ZingTruyen.Info

[EDIT] Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính

Chương 28: Đại lão đứng đầu bảng fan

lywsyx_wx

Sáng sớm ngày hôm sau An Nhu nói với thím Dương chuyện tới Chử Thành, tuy thím Dương khá lo lắng nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

"Ba ngày này phải làm phiền thím Dương nhiều hơn rồi ạ." Đáy lòng An Nhu cũng hơi thấp thỏm. Đây là lần đầu cậu và Mạc Thịnh Hoan xa nhau kể từ ba tháng sống chung, tuy chỉ có ba ngày nhưng cậu vẫn không yên lòng.

"Nhắc tới cũng lạ thật." Thím Dương cười ra vẻ bó tay.

"Trước khi cậu An đến, cậu Thịnh Hoan và thím đã sống ở nơi này mười mấy năm rồi. Nhưng chỉ khi cậu tới thì thím mới nhận ra cuộc sống trước đây khô khan và vô vị như thế nào."

"Lần này cậu đi làm thím cảm thấy vắng vẻ lắm, cứ như thiếu mất thứ gì vậy."

"Con sẽ về nhanh thôi." An Nhu an ủi thím Dương: "Có chuyện gì cứ gọi cho con, gọi video cũng được ạ."

"Ôi." Thím Dương nhìn cậu thiếu niên, trong mắt đều là lưu luyến: "Vậy để thím thu dọn hành lý tới Chử Thành cho cậu. Cậu An cần gì cứ liệt kê cho thím, thím chắc chắn sẽ chuẩn bị đầy đủ."

"Tùy tiện chuẩn bị một chút là được rồi ạ." An Nhu nhìn thím Dương, trong lòng cảm thấy ấm áp: "Tới nơi ở lại khách sạn, cần gì cũng có cả."

"Đi xa sao có thể tùy tiện được." Thím Dương vỗ bả vai An Nhu: "Không cần lo thím mệt. Thím già nhưng vẫn còn khỏe lắm, có khi còn sáng suốt hơn mấy người trẻ tuổi các cậu đấy."

Thím Dương đi chuẩn bị hành lý, An Nhu vừa quay đầu thì thấy Mạc Thịnh Hoan đã đè chăn xong đi xuống lầu.

Hai mắt An Nhu không tự chủ rơi vào môi của người đàn ông, vô thức xoa xoa ngón tay, vội dời ánh mắt qua chỗ khác.

Môi của chú Mạc rất mềm.

An Nhu cảm thấy hôm nay mình hơi bất ổn. Những chi tiết lúc bình thường không chú ý tới vậy mà hôm nay lại phóng đại đến vô hạn.

Ví dụ như khi Mạc Thịnh Hoan ăn sáng bị nước cà chua dính vào môi, An Nhu cứ nhìn không dời mắt nổi, trơ mắt nhìn chằm chằm yết hầu Mạc Thịnh Hoan trượt lên trượt xuống nuốt thức ăn.

Cổ Mạc Thịnh Hoan cũng đẹp, đường cong hoàn mỹ lại phóng khoáng, cực kỳ giống cổ thiên nga trên mạng hay nói, yết hầu nổi bật rõ ràng vô cùng thu hút.

Sao trước đây cậu không phát hiện cảnh đẹp như vậy mà chỉ chăm chú nhìn đồ ăn trên bàn nhỉ?

"Khụ khụ." Thím Dương ho khẽ ra hiệu An Nhu khôi phục tinh thần.

"Cậu An, cậu có nhìn cậu Thịnh Hoan cũng không no bụng được đâu." Thím Dương thấp giọng nhắc nhở.

Vành tai An Nhu nóng lên, chuyển mắt qua nhìn đồ ăn trên bàn, làm bộ không có chuyện gì gắp một miếng trứng cuộn rau cải cho Mạc Thịnh Hoan.

Sau khi đến trường, An Nhu lập tức nói với thầy huấn luyện chuyện mình có thể tới Chử Thành. Cuối cùng hòn đá đè nặng trong lòng thầy huấn luyện cũng biến mất, lập tức phát thông báo chính thức yêu cầu tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị.

Tề Trừng biết An Nhu chuẩn bị rời đi thì có hơi đau buồn nhưng nhiều hơn là sự vui sướng.

