ZingTruyen.Info

[EDIT] Nữ Phụ Nhà Giàu Dựa Vào Tiêu Tiền Thay Đổi Vận Mệnh - Thời Tinh Thảo

● Chương 64 ●

hhhvJL

Editor: -JL-
------------------- (●ˇ∀ˇ●)

Khương Thu Nghi bị tin nhắn của Tôn Tích làm sặc, cô gửi một cái cảm xúc chấm hỏi rồi mở cái link mà Tôn Tích gửi kia.

Vừa mới vào là một cái video.

Khương Thu Nghi im lặng một hồi, cầm điện thoại điều chỉnh âm lượng thấp xuống, lúc này mới mở video.

Giản Hạ tò mò, lại gần xem, buồn cười.

"Người qua đường quay video?"

Khương Thu Nghi: "... Có lẽ vậy."

Trong video, cô đang lái xe bugatti màu vàng, ung dung lái xe một cách chận rãi trên đường lớn.

Video không dài, chỉ có một phút mà thôi.

Nhưng trong thời gian một phút này, bugatti bị vượt năm lần, tiếng còi xe cũng lọt vào tai rõ ràng.

Càng quan trọng hơn là, có người đang lái xe trong mùa đông, cũng kéo cửa sổ xuống huýt sáo với cô một cái.

...

Xem xong, Khương Thu Nghi trầm mặc.

Giản Hạ cười đến mức không thẳng được lưng, cô nàng dựa trên vai Khương Thu Nghi, cười rơi nước mắt.

"Cậu có biết tại sao người ta lại huýt sáo với cậu không?"

Khương Thu Nghi: "... Không biết."

Lúc ấy lực chú ý của cô đổ dồn vào hết các xe bên trái bên phải, làm sao chú ý tới mấy âm thanh khác nữa.

Giản Hạ cười xì: "Cậu bị vượt đó, cậu biết đúng không?"

"Ừ." Khương Thu Nghi nghiêm túc nói: "Tớ không vội, bọn họ muốn vượt thì vượt thôi."

An toàn là quan trọng nhất.

Giản Hạ lướt điện thoại của cô, nói: "Cậu xem dân mạng nói cái gì."

Khương Thu Nghi không biết nói gì, cứi đầu nhìn, liền thấy ngay bình luận đâu tiên nói cô khinh thường bugatti.

Khương Thu Nghi cảm thấy mình cực kì vô tội.

[ Vị này là người đã lái siêu xe bằng tốc độ của xe kéo sao. À không, xe kéo còn nhanh hơn cô ấy nữa. ]

[ Vãi vãi vãi! Đây là chiếc bugatti phiên bản giới hạn đó sao? ]

[ Aaaaaaa! Xe mơ ước của tui. ]

[ Trời má, đây là đại gia từ phương nào vậy? ]

[ Tôi nhớ chiếc xe này, người sở hữu nó ở Ninh Thành không nhiều. Mà biển số xe của chủ xe cũng đỉnh vãi! Đây là người rất có địa vị. ]

[ DM! Hình như tôi biết xe này là của ai. ]

[ ... Chắc muốn trải nghiệm cảm giác đi xe kéo khi ngồi trên bugatti. ]

[ Không xem nổi! Bugatti chạy trên đường lại bị hai xe minibus, ba con xe con phổ thông vượt qua sao? Thâm tâm người lái xe không có xót à? ]

[ ... Ôi, như vậy là quá khinh thường bugatti rồi. ]

[ Bugatti tôi đang rất tức giận! Hy vọng được đối xử công bằng ]

Khương Thu Nghi chết cười với lối suy nghĩ của cộng đồng mạng.

Cô nâng điện thoại, cùng Giản Hạ đọc một lát: "Cư dân mạng đều tài giỏi như vậy à?"

Giản Hạ nén cười: "Đúng vậy, cậu đừng bất ngờ."

Khương Thu Nghi không bất ngờ, nhưng bản thân lại rất mắc cười khi đọc bình luận.

Lúc cô lái xe, cô thực sự không cảm thấy buồn cười như vậy.

Cô đọc xong liền thoát ra ngoài. Không đợi cô trả lời, Tôn Tích gửi liền cho cô mấy tin nhắn, ra sức truy hỏi.

