ZingTruyen.Com

[Edit][Nhiều CP] Quyển sách giải đáp cuộc sống 2022

Thỏa thuận

SomeSadMem

Nói là hồi tưởng, nhưng thật ra chỉ là thuật lại theo góc độ của Lưu Thù Hiền, bây giờ người biết sự thật có lẽ chỉ có mỗi cô, người duy nhất biết cách thoát khỏi tình huống khó khăn mà "quyển sách giải đáp" này tạo ra, mọi người xem cô như một cọng rơm cứu mạng, nhưng cũng vô tình tạo áp lực, điều này khiến cô cảm thấy khó thở.

Đêm trước buổi quay chụp The Best Partner, Lưu Thù Hiền và Hồ Hiểu Tuệ đã có một trận cãi nhau không lớn cũng không nhỏ, nếu sau này các nàng không tự mình nhắc đến thì có lẽ sẽ chẳng ai biết việc này.

Đây là hiệu ứng sau khi ảnh được tung ra, trang phục của hai người không quá hợp nhau, ngược lại thì vô tình hợp với cái tên đối tác "Xuyên Việt Tự Do", sau khi làm hòa thì cùng nhau tham gia một chuỗi hoạt động của TBP, rồi cũng quay trở về như xưa, thường xuyên có những trận đánh cãi nhỏ, nhưng quan hệ của hai người không bị một số chi tiết nhỏ trong cuộc sống này ảnh hưởng.

Nhưng chỉ hai ngày sau sự việc này thì Lưu Thù Hiền lại nhận ra Hồ Hiểu Tuệ càng lúc càng không đúng. Nàng sẽ thường xuyên nhốt mình trong phòng tắm, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng cười quái dị, nhưng khi nàng bước ra khỏi phòng tắm thì mọi thứ lại quay trở về như bình thường. Nàng cũng sẽ thường xuyên đứng trước giường cô vào nửa đêm, đứng yên không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào cô, khi bản thân thuận tay kéo nàng ôm vào trong lòng thì lại phát hiện cơ thể nàng cứng đờ một cách lạ thường.

Ban đầu, Lưu Thù Hiền còn cho là Hồ Hiểu Tuệ vì quá áp lực nên mới cần phải dùng cách này để giải tỏa, nhưng về sau cô lại dần dần nhận ra, dường như nàng càng lúc càng khó kiểm soát chính mình, số lần đứng trước giường càng lúc càng trở nên thường xuyên hơn, thời gian nhìn cô cũng càng lúc càng dài, nàng dần dần trở nên không giống nàng, hay nói cách khác là, nàng đang dần dần bị thao túng và thay thế.

Ban đầu khi mới nhận ra, Lưu Thù Hiền có sợ hãi, cô sợ hơn bất cứ ai, nhưng cô lại chọn không nói gì cả. Trong mắt cô, ngoài những điều đó ra, Hồ HIểu Tuệ vẫn là Hồ Hiểu Tuệ, trong lòng cô cũng vậy, không chút nào thay đổi. Có có thể tiếp thu mọi thay đổi của nàng, kể cả việc khiến cô sợ hãi.

Không lâu sau khi cô nhận ra những điều này, cô vô tình nhận được "Quyển sách giải đáp". Thời điểm cô nhận được sách không phải là buổi tối gặp được Dương Băng Di, mà là sớm hơn bất cứ ai nhận được quyển sách này.

Khi vừa mới nhận được sách, suy nghĩ của cô cũng giống mọi người, chỉ nghĩ đơn giản là fan gửi, hoặc là trò đùa dai, vậy nên cô cũng không liên kết quyển sách này với sự thay đổi của Hồ Hiểu Tuệ. Khi đó, cô chỉ nghĩ, phải làm cách nào để giấu Hồ Hiểu Tuệ đi, để không ai biết được điều này.