"Cuối cùng các giáo sư cũng không cần nhìn chằm chằm vào chỗ tớ nữa rồi, vừa hay có thể lười biếng một phen."

An Nhu thu dọn đồ trong ký túc xá, vẻ mặt bình tĩnh: "Còn định mang ít đặc sản Chử Thành về cho cậu nữa mà..."

"Cậu đi ngàn dặm chớ lo nhà!" Tề Trừng vừa nghe xong lập tức lăn từ trên giường xuống: "Yên tâm đi, trong ba ngày này tớ sẽ giúp cậu quản quỹ lớp. Các giáo sư giao bài tập gì tớ cũng sẽ ghi lại cho cậu, giảng viên giao nhiệm vụ gì tớ cũng hoàn thành giúp cậu..."

An Nhu hài lòng gật đầu.

"Vậy đặc sản Chử Thành có xiên thịt nướng, que cay, cánh gà nướng, vịt quay, bánh hoa tươi,... Cậu mang về cho tớ mấy thứ?" Tề Trừng thành khẩn chớp mắt.

Trông dáng vẻ sành ăn thật.

"Tớ sẽ cố mang về hết." An Nhu thầm thở dài. Có thể tưởng tượng ra cảnh mình nâng rương hành lý siêu cấp lớn, cố hết sức leo lên bậc thang ký túc xá rồi.

Sáng sớm ngày hôm sau An Nhu lưu luyến tạm biệt Mạc Thịnh Hoan và thím Dương. Thím Dương chuẩn bị cho An Nhu một rương hành lý rất lớn, bên trong nhét đầy ắp đồ.

An Nhu còn cầm theo vài thứ cần dùng để livestream. Khi tài xế nhận rương hành lý trong tay An Nhu bỏ vào cốp sau, hai cánh tay đều run lên.

Mạc Thịnh Hoan nhìn theo cậu thiếu niên rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy xe nữa mới lấy lại tinh thần.

Thím Dương thấy Mạc Thịnh Hoan lấy điện thoại ra, mở trò chơi tên gì mà Doomsday Awakening ra gieo hạt giống hoa hồng, canh giữ vài miếng đất nhỏ.

Cũng tốt.

Có thứ để mong chờ là được.

Ngồi tàu cao tốc từ Tấn Thành đến Chử Thành chỉ tốn bốn tiếng đồng hồ. An Nhu vào ở khách sạn do trường học đặt trước, vừa định gọi video cho Mạc Thịnh Hoan lại bị người tới tiếp đón bên Đại học Chử Thành nhiệt tình dẫn đi thăm bảo tàng lịch sử của trường.

Vất vả lắm mới tham quan xong bảo tàng lịch sử, mọi người lại bị mời đi trải nghiệm nhà ăn siêu hot trên mạng của Đại học Chử Thành. Hoàn cảnh đúng là rất tốt, đồ ăn cũng phong phú, còn có cả đồ ăn khuya nữa.

Các dì trong nhà ăn có thể đã được dặn dò từ trước nên chỉ cần là sinh viên đến biểu diễn hữu nghị thì lượng cơm đều rất đầy đủ. An Nhu chỉ kịp chụp một tấm hình gửi cho Mạc Thịnh Hoan, thời gian còn lại đều nghe người phụ trách Đại học Chử Thành khoa trương khen ngợi điểm tốt của trường đại học nhà mình.

Đợi đến tối khi về tới khách sạn, nhìn thời gian chỉ còn năm phút nữa là đến giờ chú Mạc đi ngủ, An Nhu vội vàng gọi video qua. Đợi một hồi lâu cũng không có người nhận.

Có thể chú Mạc đã ngủ rồi.

An Nhu lăn qua lộn lại trên giường lớn không ngủ được, liếc thấy vali hành lý do thím Dương chuẩn bị nằm một bên nên quyết định mở ra nhìn thử. Bên trong có nguyên một bộ chăn ga vỏ gối, khăn tắm dùng một lần, khăn bông, lót bồn cầu.

Cuối cùng An Nhu lấy từ trong vali ra một bình nước có thể xếp gọn, nhìn đống đồ bày la liệt trên giường, rơi vào trầm tư.

Điện thoại di động vang lên âm báo có yêu cầu trò chuyện video. An Nhu giật mình nhanh chóng cầm điện thoại lên bấm nút nhận.