Khương Thu Nghi: [ Là chị, có sao đâu, chị thích lái bugatti kiểu xe kéo đấy. ]

Tôn Tích: [ ... chị cháy. ]

Khương Thu Nghi: [ Hừ, mọi người cứ coi thường xe kéo, xe kéo có nhiều tác dụng cỡ nào. ]

Tôn Tích: [ Vậy chị nhường bugatti cho em, kêu anh em mua xe kéo cho chị. ]

Khương Thu Nghi: [. ]

Chê nha.

Tôn Tích: [ Chị lái xe đi làm sao? ]

Khương Thu Nghi: [ Ăn cơm với bạn. ]

Tôn Tích: [ Lát đến bar không? ]

Khương Thu Nghi: [ ? Sao vậy? ]

Tôn Tích: [ Chị đến đi, chị hỏi bạn chị xem nếu đi được thì mang bạn chị đến luôn. ]

Khương Thu Nghi nhướng mày, nhìn về phía Giản Hạ: "Lát ăn cơm xong, cậu có muốn đi bar không?"

Giản Hạ: "Được."

Cô nàng cười tủm tỉm: "Hôm nay tớ không bận gì nhiều, có thể đi chơi được."

Khương Thu Nghi nhíu mày, nói: "Tớ nghi ngờ Tôn Tích là tìm tớ có việc, ăn cơm xong qua đó xem chút?"

"Oke."

Hai người đang ăn thì Khương Thu Nghi nhận được điện thoại của Lục Minh Thừa.

Cô kết nối, câu đầu tiên nói ra lại là: "Anh cũng đến cười nhạo kĩ năng lái xe của em sao?"

Lục Minh Thừa: "..."

Anh đến nhà hàng, uống được vài ly rượu, lúc này mới nhì thấy tin nhắn cô gửi lúc chiều.

Lục Minh Thừa không quá thích nhắn tin qua wechat, anh cũng tương đối ít dùng điện thoại. Anh chỉ sử dụng điện thoại mỗi khi bàn chuyện làm ăn, liên lạc với Hứa Thần.

Lúc nãy Hứa Thần nói cho anh biết, tối nay Khương Thu Nghi tự mình lái xe ra ngoài.

Bây giờ Lục Minh Thừa đang mượn cớ đi toilet để gọi điện cho Khương Thu Nghi.

Bất ngờ nghe được câu như vậy, Lục Minh Thừa sửng sốt một lát: "Kĩ năng lái xe gì?"

Anh nâng tay xoa huyệt thái dương, giọng nói nặng nề: "Đến nơi rồi?"

"..."

Lúc này Khương Thu Nghi mới bất giác "a" một tiếng, lẩm bẩm: "Hẳn là anh chưa biết rồi."

Lục Minh Thừa nhíu mày: "Biết cái gì?"

Cô không thể không xấu hổ mà nói cho anh biết bây giờ trên mạng đều đang cười nhạo kĩ năng lái xe của cô.

Ánh mắt Khương Thu Nghi mơ hồ, uống một ngụm nước trái cây, nói: "Tiệc rượu bên anh kết thúc rồi sao?"

Không đúng, Lục Minh Thừa mà dự tiệc rượu thì đến mười giờ vẫn chưa tan cuộc.

"Chưa."

Lục Minh Thừa: "Bác Từ nói em lái xe ra ngoài, anh hỏi thăm một chút."

Khương Thu Nghi trố mắt một lát, chớp mắt: "Ừm. Nhưng mà em không sao, em đang ăn cơm với Giản Hạ."

Lục Minh Thừa nhíu mày: "Sao không gọi tài xế đưa đi?"

"Tài xế cũng cần nghỉ ngơi mà." Khương Thu Nghi nói:"Hơn nữa em mua xe lâu như vậy rồi mà vẫn chưa được lái, giờ em muốn lái thử."

Lý do này, ok, Lục Minh Thừa có thể hiểu.

Anh cười khẽ, thản nhiên nói: "Lái xe buổi tối nhớ chú ý an toàn, nếu lái không được thì gọi tài xế qua đón em."

"Được." Khương Thu Nghi tiện nói luôn: "Lát nữa em đi bar, hình như Tôn Tích có việc tìm em."

Lục Minh Thừa: "Ừ, có chuyện gì nhớ gọi cho anh hoặc Hứa Thần."

"Vâng."

Khương Thu Nghi đặt điện thoại xuống, nhìn chằm chằm vài giây, cảm thấy cuộc gọi này của Lục Minh Thừa có chút kì lạ.

Không phải anh đang ở tiệc rượu sao?

