ZingTruyen.Info

[Hoàn] [Edit] [TomDra] Chúa tể Hắc ám, xin hãy tha cho

Chương 45

MollyYumiko

Cánh tay đang lau tóc của Draco hơi sững lại, cặp mắt màu xám híp lại nhìn thái độ có hơi kì lạ của Tom, "Bây giờ mới là tháng chín Tom, đây còn là phòng ngủ, tôi không nghĩ là mình sẽ bị cảm." Cậu dài giọng nói tiếp, "Trước kia tôi thường xuyên như vậy, cậu chưa từng quan tâm là tôi có thể bị cảm hay là không."

Miệng của Tom kéo lên một nụ cười, rất tự nhiên nhận lấy chiếc khăn lông trong tay Draco và ấn cậu xuống chiếc giường bốn cọc, vừa nhẹ nhàng lau tóc cho Draco vừa nói: "Thế thì tôi chân thành xin lỗi vì trước kia không có quan tâm tới cậu Draco, cậu là đang oán trách tôi sao?"

"...... Lạy, Merlin ơi, Tom Riddle, hôm nay cậu lên cơn gì thế hả?" Má của Draco đỏ lên và vùng vẫy định đứng dậy khỏi giường nhưng bị Tom phát hiện ra ý định và bị ấn ngược trở lại.

"Draco, có lẽ cậu càng muốn tôi cho tóc của một cái Hot Air Charm (1)." Tom nhướng mày, hung dữ nói nhưng động tác lại rất nhẹ nhàng, hắn dùng khăn lông lau nhẹ tóc của Draco như sợ làm đau đối phương.

"Nằm mơ đi." Draco bất mãn khịt mũi, cậu không đời nào đi dùng cái Hot Air Charm chết tiệt kia đâu, nó sẽ làm tóc của cậu trở nên bồng bềnh một cách kinh khủng, cậu tuyệt đối không mang cái đầu ngu ngốc đó đi khắp nơi. Cho nên Draco cũng thành thật ngồi trên giường, lúng túng để Tom lau khô tóc cho mình.

Vấn đề là Draco quên mất việc mình có thể tự tay lau tóc.

Tom cúi đầu và cười khẽ, đột nhiên cảm thấy hôm nay Draco cực kì đáng yêu, giống như lời của các đàn chị trong Slytherin, có chút ngốc nhưng cực kỳ đáng yêu.

"Nghe bảo hôm nay cậu chỉ mất nửa tiếng để chụp được trái Snitch ngay trước mũi của Tầm Thủ nhà Hufflepuff." Tom giúp Draco lau tóc và nhìn Draco nâng cằm lên một cách kiêu ngạo như trong dự đoán.

"À, tại Tầm Thủ của Hufflepuff bay kém quá đó chứ, còn thua cả con chuột tóc đỏ."

"Chuột tóc đỏ?" Tom thờ ơ hỏi một câu, không nghĩ ra đây là biệt danh của người nào trong Hogwarts, nhưng lại phát hiện Draco đột ngột ngồi đơ người và sau đó, hắn bị Draco đẩy ra.

Draco mang vẻ mặt rất bực bội lấy lại khăn lông từ trong tay Tom, "Tôi nghĩ mình có thể tự lau, tóc cũng sắp khô rồi." Sau đó dưới ánh mắt chăm chú của Tom mà bồi thêm một câu, "Cảm ơn."

Cậu thế mà không chút phòng bị nhắc tới Weasley, ôi, mẹ nó! Hiện tại ở Gryffindor không có Weasley tóc đỏ, cái người tên Septimus Weasley (2) vốn đã tốt nghiệp khỏi Hogwarts từ lâu, cậu không có muốn Tom nghi ngờ gì đâu.

Về hành vi kỳ lạ của Draco, Tom không có bận tâm gì cả ngoài việc đơn giản nhún vai và nằm trên giường của mình để xem cuốn <<Tuyển tập thần chú của thế kỉ XVIII>>.

Trong phòng trở nên cực kì yên tĩnh, ngoại trừ tiếng lau tóc của Draco ra thì cũng chỉ có thể nghe thấy tiếng lật sách của Tom.

Chờ Draco lau khô tóc và cất khăn vào trong phòng tắm xong, cậu phát hiện một việc làm mình tức điên, cái con rắn ngu ngốc Nagini cùng với con cầy nhỏ được cho Tom nuôi càng ngày càng mập lên đang ngủ trên giường của cậu. Hiện tại, khắp nơi trên chiếc giường màu xanh lục đậm của cậu toàn là lông rụng của con cầy được Tom đặt là Locker, đến cả gối nằm cũng không tha!

