ZingTruyen.Com

[EDIT] Nam Chính Hắc Hóa Từng Giây Phút

Chương 16: Hướng đến Thiên Diễn Tông

Hoa_Diec

Trong tiểu thuyết tu chân《Tam Thiên Đại Hoang》, nam chủ Bạch Cảnh Thần lần đầu tiên cận kề tử vong đó chính là khi hắn hai mươi bảy tuổi.

Dựa theo thời gian suy tính, năm Bạch Cảnh Thần hai mươi ba tuổi đã nắm trong tay công pháp yêu tu. Khi ấy hắn còn chưa kịp lật xem thì đã bị quản sự dẫn về Thiên Diễn Tông. Mà sau khi trở về Thiên Diễn Tông, cuộc sống so với trước đây càng thêm khốn khổ, tần suất bị người khác khinh nhục tra tấn chỉ có hơn chứ không kém.

Tuy hắn là thứ tử Bạch gia, một trong sáu đại gia tộc dưới trướng Thiên Diễn Tông, nhưng hắn cũng không được Bạch gia coi trọng như những huynh đệ tỷ muội cùng huyết thống khác. Bởi vì đích mẫu nhìn không thuận mắt hắn, cho nên vẫn luôn ôm mâu thuẫn với Bạch Cảnh Thần.

Sau khi hắn trở lại tông môn, tuy rằng đã có thể dẫn khí nhập thể vì tu luyện theo công pháp yêu tu, nhưng cũng chính vì bước tiến triển đó mà Bạch Cảnh Thần càng bị đồng môn kiêng kị. Trước đây bọn họ khinh nhục Bạch Cảnh Thần quá mức, lại sợ hắn sẽ có ngày 'cá muối' trở mình*, tăng tu vi tăng thực lực, đến lúc đó lại tìm họ trả thù.

(*Cá muối trở mình: thành ngữ Trung Quốc – chỉ những người đang gặp khó khăn hoặc hoàn cảnh tồi tệ đột nhiên trở nên tốt hơn. Ý chỉ người hoặc vật trước đây bị coi thường, nhưng giá trị lại thay đổi theo thời gian, khác xa so với quá khứ.)

Vì thế, sau khi Bạch Cảnh Thần trở về Thiên Diễn Tông, vài vị công tử Bạch gia đã liên hợp với các đệ tử ăn chơi trác táng của Thiên Diễn Tông bắt lấy cơ hội tìm Bạch Cảnh Thần gây phiền toái.

Năm thứ nhất Bạch Cảnh Thần trở lại tông môn, bởi vì tu vi không cao nên đã ăn không ít khổ, trên người càng không thiếu thương lớn thương nhỏ.

Sự việc cứ thế kéo dài đến năm thứ hai, Bạch Cảnh Thần bò lên Luyện Khí tầng bốn, lúc này mới cải thiện rất nhiều.

Thời điểm hắn vất vả gập ghềnh trưởng thành đến năm hai mươi bảy tuổi, tu vi của hắn lúc này đã cực kỳ vượt bậc so với đám tôi tớ ngoại môn khác, cơ hội để hắn bước vào nội môn Thiên Diễn Tông ngày một rộng mở. Cứ mỗi năm năm, Thiên Diễn Tông lại tổ chức đại bỉ dành cho các đệ tử Luyện Khí Kỳ, cũng tại năm này lại được tổ chức.

Bạch Cảnh Thần ra sức nắm lấy cơ hội lần này, đoạt được danh hiệu nhóm năm mươi người đứng đầu đại bỉ, thuận lợi tiến vào nội môn Thiên Diễn Tông, trở thành đệ tử nội môn. Nhưng cũng vì sự kiện lần này mà Bạch Cảnh Thần đã bị đánh trọng thương nguy hiểm đến tính mạng.

Kỳ thật, nói đến cùng thì vết thương lần này và những đệ tử không ra gì đã khinh nhục Bạch Cảnh Thần có quan hệ cực kỳ mật thiết. Bọn họ không cam tâm và có hơi lo lắng khi Bạch Cảnh Thần tiến thêm một bước, càng không muốn người này bò lên vị trí trên đầu bọn họ. Cho nên họ đã tìm cơ hội diệt trừ hắn, vĩnh tuyệt hậu hoạn.

Bọn họ đã nhiều lần đối Bạch Cảnh Thần hạ sát chiêu, nhưng đều được hắn tránh thoát. Sau cùng, trong đám đệ tử đó có một vị công tử, gã lợi dụng được thúc thúc thương yêu mà ngụy trang thành bộ dạng trọng thương, đổ oan Bạch Cảnh Thần là người đã ra tay với gã. Tiếp đó như trong dự đoán, Kim Đan chân nhân của Thiên Diễn Tông đã ra tay giúp gã báo thù.

