ZingTruyen.Info

[EDIT] Nam Chính Hắc Hóa Từng Giây Phút

Chương 25: Suy tính

Hoa_Diec

Tô Ôn Lương trở về đại điện tại Ngạo Hàn Phong, chân bước không ngừng một mạch đi vào mật thất.

Y ngồi lên đài sen bạch ngọc, thuở sinh thời nguyên chủ vẫn thường xuyên sử dụng nơi này, về sau lại được Tô Ôn Lương trưng dụng. Đây là Linh bảo trung phẩm, công hiệu tương đương với một trận pháp Tụ Linh cực lớn, ngồi trên đây đả tọa tu luyện cũng rất có hiệu quả.

Biểu tình Tô Ôn Lương cứng đờ mang theo chút xám xịt, y trầm mặc cúi đầu, nhìn làn da chỗ lòng bàn tay trái của mình. Giật mình sửng sốt hồi lâu, cuối cùng vẫn siết chặt nắm tay, hung hăng nhắm mắt.

Y có cảm giác trong cơ thể đang dâng lên một loại khí tức khác lạ, so với linh khí ôn nhuận trong người y thì hoàn toàn bất đồng. Cỗ hơi thở bá đạo càn rỡ ấy vẫn luôn phun trào trong đan điền của y, giống như một quả bom tùy thời có thể nổ tan xác bất cứ lúc nào.

Tô Ôn Lương biết đây gọi là Long tức, hiện tại chuyện đã đến nước này, dù có cố gắng thêm thì cũng chỉ là vô ích. Y bắt đầu đối phó với tình hình hiện tại, xử lý cỗ hơi thở có chút loạn kia.

Thần thức Tô Ôn Lương chìm vào trong đan điền, liền nhìn thấy khoảng không gian rộng lớn bên trong. Một đứa bé mang dáng vẻ giống hệt y như đúc đang ngồi ngay ngắn nhắm mắt đả tọa giữa nơi này.

Xung quanh nó có một con rắn màu đỏ đậm đang du tẩu. Tô Ôn Lương tập trung nhìn mới phát hiện thì ra đó không phải rắn, mà chính là pháp bảo bản mệnh của nguyên chủ, Huyết Cốt Tiên.

Theo lý thuyết, pháp bảo bản mệnh và thần hồn của nguyên chủ tương liên, nhưng sau khi thần hồn của nguyên chủ tiêu tán, xích diễm Huyết Cốt Tiên lại không chịu bất kỳ tổn thương nào, ngược lại vẫn hoàn hảo không chút tổn hại nằm im trong đan điền.

Đây là vấn đề Tô Ôn Lương nghĩ mãi không ra. Y đoán, có lẽ vì y đã hoàn toàn nắm giữ thân thể này nên cũng được xem là danh chính ngôn thuận. Trước khi nguyên chủ thần hồn tiêu tán thì Tô Ôn Lương đã tiến vào thân xác của nguyên chủ rồi, cho nên xích diễm Huyết Cốt Tiên cũng xem y là chủ nhân trên danh nghĩa, cho nên mới xuất hiện tình huống như vậy.

Sau khi Tô Ôn Lương nghĩ thông suốt liền cúi đầu, chợt nhìn thấy giữa hai chân đang khoanh lại của tiểu Nguyên Anh có đặt một quả trứng nhỏ.

Tô Ôn Lương ngẩn người, đột nhiên nhớ ra rắn là loài đẻ trứng, mà rồng và rắn vốn là cùng một họ. Bản thân y hoài thai hậu duệ của Bạch Cảnh Thần thì quả trứng này chắc là trứng rồng nhỉ. Thần thức y quanh quẩn bên trứng rồng vài vòng, trứng rồng tựa hồ cũng nhận ra hơi thở của y, nó khẽ lắc lắc nhằm thể hiện phản ứng của mình.