Sao có thời gian rảnh quan tâm cô như vậy.

Giản Hạ nhìn khuôn mặt dại ra của Khương Thu Nghi, huơ huơ tay trước mặt cô, nói: "Thiếu phu nhân Lục, hoàn hồn."

Cô nàng hỏi: "Lúc nãy là tổng giám đốc Lục gọi điện thoại tới?"

Khương Thu Nghi: "Ừ."

Giản Hạ nhíu mày, vừa ăn vừa nói: "Lục tổng kêu cậu về nhà hay sao?"

Lúc nãy cô nàng chỉ lo ăn, không nghe rõ.

"Không."

Giản Hạ gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

Khương Thu Nghi cũng không đắn đo nhiều về chuyện Lục Minh Thừa. Cô nhìn đồ ăn trước mặt, rất nhanh cô liền ném mấy hành vi kì quái của Lục Minh Thừa nguyên một ngày nay ra sau đầu.

Mà Lục Minh Thừa,sau khi cúp điện thoại, anh cứ cảm thấy kỳ quái kiều gì ý.

Anh trở về phòng, nhìn về phía Hứa Thần: "Thiếu phu nhân nói bị cười nhạo kĩ năng lái xe, là chuyện gì vậy?"

Hứa Thần: "?"

Anh ta cũng đâu biết đâu.

Hai người nhìn nhau, Hứa Thần liền hiểu ra, nói: "Để tôi đi hỏi."

Lục Minh Thừa "ừ" một tiếng, cúi đầu sửa lại tay áo: "Đi thôi."

"Tổng giám đốc Lục đã về, lại đâu uống tiếp nào."

Người trong phòng vừa nhìn thấy Lục Minh Thừa vào liền tiếp tục kéo anh đến uống rượu.

Trong tiệc rượu tối nay của Lục Minh Thừa, người dự đều là những người làm chính trị.

Lục thị có thể đi đến được ngày hôm nay, không chỉ đơn thuần dựa vào đầu óc làm ăn buôn bán.

Mà phải có cả quan hệ.

Nhà họ Lục có địa vị rất cao, dù cho là vậy, nhưng cũng không tránh khỏi các loại xã giao.

Lục Minh Thừa uống mấy ly, lúc này Hứa Thần mới tiến vào.

Hứa Thần đứng bên cạnh Lục Minh Thừa, thừa dịp mấy người khác đang uống rượu thì anh chàng ho khan vài tiếng, nói chuyện liên quan đến Khương Thu Nghi bên tai Lục Minh Thừa.

Nghe xong, trên mặt Lục Minh Thừa khó nở được nụ cười.

Hứa Thần nhìn sắc mặt của anh, thấp giọng hỏi: "Tổng giám đốc Lục, có gỡ hotsearch của thiếu phu nhân xuống không?"

Lục Minh Thừa suy nghĩ, thấp giọng nói: "Cái này quá là không hợp lý, kéo độ hot xuống đi."

Anh ngừng một lát, dặn dò: "Đừng để ai đào ra thân phận của thiếu phu nhân."

Hứa Thần đã hiểu: "Vâng."

Giao việc xong, Lục Minh Thừa suy nghĩ một lát, rồi nhắn tin cho Khương Thu Nghi. Lúc này mới xong.

"Tổng giám đốc Lục, uống thêm ly nữa?" Lục Minh Thừa gật đầu, nâng ly ra hiệu.

Ăn cơm xong, Khương Thu Nghi lên xe cùng với Giản Hạ.

Cô nhìn người bên cạnh, hỏi đùa: "Cậu sợ sao?"

Giản Hạ trừng mắt nhìn cô: "Sợ cái gì? Sợ cái tốc độ xe kéo này của cậu gây tai nạn sao?"

Khương Thu Nghi: "Đúng vậy."

Giản Hạ: "Không sợ."

Cô nàng nói đùa: "Mặc dù không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với cậu, nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm với cậu."

"..."

Khương Thu Nghi nghẹn họng, tặc lưỡi ba tiếng: "Đứng nói mấy lời xui xẻo. Sao chúng ta có thể có chuyện được."

Cô hừ nhẹ: "Lúc nãy là tớ chưa quen đường, nên mới đi chậm thôi."

Cô tuyệt đối không thể để mọi người xem thường nữa.

Giản Hạ nghe cô nói vậy, đường gân hai bên huyệt thái dương giật giật: "Người đẹp họ Khương, thiếu phu nhân Lục, tớ cảm thấy cậu cần bình tĩnh một chút."

