ZingTruyen.Info

Edit Nam Chinh Hac Hoa Tung Giay Phut

Đại bỉ tông môn Thiên Diễn Tông năm năm một lần là việc trọng đại, trong thời gian đại bỉ diễn ra, các hoạt động trên dưới tông môn đều sẽ tạm dừng. Mà các đệ tử đang ra ngoài làm nhiệm vụ cũng phải trở về trước một đêm ngày đại bỉ bắt đầu, tham gia hoặc xem so đấu.

Với tông môn mà nói thì đây là một loại phương thức lựa chọn đệ tử ưu tú cho Thiên Diễn Tông. Còn đối với đệ tử mà nói thì đây là nơi để họ thể hiện thực lực của mình. Đồng thời, đây cũng được xem là nơi thực chiến của các đệ tử sau thời gian tu luyện dài đằng đẵng, từ đó học tập chiến thuật và chiến lược của đồng môn.

Đại bỉ tông môn diễn ra trong mười ngày, ba ngày đầu là thời gian tranh tài của các đệ tử Luyện Khí kỳ, sau khi chấm dứt sẽ chọn ra năm mươi đệ tử ưu tú nhất; ba ngày tiếp theo đến lượt các đệ tử Trúc Cơ kỳ, cũng giống đệ tử Luyện Khí kỳ là chọn ra hai mươi đệ tử xuất sắc nhất sau khi kết thúc.

Còn dư lại bốn ngày, ba ngày đầu dành cho đệ tử Kim Đan kỳ so đấu, sau khi kết thúc sẽ chọn ra mười đệ tử ưu tú nhất. Ngày cuối cùng là thời gian Chưởng môn chân nhân tổng kết kết quả; và khen tặng pháp khí cho những đệ tử kiệt xuất ấy.

Tô Ôn Lương biết mình không cần tham gia đại bỉ tông môn lần này nên cũng không để ý, đối tượng duy nhất mà y cần phải chú ý đó chính là nam chủ Bạch Cảnh Thần, kết quả cuối cùng nhất định phải nằm trong nhóm năm mươi đệ tử Luyện Khí kỳ xuất sắc nhất.

Trong nguyên tác, hắn thân mang trọng thương, sức cùng lực kiệt, còn có thể lọt vào tốp năm mươi chỉ bằng nghị lực của bản thân và thực lực hắn tu luyện được. Tuy chỉ xếp thứ bốn mươi chín, nhưng với Tô Ôn Lương mà nói vậy là đã đủ rồi.

Hiện tại, Tô Ôn Lương mượn thân xác của Dương Ngạo Hàn. Y có thể đường hoàng thu nhận Bạch Cảnh Thần làm đồ đệ mà không vướng chút cố kị nào.

Bởi vì bản thân Dương Ngạo Hàn là một người hành xử rất cực đoan, hỉ nộ vô thường, thường xuyên làm ra mấy chuyện khác người không ai hiểu nổi. Cho nên với tính cách của Dương Ngạo Hàn thì việc thu một đệ tử ưu tú trong nhóm Luyện Khí kỳ làm đệ tử, cũng không phải là chuyện gì quá kỳ quặc.

Tô Ôn Lương bế quan gần mười ngày, lúc này mới rời khỏi mật thất. Hiện tại đại bỉ tông môn vòng thứ nhất dành cho đệ tử Luyện Khí kỳ đã trôi qua hai ngày, nói cách khác, bây giờ đã là ngày cuối cùng.

Trước mắt, đệ tử Luyện Khí Kỳ ở Thiên Diễn Tông có gần cả vạn, ngày đầu tiên là hỗn chiến, có từ một ngàn người luận võ trên đài, so đấu đến thời gian quy định, ai thành công trụ vững trên đài thì sẽ thuận lợi bước vào vòng thi đấu tiếp theo.

Ngày tiếp theo sẽ để các đệ tử cùng cấp đối chiến, tức là Luyện Khí tầng tám sẽ quyết đấu cùng Luyện Khí tầng tám, Luyện Khí tầng mười đối chiến với Luyện Khí tầng mười...... với cách này, trong số đệ tử cấp bậc ngang nhau sẽ chọn ra người xuất sắc nhất.