Đầu kia video Mạc Thịnh Hoan đã thay đồ ngủ, thấy ông chú đang bẻ cổ áo, An Nhu lập tức hiểu ra lúc cậu gọi tới chắc là chú Mạc đang thay quần áo ngủ.

"Hôm nay chú ăn nhiều cơm không?" An Nhu ăn cái gì cũng nhớ đến Mạc Thịnh Hoan.

Mạc Thịnh Hoan cúi mắt, ngón tay nhẹ nhàng bấm trên màn hình mấy cái, gửi đi một icon.

Màn hình xuất hiện hình ảnh con mèo trắng nằm dưới đất, vươn móng vuốt xoa cái bụng nhỏ tròn vo.

Icon thật đáng yêu nhưng An Nhu không tin Mạc Thịnh Hoan thật sự ăn no. Thói quen rất khó thay đổi, đối với chú Mạc thì lại càng khó hơn.

An Nhu cũng không vạch trần: "Sáng mai tôi gọi video lúc chú ăn sáng được không?"

Mạc Thịnh Hoan nghĩ ngợi một lát rồi chớp mắt.

Tuy không biết chú Mạc đang suy nghĩ cái gì nhưng đồng ý mình ở bên cạnh đốc thúc là được rồi. An Nhu thoáng yên tâm, bắt đầu báo cáo những trải nghiệm hôm nay cho Mạc Thịnh Hoan nghe, vừa kể vừa gửi hình mình chụp được cho ông chú xem.

Mạc Thịnh Hoan ghé sát vào camera, An Nhu có thể thấy cái trán và đôi mắt phóng đại của người đàn ông. Hình như chú Mạc đang dí sát mặt vào điện thoại nghiêm túc xem hình cậu vừa gửi.

"Có thể dùng hai ngón tay phóng to hình lên." An Nhu kiên nhẫn dạy dỗ: "Bấm vào ba dấu chấm trên góc sẽ hiện ra menu lựa chọn."

An Nhu thấy Mạc Thịnh Hoan đang thao tác gì đó, một lát sau đầu bên kia cũng gửi lại một tấm hình.

An Nhu nhận ra là tấm hình khi cậu nghe giới thiệu sơ lược về bảo tàng lịch sử trường Đại học Chử Thành, mặt kính đối diện phản xạ ra cái bóng đang cầm điện thoại của cậu. Mạc Thịnh Hoan có thể tìm thấy tấm hình này trong số nhiều hình như vậy, còn phóng to rồi cắt ra lưu lại.

An Nhu cảm thấy tai mình lại bắt đầu nóng lên.

Buổi biểu diễn giao lưu hữu nghị diễn ra vào bảy giờ tối hôm sau. Sáng sớm tập duyệt lại một lần, nếu không có vấn đề gì thì mọi người sẽ về khách sạn nghỉ ngơi, buổi chiều tập trung lúc hai giờ.

An Nhu không có thời gian nghỉ ngơi. Hôm qua quá bận rộn nên không có thời gian livestream, kiểu gì hôm nay cũng phải bù lại.

Sau khi sắp xếp xong dụng cụ trong khách sạn, An Nhu mở chế độ quay màn hình lên rồi mở Doomsday Awakening. Bởi vì thay đổi thời gian livestream nên lượng người xem không nhiều lắm. An Nhu quyết định cầm cần câu, mang theo mồi câu tới bờ biển câu cá.

Câu cá ở sông thì phần lớn là cá nước ngọt, tôm nhỏ. Chỉ có ra biển mới có thể câu được tôm hùm, chính là cái loại một con làm một mâm.

Tỷ lệ câu được tôm hùm rất thấp, An Nhu dùng gần một trăm mồi câu mới câu được một con.

Câu được tôm hùm, An Nhu thấy lượng người xem đã lên tới năm trăm nên xách theo tôm hùm rời khỏi bản đồ hiện tại.

"Ngày hôm qua bận chuyện của trường học nên không thể livestream được." An Nhu giải thích: "Chiều hôm nay tôi còn có hoạt động nên phải livestream vào lúc này."