"......" Draco nghiến răng, cực kì muốn rút đũa phép ra và quăng cho hai con vật ngu ngốc này một cái Bùa Hóa Đá để cho tụi nó biết hậu quả của việc ngủ ở trên giường của một Malfoy! Nhưng Draco kiềm chế lại bởi vì nằm trên giường còn có cả thú cưng của cậu. "Tom, cậu tốt nhất là xách con rắn ngu ngốc nhà cậu ra khỏi giường của tôi ngay, không thì tôi cho nó vào Hồ Đen đấy!"

Nghe tiếng rít cảnh cáo của Draco, Tom cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, hắn nâng mày nhìn chiếc giường bốn cọc của Draco, đợi hắn thấy rõ tình trạng giường của Draco xong liền biết Draco nhất định đã nổi điên rồi, cậu là một người có tính sạch sẽ, tuyệt đối không chịu được việc để bản thân nằm trên chiếc giường kiểu này cho tới sáng mai.

"Cậu có thể chọn ngủ chung với tôi một buổi tối." Tom không có mang Nagini đi, dù sao thì hắn không tin Draco sẽ đi ngủ trên cái giường đã trở thành mớ hỗn độn như vậy, cho nên không cần thiết phải đuổi Nagini và Locker đi, đó là việc dư thừa.

Tom không nghe thấy Draco trả lời nên hắn cúi đầu và tiếp tục đọc quyển sách pháp thuật trong tay.

Còn Draco thì đứng giằng co ở mép giường của mình một hồi lâu, cậu có thể dùng Bùa Trôi Nổi đem hai con thú cưng này ra khỏi giường của mình, sau đó dùng Bùa Tẩy Rửa là số lông rụng trên đó sẽ biến mất trong một lần. Nhưng về mặt tâm lý là không tiếp thu nổi chuyện giường của mình từng có một con thú rụng lông và một con rắn độc trơn trượt nằm trên đó. Có lẽ cậu có thể ngủ chung với Tom một buổi tối, chỉ một buổi tối thôi......

Draco cảm thấy mình đã đứng ở mép giường suy xét ít nhất nửa tiếng, nhưng trên thực tế, cậu chỉ mất mười phút để từ bỏ việc nằm trên giường của mình và tưởng tượng ra việc mình ngủ trên cái giường từng có lông rụng đầy của Locker khiến toàn thân ngứa ngáy, điều này làm Draco không muốn nằm lên giường của mình dù chỉ một giây.

Cho nên khi Draco thay áo ngủ xong và đi đến chỗ mép giường của Tom, Tom không hề thấy ngạc nhiên, chỉ đơn giản nhướng mày nói: "Tôi cho là cậu sẽ còn giằng co nhiều hơn mười phút, không ngờ là lại nhanh tới như vậy."

Nói xong, hắn không đợi Draco đáp lại, đặt cuốn sách pháp thuật trong tay lên bàn và lấy ra một cái gối nằm sạch sẽ từ trong ngăn tủ nhét vào ngực Draco.

"Đã qua giờ giới nghiêm lâu rồi Draco, chúng ta nên nghỉ ngơi thôi."

Đẩy Draco nằm phía sau giường xong, Tom cũng nằm yên trên giường.

Mặc dù hai người vẫn luôn ở cùng một phòng ngủ, nhưng ngủ chung giường thì lại là lần đầu tiên. Draco nằm trên giường, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Tom ở bên cạnh, vậy mà lại có chút xấu hổ, cậu từ nhỏ tới lớn không có trải qua việc ngủ chung với người khác, hơn nữa người này lại còn là Tom.

"Giường của cậu, con rắn ngu ngốc kia không có ngủ qua đấy chứ?" Draco ho khan một tiếng, cố thu hút sự chú ý của Tom nằm kế bên.

Bên tai truyền tới tiếng cười khẽ của Tom, "À, Draco, cậu hỏi nhầm người rồi, cậu lẽ ra nên khỏi Nagini chứ không phải tôi."

"...... Mẹ kiếp, biết ngay mà!" Giọng của Draco sắt bén như chịu phải đả kích, lập tức bật dậy khỏi giường. Tưởng tượng việc Nagini từng ngủ trên giường và chăn của Tom làm cậu không muốn nằm xuống tiếp nữa.

Có điều cậu vừa ngồi dậy thì đã bị Tom ấn trở về. Cánh tay của Tom ôm lấy phần eo của Draco ngăn cậu tiếp tục vùng vẫy, "Đã khuya rồi Draco, mau ngủ đi. Hay là cậu muốn quay lại cái giường đầy lông rụng của cậu?"

"......" Hiển nhiên là lời đe dọa kiểu này xài tốt hơn những thứ khác, Draco thất vọng nằm trên giường, so với Nagini, thú cưng của cậu---- Locker-rụng-lông càng làm Draco không thể chịu đựng được.