Tô Ôn Lương sửng sốt, sau đó bỗng ý thức được đây vốn là thần thú. Hơn một tháng trước, nó đã có thể cảm nhận được những biến hóa bên ngoài cơ thể 'mẹ', hơn nữa khi phát giác Bạch Cảnh Thần trọng thương, nó còn biết chủ động cầu xin sự giúp đỡ của mình, cho nên hiện tại quả trứng đó có ý thức cũng không có gì đáng để kinh ngạc.

Chẳng qua là hiện giờ tuổi nó còn quá nhỏ, không thể như người thường mà hoàn chỉnh được hệ thống tri thức.

Căn cứ vào nhắc nhở của hệ thống, Tô Ôn Lương biết được rằng đợi sau khi quả trứng ấy bên y một thời gian đủ lâu thì sẽ cùng thần hồn của y tương liên. Đến lúc đó, những gì mà rồng con muốn nói, Tô Ôn Lương đều có thể nghe được. Nếu lời đó là thật thì hiện tại trứng rồng đã có thể cảm nhận được động tác của y thì cũng không có gì là lạ.

Tô Ôn Lương rất nhanh bình tĩnh lại, thông qua thần thức ngắm nhìn trứng rồng chốc lát rồi quay đầu tiếp tục xem xét đan điền của mình.

Long tức táo bạo giờ phút này đang cách đây không xa, mang theo kim sắc sáng rực mãnh liệt, quả thực tựa như thái dương rực rỡ dần tỏa ra khí độ ấm áp không lẫn đi đâu được.

Không biết có phải là ảo giác hay không, y thấy Long tức dường như đang nhè nhẹ phân hóa thành từng đợt nhỏ, chầm chậm tỏa ra theo bốn phương tám hướng.

Tô Ôn Lương hơi kinh ngạc, trong quyển tiểu thuyết 《Tam Thiên Đại Hoang》không miêu tả quá nhiều về Long tộc, huống chi là từ thời viễn cổ Hồng Hoang cách hiện tại biết bao nhiêu xa. Vì vậy, Tô Ôn Lương không có bất cứ tư liệu gì để tìm hiểu về Long tộc.

Y chậm rãi tiếp cận Long tức, sau một chốc quan sát, y đã hoàn toàn chắc chắn phán đoán lúc nãy của mình. Cỗ long tức quả thật đang bị phân tán, hơn nữa còn tứ tán khắp mọi góc ngách trong đan điền.

Tô Ôn Lương quan sát quỹ đạo phân tán của Long tức, mới phát hiện phần lớn trong đó đều hướng về phía trứng rồng và tiểu Nguyên Anh be bé kia. Sau một khắc sắp chạm tới tiểu Nguyên Anh thì Long tức đột nhiên lại phân tán thành hai cỗ khí tức kim sắc khác biệt, lần lượt chui vào cơ thể của tiểu Nguyên Anh và trứng rồng.

Còn những Long tức khác thì vẫn đang hành tẩu khắp nơi bất kể bốn phương tám hướng, Tô Ôn Lương ở lại đan điền không lâu liền mở mắt.

Vẻ mặt y phức tạp nhìn xuống bụng của mình. Trước khi xuyên, y là một bác sĩ ngoại khoa, đối với cấu tạo cơ thể người, khỏi phải nói Tô Ôn Lương rõ hơn ai hết. Nhưng cũng chính vì lý do đó mà lần đầu tiên, Tô Ôn Lương cảm thấy quá đỗi khiếp sợ xen lẫn khó hiểu khi đối mặt với hình thức tu luyện bằng linh khí ở Tu Chân giới.

Trong thân thể của y vốn dĩ không có tử cung, nơi cần thiết, bắt buộc phải có nếu muốn sinh con nối dõi. Nhưng trong đan điền của y rõ ràng đang có một sinh mệnh mới hình thành. Tô Ôn Lương nghĩ, có lẽ y nên dành chút thời gian nghiên cứu sâu hơn về Y tu trong Tu Chân giới này.

Bản thân y vốn đã có sẵn ưu thế rất lớn. Nếu có thể kết hợp hoàn hảo giữa kiến thức y học hiện đại và Y tu đạo Tu Chân giới thì có lẽ y sẽ phát hiện thêm càng nhiều điều bí ẩn về đạo tu.