Lúc ấy tu vi của Bạch Cảnh Thần chỉ mới đến Luyện Khí tầng tám, sao có thể địch lại Kim Đan chân nhân? Cho nên, thời điểm ấy hắn thật sự thiếu chút nữa đã bị chân nhân đánh chết, nếu không phải có sự giúp đỡ ngoài ý muốn của nữ chủ Tư Không Thường thì nói không chừng Bạch Cảnh Thần đã trực tiếp bỏ mạng.

Tiếp theo, Tư Không Thường mang Bạch Cảnh Thần về động phủ của mình, đích thân chăm sóc một tháng mới thành công cứu Bạch Cảnh Thần từ cái chết trở về. Mà tình cảm giữa nam nữ chủ cũng chính là bắt đầu nảy sinh từ đó.

Tô Ôn Lương nghĩ đến tiến triển sau này của cốt truyện, nhịn không được thở dài.

Y không quan tâm tình cảm giữa nam nữ chính, cho nên miễn bình luận. Sở dĩ y vội vàng chạy đến Thiên Diễn Tông như vậy là vì đột nhiên nghĩ tới sự tình mười năm trước.

Hiện tại, y không thể xác nhận được nữ chủ Tư Không Thường còn sống hay không? Bởi vì trước đây, lúc nguyên chủ Lương Văn Túc thoát khỏi tay của Huyền Đạo Tử liền bắt Tư Không Thường làm con tin.

Lương Văn Túc vốn không có ý định sẽ giết Tư Không Thường ngay tại chỗ, bởi vì Tư Không Thường chính là bùa hộ mệnh của y. Chỉ cần có nàng trong tay, Huyền Đạo Tử chắc chắn sẽ không tùy tiện ra tay với y. Lúc đó, y đã có thể bắt lấy cơ hội này giành lấy sự sống.

Nhưng Lương Văn Túc lại xem nhẹ Tư Không Thường, không ngờ một tiểu cô nương mười lăm tuổi bề ngoài yếu ớt như nàng lại có tính cách ngoan lạt cứng rắn như vậy.

Sau khi bị Boss phản diện giết người không gớm tay ma tôn Xa Dữ Giới, Lương Văn Túc chế trụ. Vì để báo thù rửa hận, vì không muốn trở thành công cụ để địch nhân lợi dụng uy hiếp Huyền Đạo Tử hòng chạy thoát, nàng cư nhiên tự sát, thà chết chứ không muốn bị bắt.

Mà lúc ấy, Tô Ôn Lương chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ chủ tự lao đầu vào kiếm, chiếc cổ trắng ngần bị cắt hơn phân nửa, nếu thương thế này mà ở hiện đại thì khả năng sống sót chính là chỉ mành treo chuông. Bất quá, nếu đây là Tu chân giới thì chỉ cần cứu chữa kịp thời, nữ chủ liền có thể nhặt về một mạng.

Chỉ là sau khi nữ chủ tự sát, nam nhân bạch y đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện, Lương Văn Túc phẫn nộ tự bạo. Tuy cuối cùng đã được hệ thống ngụy trang nổ mạnh một cái, nhưng lúc ấy, khoảng cách giữa nữ chủ Tư Không Thường và Lương Văn Túc là gần nhất, nàng tuyệt đối đã nằm trong phạm vi ảnh hưởng.

Đủ loại tác động như thế, tuy Tư Không Thường là nữ chính trong bộ tiểu thuyết, mà hào quang vai chính thì há có thể bàn cãi, nhưng Tô Ôn Lương cũng không dám chắc chắn nàng hiện tại có còn sống hay không?

Tô Ôn Lương một bên hồi tưởng lại cốt truyện, một bên cất bước đi ra khỏi động phủ, từ trong giới tử lấy ra pháp khí phi hành, nhảy lên trên bay hướng về phía Thiên Diễn Tông.

Trong lòng y đang nghĩ, nếu Tư Không Thường còn sống thì tình hình tốt rồi, nam chủ có thể chờ mong đãi ngộ cao cấp mỹ nhân cứu anh hùng. Nhưng nếu Tư Không Thường đã chết thì thời điểm Bạch Cảnh Thần chịu sự tra tấn của Kim Đan chân nhân, rất có thể mạng nhỏ của hắn sẽ thật sự bị tước đi.

Tuy Tô Ôn Lương không định ngay lập tức đến nhìn "Cha của hài tử trong bụng y", nhưng dù sao Bạch Cảnh Thần cũng là đối tượng nhiệm vụ mà mình sắp sửa bảo vệ và dạy dỗ, cùng tính mạng của mình chặt chẽ tương liên. Lý trí không cho phép y bỏ qua 'tính mạng' của mình, vì thế y nhất định phải mau chóng đến Thiên Diễn Tông, ngăn cản Kim Đan chân nhân xuống tay với Bạch Cảnh Thần.

