ZingTruyen.Com

Edit Quyen 2 Mau Xuyen Cong Luoc Dinh Che Boss Vai Ac Doc Nhat Vo Nhi

Editor: Tieen

Lục Sâm và đám người Trì Vũ ra ngoài xác thật tìm được không ít đồ ăn trở về.

Chờ khi đám người Tô Mộc trở về, Trì Vũ cười tươi như hoa với lúm đồng tiền đang phát đồ ăn cho mọi người, nhìn thấy Chu Tử Nghiên, vội vẫy vẫy tay: "Tử Nghiên, Tử Nghiên hôm nay chúng tớ ra ngoài tìm được rất nhiều đồ ăn, cậu mau đến đây."

Chu Tử Nghiên mỉm cười, đi qua.

"Chị Tô Mộc và Tư Khế đại ca cũng cùng nhau đến đây." Trì Vũ nhìn thấy Tô Mộc và Tư Khế hoàn toàn không để ý tới cô ta, lại gọi.

"Không cần, cảm ơn."

"Tôi nghe theo bạn gái." Tư Khế cười trả lời.

Hai người bước vào trong phòng, Husky hướng về phía bên kia: "Gâu gâu gâu..." Cũng không cần cho bổn Husky.

Khi Trì Vũ nhìn thấy Husky, sắc mặt cứng lại, nhớ tới sự việc mấy ngày hôm trước.

Nhìn Chu Tử Nghiên đang đi tới gần mình, đáy mắt cô ta chợt lóe lên u ám.

Phải xử lý Chu Tử Nghiên.

Trì Vũ cùng Chu Tử Nghiên đi phát đồ vật cho mọi người, sau đó kéo cô ấy đi trò chuyện thân mật.

"Tử Nghiên, ngày mai tớ và Lục đại ca cùng nhau đi đến một viện nghiên cứu ở thành cổ để tìm chút dụng cụ nghiên cứu khoa học, cậu muốn đi cùng không?"

"Viện nghiên cứu?" Chu Tử Nghiên nghi hoặc.

"Lục đại ca đến thành cổ chính là vì đem những dụng cụ kia từ viện nghiên cứu ra, có những thứ đó, căn cứ an toàn mới có thể tổ chức lại nghiên cứu khoa học, có nghiên cứu khoa học, nhân loại mới có thể tiến bộ." Trì Vũ nói đầy tinh thần chính nghĩa.

Chu Tử Nghiên gật đầu: "Ừm, nhưng mà các cậu đi đi, tớ chỉ là người ngoài..."

Cô và đám người Lục Sâm cũng không quen thuộc, bọn họ muốn đi thu thập vài thứ kia, cô đi theo, dường như không tốt lắm.

Trì Vũ cười nói: "Cậu là chị em tốt của tớ, sao lại là người ngoài, hơn nữa, Tử Nghiên cậu cũng là dị năng giả, đi theo cũng có thể giúp đỡ, cậu đi cùng chúng tớ nha?"

Trì Vũ dùng tình bạn làm trò bắt cóc, muốn Chu Tử Nghiên đi theo cùng, đến lúc đó cô ấy chết ở viện nghiên cứu, cũng chỉ có thể trách số cô ấy bạc mệnh.

Chu Tử Nghiên suy nghĩ: "Tớ cũng muốn đi, nhưng mà để tớ hỏi chị Tô Mộc một chút."

"Tử Nghiên, cậu là chị em tốt của tớ, sao chỉ một khoảng thời gian không gặp, cậu với tớ như có ngăn cách, còn không bằng cái người Tô Mộc kia chỉ ở chung một khoảng thời gian."

Trì Vũ có chút đau lòng, hiển nhiên bị lời nói của Chu Tử Nghiên làm cho đau lòng, trong đôi mắt hiện lên vẻ mất mát.

"Không phải, tớ với cậu sao lại có ngăn cách chứ?" Chu Tử Nghiên vội muốn giải thích.

"Tử Nghiên, cậu nói đi, có phải cậu còn đang trách tớ, trách tớ lúc ấy không ngăn cản bọn họ ném cậu xuống..."

"Tiểu Vũ, chuyện này không phải cậu sai, tớ không có trách cậu..."

...

"Gâu gâu gâu..." Tiếng của Husky cách đó không xa vang lên, là hướng về phía Chu Tử Nghiên bên này.

Bên kia, thú hai chân kêu ngươi, thật không hiểu nhân loại các ngươi, diễn tới diễn lui, không mệt sao?

Chu Tử Nghiên còn đang nói chuyện với Trì Vũ, không biết Husky là đang gọi cô.

Husky mắt trợn trắng, đi qua vài bước, dùng miệng cắn cổ áo Chu Tử Nghiên kéo về hướng Tô Mộc bên kia.

"Husky, ngươi mau thả ta ra, siết... Khụ khụ khụ... Siết ta... Cổ ta." Tay Chu Tử Nghiên nắm chặt cổ áo mình, khuôn mặt bị siết đến đỏ bừng, gian nan nói.

Husky cũng không để ý tới, đem Chu Tử Nghiên đưa đến bên cạnh Tô Mộc.

"Gâu gâu gâu..." Thú hai chân, bổn Husky mang người đến.

Tô Mộc ném một bao thịt bò cho Husky.

Husky vui sướng vẫy đuôi dùng miệng ngậm qua một bên.

Tô Mộc đưa cho Chu Tử Nghiên một chiếc hộp nhôm to bằng bàn tay.

"Ngày mai mang theo."

Chu Tử Nghiên ngốc: "Cái, cái gì?"

Tô Mộc lại nói: "Ngày mai cô đi cùng Trì Vũ đến viện nghiên cứu, mang theo thứ này, không được bại lộ."

"Dạ vâng." Chu Tử Nghiên trả lời, đem đồ vật bỏ vào trong không gian.

Tô Mộc nói xong, liền rời đi, ở bên cạnh Tư Khế đang đọc sách ngước mắt nhìn phương hướng Tô Mộc rời đi, cùng không biểu hiện gì nhiều, vài giây sau liền đem tầm mắt dời trở lại cuốn sách.

☆☆☆☆☆

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com