lớp nên Lisa liền trở thành đối tượng bị truy hỏi.

Mà người vẫn luôn ẩn mình ngoài cửa, Anya tự nhiên là thấy hết toàn bộ mọi việc. Những người ở học viện sơ đẳng kia thật là bám dai như đĩa! Hắn nắm thẻ trong tay chặt thêm mấy phần.Truyện chỉ có trên Wattpad được đăng bởi DantalianLion

Sau mười mấy phút, Anya lấy về hai túi dịch dinh dưỡng liền chở về lớp học. Mới đi đến cửa phòng, hắn liếc mắt một cái thấy ở trên bàn, Mạc Lý đã mở hộp quà ra. Bước chân của hắn theo bản năng dừng một chút, sau đó mới tiếp tục đi vào.

"Trở về rồi." Nhận ra hơi thở quen thuộc đang đến gần, Mạc Lý ngẩng đầu cười nói.

Đối mặt với khuôn mặt tươi cười của Mạc Lý, cho dù tâm tình ủ dột, Anya cũng vẫn theo bản năng trả về một nụ cười. Hắn một bên đem một túi dịch dinh dưỡng đưa cho Mạc Lý, một bên làm bộ lơ đãng: "Đây là cái gì?"

"Há, cái này sao." Nghĩ đến mới nãy mình còn hả hê vì nghĩ đây là quà tặng cho Anya, Mạc Lý liền có chút lúng túng, hắn sờ sờ mũi nói: "Là một tên ở học viên sơ đẳng trước đây nhờ người mang đến tặng cho tớ."

Đã sớm biết đáp án, Anya thần sắc bất biến nói: "Há, là bọn hắn sao. Bọn họ cũng thật thần thông quảng đại, cư nhiên có thể tìm đến tận đây."

Nghe Anya nói, Mạc Lý liền liên tưởng đến cái gì, lông mày của hắn cũng theo bản năng nhíu lại. Xác thực, trước đây học viện sơ đẳng có rất nhiều người theo đuổi hắn điên cuồng, hiện tại cuộc sống của hắn rất yên tĩnh, thật sự đây là một nhân tố ảnh hưởng rất lớn mà hắn không thể xác định được.

Nhìn thấy lời mình nói thành công đưa đến hiệu quả, Anya cũng không cần nhiều lời nữa, thế nhưng đối với hộp quà trên bàn, hắn đều thấy ngứa mắt. Thừa dịp Mạc Lý trầm tư nói: "Vật này cứ để tớ xử lý giúp cậu nha?"

Trước đây tại học viện sơ đẳng, bởi vì mỗi ngày Mạc Lý đều nhận được quà tặng và thư tín rất nhiều, cho nên Anya được giao nhiệm vụ đi xử lý hết không cần phải hỏi. Mà lần này, bởi vì thời gian rất lâu hắn không còn nhận được quà nữa nhất thời mới mẻ khiến hắn hiếm khi tự mình mở cái hộp quà kia ra. Truyện chỉ có trên Wattpad được đăng bởi DantalianLion

Thế nhưng lời nói kia của Anya đã khiến cho tâm tình của hắn lần thứ hai ngã xuống đáy vực, lễ vật mà vừa rồi hắn còn hứng thú mở ra kia bây giờ đều nhìn không vừa mắt. Nghe thấy lời Anya nói liền gật đầu đồng ý.

Vì vậy, cái hộp quà vừa mới được mở ra liền bị Anya không chút khách khí thu đi. Tình cảnh này đều được Lisa một mực yên lặng nhìn thấy được. Mạc Lý vậy mà không có chút thái độ quý trọng nào, trong nháy mắt liền đốt lên lửa giận của Lisa. (#`皿')

Tuy là nói nàng vẫn luôn nhìn thấy tên Carol kia không vừa mắt, nhưng tên kia dù gì cũng là bạn thanh mai trúc mã của nàng mà nàng đối với Carol hiểu vô cùng. Tuy tính cách tên Carol kia rất đáng ghét nhưng cũng rất kiêu ngạo, lần này có thể hạ tư thái chính miệng cầu xin nàng, nhờ nàng tặng quà cho là biết tên kia rất yêu thích Mạc Lý.

Thế nhưng tấm chân tình của Carol được kí thác vào món quà kia, bây giờ lại bị Mạc Lý tùy ý ném cho người khác, thậm chí đều không thèm cầm lên cẩn thận liếc mắt nhìn lấy một cái.

Trong nháy mắt, Lisa thật sự có cảm giác muốn bùng nổ, nhưng nàng tốt xấu gì cũng còn tồn tại lại một tia lí trí, biết người thu hồi món quà kia là Anya. Nếu như nàng tức giận vọt thẳng đến mà nói thì chắc chắn ấn tượng về nàng trong lòng Anya sẽ trực tiếp hạ xuống giá trị âm.