"Tôi thấy mọi người rất hứng thú với việc nuôi pet trong Doomsday Awakening. Hôm nay chúng ta sẽ cùng tìm hiểu thử xem nuôi pet loại nào hợp lý nhất, thuộc tính nào tốt nhất." An Nhu mở ra bản đồ thành phố người sống sót, tìm được tiệm thú cưng.

"Phiên bản cũ ban đầu sẽ cho mỗi người chơi một con chó, nhưng sau khi game update chúng ta đã có nhiều lựa chọn hơn." An Nhu nhàn nhã tự tại bước vào tiệm thú cưng.

"Hiện tại có ba chủng loại là chó, mèo và heo Peppa đang rất hot." An Nhu đứng trước lồng sắt.

"Chó có thuộc tính tăng thêm sức chiến đấu. Khi chiến đấu dã ngoại thì chó có thể hỗ trợ chúng ta. Chủng loại chó có rất nhiều như Collie biên giới*, chó mực hoặc husky."

"Giá trị trung thành cao nhất và dễ thăng cấp nhất là chó mực. Khi gặp phải nguy hiểm sẽ chạy nhanh hơn bạn là Collie biên giới, còn Husky..."

An Nhu dừng một chút: "Lúc nhỏ rất đáng yêu nhưng đợi nuôi lớn rồi...mời người sống sót tự cầu phúc."

Tôi xin nuôi một con chó mực, mới cho mấy miếng thịt mà giá trị trung thành đã đầy.

Husky yyds!

Vì một con Husky, tôi với người yêu suýt nữa chia tay.

An Nhu nhìn bình luận mà bật cười: "Ai không thích chó thì ở đây còn có mèo. Mèo tăng thuộc tính chữa trị, không chỉ hồi máu mà còn có thể lọc sạch trạng thái xấu."

"Cuối cùng chính là heo Peppa mới vừa ra mắt. Thoạt nhìn vô cùng nhỏ nhắn nhưng nó có chức năng tìm kiếm, sẽ mang quà tặng đến cho bạn."

"Lúc heo Peppa còn nhỏ chỉ có thể tìm được các loại tài liệu như xương, đá lửa nhưng sau khi lớn lên nó có thể mang đến loại tài liệu cao cấp hơn ví dụ như da."

Nhân vật trong game của An Nhu đi dạo trong tiệm thú cưng. Mấy con pet trong lồng lần lượt được zoom lên nhìn rõ. Chó mực nhỏ ngốc nghếch mập mạp đáng yêu, Husky xinh xắn lanh lợi, còn Collie biên giới thoạt nhìn rất thông minh.

Sau đó An Nhu ngừng bước, trong cái lồng trước mặt là một con mèo Ragdoll con*.

*Mèo Ragdoll

Cảm ứng được người chơi tới, mèo Ragdoll con ngẩng đầu lên. Ánh mắt xanh đậm như đá quý, tựa như cất giấu cả ngân hà, vành tai màu xám đen, cái đuôi giật giật và mũi nhỏ miệng nhỏ màu hồng đáng yêu hết chỗ chê.

An Nhu không đi nổi nữa.

Rõ ràng đã nói chọn con phù hợp nhất, thuộc tính tốt nhất mà bây giờ lại dừng bước trước sự xinh đẹp. Bọn đàn ông trót lưỡi đầu môi!

Mèo Ragdoll con này đáng yêu quá đi! Ngao ngao ngao, cho mị hít mèo miếng nào!!!

Nói cho mọi người biết, chắc chắn con mèo này càng lớn càng đẹp, mười phần phong thái nữ thần!

Một loạt bình luận lướt qua, An Nhu không khống chế được ôm mèo Ragdoll con lên, ra vẻ bình tĩnh nói: "Chúng ta cùng nhìn thuộc tính nó thử xem."

An Nhu mở bảng thuộc tính của mèo Ragdoll.

[Chủng loại: Mèo Ragdoll

Giới tính: Đực

Tuổi tác: Ba tháng mười tám ngày

Tính tình: Ngoan ngoãn, an tĩnh

Đặc điểm: Xinh đẹp, năng lực chịu đau mạnh

Thuộc tính ban đầu:
+ Sức chịu đựng: 5
+ Trí khôn: 10
+ Thể lực: 3

Kỹ năng: chưa nhận nuôi nên không thể kiểm tra]

Điểm cao nhất khi vừa nhận nuôi là 30 điểm cho nên pet phẩm chất hơi tốt chút cũng phải từ 20 điểm trở lên. Con Ragdoll này thuộc tính ban đầu chỉ có 18 điểm, chỉ có thể xem như khá.

