ZingTruyen.Info

[Edit] [Quyển 2] Mau xuyên công lược: Định chế Boss vai ác độc nhất vô nhị

Chương 367: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (21)

tieen2804

Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen

Trịnh Mạch Nhi nhìn không ra tu vi của Tô Mộc, có hai loại tình huống, nếu không phải nàng che giấu, chính là tu vi của nàng cao hơn so với mình.

Nàng ta bây giờ mười chín tuổi, đến Trúc Cơ kỳ hậu kỳ, đã là người nổi bật trong số các đồng bạn cùng trang lứa, nử tử này cấp bậc còn cao hơn mình?

Cấp bậc tu chân giả của Phàm giới được chia thành: Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Nguyên Thần kỳ, Ngưng Thể kỳ, Đại Thừa kỳ.

Sau khi mãn Đại Thừa kỳ độ lôi kiếp thăng Tiên giới.

Tu vi Tô Mộc bị áp chế ở Đại Thừa kỳ trung kỳ, chỉ thiếu một bước vào trạng thái độ lôi kiếp.

Cấp bậc của cô so với Trịnh Mạch Nhi cao hơn rất nhiều, cho nên liếc mắt một cái liền nhìn thấu tu vi Trịnh Mạch Nhi.

Nữ chính a...

【 Ký chủ, nữ chính xuất thân rất nghèo, không có tiền. 】 Cửu Thiên Tuế đoán ra suy nghĩ của Tô Mộc, chủ động đáp lại, ký chủ tự mình hoàn thành nhiệm vụ, cũng đừng trêu chọc nữ chính người ta.

Đối với nữ chính tố cáo mình dọa khế ước thú chạy, Tô Mộc nhìn nàng ta.

"Xin lỗi, là con nào, ta tìm nó về." Đối với sai lầm của mình, Tô Mộc luôn thừa nhận, không thoái thác.

Thái độ của cô rất tốt, làm cho Trịnh Mạch Nhi thoáng cái liền có hảo cảm, Trịnh Mạch Nhi hình dung một chút: "Là một con Liệt Diễm Lang, ngươi cũng không phải cố ý, tự ta tìm lại xem."

Trịnh Mạch Nhi khẽ thở ra một hơi, từ trong túi không gian lấy đan dược ra, khôi phục linh lực của mình một chút.

Trên mặt đất đột nhiên lắc lư một trận, sắc mặt Trịnh Mạch Nhi biến đổi.

Đây, đây là ma thú triều!!!

"Ngươi nhìn xem là con nào." Giọng nói bình thản của Tô Mộc vang lên.

Trịnh Mạch Nhi: !?

Sao, ý nàng là sao?

Ma thú chậm rãi từ trong bụi bặm hiện thân, từng con ngoan ngoãn cung kính nằm sấp trên mặt đất.

"Đại nhân, ngài có phân phó gì?"

Ma thú đến là Nguyên Anh kỳ có thể miệng phun ra tiếng người, trong rừng cây này lớn nhỏ cũng có ba bốn mươi con ma thú, có một con Ma Dực Hổ đến Nguyên Anh kỳ cúi đầu, nhu thuận hướng về phía Tô Mộc mở miệng.

Đáy mắt Ma Dực Hổ hiện lên kinh ngạc, tiểu nữ oa này, cấp bậc thế mà đã đạt tới Đại Thừa kỳ?

Nhân loại lại xuất hiện yêu nghiệt như thế!?

Trịnh Mạch Nhi cũng sững sờ nhìn Tô Mộc, nàng, nàng...

Ma thú đến Nguyên Anh kỳ này gọi nàng là đại nhân!?

Chứng tỏ đẳng cấp của nữ tử này, đã đạt tới Nguyên Anh kỳ trở lên!?

Trịnh Mạch Nhi vốn rất có tự tin với mình, bị đả kích một cái trở tay không kịp.

"Tìm khế ước thú của nàng, khế ước thú của ngươi là con nào?" Tô Mộc hỏi Trịnh Mạch Nhi.

Trịnh Mạch Nhi lấy lại tinh thần, thu hồi thần sắc kinh ngạc của mình, nhìn bốn phía một chút, tìm kiếm bóng dáng Liệt Diễm Lang.

Lúc Liệt Diễm Lang nhìn thấy Trịnh Mạch Nhi cũng ở chỗ này, liền đoán được chuyện gì xảy ra, rụt người không muốn bị phát hiện, thế nhưng vẫn bị Trịnh Mạch Nhi tinh mắt bắt được.

Ánh mắt của nàng ta quá mức rõ ràng, Liệt Diễm Lang biết mình tránh không thoát, tự động đi tới.

"Đại nhân, ngài đang tìm con Liệt Diễm Lang này sao?" Ma Dực Hổ cẩn thận hỏi.

Tô Mộc nhìn ánh mắt Trịnh Mạch Nhi xác định, gật đầu.

"Ngao ô..." Liệt Diễm Lang cúi người cung kính nói.

Với thế giới trước đó, Tô Mộc rất quen thuộc với ngôn ngữ của sói nên hiểu nó.

"Đại nhân, Liệt Diễm Lang nói cam nguyện thần phục, cùng ngài khế ước." Ma Dực Hổ cũng không biết được bèn tri kỷ phiên dịch.

Trịnh Mạch Nhi: !?

"Khế ước giả của ngươi ở bên kia." Tô Mộc nhàn nhạt nói.

Liệt Diễm Lang vốn cảm thấy Trịnh Mạch Nhi không tồi sau khi có Tô Mộc so sánh, hiển nhiên là muốn ôm lấy đùi Tô Mộc.

Đây chính là cường giả Đại Thừa kỳ a.

Đừng nói sau mình sau khi khế ước thực lực sẽ tăng lên, đi theo một thiếu nữ thiên tài như vậy, chủ yếu là tiền đồ vô lượng.

Không thể không nói, Liệt Diễm Lang tương đối thực tế.

☆☆☆☆☆

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info