ZingTruyen.Com

[EDIT] Trở thành dì nhỏ của pháo hôi thiên tài

#12: 🐳🐳

kk25251325

Chị nhân viên và Tiểu Ngô biết có vụ kiện cáo, lập tức ăn vạ ở chỗ  giám đốc hóng chuyện, à không, hỏi thăm tình huống.

Vì thế Hạ Miên kể hết chuyện hai người đó thông đồng với nhau thế nào, hại chết Hạ Xuân ra sao, còn lợi dụng phí bồi thường của Hạ Xuân sống tiêu dao tự tại, cùng với việc ngược đãi Tiểu Phong.

Nói đến việc ngược đãi trẻ con, cô nhẹ nhàng vén áo Tiểu Phong lên, vết xanh tím trên người cậu chính là bằng chứng rõ ràng nhất.

Chị gái làm giấy tờ nghe thế siết chặt tay, nhịn không được mắng, “Đúng là súc sinh!”

“Bảo sao chị ta sống chết cũng không trả sổ tiết kiệm.” Hạ Miên bất đắc dĩ than một tiếng, ngẩng đầu hỏi giám đốc, “Hành vi này có phải trộm cắp không? Cảnh sát có thể bắt người chứ?”

“Đương nhiên.” Chị gái lập tức trả lời, “Bọn họ tiếp nhận em với mục đích không tốt, cho dù đến trường cần tiền, nhưng có chỗ nào dùng đến sổ tiết kiệm? Thế này vẫn chưa đủ, rõ ràng là đánh chủ ý lên tiền của em, cô gái nhỏ, nhanh báo cảnh sát đi!”

Hạ Miên trầm mặc một lúc, ngẩng đầu hỏi giám đốc, “Tôi có thể nhờ anh một chuyện không?”

Đột nhiên được nhắc tới, người đàn ông ở phía sau bị xưng hô của Hạ Miên chọc cười, “Chuyện gì?”

"Trở thành dì nhỏ của pháo hôi thiên tài" chỉ được đăng duy nhất trên Wattpad @kk25251325, những web khác đều là lấy chưa xin phép ❌❌. Mong độc giả hãy lên trang chính chủ để được đọc chap mới sớm nhất.

“Tôi đã báo mất giấy tờ, lần sau chị ta còn cầm sổ tiết kiệm mất hiệu lực tới rút, mọi người giúp tôi bảo cảnh được chứ?”

Hạ Miên đáng thương hề hề, “Tôi sợ anh rể nói mình hãm hại chị ta, hôm qua cũng thế, anh rể tìm người quen thế là cảnh sát định thành mâu thuẫn gia đình, chị ta trực tiếp được thả. Nếu lần này lại là rôi báo, nhất định vẫn kết quả đó, đến lúc ấy không chỉ không lấy được tiền, cuộc sống sau này cùng cháu trai càng không dễ chịu…”

Chị gái phẫn nộ nói, “Quả thật quá đáng giận!”

Tiểu Ngô, “Đây chính là loại trộm cắp! Đúng không, giám đốc!”

“Đúng thế,” Giám đốc nói, “Đây vốn là chuyện chúng tôi nên làm, cầm sổ tiết kiệm bị mất của người khác đi rút tiền, còn không trả lời được những câu hỏi xác nhận thông thường, nhất định phải báo cảnh sát.”

“Yên tâm đi!” Tiểu Ngô lập tức cười, “Chị nhớ rất rõ, lần sau cô ta dám tới, bọn chị sẽ giúp em!”

Đương nhiên là còn tới, Hoàng Hiểu Quyên căn bản không phòng bị Hạ Miên.

“Cảm ơn, cảm ơn anh chị!” Hạ Miên cảm động đến rơi nước mắt.

“Cô nhóc này, miệng ngọt thật đấy.” Chị gái làm giấy tờ nhịn không được cười, nhìn Tiểu Phong ngoan ngoãn rúc vào cạnh Hạ Miên, lòng lại thương tiếc, “Ai, đúng là làm bậy, về sau nhớ quan tâm cháu mình một chút, cũng xử lý đầu tóc đi, về sau nỗ lực học tập!”

Hạ Miên ngượng ngùng sờ sờ tóc mình, “Em biết trước kia mình không ra gì, về sau nhất định sec làm tấm gương tốt cho Tiểu Phong, nhất định sẽ sửa quả đầu này.”