An Nhu nhìn Ragdoll nhỏ trước mặt, không nỡ buông xuống.

Streamer mau tĩnh tâm lại đi. Cậu nói muốn dạy chúng tôi chọn lựa pet thuộc tính tốt nhất cơ mà! Con Ragdoll này chỉ tính là bình thường thôi!

Mười tám điểm thuộc tính hơi thấp, hay là đổi một con Ragdoll khác thử xem?

Con Ragdoll này đáng yêu quá! Sao mà dễ cưng đến vậy chứ!

Mười tám điểm thuộc tính đúng là có hơi thấp. Nhìn bình luận của người xem, An Nhu nhịn đau thả Ragdoll con trở lại trong lồng: "Chúng ta đi xem thử thuộc tính của mấy con khác, nếu như nhau thì chọn con Ragdoll này."

Chắc cũng như nhau thôi. Không thể nào có chuyện lần đầu lựa chọn đã có thể tìm được pet thuộc tính cao cấp được.

An Nhu tiện tay mở cái lồng của heo Peppa con bên cạnh mèo Ragdoll. Một vệt kim quang nhoáng lên, điểm thuộc tính của heo Peppa hiện ra.

[Sức chịu đựng: 8

Trí khôn: 9

Thể lực: 8]

Tổng thuộc tính là 25 điểm. Đây được xem như pet có thuộc tính rất tốt rồi!

An Nhu sững sờ tại chỗ, nhìn heo Peppa màu hồng đung đưa bốn cái chân ngắn ngủn, kêu "ụt ịt ụt ịt" trước mặt mà rơi vào trầm tư.

Ha ha ha! Streamer ngu người luôn rồi!

Streamer thừa nhận đi, cậu chỉ muốn con mèo Ragdoll con lúc nãy thôi phải không.

Thật sự có pet có thuộc tính cao cấp kìa. Vận may của streamer kiểu gì thế!

An Nhu nhìn thoáng qua heo Peppa con rồi lại nhìn mèo Ragdoll con đang nằm trong lồng bên cạnh ngửa đầu nhìn mình.

Đôi mắt màu lam đậm ngập nước, mũi nhỏ mềm mại hơi nhúc nhích. Không biết tại sao nhưng khi An Nhu nhìn mèo Ragdoll con này lại nhớ tới Mạc Thịnh Hoan.

Giãy dụa một lát, An Nhu thả heo Peppa xuống, ôm lấy mèo Ragdoll trong lồng.

"Thật ra thì..." An Nhu ra vẻ trấn định: "Chọn pet chủ yếu nhất vẫn là xem duyên phận. Duyên phận vừa tới...có cản cũng vô dụng."

Lại còn xem duyên phận. Ha ha ha, streamer cậu thừa nhận đi, rõ ràng cậu chỉ xem trọng giá trị nhan sắc thôi.

Mèo Ragdoll con tựa đầu vào bả vai An Nhu, vành tai nhúc nhích, mềm nhũn kêu "meo" một tiếng.

Làm xong thủ tục nhận nuôi, An Nhu thoáng chần chừ ở phần đặt tên một lát sau đó quyết định gõ hai chữ "Hoan Hoan".

Xin lỗi chú Mạc!

Sau khi nhận nuôi thành công, kỹ năng sơ cấp của Hoan Hoan cũng hiện ra – Hồi máu.

An Nhu cố ý ăn có đồ ăn có độc làm thanh máu tụt xuống không ngừng. Ragdoll vươn móng vuốt chạm lên má An Nhu, đệm thịt nhẹ nhàng giẫm lên mặt cậu, sau đó trên người An Nhu liên tục hiện lên dòng [+10] [+10] màu xanh lục.

Liên tục kéo dài mười giây, đợi tăng tới 100 thì mèo con đã mệt vô cùng, nghiêng đầu qua một bên thiếp đi.

Tốc độ của kỹ năng dần chậm lại.

