ZingTruyen.Info

[EDIT] TRỌNG SINH NGUYÊN SOÁI PHU NHÂN LÀ TANG THI.

Chương 112: Khảo hạch tùy hứng.

Iam_Chip19

Học viện Liên Bang đã chuẩn bị thỏa đáng cho việc khảo hạch tân học viên, đồng dạng là chiến khu giả thuyết, khu vực mô phỏng là một thành phố bỏ hoang. Cát vàng tràn ngập tử khí ảm đạm, bầu trời tối tăm khiến tâm tình học viên khảo hạch trở nên áp lực.

Sân Mộc mặc chế phục viện sinh ngồi xổm trên đỉnh tòa kiến trúc biểu tượng*, tựa như ác lang ẩn mình trong bóng đêm, ánh mắt lạnh thấu xương tìm kiếm con mồi lấp đầy cơn đói.

*Kiến trúc biểu tượng: Tòa kiến trúc mang tính biểu tượng của thành phố. Ví như Tháp Eiffel ở Paris, tượng nữ thần tự do ở New York, Quảng trường Thiên An Môn của Bắc Kinh, ....

Mặt đất trăm mét dưới chân, một con chuột nhập cư trái phép chật vật chạy qua, Sân Mộc liếc nhìn thời gian hạn chế, còn đang trong thời gian an toàn.

Nhìn con chuột chạy thoát trước mặt, trong mắt Sân Mộc hiện lên vẻ đáng tiếc, đứng dậy nhìn xuống cả tòa thành thị yên tĩnh, chiếc áo choàng đen hô hô rung động trong gió.

"Sân Mộc, tình huống khu A7 như thế nào?" Giọng Trọng Tử Vũ từ trong tai nghe truyền đến.

Sân Mộc đỡ tai nghe click mở quang não xem xét tình hình chiến đấu "Đã đào thải 42 người."

Giọng Trọng Tử Vũ tạm dừng một lát, sau nửa ngày mới nói "Khảo hạch vừa mới bắt đầu, thả lỏng một chút."

"Quy tắc buộc định thời gian săn bắt của khảo hạch viên là 5 phút, nhưng không có quy định không được theo sau tân học viên chờ cơ hội săn bắt." Sân Mộc ngữ khí lãnh đạm. "Trong thời gian an toàn ta dừng ở vị trí cố định, thời gian săn bắt không sử dụng tín hiệu truy tung của thẻ nhận dạng tìm kiếm con mồi, đối với mấy tay lính mới này ta đã rất khoan dung."

Trọng Tử Vũ im lặng, vì cái lông gì cảm thấy Sân Mộc nói rất có đạo lý?

"Sân Mộc, khảo hạch chưa qua phân nửa nếu ngươi đem toàn bộ học viên đào thải, viện trưởng sẽ cấu xé ngươi." Âm thanh nhẫn cười của Long Vũ xuyên qua.

Thời gian an toàn kết thúc, Sân Mộc đánh thọc sâu từ trên tòa tháp nhảy xuống, tiếng gió gào thét chắn đi âm thanh thế giới bên ngoài lỗ tai. Sân Mộc siết chặt nắm tay, cánh tay vung lên lập tức hạ gục 2 tân học viên qua đường.

Trong ánh mắt phẫn nộ của tân học viên, Sân Mộc không chút dao động lấy đi thẻ nhận dạng, cố định tai nghe nói "Toàn bộ quá trình không sử dụng dị năng, ta còn chưa đủ nhân từ?"

"Không theo dõi học viên săn bắt, không dùng tín hiệu truy tung và dị năng." Trác Kỳ Bảo cảm thán. "Vậy mà cũng có thể lạc vào tay ngươi, cũng thật đủ xui xẻo."

"Học viên khóa này không thể so sánh với chúng ta." Mễ Phi đối với Sân Mộc hắc hóa vui sướng khi thấy người gặp họa.