Tô Ôn Lương là người có động lực rất mạnh, vừa nghĩ xong đã ngay lập tức thi hành. Hiện tại, Long tức trong đan điền không cần y khống chế, nó sẽ tự động phân tán nhằm cải thiện đan điền cho nên y không cần lo lắng.

Chờ sau khi Long tức chấm dứt phân tán, y sẽ xem xét lại thân thể đã phát sinh biến hóa gì, thuận tiện ghi nhớ lại quá trình.

Tô Ôn Lương đứng dậy rời khỏi mật thất, lướt qua con rối đang quét tước trong tẩm điện, đi bộ đến sơn mạch chủ tông Thiên Diễn Tông, Tàng Thư Các.

Thiên Diễn Tông là tông môn đệ nhất đạo tu Xa Dữ Giới, thực lực tổng thể đương nhiên là đứng đầu Xa Dữ Giới.

Thiên Diễn Tông có gần mười vị đại năng Nguyên Anh kỳ, tu sĩ Kim Đan kỳ hẳn đã lên đến hàng trăm hàng ngàn, mỗi năm thu đệ tử cũng lựa chọn tư chất tốt nhất trong Đông Cảnh. Nơi này không chỉ có vô số tu sĩ với tu vi cao siêu, tài nguyên Tu Chân khỏi phải nói cũng không đếm xuể.

Tỷ như Tàng Thư Các tọa lạc nơi sơn mạch chủ tông này, bản thân đã là Linh bảo cực phẩm. Nhìn từ vẻ bề ngoài, Tàng Thư Các có hình dạng như một tòa bảo tháp, càng lên cao không gian dường như càng hẹp lại, nhưng đây là Tu Chân giới, mắt nhìn như thế nhưng đôi khi cũng không phải thật, Tàng Thư Các hiển nhiên cũng vậy.

Từ ngoài nhìn vào, tổng thể Tàng Thư Các rất giống với Kim Tự Tháp đáy lớn đỉnh nhỏ, nhưng bên trong từ tầng năm trở lên, không gian như thể bị ai đó dùng bí pháp bẻ gập, càng lên cao không gian ngược lại càng lớn.

Nghe nói Tàng Thư Các có đến mười tầng, nhưng trên thực tế, các đệ tử ai nấy cũng chỉ thấy có sáu tầng.

Tàng Thư Các có cách nói trên danh nghĩa là: Tầng một, tầng hai dành cho đệ tử Luyện Khí kỳ; tầng ba, tầng bốn dành cho Trúc Cơ kỳ; tầng năm, tầng sáu dành cho đệ tử Kim Đan kỳ; tầng bảy thuộc về các vị trưởng lão Nguyên Anh kỳ; mà từ tầng tám đến tầng mười, nghe nói là nơi để các đệ tử tông môn khảo nghiệm, tu luyện, tàng bảo, cất giấu...... là một nơi chứa rất nhiều công hiệu.

Không ai biết bên trên rốt cuộc là gì. Tô Ôn Lương giương mắt, nhàn nhạt đánh giá, tu vi hiện tại của y là Nguyên Anh hậu kỳ, sắp thành Nguyên Anh hậu kỳ đại viên mãn, cho nên rõ ràng y sẽ có thể lên đến tầng bảy Tàng Thư Các, nhưng dù nhìn thế nào cũng không thấy được tầng đó ở đâu.

Tu Chân giới có rất nhiều thủ thuật che mắt, chỉ nhìn đến tầng bảy thì trước mặt sẽ lập tức dâng lên sương mờ trắng đục như tuyết, che lấp hết thảy. Dù trước mặt bất kể là tu sĩ nào, cũng là như vậy.

Chỉ là, tuy mắt y không thể nhìn rõ, nhưng dựa theo cốt truyện thì Tô Ôn Lương vẫn biết trên đây rốt cuộc đang chứa vật gì.