Lúc rời khỏi ngân hàng, trong tay Hạ Miên nhiều thêm một phiếu cắt tóc, là giám đốc ngân hàng đưa.

Hạ Miên sờ sờ đầu Tiểu Phong, “Ai, trên đời đúng là vẫn còn nhiều người tốt, tiểu gia hỏa con sao lại không gặp được ai nhỉ?”

Tiểu Phong ôm chân cô ngửa đầu cười nói, “Gặp được dì nhỏ!”

“Cũng đúng.” Hạ Miên cúi người ôm cậu lên, “Tiểu Phong gặp được dì nhỏ chính là may mắn lớn nhất nha!”

Tiếng cười khanh khách của đứa nhỏ thật đơn thuần, Hạ Miên cũng không khỏi lộ ra một nụ cười xán lạn, nếu việc xuyên không quỷ dị này là vì cứu vớt Tiểu Phong, vậy cũng khá tốt.

*

“Alo? Anh Ninh, đang làm gì thế? Chẳng lẽ tín hiệu không tốt?”

Ninh Thiều Bạch hồi phục tinh thần, “Khá tốt, có thể nghe thấy.”

“Ok, tôi còn tưởng chất lượng di động có vấn đề cơ,” người qua đường nghe thấy giọng nói trêu chọc truyền ra từ chiếc điện thoại tinh xảo, “Vậy cậu làm gì thế? Gặp được mỹ nhân à?”

Ninh Thiều Bạch nhướng mày, “Không, thấy khỉ lông đỏ.”

“A? Khỉ á? Chỗ đó chơi khỉ hả? Thú vị không?”

Khóe miệng Ninh Thiều Bạch gợi lên, “Cũng được, cười khá đẹp.”

Người bên kia di động lộ ra nghi hoặc, “Khỉ có thể cười đẹp? A, không đúng, khỉ lông đỏ, còn có loại đó à?”

Lúc này đã sắp mười một giờ, Hạ Miên chơi với Tiểu Phong một lát mà đổ mồ hôi, cô nhìn chằm chằm tủ kem ven đường nửa ngày, trong trí nhớ xuất hiện người tuyết nhỏ, kem que, pudding, thèm quá đi mất…

Cúi đầu nhìn Tiểu Phong, Hạ Miên lấy ra hai cái kẹo bạch thỏ trong túi, lột một viên cho Tiểu Phong, viên còn lại tự đút cho mình, ai, đột nhiên trải nghiệm việc chăm trẻ con thật vất vả, lương tâm cô thật không cho phép mình ăn mà để thằng nhóc nhìn.

“Chờ cơ thể Tiểu Phong tốt lên, dì nhỏ cho phép con mỗi ngày ăn một cây kem!” Hạ Miên lớn tiếng tuyên bố.

Tiểu Phong chỉ thấy Hiên Hiên ăn kem, nghe Hạ Miên nói như vậy, trên mặt lộ ra vẻ chờ mong, nhưng lại rất hiểu chuyện nói, “Tiểu Phong không ăn.”

Cậu nghe hiểu chuyện ở ngân hàng, tiền của dì nhỏ đã bị mẹ kế trộm mất, hiện giờ dì nhỏ không có tiền.

“Không được,” Hạ Miên hào khí nói, “Đi theo dì nhỏ rồi, dì sẽ cho con ăn sung mặc sướng!” Nói tới đây cô ngồi xổm xuống sờ bụng Tiểu Phong, “Đói không? Một ngày trẻ con phải ăn bốn bữa hay năm bữa nhỉ?”

Trên đỉnh đầu có người mở miệng, “Tiểu Phong suy dinh dưỡng đã lâu, ăn ít nhưng phải nhiều bữa.”

Giọng nói dễ nghe nghe như vậy… Hạ Miên thở dài, đáng tiếc, chủ nhân của nó lại mắt đui tâm mù.

Cô ngẩng đầu, quả nhiên là vị bác sĩ Ninh Đường Tăng.

"Trở thành dì nhỏ của pháo hôi thiên tài" chỉ được đăng duy nhất trên Wattpad @kk25251325, những web khác đều là lấy chưa xin phép ❌❌. Mong độc giả hãy lên trang chính chủ để được đọc chap mới sớm nhất.