Đi trên con đường trống trải hiu quạnh, Sân Mộc vứt chiến lợi phẩm trong tay, có chút không thú vị nói "Quy tắc khảo hạch đúng là nhàm chán, không bằng chúng ta sửa đổi một chút thế nào?"

"Ngươi đừng xúc động, nếu lại huỷ khu mô phỏng này, viện trưởng thật sự sẽ xé ngươi." Long Vũ không quản học viên trước mắt, nhanh chóng đánh gãy Sân Mộc lại muốn bắt đầu làm loạn.

"Viện trưởng ôn nhu thiện lương, thiện giải nhân ý sẽ hiểu được." Sân Mộc ngữ khí cứng nhắc không có chút sức thuyết phục nào.

Mặc Lung Ỷ trong phòng giám sát thiếu chút nữa bóp nát cái ly trên tay, âm trầm quay đầu nhìn lại Quân Thiệu "Vì sao ta không cảm giác được hùng hài tử này đang ca ngợi ta."

Quân Thiệu ho khan một tiếng, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim điều khiển thiết bị, làm như không nhận ra oán khí thật sâu từ Mặc Lung Ỷ.

"Cảnh Trạch ngươi nghe ta nói không." Sân Mộc liên lạc cùng Viên Cảnh Trạch.

Dường như Viên Cảnh Trạch mới vừa kết thúc chiến đấu, giọng Sân Mộc từ trong tai nghe truyền đến, Viên Cảnh Trạch trực tiếp nói "Sân Mộc ca có việc cứ nói, ta nghe ngươi phân phó."

Sân Mộc tỏ vẻ vừa lòng, tự mình dạy dỗ ra chất lượng đúng là chuẩn cmnr.

"Thành lập khu khiêu chiến, chọn viện sinh thủ lôi, trong khu khiêu chiến không được cướp đoạt thẻ nhận dạng của học viên. Chỉ cần học viên có thể đánh hạ lôi chủ, là có thể nhận được thẻ nhận dạng không có tín hiệu truy tung."

"Đặt các nhiệm vụ ở những khu vực khác nhau, học viên kích hoạt nhiệm vụ và hoàn thành, cũng nhận được trang bị ngẫu nhiên."

"Đây là khảo hạch viện sinh, ngươi cho là đang chơi trò thông quan." Viên Doãn Ca cũng gia nhập nhóm trò chuyện.

"Ta ngược lại cảm thấy rất thú vị." Trọng Tử Vũ nói. "Nhưng trò chơi giả thiết cũng có lỗ hổng, nếu khu khiêu chiến không được đặt thành điểm săn bắt, sẽ có rất nhiều học viên lấy nơi đó làm khu an toàn."

"An bài viện sinh săn bắt bên ngoài khu khiêu chiến, có bản lĩnh thì trốn đến khi khảo hạch kết thúc." Làm một tang thi hoàng đặc biệt thích chui lỗ hổng, làm sao có thể lưu lại lỗ hổng cho người khác.

"Ta lập tức đi an bài." Đối với bất cứ việc gì Sân Mộc đưa ra, Viên Cảnh Trạch tuyệt không dị nghị.

Trác Kỳ Bảo thiếu đánh chế nhạo "Trung khuyển vô địch a ~"

Không phản ứng Trác Kỳ Bảo tìm đường chết, Sân Mộc lại nói "Bách An Ngưng, tiến vào khu hệ thống mô phỏng, đem tin tức khu khiêu chiến và nhiệm vụ ngẫu nhiên phát cho tất cả học viên."

"Được." Bách An Ngưng dựa vào góc tường ngồi xuống, nhanh nhẹn mở ra máy tính tùy thân bắt đầu hành động.

"Viện sinh khóa hai làm lôi chủ khu khiêu chiến đi." Trọng Tử Vũ nói. "Lại để khóa lớn sẽ khi dễ người."