Từ đó về sau, Lưu Thù Hiền không ngừng quan sát, Hồ Hiểu Tuệ đi đến đâu, cô ở ngay tại đó. Khi cô nhận ra Hồ Hiểu Tuệ có vấn đề gì thì sẽ đứng chắn trước người nàng. Cô sẽ như mọi khi, ôm lấy nàng vào lòng khi phát hiện nàng đứng trước giường mình. So với sự sợ hãi với những thay đổi đó, Lưu Thù Hiền lại càng sợ Hồ Hiểu Tuệ bị tổn thương hơn, càng sợ mình sẽ vì vậy mà mất đi nàng.

Vậy nên, thật ra Lưu Thù Hiền đã biết được từ rất sớm, thứ kia đang diễn, nó đang đóng vai Hồ Hiểu Tuệ, mà mục đích của nó là che giấu bản thân, lợi dụng sự bảo hộ của Lưu Thù Hiền mà đạt được mục đích của mình. Thế nhưng Lưu Thù Hiền lại luôn thành thành thật thật ở bên cạnh diễn cùng với nó, chỉ vì nó mang bề ngoài của Hồ Hiểu Tuệ.

Lưu Thù Hiền vốn nghĩ mình có thể tiếp tục giấu diếm như vậy, nhưng cuộc gọi của Trương Hân đã khiến tất cả những điều tươi đẹp này sụp đổ. Trong điện thoại, Trương Hân hẹn gặp cô trên sân thượng, còn thẳng thắn nói không được mang theo Hồ Hiểu Tuệ, mặc dù cô chút nghi hoặc, nhưng vẫn đồng ý.

Đó là lần đầu tiên rời khỏi Hồ Hiểu Tuệ trong khoảng thời gian này, khi bị hỏi thì cũng chỉ tìm một lý do qua loa để ngụy biện cho điều đó. Mặc dù không biết Trương Hân hẹn mình ra để làm gì, nhưng cô luôn mang cảm giác có tật giật mình.

Trên sân thượng, trăng sáng cùng chút ánh sao thưa thớt, là một khoảnh khắc tuyệt đẹp để thưởng ngoạn phong cảnh, và cũng trong chính bầu không khí như vậy, Lưu Thù Hiền đã đưa ra quyết định có thể nói là khó khăn nhất trong cả đời này của mình.

Khi nhìn thấy Lưu Thù Hiền khóa cửa sân thượng rồi đi về phía mình, Trương Hân bình tĩnh nâng đôi tay đang cầm một chiếc túi lên, lấy quyển sách giải đáp bên trong ra, còn kèm thêm một tờ giấy. Lưu Thù Hiền không biết Trương Hân đã có được sách từ khi nào, nhưng tóm lại thì, xem ra, Trương Hân biết nhiều hơn cả Lưu Thù Hiền.

Bình thường hai người cũng không tiếp xúc với nhau nhiều, gặp nhau một mình cũng khó tránh được xấu hổ, ánh mắt của Lưu Thù Hiền vẫn luôn nhìn thẳng vào quyển sách giải đáp, hình như Trương Hân cũng nhận ra nên trực tiếp vào thẳng vấn đề.

"Em muốn bảo vệ Hứa Dương Ngọc Trác, hẳn là chị cũng muốn bảo vệ Hồ Hiểu Tuệ, đúng không?"

Trong lời này có rất nhiều thông tin, Lưu Thù Hiền nhất thời có chút không biết dụng ý của Trương Hân khi nói như vậy, nhưng em ấy đã biết 8 9 phần về chuyện của Hồ Hiểu Tuệ, Lưu Thù Hiền có thể chắc chắn như vậy.

"Em. . . làm sao mà biết?

Lưu Thù Hiền rời mắt khỏi quyển sách giải đáp, chuyển qua sườn mặt của Trương Hân, rồi cúi đầu cười. Ban đầu cô cũng không định giấu, nếu Trương Hân đã biết và cùng cô thương lượng như bây giờ thì cô cũng không tiếp tục giấu nữa, cũng chỉ là vô ích thôi.

