ZingTruyen.Info

Edit Mau Xuyen He Thong Vai Ac Boss Lam Can Lieu

Chương 154: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (30)

❄️Edit: Bối tiểu yêu

❄️Beta: Lười

🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 

Sau khi khách sáo đơn giản mấy câu, bữa tiệc đã bắt đầu.

Các vũ công nhảy càng thêm ra sức, thanh âm của dàn nhạc tơ tằm trong suốt chậm rãi chảy xuôi.

Cho đến khi một thanh âm vang lên

"Hoàng thượng."

Tất cả mọi người đều nhìn về phía sứ thần Tiên Lan quốc, Bạch Thiên Thiên một thân gấm thêu tơ lụa nổi bật vô cùng cao quý, nàng chậm rãi đứng lên giữa lối đi.

Các vũ công tự động nhường sân, nhạc khúc duyên dáng dừng lại

Bạch Thiên Thiên tiến lên chậm rãi hành lễ, sau đó đứng dậy nói

"Hôm nay Tiên Lan quốc ta đến đây chúc mừng Vương gia đại chiến thắng hồi triều, vì biểu đạt hữu ý của Tiên Lan quốc, cho phép tiểu nữ dâng lên một điệu biểu lộ tâm ý."

Dứt lời, ánh mắt Bạch Thiên Thiên di chuyển đến trên người Tư Vân Tà, ánh mắt sáng ngời, nóng rực nhìn đến si mê.

Bất quá Tư Vân Tà giống như không cảm nhìn thấy, rũ mắt cúi đầu đối với công chúa nhà người ta không thèm liếc mắt một cái.

"Chuẩn"

Tần Cảnh Nghiên ngồi trên ngai vàng Cửu Long Chí Tôn, vung tay lên, đồng ý.

Công chúa nước họ hiến vũ, nào có đạo lý không chấp thuận?

Âm nhạc nổi lên nhẹ nhàng chậm rãi, Bạch Thiên Thiên cởi áo ngoài, lộ ra bên trong một bộ lụa trắng, một tia sáng chiếu rọi trên người nàng, kiểu dáng nhảy múa, vòng eo mảnh khảnh vặn vẹo, mang theo nhu mỹ.

Tuyên Vân Chi nhìn kỹ, điệu múa của Bạch Thiên Thiên vô cùng tốt, cho dù so sánh với vũ nữ đứng đầu, cũng không kém bao nhiêu.

Nhất là dáng người kia, ánh mắt tình ý miên man, trong đêm trăng sáng sao thưa lạnh lẽo, nương theo nhạc khúc này, thật sự là tình ý dào dạt.

Tuyên Vân Chi nhíu mày hừ nhẹ một tiếng, nghiêng đầu nhìn Tư Vân Tà, thấy người này khép hờ đôi mắt bộ dáng lười biếng đến cực điểm, lực chú ý chưa bao giờ ở chính giữa yến tiệc.

Nàng bưng chén Ngọc Long trước mặt lên, uống một ngụm rượu thơm ngon

"Công chúa vì Vương gia mà hiến nghệ, nói hết tình ý, Vương gia có cảm nhận được không?"

Nàng lắc ly trong tay, đại khái là lực lắc lư quá lớn, rượu trong ly lay động đổ ra hơn phân nửa.

Tư Vân Tà nghe vậy, nâng mí mắt lên, liếc nàng một cái, đôi môi mỏng đột nhiên bật cười

"Ngữ khí thật dọa người, đây là bị ai chọc giận?"

Tuyên Vân Chi nhìn bộ dạng thờ ơ của hắn, không hiểu sao có chút tức hừ hừ.

Nhất là nam nhân này cả ngày chỉ đeo cái mặt nạ mà lại nhiều người để ý, còn ở trong này lớn mật thổ lộ, nếu như tháo mặt nạ, chỉ sợ nữ nhi chưa lấy chồng ở kinh thành này đều phải tương tư đến bệnh.

Nàng đem rượu trong tay uống một hơi cạn sạch, lại nghe được bên tai truyền đến ý cười, đôi mắt phượng mang theo bỡn cợt

"Có phải phát hiện ra mình ngoại trừ việc ăn nhiều, còn lại không có ưu thế khác, sợ ngày sau không có cách nào đem tâm bản vương bám chặt vào trên người mình?"

Tuyên Vân Chi "......."

Nàng bị nghẹn không nói nên lời, lại bị Tư Vân Tà ôm nàng vào trong ngực cười rộ lên, đầu bị ấn vào ngực hắn, có thể nghe rõ ràng thanh âm chấn động lồng ngực hắn.

Thân phận của Tư Vân Tà, bày ra ở đó, hành động này của hắn, tự nhiên khiến cho mọi người chú ý.

Bạch Thiên Thiên múa xong, đứng ở trên đài tay nắm chặt, cơ hồ muốn cắm vào trong thịt.

Nhìn thấy hành động thân mật của Vương gia cùng tiện tỳ kia, mà nàng từ đầu đến cuối lại không chiếm được một cái liếc mắt.

Khiến nàng lần này tư thái đứng trên đài, giống như là một chuyện cười lớn.

Bạch Thiên Thiên ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm Tuyên Vân Chi, đột nhiên lên tiếng

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info