"Hiện tại còn chưa đủ khi dễ người?" Âm thanh lạnh căm của Viên Doãn Ca làm nhóm trò chuyện nháy mắt mất tiếng động.

Sân Mộc nhìn tín hiệu truy tung trên thẻ nhận dạng, như suy tư gì tự nói "Nếu tín hiệu truy tung nằm trong tay học viên, có phải hay không nội chiến càng nghiêm trọng."

"Đừng tiếp tục hồ nháo!" Viên Doãn Ca tức sùi bọt mép. "Khảo hạch chưa quá nửa, quy tắc ngươi cũng dám sửa, muốn khi trở về học viện bị giam lại sao?"

"Tiểu công túa trong tháp ngà voi nha." Mặt vô biểu tình kéo dài âm đuôi.

"Viện sinh, không ngăn bọn họ lại sao?" Trong phòng giám sát có đạo sư nhịn không được đưa ra dị nghị.

Mặc Lung Ỷ chống cằm cười nói "Không phải rất thú vị sao? Viện sinh trường quân đội là phải học được cách tùy cơ ứng biến."

Quân Thiệu yên lặng đỡ trán, Mặc Lung Ỷ tựa lưng vào ghế quay đầu nhìn Quân Thiệu "Mấy hùng hài tử khóa 2 này đều là ban của ngươi đi?"

Cảm thấy đau đầu với ánh mắt thương hại của Mặc Lung Ỷ, Quân Thiệu căng mặt nghiêm túc nói. "Phải."

"Vất vả rồi." An ủi vỗ vỗ vai Quân Thiệu.

"...... Cảm ơn viện trưởng quan tâm."

Khu khiêu chiến và điểm nhiệm vụ thiết lập xong xuôi, điều này làm cho vô số học viên tuyệt vọng lại lần nữa vực dậy ý chí chiến đấu. Tín hiệu truy tung trên thẻ nhận dạng tựa như quả bom, nếu có thể lấy được thẻ nhận dạng không có tín hiệu truy tung, sẽ như vứt bom đi giấu nó trong bóng tối.

"Làm rất tốt." Sân Mộc vừa lòng nói với Viên Cảnh Trạch.

Được Sân Mộc khích lệ làm Viên Cảnh Trạch vui sướng, trên mặt lãnh đạm cũng nhiễm một tầng đỏ. "Toàn bộ đều là dựa theo lời Sân Mộc ca mà làm."

"Trở về sẽ thưởng cho ngươi." Sân Mộc ngẫm lại, huấn luyện của Viên Cảnh Trạch cũng nên đổi mới.

"Khảo hạch còn đang tiếp tục, đừng ở chỗ này tú ân ái." Tai nghe Trác Kỳ Bảo lại nháo lên.

Nhóm trò chuyện đang thảo luận sửa đổi thiết lập khảo hạch cùng Sân Mộc nháy mắt trở nên yên tĩnh, vẻ mặt Viên Cảnh Trạch thay đổi thất thường, dị sắc lướt qua mắt trong giây lát.

Nghe ra ý tứ khác trong lời Trác Kỳ Bảo, Sân Mộc ngừng một lát rồi hờ hững nói "Cảnh Trạch không phải người yêu, ta đã đính hôn."

Sân Mộc bình đạm nói lại như sấm sét đánh tan nhóm trò chuyện, Trác Kỳ Bảo ngạc nhiên kinh hô "Sân Mộc ngươi đã đính hôn!"

"Sân Mộc ngươi vẫn là viện sinh ở trường, pháp luật Liên Bang thông qua sao?" Trọng Tử Vũ còn tính là bình tĩnh.

Sân Mộc điều chỉnh âm thanh trong tai nghe nhỏ lại, tranh cãi ầm ĩ đan chéo khiến hắn khẽ nhíu mày. "Chỉ là đính hôn mà thôi, kết hôn đương nhiên còn phải chờ khi tốt nghiệp."