Khoảng cách từ Thiên Diễn Tông đến động phủ của Tô Ôn Lương rất xa. Tô Ôn Lương toàn lực thúc giục pháp khí phi hành, cũng tiêu phí công phu suốt gần hai ngày liên tục mới đến được địa phận Thiên Diễn Tông.

Thiên Diễn Tông tọa lạc trong Thiên Diễn quần sơn nằm phía nam Xa Dữ Giới, chiếm diện tích cực kỳ rộng rãi. Dựa theo tính toán của Tô Ôn Lương, diện tích của Thiên Diễn Tông tương đương với một nửa Trung Quốc sau này.

Mà bên trong dãy núi Thiên Diễn, phần lớn đều là sơn phong vô chủ. Thiên Diễn Tông quy định, chỉ có tu sĩ thăng cấp Kim Đan mới có thể được tông môn khen thưởng, ban cho một tòa phong đỉnh, lại có thể mở cửa thu đệ tử, phát triển tài lực.

Mà các tu sĩ dưới Kim Đan Kỳ đều ở lại sơn phong độc lập tại Thiên Diễn Tông, đây là một trong bảy đỉnh lớn của Thiên Diễn Tông. Ngoài các đệ tử cư trụ ở phong này ra thì còn có Kiếm tu phong, Đan tu phong, Phù (bùa chú) tu phong, Trận Pháp tu phong, Luyện Khí phong, tất cả đều là những sơn phong độc lập. Cuối chính là đỉnh lớn nhất, là nơi Tông chủ Thiên Diễn Tông cư ngụ, cũng là nơi chưởng môn xử lý đại sự trong tông môn.

Tô Ôn Lương lúc này trực tiếp bay đến Huyền Thiên Thành nằm dưới tòa sơn phong của Tông chủ Thiên Diễn Tông. Y bước xuống pháp khí phi hành, sau đó đi bộ đến cửa thành Huyền Thiên.

Huyền Thiên Thành là thành trấn lớn nhất nằm dưới Thiên Diễn Tông, là nơi hội tụ tộc nhân thuộc lục đại gia tộc dưới trướng tông môn, cũng là bằng hữu thân thích của Kim Đan chân nhân, hơn nữa còn có tu sĩ từ nhiều nơi khác đến.

Huyền Thiên Thành đối với những tu sĩ sở hữu thần hồn thanh thuần đều có thái độ hoan nghênh cực kỳ tốt. Về mặt này thì những tông môn khác đều cực kỳ hạn chế, cho nên có rất nhiều tán tu đều lựa chọn nơi này định cư.

(*Tán tu: tu sĩ tu luyện lẻ loi, tách biệt với các tu sĩ tu luyện trong môn phái và gia tộc. Phần lớn tán tu vốn cũng từng thuộc môn phái và gia tộc, nhưng vì không chịu được gò bó, chán ghét hoặc vì lý do nào khác mà tự thoát khỏi, lưu lạc ngoài Tu Chân Giới.)

Huyền Thiên Thành cũng vì điều lệ này mà hấp dẫn số lượng lớn tu sĩ ngoại lai tiến vào. Sau nhiều năm phát triển, Huyền Thiên Thành liền trở thành thành trấn lớn nhất Xa Dữ Giới, quy mô không khác gì thành trấn trọng yếu.

Tô Ôn Lương mang trên mặt ý cười nhạt nhẽo trà trộn vào đội ngũ. Tuy hiện tại y đang ở trong thân thể của Lương Văn Túc, nhưng khí chất vẫn là mỗi người mỗi khác.

Lương Văn Túc là tôn chủ ma tu chân chính, sát khí trong mắt cực kỳ nặng, cơ hồ làm người không dám nhìn thẳng. Cho nên, mặc dù không ít người trong Xa Dữ Giới đã gặp qua Lương Văn Túc, nhưng chân chính thấy được diện mạo của y thì chỉ có vài tâm phúc và địch nhân mà thôi.

Còn Tô Ôn Lương, kiếp trước y là bác sĩ khoa ngoại, tính cách ôn nhuận đã quen đối đãi nhu hòa với người khác, như vậy mới có thể cùng bệnh nhân hiểu nhau.

Mà giờ phút này, trên gương mặt âm nhu của Lương Văn Túc treo biểu tình hiền lành của Tô Ôn Lương, khiến cho tôn chủ tiền nhiệm ma cung trong chớp mắt đã biến thành một con người hoàn toàn khác. Như vậy dù có người thấy y quen mắt, cũng sẽ không liên hệ giữa y và Lương Văn Túc.

Thời điểm nhìn thấy trắc hồn thạch tại cửa thành Huyền Thiên, biểu tình trên mặt Tô Ôn Lương không chút biến hóa.