"Xem ra trí lực ảnh hưởng tới lượng máu mỗi lần bổ sung. Lúc đầu đã có thể hồi 100 máu cũng xem như không tệ." An Nhu ôm mèo con, lại mua thêm đồ ăn có thể tăng nhanh kinh nghiệm cho pet tại tiệm thú cưng. Vì mèo thích sạch sẽ nên An Nhu còn mua một cái lược chải lông. Mỗi ngày chải năm lần có thể tăng điểm trưởng thành cho pet.

An Nhu quay về lãnh địa. Bắt đầu chải cằm và chải lông cho Ragdoll con, khung cảnh an tĩnh lại yên bình vô cùng. An Nhu ngước mắt nhìn số người xem, hiện đang khoảng bốn ngàn người.

Hôm qua không livestream, hôm nay live vào thời gian không giống mọi ngày nên lượt xem như vậy cũng khá là bình thường.

Mèo con tăng thêm năm điểm trưởng thành, cong lưng duỗi người trong lồng ngực An Nhu. Âm thanh nhắc nhở vang lên, An Nhu nhấp vào thông báo phát hiện có streamer xa lạ gửi lời PK với mình.

Streamer PK rất thường gặp, đời trước An Nhu cũng gặp qua không ít. Có vài streamer đi PK là vì nhiệm vụ công hội yêu cầu phải gửi lời PK với streamer khác, cuối cùng xem bên nào nhiều quà tặng hơn thì bên đó thắng. Thua thì phải chơi nói thật hoặc mạo hiểm, có khi là biểu diễn tài nghệ.

Dưới tình huống như thế thường thì An Nhu thắng ít thua nhiều, dù sao thứ cậu đăng ký cá cược cũng không phải quà tặng. An Nhu cũng không cổ vũ người xem phải tiêu tiền đập quà tặng. Thua thì thôi, cùng lắm để đối phương dùng bút vẽ râu lên mặt mình rồi giữ nguyên đến khi livestream xong.

Đều là người làm công mà.

An Nhu đồng ý PK, màn hình livestream lập tức chia làm hai. An Nhu thấy fan của đối phương thì chợt nhận ra có gì đó không đúng.

Bây giờ bên đối phương đang có hơn năm mươi nghìn người xem, nhiều hơn cậu một số 0. Khoảnh khắc fan hai bên cùng tiến vào một khu livestream, bình luận thoáng chốc tràn đầy màn hình.

Đối phương cũng là streamer game Doomsday Awakening. Khoảng ba mươi tuổi, đeo dây chuyền xích vàng, đồng hồ vàng, mặc áo sơ mi loè loẹt, mười phần khí chất xã hội đen.

"Đệt, sao lông cũng chưa mọc đủ thế? Có phải mẹ mày đang đứng bên cạnh không?"

Streamer đối diện vừa lên tiếng đã không tiếc buông lời sỉ nhục khiến An Nhu lập tức nhìn thấu bài của đối phương.

Đây gọi là "Livestream công kích". Bọn họ cả ngày tìm người PK, vừa thấy mặt nhau sẽ thô tục hỏi thăm mười tám đời tổ tông của bạn, đủ các loại công kích cá nhân.

Bọn họ không so kỹ năng chơi game cũng không so tài nghệ, chỉ dùng game làm mánh lới mà thôi. Sau khi thương lượng xong trừng phạt nếu PK thua thì bắt đầu cố ý phun lời thô tục chọc giận đối phương khiến họ bị bêu xấu. Mà lúc livestream PK thông thường rất náo nhiệt, các quần chúng ăn dưa không rõ tình hình sẽ khen thưởng rất nhiều.

Loại livestream này thường thì streamer nào thoạt nhìn từng trải hơn, mắng chửi người khác ác hơn sẽ có phần thắng lớn hơn.

Từ trước đến nay An Nhu không thích loại streamer này, chỉ cảm thấy họ thật ồn ào.

"Đã tiếp nhận PK thì phải làm đến cùng. Nói đi! Thua thì phải phạt thế nào đây?" Streamer bên kia nhìn mái tóc bồng bềnh của An Nhu: "Thua phải cạo đầu. Mày dám không?"

An Nhu hít sâu một hơi, chợt vỗ bàn nói: "Vậy phải xem anh có dám đấu với tôi không."