Ngày cuối cùng sẽ phân chia danh sách gần ba trăm đệ tử thắng lợi tùy ý so đấu, chủ yếu để luận bàn về vận khí và thực lực. Đương nhiên, vận khí cũng là một yếu tố rất quan trọng trong Tu Chân giới.

Năm vừa rồi từng xuất hiện một đệ tử có khí vận rất tốt, trong sáu lần so đấu ngẫu nhiên, hắn đều đối đầu với đối thủ có thực lực thấp hơn hắn. Cho nên thành tích cuối cùng của hắn hiển nhiên là thắng cả sáu trận, đứng đầu hàng ngũ đệ tử Luyện Khí kỳ, sau đó được Kim Đan trưởng lão nhìn trúng và chọn làm đệ tử thân truyền.

Có lẽ phương pháp sàng lọc vào ngày thứ ba này bị rất nhiều đệ tử chán ghét. Bởi vì họ tin rằng với thực lực của mình thì việc đánh bại người chiến thắng cuối cùng không phải là không có khả năng.

Nói đi cũng phải nói lại, quy định do Thiên Diễn Tông lưu đặt ra cũng không hoàn toàn là vô căn cứ.

Vì thực lực của đệ tử Luyện Khí kỳ không có khác biệt gì quá lớn, trường hợp khiêu chiến vượt cấp thỉnh thoảng cũng sẽ phát sinh. Cho nên nếu dựa theo tu vi mà xếp hạng thì ngược lại có vẻ không công bằng. Mà hai ngày trước khi tiến hành sàng lọc, vốn dĩ đã dư lại các đệ tử có thực lực vượt trội, những người này sẽ tham gia so đấu trong năm sáu vòng loại, trừ người có khí vận trùng thiên ra thì những bảng vàng còn lại đã cực kỳ hợp lý rồi.

Tô Ôn Lương đợi tới khi đại bỉ Luyện Khí kỳ ngày thứ ba sắp kết thúc trước hai canh giờ, mới chậm rì rì đến đấu trường đại bỉ tông môn.

Đấu trường nằm ở quảng trường lớn trên sơn mạch chủ tông, bản thân đã bố trí trận pháp tự chữa lành, cho nên dù có bị các đệ tử trên đấu trường hủy hoại thì lập tức ngay sau đó sẽ được bổ khuyết linh thạch, khôi phục nguyên trạng.

Tô Ôn Lương đến gần sân đấu, liếc mắt một cái liền thấy Bạch Cảnh Thần thân vận y phục thô ráp đơn bạc đứng trong đám đệ tử Luyện Khí kỳ. Dù sao khuôn mặt của Bạch Cảnh Thần cũng rất dễ thu hút, hơn nữa các huynh đệ đồng môn không ai vừa mắt hắn, cho nên đến tận hôm nay Bạch Cảnh Thần vẫn như cũ lẻ bóng một mình, đứng trong đám người tụ tập thành nhóm, hắn phá lệ dễ phát hiện.

Tô Ôn Lương quét mắt nhìn hắn một cái, thấy hắn lúc này đang ẩn ẩn có xu thế đột phá Luyện Khí tầng chín liền vội quay đầu đi, không cần nghĩ cũng thừa biết đó chính là thành quả của việc song tu rồi.

Y đi tới bảng ghi danh bên phải, nơi có danh sách các trận đấu tiếp theo.

Ở đó có quản sự Trúc Cơ kỳ canh giữ, vừa thấy Tô Ôn Lương, hắn liền vội ôm quyền hô một tiếng "Lăng Ấn chân nhân". Tô Ôn Lương xua tay, quản sự liền tự động thối lui sang một bên.

Tô Ôn Lương híp mắt đảo qua bảng ghi danh, hiện tại trận đấu đã diễn ra hơn phân nửa, cuối cùng còn dư lại sáu vòng đối chiến, mà Bạch Cảnh Thần chính là người thi đấu vòng thứ ba.

Tô Ôn Lương nhìn hai đệ tử Luyện Khí kỳ đang trên trường so đấu, kiên nhẫn chờ đợi.

Mười lăm phút trôi qua, hai đệ tử rốt cuộc phân thắng bại. Theo đánh giá của Tô Ôn Lương, về cơ bản hai người này vốn tu vi tương đương nên thời gian so đấu mới kéo dài lâu như vậy.