Giản Hạ nhìn thẳng vào cô: "Cười nhạo thì kệ họ, an toàn là quan trọng nhất."

Khương Thu Nghi hừ lạnh.

Cô lái nhanh cũng vẫn ổn mà.

Cô đang định lái xe thì điện thoại đặt ở bên cạnh bỗng nhiên rung lên.

Khương Thu Nghi cầm lên xem rồi đặt xuống một cách lặng lẽ.

Giản Hạ nhìn biểu cảm trầm mặc của cô, nhíu mày hỏi: "Tin nhắn của ai vậy?"

"Lục Minh Thừa."

Giản Hạ sửng sốt một lát, hết nhìn chằm chằm Khương Thu Nghi, lại nhìn chằm chằm vào điện thoại, nhỏ giọng nói: "Không phải tổng giám đốc Lục đang ở tiệc rượu sao?"

Đây cũng chính là câu hỏi mà Khương Thu Nghi mới tự hỏi mình.

Khương Thu Nghi: "Ừ."

"..."

Giản Hạ im lặng một lát, tò mò hỏi: "Vậy cậu không cảm thấy lạ sao?"

"Lạ gì?'

"Tổng Giám đốc Lục đã nhắn gì cho cậu?" Trong mắt Giản Hạ tràn ngập ba chữ 'rất muốn biết'.

Cái này cũng không có gì là không thể nói, nên Khương Thu Nghi cũng không giấu diếm Giản Hạ: "Anh ấy nói anh ấy mới xem được tin tức trên mạng, nên nhắn cho tớ, nói lái xe chậm một chút. Dân mạng nói sao kệ họ, an toàn là trên hết."

Khương Thu Nghi nhìn biểu cảm dại ra của Giản Hạ, thấp giọng hỏi: "Có phải cậu đang nghĩ sao Lục Minh Thừa nói nhiều vậy đúng không?"

Giản Hạ: "... Không chỉ đơn giản là nói nhiều."

Cô nhìn Khương Thu Nghi bằng một ánh mắt ngờ vực: "Không phải cậu đã nói là Lục Minh Thừa rất ít khi nhắn tin sao? Hai người cũng không giao tiếp nhiều với nhau, là cuộc hôn nhân không tình yêu, chỉ có tình dục, nước sông không phạm nước giếng mà đúng không?"

Khương Thu Nghi gật đầu.

Cô cũng nghĩ là như vậy.

Giản Hạ: "Nhưng Tổng Giám đốc Lục bây giờ, không giống thế."

Cô nàng nói tiếp: "Ăn một bữa cơm mà gọi điện thoại, còn gửi mấy tin nhắn."

Rồi vợ chồng chỉ quan hệ thể xác chỗ nào, rõ ràng là… giữa họ cũng có tình cảm.

Khương Thu Nghi không lên tiếng.

Cô im lặng một lát, nhỏ giọng nói: "Đừng nói chỉ mỗi cậu, ngay cả tớ cũng cảm thấy Lục Minh Thừa là lạ, tớ nghi ngờ anh ấy uống lộn thuốc."

Giản Hạ bị lời cô nói làm cho nghẹn họng.

Cô nàng tức giận liếc cô một cái: "Cậu chỉ thấy có vậy thôi?"

Khương Thu Nghi: "Chứ còn gì nữa?"

Cô nói không chút nghĩ ngợi: "Chẳng lẽ tớ nên nghĩ Lục Minh Thừa đang yêu tớ sao?"

Cô nói một cách thản nhiên: "Một năm trước thì không yêu, bây giờ thì bỗng nhiên yêu? Nói vậy nghe cấn lắm nhỉ?"

Huống chi hơn nửa năm sau nữa hai người sẽ ly hôn.

Nếu như nói bây giờ Lục Minh Thừa có tình cảm với cô thật, vậy sự kiện ly hôn trong hơn nửa năm nữa giải thích như thế nào.

Vậy thì rất khó lý giải.

Chẳng lẽ là cô sinh ra ảo giác, trong đầu tự nhiên tự biên tự diễn ra một quyển tiểu thuyết?

Không thể nào.

Nếu như Từ Uyển Bạch mà không xuất hiện, thì Khương Thu Nghi sẽ có thể thuyết phục bản thân bằng lý do đó, rằng có thể là bản thân sinh ra ảo giác.