"Ông đây có gì mà không dám đấu với thứ chíp bông như mày?" Streamer đối diện cầm cốc giữ ấm bên cạnh đặt cái cộp xuống bàn, mặt mày dữ tợn phán: "Nói muốn tỷ thí thế nào đi. Ông đây không đồng ý thì chính là cháu trai mày!"

"So xem ai nói ít hơn." An Nhu khẽ mỉm cười, ngồi ung dung trên ghế.

Streamer đối diện sửng sốt, vừa định mở miệng thô tục theo thói quen đã phải vội vàng ngừng lại.

An Nhu ổn định tiếp tục vuốt mèo. Loại streamer này chỉ cần không cho đối phương mở miệng thì ngoại trừ đập phá đồ đạc ra thì chẳng làm được gì được nữa.

Người xem náo nhiệt cũng sẽ dần tỉnh táo lại, không bị tức giận quấy nhiễu thì quà tặng cũng ít đi.

Nhìn streamer đối diện gãi đầu bứt tóc, An Nhu không vội không sốt ruột. Không ít người xem cảm thấy đây là lần đầu streamer PK nên chạy tới tặng quà miễn phí. Quà miễn phí cũng có thể tính vào điểm PK, mỗi món một điểm.

An Nhu thấy vậy thì bắn tim tặng người xem của mình.

Nhận thêm một đợt quà tặng nữa thì chỉ còn kém mười mấy điểm nữa là bằng điểm đối phương. An Nhu chợt nghĩ, đối phương chắc đã nghẹn tới đỏ mặt tía tai rồi không chừng.

An Nhu nhìn trò chơi, chờ kỹ năng khôi phục thì cho mèo con ăn đồ ăn dành cho pet, sau đó ôm nó tới bản đồ dã ngoại đốn cây, đánh tang thi giúp pet cày kinh nghiệm.

Đang livestream thì chợt vang lên tiếng đập đồ, An Nhu ngẩng đầu thấy streamer đối diện đang cầm cốc giữ nhiệt đập mạnh vào điện thoại di động.

Điện thoại mới bị đập hai cái mà màn hình đã hoàn toàn đen thui. Trông gã ta vẫn chưa hết tức giận, gân xanh nổi đầy trên trán. Hai món quà [Thuốc đuổi côn trùng] giá trị 50 điểm lập tức bắn ra, điểm quà tặng của đối phương nhanh chóng tăng lên, rất nhanh đã che kín cả người An Nhu.

Thật đúng là tác phong của đại ca xã hội đen, điện thoại mấy ngàn nói đập là đập.

Đập xong điện thoại, gã ta đắc ý nhướn mày nhìn An Nhu.

Đập điện thoại còn chưa đủ, người này bắt đầu dùng khẩu hình nhắm ngay ống kính mắng ba chữ, quà tặng bên dưới lập tức tăng lên không ngừng.

Trong giới livestream cũng được xem như một xã hội thu nhỏ nên tất nhiên loại người gì cũng có. An Nhu hơi cau mày nhìn người đàn ông đối diện, cười khẩy một cái.

Nụ cười này lập tức khiến khí tức mềm mại ngoan ngoãn trên người thiếu niên thoáng cái đã biến mất. Đôi mắt màu hổ phách hiện lên dã tính không thuộc về thành phố xi măng cốt sắt, khí tức máu tanh nồng nặc như đập vào mặt khiến người khác theo phản xạ lui về phía sau.

Streamer đối diện sửng sốt, đột nhiên nhìn thấy quà tặng [Biệt thự mèo hạng sang] bất ngờ từ trên trời rơi xuống chiếm hết cả màn hình.

An Nhu cũng ngẩn ra. Nhìn biệt thự mèo trước mặt, hình như...tặng cho mình nhỉ?

Sắc mặt An Nhu nhoáng cái thay đổi, lập tức nở nụ cười chuyên nghiệp bắn tim về phía màn hình.

[Biệt thự mèo hạng sang] là quà tặng đắt nhất ở Mễ Trảo, một cái giá 5888 kim cương. Chỉ bằng một cái biệt thự nện xuống đầu, An Nhu đã có thể thu tới tay hai ngàn!

An Nhu mới vừa bắn tim cảm ơn xong lại thấy một loạt biệt thự mèo tiếp tục nhảy ra.

[Biệt thự mèo hạng sang] ×1

[Biệt thự mèo hạng sang] ×2

...