Trận kế tiếp kết thúc nhanh hơn rất nhiều, Tô Ôn Lương chớp mắt đã đoán được vị đệ tử Luyện Khí tầng mười hai sẽ giành thắng lợi, xem ra là đệ tử có thực lực chân chính.

Tiếp theo, tới phiên Bạch Cảnh Thần lên sân đấu.

Tô Ôn Lương dù bận vẫn ung dung nhìn Bạch Cảnh Thần bước lên sân, đối thủ của hắn là một nam nhân trung niên, thân vận phục sức đệ tử nội môn, biểu tình trên mặt âm trầm khó đoán, ánh mắt nhìn Bạch Cảnh Thần cũng rất không tốt.

Tô Ôn Lương kiểm tra tu vi của gã, là Luyện Khí tầng mười một, so với Bạch Cảnh Thần cao hơn ba tầng, nhận thấy trên thân thể gã cô đọng huyết khí, y liền biết người này sẽ ra tay rất tàn nhẫn.

Tô Ôn Lương nhịn không được nhìn thoáng qua Bạch Cảnh Thần. Hắn ta mím chặt môi, trên khuôn mặt tuấn mỹ tinh xảo giờ phút này đã không còn vẻ hồn nhiên hàm hậu, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của vị đệ tử nội môn, lại giống như sói con đói khát đang chực chờ lao vào tấn công.

Tô Ôn Lương hơi kinh ngạc, lại lần nữa nhìn thoáng qua tu sĩ trung niên, sau đó quay đầu nhìn kỹ lại bảng ghi danh. Tô Ôn Lương bỗng phát hiện, gã ta không phải là pháo hôi mặt thối tìm chết trong tiểu thuyết《Tam Thiên Đại Hoang》sao!

Người này tên Vương Niên Kỳ, hiện tại 49 tuổi, là hậu duệ dòng phụ của một trong Lục đại gia tộc Vương gia, tính cách âm trầm lãnh khốc, thủ đoạn càng âm hiểm tàn nhẫn. Trong tiểu thuyết, người vốn dĩ phải đối chọi với nam chủ Bạch Cảnh Thần không phải gã, mà là một lão nhân Luyện Khí tầng chín. Lúc ấy Bạch Cảnh Thần tuổi trẻ cho nên giành được thắng lợi, tiến vào tốp năm mươi đệ tử ưu tú nhất.

Mà ngay lúc này đây, bởi vì Bạch Cảnh Thần không có bị thương nên thực lực tăng lên rõ ràng, có lẽ đó cũng chính là lý do đối thủ của hắn trong vòng này bị thay đổi. Danh sách so đấu hoàn toàn được sắp xếp ngẫu nhiên, vì vậy thắng bại thế nào ngoài xem xét cấp bậc tu vi ra còn phải dựa vào khí vận.

Nhưng hiện tại, thực lực của Bạch Cảnh Thần đã không còn như trước nữa, ngay cả đối thủ cũng bị thay đổi. Đáng lẽ sau khi Bạch Cảnh Thần thành công tiến vào Thiên Diễn Tông mới đối đầu với Vương Niên Kỳ, thế nhưng bây giờ đã trực tiếp đối mặt rồi.

Trong cốt truyện, Bạch Cảnh Thần bị Vương Niên Kỳ chà đạp một cách dã man, không chỉ toàn thân trọng thương mà trong tâm còn khắc sâu hận ý.

Nguyên tác có viết, sau khi Bạch Cảnh Thần vào được Thiên Diễn Tông thì có vô tình kết giao được một bằng hữu tốt, chính là cháu trai của Lý quản sự.

Sau khi Vương Niên Kỳ biết được chuyện này, gã vốn không vừa mắt Bạch Cảnh Thần, lại nghe theo sai khiến của đích mẫu Bạch gia mà ấp ủ dã tâm trừ khử Bạch Cảnh Thần. Gã lợi dụng kẻ vô tội làm mồi nhử, lừa Bạch Cảnh Thần đến ngoại môn Thiên Diễn Tông.

Gã không chỉ âm thầm ám toán Bạch Cảnh Thần khiến hắn trọng thương, mà còn giở chiêu giết gà dọa khỉ, tàn nhẫn chặt hết tay chân của bằng hữu hắn biến thành người côn, ngay trước mặt Bạch Cảnh Thần! Với ý cảnh cáo hắn nên yên phận một chút.