“Cảm ơn đã nhắc nhở.” Hạ Miên lộ ra một nụ cười giả trân, “Đường tiên sinh.”

Ninh Thiều Bạch nhướng mày, “Không khách khí, cô Tôn.” Nói xong còn duỗi tay túm túm mái tóc đỏ chói của cô, sau đó tiêu soái rời đi.

Hạ Miên: …

Hạ Miên trừng lớn mắt, nhìn bóng dáng thản nhiên của anh ta, chỉ có thể phẫn nộ dậm chân, hận chết vốn từ nghèo nàn của mình: “A — tức chết tôi rồi!”

Ninh Thiều Bạch nghe giọng nói muốn hộc máu phía sau, tâm trạng không tồi, nhịn không được huýt sáo.

“Dì nhỏ ơi, đừng tức giận.” Tiểu Phong ôm lấy đùi Hạ Miên, lo lắng an ủi.

“Đúng vậy, không tức giận!” Hạ Miên bế Tiểu Phong lên, “Chúng ta đi ăn ngon! Cơm nước xong dì nhỏ đi cắt tóc!”

Hạ Miên chỉ muốn trấn an Tiểu Phong, ai ngờ nhìn thấy sủi cảo mĩ vị, cô liền vứt mấy chuyện không liên quan lên chín tầng mây.

Bởi vì gần khu dân cư, tiệm sủi cảo bên đường không chỉ nhiều, giá cả còn rất phải chăng, hương vị còn không tồi.

“Ăn ngon không?” Hạ Miên xé cho Tiểu Phong một miếng, cô thấy bác hàng xóm cho cháu mình ăn sủi cảo như vậy, nấm hương thịt heo chảy ra, làm người ta thật sự muốn ăn.

Quai hàm Tiểu Phong động động, ánh mắt sáng ngời gật đầu.

Hạ Miên sờ bụng cậu, “Vậy ăn thêm hai cái!”

Tiểu Phong vui vẻ nheo mắt, hai chân quơ quơ, đáng yêu không tả được.

Ăn sủi cảo xong, lại uống thêm canh trứng gà, Hạ Miên không chờ nổi mang theo Tiểu Phong đến tiệm cắt tóc.

Đẩy cửa bước vào là một phòng đủ các loại phượng hoàng chim công màu sắc rực rỡ, Hạ Miên còn tưởng mình vô nhầm động yêu quái, a, đây quả nhiên là thời đại lưu hành văn hóa Smart.

Nhân viên cửa hàng thấy cô phảng phất như tìm được đồng loại, đôi mắt tỏa sáng như đèn, “Mỹ nhân, muốn nhuộm tóc sao? Hôm qua chỗ chúng tôi mới thêm màu xanh lục, đặc biệt thích hợp với em gái đó, để thầy Tony mới học từ Hong Kong về nhuộm nha, nhất định very xinh đẹp.”

Hạ Miên: …

Màu xanh lục, thật dám nói, cô nghi ngờ bọn họ muốn dùng mình làm thí nghiệm, ngoài Smart ra, ai muốn đội cái nón hiệu thảo nguyên xanh cơ chứ?

Chờ nhìn thấy màu xanh lục kia, Hạ Miên mới cảm thấy mình thật ngây thơ, trình độ của thợ sẽ dựa vào kiểu tóc và ánh mắt phán đoán sắc sảo, còn vị thầy giáo Tony trước mặt cô đây chính là đại vương yêu quái của cả tiệm.

“Tôi muốn nhuộm đen kéo thẳng.” Hạ Miên không tính tốn nhiều miệng lưỡi, nói thẳng, “Phải đi học, nhuộm tóc sẽ bị đuổi.”

Nhắc đến đuổi học, thầy Tony không còn cách nào khác, vẻ mặt đáng tiếc thở dài, “Em gái đẹp như vậy, tóc cũng phải cá tính một chút chứ, trường học thật là, kiểu tóc với học tập có liên quan gì đâu.”

Đúng là trợn mắt nói dối, mái tóc dày bịch này gần như che mất nửa khuôn mặt, nhìn ra sự đẹp đẽ ở chỗ nào, ngay cả cô cũng chưa từng gặp qua.

Trước khi gội đầu, Hạ Miên luôn ôm Tiểu Phong, sợ cậu bị nhóm chim công trong động yêu quái dọa sợ, nhưng mà tiểu gia hỏa hình như thích ứng rất tốt, ngẩng đầu tò mò nhìn xung quanh.