Nhưng Từ Uyển Bạch là người thật, tồn tại thật, nên cô không thể nào thuyết phục mình như vậy được.

Giản Hạ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, nhất thời không biết phải nói cái gì.

Dù sao cô nàng cũng không hiểu rõ Khương Thu Nghi đang nghĩ gì.

Giản Hạ nghĩ một hồi, thấp giọng hỏi: "Cậu không còn hy vọng nào hết luôn à?"

"Hay cậu hỏi thẳng thử xem."

Khương Thu Nghi lắc đầu: "Không hỏi."

Cô nói: "Chẳng lẽ giờ hỏi anh ấy là anh thích em có đúng không sao? Nó kì lắm."

Giản Hạ nghẹn lời, không thể không thừa nhận, bây giờ đột nhiên hỏi như vậy, thật sự rất kì cục.

Cô vỗ vỗ bả vai Giản Hạ: "Thôi, trước hết là đừng nghĩ nữa, cứ để thuận theo tự nhiên. Bây giờ chúng ta đi bar."

"Oke."

Khương Thu Nghi đè nghi vấn xuống dưới đáy lòng, khởi động 'xe kéo' của cô, đi bar.

Trước sau như một, Khương Thu Nghi vẫn lái xe rất chậm.

Thậm chí còn chậm hơn so với lúc trước, người ta chỉ mất hai mươi phút là đến bar, cô lại mất ba mươi lăm phút mới hết lộ trình.

Ngừng xe, Khương Thu Nghi mở cửa xe ra, đi xuống, lập tức có một số người nhìn qua.

Tôn Tích đứng ở bên cạnh, nói: "Chị… đi có 20km/h thôi đúng không?"

Khương Thu Nghi liếc cô nàng một cái: "Có sao không?"

Tôn Tích bật cười: "Không, không, em không nói được chị."

Tôn Tích chào hỏi với Giản Hạ, rồi kéo tay cô, nói: "Sao hôm nay chị ăn mặc đơn giản vậy? Dây chuyền đâu? Túi xách đâu? Váy dạ hội đâu?"

"..?"

Khương Thu Nghi nhì Tôn Tích với một ánh mắt nghi ngờ, không biết trả lời sao, liền hỏi: "Chị đi ăn với Giản Hạ, chị mang dây chuyền đi làm gì?"

Lúc ra ngoài, cô còn cố ý mặc một bộ quần áo thật giản dị.

Tôn Tích nhìn từ trên xuống dưới cô một hồi, nói: "Vậy chị thua."

Khương Thu Nghi nhìn Tôn Tích một cách khó hiểu: "Em lại gọi chị đến để tăng thể diện?"

"Không phải." Tôn Tích nói: "Không phải vì em, là vì chị."

Khương Thu Nghi: "Nói thẳng."

Tôn Tích thấp giọng nói: "Em nghe được một tin, là tập đoàn nhà họ Lương bên kia muốn hợp tác với tập đoàn nhà họ Lục."

Khương Thu Nghi chợt dừng bước chân: "Sau đó thì sao?"

Tôn Tích nhún vai: "Con gái của nhà họ Lương coi trọng anh họ em, rồi còn sau đó gì nữa?"

Cô nàng nói: "Lúc nãy ở bar, em nghe bọn họ nguyền rủa hai người ly hôn. Nên chị đến thể hiện tình cảm mặn nồng cho em, vả mặt mấy người kia."

Khương Thu Nghi trầm mặc một lúc lâu, nhìn về phía Tôn Tích, nghiêm túc hỏi: "Chị thể hiện tình cảm với ai."

--------

Hì hì chúc mọi người một ngày tốt lành nha ❤️

-JL- xin ít phút giới thiệu. Do -JL- rất quý chị ấy, chị ấy edit cũng rất mượt, chọn truyện lại hay nên -JL- giới thiệu với mọi người biết đến, tìm đọc truyện của chị ấy nha.

Chị _Cua___ á, chị đang là beta cùng với -JL- ở bộ "Anh Ấy Kiêu Ngạo Thế Sao". Giờ chị ấy mở hố, hoan nghênh mọi người đọc thử nè ><

Huhu -JL- đang theo bộ "Tham Em Vô Độ" của chị í, thể loại gương vỡ lại lành, nghe chị í nói nam chính rất đáng yêu, -JL- chưa biết nhưng đọc văn án cực kỳ hợp gu. Hehe mọi người cứ thử


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info