"Rốt cuộc là ai có bản lĩnh thu ngươi?" Mễ Phi kinh ngạc vạn phần. Ở trong mắt Mễ Phi, Sân Mộc chính là yêu nghiệt nghịch thiên, chân dẫm đỉnh đầu vũ trụ chủ công đại thần của tinh cầu.

Mặc Lung Ỷ trong phòng giám sát nhíu mày "Hắn đã đính hôn?"

Quân Thiệu chuyển tư liệu của Sân Mộc ra nhìn. "Chỗ hôn nhân trên thông tin đúng là xác định đã có hôn ước giả, nhưng thân phận không rõ."

Mặc Lung Ỷ ý vị thâm trường gõ mặt bàn, trong mắt ám ám không rõ "Có thể gian lận trên tư liệu Liên Bang, xem ra cũng là nhân vật lợi hại."

"Hôn ước giả của Sân Mộc là ai?" Âm thanh nhẹ nhàng của Bách An Ngưng vang lên trong tai nghe.

"Là nam nhân rất soái." Sân Mộc chuyển dời vấn đề của Bách An Ngưng. "Thích làm nũng, thích dong dài, ngẫu nhiên sẽ nói vài lời âu yếm, tóm lại xứng đôi với quả nhân."

"Hẳn là một giống cái rất đáng yêu?" Mễ Phi suy đoán.

Sân Mộc cẩn thận ngẫm lại nói "Không phải giống cái, nhưng đúng là rất đáng yêu."

Viên Doãn Ca mặt đầy hắc tuyến nghe nhóm trò chuyện bát quái ngày càng không đáng tin cậy, Làm nũng? Dong dài? Đáng yêu?? Đây xác định là từ để hắn hình dung đại ca?

Viên Cảnh Trạch tháo tai nghe ngăn lại âm thanh bên trong, đi đến mái nhà bên cạnh nhìn thành phố trong gió cát, nội tâm phẳng lặng đột nhiên có chút phiền táo. (Ta thương Tiểu Trạch quá đi)

Tai nghe bởi vì tin nóng Sân Mộc đột nhiên đính hôn mà trở nên náo nhiệt, Bách An Ngưng ngồi bên góc tường lẳng lặng nghe, nắm tay siết chặt bị gai nhọn trên mặt đất đâm thủng, tinh sắc tràn ra nhiệt nóng.

Trọng Tử Vũ cười cười nghe Sân Mộc hiếm khi lảm nhảm khoe khoang hôn ước giả ưu tú của hắn, lãnh đạm lướt qua trong mắt làm người nghĩ rằng chỉ là ảo giác.

Sân Mộc đính hôn đoạn tuyệt cảm tình không rõ ràng của một số người, cũng để cho một số tâm tư mông lung, dần dần bắt đầu rõ ràng.

"Sân Mộc, khi nào ngươi cho chúng ta gặp hôn ước giả của ngươi." Trác Kỳ Bảo lại lần nữa online, bất quá trong âm thanh nghe như sinh động lại mơ hồ mang theo chút nghi hoặc.

"Chờ khi tốt nghiệp kết hôn ta mời các ngươi." Sân Mộc bình thản nói ra dự tính kết hôn sau tốt nghiệp.

Trọng Tử Vũ nhíu mày nghiêm túc nói "Sân Mộc ngươi là viện sinh ưu tú nhất học viện, sau khi tốt nghiệp nhất định có thể phát triển tốt trong quân đội, nếu tốt nghiệp đã kết hôn, tiền đồ của ngươi ......"

"Sân Mộc có tính toán của mình, chúng ta không cần can thiệp." Viên Doãn Ca lạnh giọng đánh gãy Trọng Tử Vũ.

"Sân Mộc, ngươi định làm lính đánh thuê không phải là thật đi." Nhớ đến đùa giỡn trước kia, Long Vũ đột nhiên mở miệng nói.