Hạ Miên nhịn không được hỏi, “Nhìn cái gì thế?”

Tiểu Phong nhìn chằm chằm đầu Hạ Miên nói, “Dì nhỏ là đẹp nhất!”

Hạ Miên: …

Xong rồi, cái thẩm mỹ dị dạng này, con đường thiên tài của Tiểu Phong có phải đã bị cô chặt đứt hay không.

Hạ Miên nhắc mãi thầy Tony nhuộm tóc đen, tỉa quả đầu học sinh thoải mái. Sau khi sấy khô tóc, cô mới nghiêm túc đánh giá diện mạo thân thể này, lúc trước thật là quá cay, Hạ Miên chỉ có thể tạm thời close thị giác lại, mắt không thấy tâm không phiền.

Thiếu nữ trong gương có bảy tám phần giống cô, tóc mái hơi mỏng lộ ra cái trán căng bóng, mắt hạnh mặt trái xoan, cuối cùng cũng có dáng vẻ của một tiểu tiên nữ, Hạ Miên vừa lòng gật gật đầu.

Tony lảm nhảm mời cô nhuộm tóc cũng không hề oán giận, bắt đầu cực kỳ nhiệt tình nói chuyện phiếm, hỏi thăm nhà cô ở nơi đâu, học ở trường nào, “Đúng rồi, cửa hàng chúng tôi chủ yếu tiếp đón học sinh, nếu em gái có thẻ học sinh thì được giảm 20% nha.”

Nhìn xem, đây là đãi ngộ của tiểu tiên nữ, Hạ Miên cười cười không nói chuyện, trực tiếp trả tiền chạy lấy người.

Ra khỏi tiệm cắt tóc, Hạ Miên bế Tiểu Phong, thấy cậu nhóc vẫn nghiêm túc đánh giá mình, hỏi, “Bây giờ dì nhỏ đẹp không?”

Tiểu Phong trả lời không chút do dự, “Đẹp!”

Hạ Miên cười, “Lúc nãy dì nhỏ đẹp hay bây giờ đẹp?”

Cánh tay nhỏ của Tiểu Phong ôm lấy cổ Hạ Miên nói, “Đều đẹp cả, dì nhỏ là đẹp nhất.”

Hạ Miên nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng có chút lệch lạc, nhưng thẩm mỹ của gia hỏa này vẫn có thể cứu chữa. Cô nghiêm túc nhìn đứa nhỏ vài lần, nhịn không được hôn một cái, “Tiểu Phong cũng đẹp, đẹp đến ngây người.”

Thời gian cô làm tóc cũng khá lâu, Hạ Miên để Tiểu Phong ngồi cạnh cắt một kiểu.

Hoàng Hiểu Quyên chưa bao giờ quản Tiểu Phong, tóc trẻ con dài ra mà không gội rất dễ có rận, cái này Hoàng Hiểu Quyên cũng hơi sợ, chắc chắn sẽ đòi cạo đầu cho đỡ phiền, chỉ cần tóc Tiểu Phong dài thêm chút nữa, cô ta sẽ lấy tăng đơ cạo hết mất.

Tóc Tiểu Phong lúc này không dài mấy, lại di truyền sự xoăn tự nhiên của Hạ gia, sau khi xếp lớp trông cực kỳ đẹp, chỉ là ở đỉnh đầu gần trán có một cọng tóc dựng dựng.

Hạ Miên nhịn không được vuốt nó xuống, cọng tóc xõa theo tay cô, nhưng rất nhanh lại nhếch lên, trông thật giống ngốc mao trong truyền thuyết…

Hạ Miên chơi rất vui vẻ, Tiểu Phong thấy cô vui, một đôi mắt cong cong như trăng non, thật có thể khiến tim hòa tan.

Bên kia vì sáng nay vừa nháo, không chỉ Hoàng Hiểu Quyên nuốt không trôi cục tức, sáng sớm Trương Khải Minh cũng bị công hội gọi nói chuyện, hai người muốn thương lượng kế hoạch xử lý Hạ Miên.

Hoàng Hiểu Quyên ở nhà, nhón chân mong chờ “bạn bè” của Hạ Miên tìm tới đây.

Cầu ☆ 🙏 and follow me

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com