(*Trắc hồn: Đo/kiểm tra hồn.)

Trắc hồn thạch là một trong những vật dụng tu chân được chuẩn bị, bởi vì thần hồn là thứ duy nhất không thể làm giả được. Huyền Thiên Thành chỉ cần thử qua thần hồn của nhân sĩ ngoại lai là có thể biết được thân phận bối cảnh của người đó.

Tuy Tô Ôn Lương đang dùng thân thể của Lương Văn Túc, nhưng thần hồn của thân thể này sớm đã tiêu tán vào mười năm về trước. Tô Ôn Lương hiện đang là người khống chế thân thể này, mà y ở Xa Dữ Giới chính là tuyệt đối sạch sẽ, cho nên y hoàn toàn không e ngại trắc hồn thạch đang kiểm tra kết quả.

Sau khi người phía trước đều đã được thông qua cửa thành, Tô Ôn Lương liền đem tay đặt lên trên trắc hồn thạch. Trắc hồn thạch chỉ phát ra tia sáng trắng lập loè, sau đó ảm đạm tắt dần.

Người ngồi cạnh trắc hồn thạch tiến hành ghi chép, nam tu vận đạo bào Thiên Diễn Tông, đầu không nâng hỏi: "Tên?"

Tô Ôn Lương đạm thanh đáp: "Tô Ôn Lương."

Nam tu khắc xuống ngọc giản ba chữ 'Tô Ôn Lương' rồi đưa nó cho y, xua tay ý bảo y đã có thể tiến vào.

Trên mặt Tô Ôn Lương hiện ý cười nhu hòa, không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý, lập tức đi tới khách điếm dành cho tu sĩ nằm dưới bảng hiệu hẹp dài.

Y chọn một gian phòng hảo hạn, nhận lấy môn bài từ chưởng quầy, đang muốn lên lầu thì đụng phải một nam tu lớn lên tuấn tú mỹ mạo, văn nhã xuất chúng nhưng lại cực kỳ trẻ tuổi. Nam tu này trên người vận phục sức thủ tịch đồ đệ* Thiên Diễn Tông, hông treo một thanh bội kiếm, độ nhận dạng rất cao.

(*Thủ tịch đồ đệ: đệ tử đứng đầu được sư phụ đích thân cầm tay chỉ dạy, cũng là đệ tử thừa kế môn phái sau này.)

Tô Ôn Lương híp mắt, rõ ràng là đã nhận ra người này. Y hơi nghiêng người để nam tu nọ bước qua y, thời điểm người đó đối y ảm đạm cười, Tô Ôn Lương liền gật đầu xem như đáp lễ. Sau đó bình tĩnh cất bước đi lên, hướng tới gian phòng tương ứng trên môn bài mà chưởng quầy đã giao cho y.

Tô Ôn Lương dựa vào cửa sổ, đem cửa sổ kéo ra, chỉ để lại khe hở nhỏ. Y nhìn theo hướng nam tu Thiên Diễn Tông rời đi, lòng nghĩ, trong tiểu thuyết《Tam Thiên Đại Hoang》, đây là nam phụ có tần suất xuất hiện nhiều nhất, đại sư huynh Thiên Diễn Tông, là tình địch nặng ký của Bạch Cảnh Thần, cũng chính là cháu ruột của đệ nhất tu sĩ Xa Dữ Giới Huyền Đạo Tử, Tạ Thư Nghiên.

Tạ Thư Nghiên này, so với nam chủ Bạch Cảnh Thần cơ cực từ nhỏ hoàn toàn bất đồng. Hắn sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, đơn hệ kim linh căn vạn trung vô nhất*, là trưởng tử của gia tộc lớn nhất Tu Chân Giới Thiên Diễn Tông Tạ gia. Tuy hiện tại hắn chỉ mới ba mươi, nhưng tu vi đã đến Kim Đan hậu kỳ, thực lực sâu không lường được, là anh tài kiệt xuất trong lớp hậu nhân trẻ tuổi.

(*Vạn trung vô nhất: một trong một triệu – hiếm thấy, khó mà gặp được.)

Nam chủ so với hắn kém hơn ba tuổi, tu vi mới Luyện Khí tầng tám, trừ bỏ vẻ ngoài ra thì không biết nữ chính Tư Không Thường vì sao lại lựa chọn Bạch Cảnh Thần bị tộc nhân xem nhẹ mà bỏ qua nam nhân có cả địa vị và tài lực đều cực kỳ dồi dào như hắn.

Tô Ôn Lương nghĩ đến Bạch Cảnh Thần, đáy mắt thoáng chốc liền trở nên thâm thúy. Y xoay người nhấc chân rời khỏi phòng, đi đến cuối lầu hai của khách điếm.

Edit: Hoa_Diec

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com