Thời điểm đó Bạch Cảnh Thần không đủ năng lực, nhưng sau khi chứng kiến ác nghiệt mà đám người kia đã tạo, suy nghĩ trong Bạch Cảnh Thần liền chững chạc hơn rất nhiều, từ dáng vẻ hàm hậu ngoan ngoãn nháy mắt đã trở nên trầm mặc kiệm lời.

Tô Ôn Lương lần nữa buồn bực nhìn thoáng qua Bạch Cảnh Thần, thấy hận ý trong mắt hắn như che trời lấp đất, Tô Ôn Lương bỗng không hiểu nổi. Thời điểm gặp lại người đã 'cưỡng bức' mình đêm hôm ấy, Tô Ôn Lương cũng đâu hận tới mức này. Vì sao khi đối diện với Vương Niên Kỳ, Bạch Cảnh Thần lại tỏa ra hận ý nồng đậm tới đến vậy?

Đây...... đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ cốt truyện lại phát sinh biến hóa? Thế nên hai người mới chạm mặt sớm như thế, bằng không hận ý của Bạch Cảnh Thần đối với Vương Niên Kỳ là từ đâu mà tới?

Ngay khi Tô Ôn Lương đang thất thần, khóe miệng Bạch Cảnh Thần bỗng lộ ra nụ cười lạnh. Hắn rút bảo kiếm bên hông, ngay lập tức tấn công về phía Vương Niên Kỳ.

Vương Niên Kỳ không chút hoang mang tránh thoát, nhìn thoáng Bạch Cảnh Thần, trong mắt gã tràn đầy ác ý và chán ghét. Gã cảm thấy ghê tởm, đường đường là một nam nhân lại có diện mạo bất nam bất nữ, vừa nhìn đã thấy buồn nôn. Vương Niên Kỳ càng nhìn càng không giấu nổi phản cảm, hận không thể nhấc chân đạp Bạch Cảnh Thần một cái cho hả dạ.

Gã cười dữ tợn, từ lòng bàn tay rải ra hơn mười hạt giống đen ngòm, khoảnh khắc hạt giống rơi xuống đất, trên sân đấu nháy mắt đã biến thành khu rừng rậm nguyên sinh. Lá cây hình kim nhọn hoắt cùng dây leo uốn lượn đầy gai giống như đang châm chọc, hoàn hoàn bao trùm cả khán đài. Hai người bọn họ khuất bên trong đó, khiến người ngoài dù làm thế nào cũng vô pháp thấy được diễn biến bên trong.

Tô Ôn Lương hơi nheo mắt lại, thả thần thức vào kiểm tra. Ngay lập tức, y trông thấy Bạch Cảnh Thần đang chật vật trốn chạy. Hàng loạt dây leo mang đầy gai nhọn hung ác công kích hắn như cuồng ma loạn vũ từ bốn phương tám hướng.

Tình hình như vậy rất bất lợi với Bạch Cảnh Thần. Chỉ bằng thời gian ngắn bị vây khốn mà cả người đã chi chít máu. Còn Vương Niên Kỳ thì đang nấp một bên âm thầm điều khiển dây gai, lông tóc lại chẳng tổn hao gì.

Tô Ôn Lương đứng bên ngoài lạnh lùng quan sát, tuy những thứ này tạo ra uy hiếp không nhỏ đối với Bạch Cảnh Thần, nhưng vẫn chưa đủ
Khiến Tô Ôn Lương phải để trong lòng. Với thực lực hiện tại của Bạch Cảnh Thần, dù cho trận này có thua thì hắn vẫn đủ điều kiện đứng trước hạng năm mươi.

Tô Ôn Lương kiên nhẫn đợi Bạch Cảnh Thần nhận thua. Điều kiện của Bạch Cảnh Thần và Vương Niên Kỳ chênh lệch, không chỉ thực lực mà còn có công pháp, kinh nghiệm, thậm chí là vũ khí vẫn có thể tạo ra chênh lệch.

Chỉ chốc lát sau, Vương Niên Kỳ cười đến điên cuồng. Gã đứng một bên điều khiển dây gai gắt gao đuổi đánh Bạch Cảnh Thần, một bên lấy ra mười mấy tấm phù triện, phóng về phía Bạch Cảnh Thần đang chật vật tránh né, một tấm lại một tấm rơi xuống tạo nên liên hoàn địa chấn.