Trong nguyên tác có viết, sau khi nam chủ Bạch Cảnh Thần thăng cấp Nguyên Anh, Xa Dữ Giới cũng vừa lúc đại loạn. Ngay thời khắc đại lục cận kề bờ vực sụp đổ, thì nam chủ đã thành công tiến vào tầng thứ chín của Tàng Thư Các, đầu óc hoàn toàn được khai thông. Dưới sự chấp thuận của Khí linh, Bạch Cảnh Thần trở thành chủ nhân chân chính của Linh bảo cực phẩm này. Tiếp đó, hắn dẫn theo người của Tu Chân giới cưỡng chế phá giới tiến vào tầng giới cao hơn, Canh Xuyên Giới.

Nghĩ đến đây, Tô Ôn Lương không khỏi so sánh giữa Bạch Cảnh Thần cơ trí khôn ngoan gần như đáng sợ ở cuối truyện và Bạch Cảnh Thần tuấn mỹ thiện lương mà y biết hiện tại, cuối cùng chỉ cảm thấy đây hoàn toàn là hai người khác nhau. Tô Ôn Lương không khỏi đen mặt.

Y thu hồi tầm mắt, cất bước đi vào.

Sau khi vào trong, Tô Ôn Lương mới phát hiện nơi này không khác gì đồ thư quán bình thường (thư viện). Thông qua lối đi nhỏ dẫn tới hai cánh cửa, một bên cánh cửa là thông đạo truyền tống để đệ tử Luyện Khí kỳ tiến vào nơi trữ sách, trung tâm cánh cửa còn lại có một vết lõm nhỏ như hình mộc bài vẫn còn đang trống rỗng. Chỉ có những người mang lệnh bài Thiên Diễn Tông mới có thể vào bằng mộc bài.

Tô Ôn Lương gật đầu với quản sự đằng sau quầy gỗ lớn, sau đó bước tới cánh cửa khác thông đến tầng hai.

Y lấy ra lệnh bài thân phận đặt vào khe lõm, cửa bên trong lập tức mở ra. Tô Ôn Lương bước vào, sau khi xuyên qua thông đạo tối tăm không thấy rõ năm ngón tay, rốt cuộc cũng tới tầng thứ hai sáng ngời đèn.

Cách bố trí ở đây giống như đúc tầng thứ nhất, Tô Ôn Lương dừng lại chốc lát, chọn ra vài quyển công pháp tu luyện thích hợp với đệ tử Trúc Cơ kỳ.

Đây là y đặc biệt chuẩn bị riêng cho Bạch Cảnh Thần, tuy trong nguyên tác Bạch Cảnh Thần chỉ dựa vào thực lực của bản thân mới đột phá lên Trúc Cơ kỳ, tiêu phí thời gian gần mười năm. Nhưng hiện tại, đang có một đại năng Nguyên Anh kỳ song tu cùng hắn, tất nhiên tu vi của Bạch Cảnh Thần có thể nhanh chóng tăng lên.

Quan trọng nhất chính là, chỉ vài ngày nữa sau khi đại bỉ tông môn kết thúc, y sẽ trở thành sư phụ của Bạch Cảnh Thần. Đến lúc đó, y sẽ dạy cho Bạch Cảnh Thần công pháp yêu tu hoàn thiện, tận lực để hắn nhanh chóng trưởng thành mà không cần phải đi đường vòng.

Trong nguyên tác, giai đoạn đầu Bạch Cảnh Thần trưởng thành cực kỳ thong thả. Nhưng để ý sau khi huyết mạch được thức tỉnh, thì như thể là ngồi trên hàng không mẫu hạm*, trong nháy mắt đã biến thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

(*Hàng không mẫu hạm: một loại tàu chiến được thiết kế để triển khai và thu hồi lại máy bay – trên thực tế hoạt động như một căn cứ không quân trên biển.)

Nhưng giai đoạn đầu trưởng thành của nam chủ vẫn là không thể bỏ qua nếu Tô Ôn Lương muốn dạy dỗ Bạch Cảnh Thần. Tuy từ tận đáy lòng của y vẫn còn mang oán hận và phẫn nộ với hắn, nhưng đối với việc dạy dỗ thì Tô Ôn Lương vẫn rất nghiêm túc.