"Nó. . . nói cho em biết. . ."

Trương Hân lấy tờ giấy kia ra khỏi sách, trong đó có nhắc đến Hồ Hiểu Tuệ, cô rất kiên nhẫn mà giải thích cho Lưu Thù Hiền, để bản thân trở nên có sức thuyết phục hơn.

Lưu Thù Hiền hoàn toàn bừng tỉnh, sách giải đáp là trọng tâm phá giải tất cả, và có lẽ nó có liên quan mật thiết với thứ kia. Bây giờ Trương Hân cũng có sách giải đáp, vậy nghĩa là những người khác cũng có thể sẽ có, nếu được nhắc nhở giống nhau thì việc giải mã chỉ là vấn đề về thời gian, và bại lộ chỉ còn là chuyện sớm muộn mà thôi.

Lưu Thù Hiền đột nhiên cảm thấy có chút hụt hẫng và bất lực, như thể cô đã biết thứ mà mình trân quý bảo hộ đã lâu có thể biến mất bất cứ lúc nào, cô ngay lập tức mất đi chiếc cột đang nâng đỡ bản thân mình.

"Đáng tiếc. . . sách của em. . . là giả."

Trương Hân lặng lẽ cất đi tờ giấy, đầu ngón tay vuốt bìa sách, cúi đầu lắc lắc rồi thở dài, trong mắt đầy vẻ bi thương.

Lưu Thù Hiền nghe vậy liền như nhận được một cú đấm mạnh, làm cô có chút khiếp sợ. Biết sách giải đáp có liên quan đến thứ kia đã đủ để cô kinh hãi, không ngờ sách giải đáp thế nhưng còn có thật và giả.

"Tờ giấy là lời nhắc nhở, sách giải đáp cũng có thể cho ra lời nhắc nhở, chỉ có thể chọn một trong hai. Không thể có cả hai, đây là một đạo lý rất đơn giản.

Trương Hân nhìn ra khiếp sợ và khó hiểu của Lưu Thù Hiền, chỉ mỉm cười, đưa ra một lời giải thích rất hoàn hảo. Đó là sự thật. Nếu đã có được sách, lại có cả tờ giấy, vậy sách chắc chắn là giả, vì khi tờ giấy kia xuất hiện, sách đã trở thành vật dư thừa.

"Vì vậy, em muốn dùng bí mật này để đổi lấy quyển sách thật trong tay chị. . . đúng không?"

Mặc dù Lưu Thù Hiền không biết sách giả có tác dụng gì, nhưng chắc chắn nó phải khác sách thật, cô rất tự nhiên mà hiểu những lời này của Trương Hân thành muốn dùng bí mật này để đối lấy quyển sách thật trong tay của chính mình, dùng nó để đạt được mục đích bảo vệ Hứa Dương Ngọc Trác.

"Không. . . em muốn đổi lấy. . . Hứa Dương Ngọc Trác."

Vẻ mặt của Trương Hân rất nghiêm túc, trong mắt ngập tràn sự kiên định, hoàn toàn đối lập với vẻ mặt khó tin của Lưu Thù Hiền.

"Dựa theo quan sát và hiểu biết của em, thứ kia sẽ chọn người có sách để thay thế. Có lẽ Hồ Hiểu Tuệ chỉ là một thực nghiệm, sách thật có thể tiến hành liên kết, nhưng một quyển sách chỉ có thể liên kết với 2 người. Nếu liên kết là từ sách thật, vậy hai người sẽ không ai bị thay thế, nhưng nếu là giả thì em cũng không rõ là sẽ có hậu quả gì."

Trương Hân đã tự mình nói ra những thông tin mà mình biết, nhưng làm cách nào biết được thì cô lại không nói. Lưu Thù Hiền có thể nghe ra được ý của cô, cái cô muốn là liên kết Lưu Thù Hiền và Hứa Dương Ngọc Trác với sách thật, như vậy thì cả hai người đều sẽ an toàn.