Vì vậy, Lisa đem cơn tức giận kia nuốt xuống, trong lòng nàng đã hạ quyết tâm. Sau khi trở về nàng nhất định muốn Carol phải tẩy não hoàn toàn, làm cho hắn nhận thức rõ ràng người hắn yêu thích đến cùng là cái dạng gì, có đáng để hắn để vào trong mắt hay không.Truyện chỉ có trên Wattpad được đăng bởi DantalianLion

Tâm lý tức giận bị kìm nén khiến Lisa sống một ngày mà như một năm. Khi chương trình học kết thúc, nàng nhanh chóng chạy thẳng đến xe huyền phù, thậm chí lần đầu tiên không nhìn theo bóng lưng đang rời đi của nam thần.

Sau khi ngồi trên xe huyền phù, Lisa từ trong miệng mẹ biết được Carol đã đến nhà chờ tin tức của nàng. Lisa liền khiến mẹ lái xe với tốc độ nhanh nhất, sau đó không nói lời nào mà ngồi về đến nhà.

Sau khi về đến nhà, thấy Carol hiếm khi nào đứng chờ nàng trước cửa, hơn nữa khi nhìn thấy nàng thì ngay lập tức chạy đến đón. Lisa mặt không thay đổi liếc mắt nhìn Carol nói: "Tôi có lời muốn nói với cậu." Sau đó đem người kéo vào phòng.

Đối với hành động có chút vô lễ của Lisa, Carol không tính toán gì, thậm chí so với Lisa hắn trái lại càng không muốn chờ đợi thêm chút nào nữa. Vừa vào phòng hắn liền bắt đầu tra hỏi: "Như thế nào rồi? Quà cậu đã đưa cho Mạc Lý chưa?"

Lisa nhìn dáng vẻ vội vàng của Carol, cười lạnh một tiếng: "Đã đưa cho hắn. Mà cậu biết hắn đối xử với quà của cậu như thế nào không?"

Khuôn mặt Carol tối sầm lại, chẳng lẽ cậu ấy không hề liếc mắt tới liền ném qua một bên. Tuy rằng đã sớm có dự cảm từ trước, mà điều đó từ chính miệng Lisa nói ra khiến cho tâm trạng của hắn có chút hạ thấp.

Nhìn thấy bộ dạng ủ rũ của Carol, Lisa không chút lưu tình tiếp túc đả kích: "Cái quà tặng kia của cậu, hắn mở ra rồi sau đó liền tùy tiện vứt cho người khác xử lý. Hừ, không nghĩ đến cậu lại thích loại người như vậy, loại này không coi ai ra gì, không biết quý trọng tấm lòng của người khác, thực sự là mắt cậu bị mù rồi!"

Lòng Lisa đã coi lời nói của chính mình đã đủ tàn khốc lắm rồi, nhất định sau khi nghe xong lời mình nói Carol nhất định sẽ thương tâm và thả xuống tâm chân tình dành cho Mạc Lý. Thế nhưng nàng không nghĩ tới, Carol nghe xong lời nàng nói, không chỉ không lộ ra chút thần thái thương tâm nào, trái lại đưa một bộ mặt kinh hoàng nhìn nàng: "Cậu mới nói cái gì?"

Ồ? Nàng nói gì kỳ quái sao? Tuy không rõ nhưng Lisa vẫn lập lại lời mình vừa mới nói: "Tôi nói hắn đem quà của cậu mở ra sau đó liền ném cho người khác."

"Thật...Có thật hay không? Cậu không có gạt tôi chứ? Mạc Lý hắn thật sự mở quà của tôi ra sao? Tự tay hắn mở ra sao? Haha quá tốt rồi! Những tên kia biết được nhất định sẽ ao ước muốn chết cho mà coi, Lisa cậu thật sự quá lợi hại! Sau này cậu muốn tôi làm gì chỉ cần nói một câu, tôi đảm bảo sẽ làm cho cậu."

Lisa ngổn ngang trong gió nhìn bộ dáng hồi sinh như vừa hít thuốc lắc của Carol, nàng đã nói đến như vậy, tại sao cái tên này đều không có có chút bộ dạng bị đả kích nào hết vậy, vẫn vui vẻ phảng phất như vừa trúng thưởng. Hơn nữa, việc này cùng việc nàng lợi hại có gì giống nhau? Chẳng lẽ nàng hoàn thành việc gì ghê gớm lắm hay sao?

____________________________________________

P/s:

Chúc mừng bạn @tuyetnhan1996 đã nhận được tag của chương này!! *Hoan hô* *tung bông*

(ノ^ヮ^)ノ*:・゚✧

Các nàng nhanh nhanh vào bóc tem, dành sô pha liền nhen (nhớ là vừa bình chọn vừa cmt mới được tính nha nha nha ~~ ) ^(o≧∀≦)o

Yêu các nàng ~ (⺣◡⺣)♡*~ Moa moa ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info