Y căn cứ theo cốt truyện chuẩn bị rất nhiều nhiệm vụ tu luyện dành cho nam chủ, đến lúc đó song song với việc phát triển thực lực thì tâm cảnh của Bạch Cảnh Thần cũng sẽ nhanh chóng được củng cố.

Ở hiện đại, Tô Ôn Lương cũng từng dạy dỗ hơn hai mươi thực tập sinh, cho nên cũng được xem là có kinh nghiệm. Tuy con người y lạnh lùng, nhưng đám thực tập sinh do một tay y dạy dỗ đều nằm trong top sinh viên có thực lực giỏi nhất khóa.

Nếu Bạch Cảnh Thần trở thành đệ tử của y thì y nhất định phải chăm sóc hắn cho tốt. Với tinh thần là sẽ nghiêm khắc dạy dỗ nam chủ, nên khi đối mặt với nhiệm vụ mà mình sắp giao cho Bạch Cảnh Thần trong tương lai, Tô Ôn Lương càng thêm nghiêm khắc hơn. Y sẽ dạy về tất cả các lĩnh vực khác nhau trong Tu Chân giới để Bạch Cảnh Thần trở thành tân đệ tử có thực lực mạnh nhất Thiên Diễn Tông.

Tô Ôn Lương chọn được vài quyển công pháp tu luyện cơ bản thích hợp với Bạch Cảnh Thần, thuận tiện góp nhặt vài kiến thức sơ cấp khác trong Tu chân giới, chẳng hạn như luyện đan cơ bản, kiếm pháp cơ bản, luyện khí cơ bản, trận pháp cơ bản... vân vân, đây sẽ là những gì mà Bạch Cảnh Thần phải học trong tương lai.

Tô Ôn Lương tùy ý lật xem vài trang sách luyện đan cơ bản, nguyên chủ cũng là một nhân tài toàn năng, cho nên những kiến thức này đối với y mà nói cũng không tính là khó khăn. Y sẽ đem tất cả những gì mà y biết truyền lại cho Bạch Cảnh Thần*, chỉ hy vọng Bạch Cảnh Thần đừng khiến mình thất vọng.

(*Câu gốc: "倾囊相授"- Khuynh nan tương thụ: truyền hết tất cả kỹ năng, tri thức cho học trò.)

Sau khi Tô Ôn Lương chọn xong thẻ tre liền đi lên trên mấy tầng tìm điển tịch về y tu, dự định lúc trở về sẽ dành thời gian nghiên cứu một phen.

Chờ sau khi chọn xong, Tô Ôn Lương trở về tầng một ghi lại những thẻ tre đã mượn, ghi chép toàn bộ lên chỗ trống trên thẻ tre mà y đã mang theo. Đây là quy củ mượn đọc của Tàng Thư Các Thiên Diễn Tông, công pháp trong Tu Chân giới quan trọng cỡ nào, tuyệt đối không được mượn mang ra ngoài, bất kể là tu sĩ Kim Đan kỳ như Dương Ngạo Hàn cũng không được.

Thần hồn của Tô Ôn Lương rất cường đại, bản thân y cũng là dị năng giả hệ tinh thần. Khi còn ở thời kỳ mạt thế, y đã có thể dùng tinh thần lực để tiến công và lấy vật, cho nên sau khi dung hợp cùng thân thể của nguyên chủ, thần hồn của y đã trở nên ngày càng cô đọng, mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Cho nên lần này, y cũng thuận tiện mượn luôn công pháp rèn luyện thần thức về đọc. Tuy chỉ có thể dùng đến Kim Đan kỳ, nhưng tạm thời dùng để rèn luyện tinh thần lực cũng là một lựa chọn không tồi.

Sau khi xử lý xong quy trình mượn sách, y liền rời khỏi Tàng Thư Các, về Ngạo Hàn Phong.

Lúc này, khoảng cách đến đại bỉ tông môn chỉ còn năm sáu ngày. Y thiết lập thời gian trên người con rối xong liền chui vào mật thất bắt đầu nghiên cứu.

《Edit: Hoa_Diec》

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info