"Kỳ thật chức nghiệp lính đánh thuê cũng không tồi." Mễ Phi gật đầu.

Lính đánh thuê cũng phân cấp bậc, chức nghiệp lính đánh thuê là được Liên Bang cho phép, có thể hợp tác với Liên Bang cùng tham dự các cuộc hành động quốc tế, phạm vi quản lý của Liên Bang với chức nghiệp lính đánh thuê cũng tương đối thả lỏng.

"Chuyện tốt nghiệp sau rồi nói." Sân Mộc hàm hồ cho qua.

"Khảo hạch còn đang tiếp tục, thời gian săn bắt đang trôi qua." Giọng nói Viên Cảnh Trạch đột nhiên xuất hiện lần nữa nhắc nhở những người khác.

"Còn 2 phút, tiếp tục hành động!" Trọng Tử Vũ tắt tai nghe, ý cười trong mắt thoáng cái biến mất, thay vào đó chỉ còn sự lạnh lẽo tối tăm.

Tâm tình đột nhiên rất không thoải mái làm sao bây giờ? Đương nhiên là phải phát tiết ra mới tốt được.

Nói chuyện phiếm quên nhiệm vụ khảo hạch, cảm giác được ác ý thật sâu đến từ viện trưởng, mọi người lập tức ngắt tai nghe, sôi nổi tản ra tìm kiếm mục tiêu săn bắt.

Cuộc trò chuyện phá hỏng không ít tâm tình, đáng thương cho những tân học viên còn không biết chuyện gì, mơ hồ đã trở thành mục tiêu phát tiết.

Thời gian săn bắt còn nửa phút, Sân Mộc tính toán trong nửa phút có thể xử lý bao nhiêu học viên, đang lúc chuẩn bị tắt đi tai nghe hành động, tiếng của Mộ Đồ đột nhiên truyền đến.

"Sân Mộc ca, phát hiện học viên khảo hạch Tứ Á, mục tiêu tại khu Z4." Giọng Mộ Đồ đè thấp, hiển nhiên đang cách không xa Tứ Á.

Sân Mộc lập tức nhíu mày, biểu tình nhẹ nhàng nháy mắt trở nên nghiêm túc. "Rời khỏi khu Z4, ta lập tức đi qua."

"Có viện sinh giao thủ cùng hắn, cơ hồ đều bị hạ gục trong nháy mắt, ta nhìn không ra dị năng của hắn."

"Không cần phải xen vào đó, nhanh chóng rời đi."

"Nha, ở đây còn có một tiểu miêu cào người a." Tiếng cười ngọt lịm của Tứ Á truyền qua tai nghe, tai nghe Mộ Đồ bên kia lập tức mất tiếng, hẳn là bị người phá hỏng.

Sân Mộc thu hồi tai nghe, chau mày. Hiện giờ vẫn còn trong giám sát khảo hạch, Tứ Á muốn vào học viện Liên Bang nhất định có ý đồ, Sân Mộc ngược lại không lo lắng Mộ Đồ sẽ có nguy hiểm.

Không biết Tứ Á đánh chủ ý gì, Mộ Đồ bị cậu ta bắt được, tánh mạng không lo nhưng khẳng định sẽ nếm không ít khổ sở, vẫn là đi qua xem thử.

Hạ quyết tâm, Sân Mộc cũng không quản mấy học viên kia nữa, nhanh chóng chạy đến khu Z4 nơi Mộ Đồ bị trảo.

====================

Mọi người ơi, mọi người xem có đủ chương ko. Nhìn hộ mình xem các chương từ 90 đến 105 có liên tiếp nhau ko với. Mình thấy có bạn ko xem được mấy chương đó nhưng ko hiểu thế nào.

Mình đã bỏ hết quyền riêng tư rồi.

À, truyện này ko thấy có xuất hiện thú nhân, mà tác giả lại để là giống cái. Cái này mình cũng chả hiểu luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info