Bạch Cảnh Thần rất nhanh đã bị đánh xuống thế hạ phong, toàn thân hắn chật vật bất kham, khuôn mặt cũng bị dây gai khứa qua mà đẫm máu. Nhưng hắn vẫn như cũ nắm chặt bảo kiếm trong tay. Tô Ôn Lương tức giận thầm mắng một câu "Ngu ngốc!" Biết rõ khả năng hiện tại của mình không đủ thì nên biết chủ động từ bỏ, đợi đến khi trở nên cường đại hơn rồi quay về trả thù cũng không muộn, cứng đầu cố chấp như vậy thì được ích lợi gì?

Tô Ôn Lương giận nổi gân xanh, khí tức trên người càng thêm nồng đậm, vốn dĩ trong phạm vi cách y mấy trượng đã không có ai. Thấy tâm trạng y không tốt, đám đệ tử liền hoảng hốt nhìn y, không hẹn tránh càng xa hơn.

Tô Ôn Lương không để ý, mà dù cho y có nhận ra thì y cũng chả buồn quan tâm. Trong trường thi đấu này hơn phân nửa đều là đệ tử Luyện Khí kỳ, bọn họ đương nhiên không chịu nổi uy áp Kim Đan kỳ của Tô Ôn Lương.

Tô Ôn Lương nghiến răng nghiến lợi nhìn bộ dạng khắp nơi đều bị thương của Bạch Cảnh Thần, giận cơ hồ muốn nôn ra máu. Y sớm đã xem Bạch Cảnh Thần là đệ tử của mình, mà Tô Ôn Lương lại là người chuyên bênh vực học trò, thời điểm còn dẫn dắt đám thực tập sinh, y đã không ít lần ra mặt giải quyết rất nhiều vấn đề của thực tập sinh nhà mình.

Giờ phút này, mắt thấy Vương Niên Kỳ đắc ý cười to. Tô Ôn Lương bỗng nhếch môi lộ vẻ nguy hiểm, thầm nghĩ: Ngươi chờ đó!

Thần thức Tô Ôn Lương thâm nhập vào sâu đấu, đang chuẩn bị túm Bạch Cảnh Thần ra ngoài thì đột nhiên thấy hắn điềm nhiên cười nhạt, trong hai mắt đen nhánh thâm thúy, lập loè vị đạo đắc ý.

Tô Ôn Lương vốn định nhúng tay bỗng dưng khựng lại, ngay lúc này, thế cục xuất hiện nghịch chuyển lớn, trên đài so đấu bất ngờ hiện lên một đường, hai đường...... Thậm chí là trăm ngàn đường sáng hồng đỏ xẹt qua đấu trường.

Dây gai và lá cây kiên cố ác liệt chèn ép cứ ngỡ không gì có thể phá vỡ nổi nháy mắt hóa tro tàn, mà Bạch Cảnh Thần không biết từ khi nào đã lặng yên không tiếng động tiếp cận phía sau Vương Niên Kỳ. Phù triện nhanh chóng theo sát, thời điểm Bạch Cảnh Thần nhảy lên, dưới chân chấn kinh nổ mạnh, uy lực của nó so với phù triện vừa nãy chỉ có hơn chứ không kém.

Mọi người vây xem ngơ ngẩn nhìn đấu trường hỗn độn trước mặt, quản sự phát hiện người đứng vững cuối cùng chính là Bạch Cảnh Thần, mà bộ dạng của Vương Niên Kỳ sau bị phù triện chấn nổ đã hoàn toàn thay đổi, thảm hại đến mức không nỡ nhìn. Sửng sốt hồi lâu, mới lắp bắp nói: "Trận...... trận này, giành thắng lợi cuối cùng...... chính là đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng tám, Bạch Cảnh Thần."

Tô Ôn Lương cũng không khỏi kinh ngạc nhướng mày, nhìn Bạch Cảnh Thần lần nữa khôi phục biểu tình hàm hậu thật thà, y không nhịn được phì cười, nói: "Là ta coi khinh ngươi......"

****

Tác giả có lời muốn nói: Chương sau thu đồ đệ, diễn biến sau này chính là về cuộc sống của hai sư đồ bọn họ......

《Edit: Hoa_Diec》

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info