An Nhu trợn tròn mắt, trơ mắt nhìn [Biệt thự mèo hạng sang] ×10.

Really?

An Nhu cố chớp mắt, một biệt thự mèo năm ngàn tám, nhân gấp mười lần là năm chục ngàn tám trăm. Cũng tức là cậu sẽ nhận được gần ba chục ngàn?

*Vì app livestream Mễ Trảo có chế độ chia đôi tiền quà tặng (58.000÷2=29.000) nên AN chỉ nhận được 29 ngàn (~104.123.186 vnđ)

Đây chính là thế giới của người có tiền sao?

An Nhu câm nín. Đại ca xã hội đen đối diện chắc chưa bao giờ thấy tình huống như thế này nên cũng ngu người tại chỗ luôn.

Có phải có trẻ con nào đó cầm điện thoại của ba mẹ tặng quà không? Hay là đối phương bấm nhầm rồi?

Trong đầu An Nhu hiện lên đủ loại khả năng, mắt thấy vị thổ hào này lại tiếp tục tặng [Gậy trêu mèo].

Nhìn [Gậy đùa mèo] lúc ẩn lúc hiện trên màn hình, An Nhu tò mò bấm vào tài khoản của vị fan thổ hào vừa xuất hiện đã đứng đầu bảng fan của mình. Đối phương chỉ là một tân thủ, ngay cả biệt danh cũng chưa đặt, chỉ có một chuỗi con số và chữ cái.

An Nhu cẩn thận kiểm tra thông tin của đối phương, phát hiện tài khoản này chỉ mới được tạo mấy ngày trước, cũng chỉ xem một mình cậu livestream. An Nhu càng nhìn càng thấy quen, sau đó nhớ lại...

Không phải cậu đã tạo cho chú Mạc một tài khoản ở app Mễ Trảo hả?!

Tặng liên tiếp mười biệt thự mèo là một chuyện chưa từng xảy ra từ trước tới giờ, phòng livestream an tĩnh một lúc sau đó khu vực bình luận trực tiếp bị nổ tung.

Đại lão 666* (*giỏi, bá, pro, ngầu,...)

Trâu bò vãi! Lần đầu thấy có người tặng mười biệt thự mèo!

Streamer cũng hết hồn luôn kìa!

Đại thần! Lại còn là ID mới!

Đến khi PK kết thúc An Nhu vẫn không nói một lời.

"Đụ má." Streamer đối diện tức đến nghẹn cả họng, cầm máy hớt tóc đẩy thẳng một đường. Phối hợp với tiếng tông đơ "vù vù" chính là mái tóc của ông anh xã hội đen này rớt xuống, thẳng đến khi cả cái đầu đều trọc lóc.

Trừng phạt kết thúc. Đối phương không thèm nói câu nào đã tắt luôn, xem ra đã bị đả kích không nhẹ.

Mạc Thịnh Hoan vẫn luôn theo dõi livestream, thỉnh thoảng lại tặng cho An Nhu một cái [Máy chạy bộ dành cho mèo], [Túi mèo vũ trụ], [Hạt dinh dưỡng cho mèo],... Cứ như muốn tặng hết toàn bộ quà trong danh mục quà tặng trong một lần vậy.

An Nhu thấp thỏm bất an livestream đủ bốn tiếng, vừa kết thúc đã vội vàng gọi điện cho thím Dương.

Bởi vì quá khiếp sợ nên An Nhu nói chuyện lộn xộn không rõ, chờ thím Dương hiểu rõ đầu đuôi thì lại bình tĩnh phán một câu: "Trạng thái tinh thần cậu Thịnh Hoan rất ổn định. Còn việc tặng quà...chồng chồng tặng quà cho nhau không phải là chuyện rất bình thường sao?"

*Trứng cuộn rau cải

*Xiên thịt nướng

*Que cay

*Cánh gà nướng

*Vịt nướng

*Bánh hoa tươi

*Collie biên giới (Collie Border): gọi là Border vì giống chó này có xuất xứ từ vùng biên giới giữa Anh và Scotland.

Collie biên giới là giống chó chăn cừu (giống chó chăn gia súc kiêm dụng chó săn đuổi) nổi tiếng khắp thế giới bởi chỉ số thông minh và khả năng chịu đựng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info