Cánh tay của Tom vừa mới đặt ở bên hông Draco không có buông ra, vẫn ôm lấy Draco như cũ, việc này làm mặt Draco hơi nóng lên, tuy trong đêm đen sẽ không bị ai phát hiện nhưng cậu vẫn cảm nhận được mặt của mình đang ấm dần.

Vậy ra...... Giữa bạn bè cũng có thể ở chung thế này? Draco vô thức nghĩ tới Tam Giác Vàng Gryffindor, hồi đó Weasley với Potter đều dính nhau mỗi ngày, quàng vai nhau, ôm nhau một cách nhiệt tình, tới tận khi thằng tóc đỏ thích tiểu thư Biết Tuốt cũng không ngăn cản việc Weasley lông đỏ và Potter như hình với bóng.

Sau khi tự mình gạt mình, việc mất tự nhiên của Draco đã biến mất trong phút chốc. Ít nhất thì cậu với Tom là cùng nhau lớn lên từ nhỏ, hơn nữa là vẫn luôn ở chung một phòng ngủ, quan hệ của cậu và Tom hẳn là càng thân thiết hơn so với Weasley và Potter mới đúng.

Cho nên, Draco chìm vào giấc ngủ yên bình dưới tình huống Tom ôm eo của cậu.

Chờ đến khi bên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều của Draco, Tom mới mở mắt ra, hắn chăm chú nhìn vào vào mặt Draco trong bóng tối, tuy chỉ là hình ảnh mơ hồ, nhưng Tom vẫn có thể miêu tả chính xác ngoại hình của Draco. Hắn không rõ cảm giác này là gì, nhưng Tom cũng không bài xích nó, thậm chí còn thấy cực kì tốt, Draco nên ở cạnh mình mọi lúc, từng cử chỉ của mình đều để cho Draco chú ý tới, cho dù là tức giận thì cũng là do mình làm ra.

Ngày hôm sau, Draco mở mắt ra từ rất sớm, căn phòng chỉ vừa mới có chút ánh sáng.

Draco ngủ không ngon lắm, trong mơ cậu bị một con rắn quấn lấy, một con rắn giống như Nagini khiến cậu cảm thấy khó thở. Sau khi tỉnh dậy, cả người đều mệt muốn chết, như thể đã lượn lờ trong không trung cả một ngày.

Chờ khi cậu hoàn toàn tỉnh táo mới phát hiện ra mình đang bị Tom ôm vào ngực, hơi thở ấm áp của Tom phả lên má Draco, phát hiện này làm cả người cậu đều cứng nhắc. Lạy Merlin, cậu chưa bao giờ gần gũi tới mức ngủ chung với ai, huống chi là tỉnh dậy dưới tình huống bị người khác ôm vào ngực.

Draco ngay lập tức đỏ mặt, định vùng vẫy khỏi ngực của Tom, việc làm này đánh thức Tom ngủ bên cạnh, nhưng hắn cũng không có buông Draco ra, thậm chí còn híp lại cặp mắt tựa đá vỏ chai và nhìn chăm chú vào gương mặt đỏ ửng của Draco, bình thản nói: "Chào buổi sáng, Draco."

"...... Chào buổi sáng, ngài Riddle." Draco mím môi, cười nhạt: "Ngài Riddle, tôi thấy ngài buông tay được rồi đó, tôi không phải gối ôm của ngài."

"Dĩ nhiên, tới tận bây giờ tôi không có ảo tưởng tới việc Draco sẽ trở thành gối ôm của tôi." Không bận tâm tới lời châm chọc của Draco, Tom vừa cười vừa thả lỏng tay ra, hắn nhìn Draco thoát khỏi lồng ngực của mình và phớt lờ đi chút mất mát ở trong lòng.

Draco ngồi dậy trên giường, liếc mắt một cái liền thấy hai con thú cưng đã thức dậy và đùa giỡn trên giường của mình, "Ôi, tất thối của Merlin!"

Cậu lướt qua Tom, nhảy xuống khỏi giường của hắn, cầm đũa phép để ở mép giường và quăng Bùa Hóa Đá cho hai con thú cưng ngu ngốc kia.

"Đáng lẽ hôm qua tôi nên làm như thế, mẹ nó, giường của tôi càng ngày càng đi tong rồi!" Draco bực mình trừng Nagini và Locker đã cứng nhắc.


Chú thích: 

(1) mau làm chú: Không đoán được chính xác là bùa gì và Hot Air Charm là có khả năng nhất mà editor tìm được.

(2) khiếu tắc phổ đế mặc tư Weasley: Cha của Arthur Weasley.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info