Nhưng Hứa Dương Ngọc Trác sẽ đồng ý chứ? Điều này nghĩa là nàng sẽ để Trương Hân đối mặt với nguy hiểm một mình, nếu bây giờ vẫn chưa biết rõ về hậu quả của sách giả thì Trương Hân cần gì phải mạo hiểm như vậy.

Lưu Thù Hiền nghiêm túc suy đoán tâm tư của Trương Hân, cuối cùng chỉ cho ra một kết luận. Trương Hân biết bản thân không có cách nào để giữ cả mình lẫn Hứa Dương Ngọc Trác an toàn, vậy nên giữa cả hai, Trương Hân chọn bảo vệ Hứa Dương Ngọc Trác.

"Thế còn em?"

Lưu Thù Hiền vén mái tóc lòa xòa trên trán ra sau, giả vờ thoải mái, thật ra cô ít nhiều có thể đoán được tiếp theo Trương Hân sẽ nói gì, cô chỉ dùng việc này để suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào.

"Đều đã nói là trao đổi rồi. Một khi Hồ Hiểu Tuệ bị lộ, vậy thì phiền chị chăm sóc Hứa Dương giúp em, còn em. . . đương nhiên sẽ thay chị bảo vệ Hồ Hiểu Tuệ. . ."

Trương Hân cố ý nhấn mạnh hai chữ "bảo vệ", ý nghĩa bên trong không cần nói cũng biết. Cô sẽ không làm gì tổn thương ai, nhưng nếu đã không còn cách nào khác, cô chắc chắn sẽ dùng biện pháp tương ứng, vậy nên đây chính là thỏa thuận của cả hai.

"Mặc dù đã không còn là em ấy, nhưng nó vẫn sẽ làm những chuyện giống em ấy, sẽ hơi kỳ cục, sẽ làm nũng với chị, sẽ rất thích mũi của chị, thế nên. . . nếu là kết cục xấu nhất thì. . . sẽ là gì?"

Lưu Thù Hiền nhìn về phía trước, thỉnh thoảng sẽ ngước lên nhìn bầu trời sao, như thể đang hồi tưởng. Cô không cố chấp muốn Trương Hân cho mình một đáp án, vì cô hiểu Trương Hân có lẽ cũng không cho ra được một đáp án chính xác, vì vậy những lời này chỉ là cách cô xây dựng bức tường phòng thủ trong lòng mình.

Trương Hân im lặng rất lâu, sau đó bình tĩnh đáp lại một chữ. Chữ cái ấy trôi theo gió trên sân thượng, vào ánh trăng sáng, vào không trung mơ hồ, cũng vào tai Lưu Thù Hiền. Chữ cái ấy rất bình tĩnh, rất nhẹ nhàng, nhưng lại nặng nề chìm vào trong lòng, khiến người ta rơi xuống vực thẳm.

Trương Hân chỉ nhẹ nhàng đáp lại một chữ, không chút dao động, cô nói:

"Chết. . ."

Trong góc tối, một đôi mắt chăm chú quan sát mọi động tĩnh ở nơi đây, một đôi mắt bị tơ máu che kín, đầy phẫn nộ vì bị lừa dối, như đang trên mép ranh giới của sự chịu đựng, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Tại thời điểm này, vẫn còn 20 giờ nữa trước khi đến đêm phong tỏa.

—————————————
Lưu Thù Hiền của <Trò chơi 10 ngày>: Cho dù có lừa dối bạn bè, cho dù có phải chết thì chị cũng sẽ bảo vệ em

Lưu Thù Hiền của <Quyển sách giải đáp cuộc sống>: Cho dù không phải là Hồ Hiểu Tuệ, cho dù có bị lừa dối, chỉ cần mang hình dáng của Hồ Hiểu Tuệ thì chị vẫn sẽ bảo vệ em.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com