ZingTruyen.Info

Edit Mau Xuyen He Thong Vai Ac Boss Lam Can Lieu

Chương 151: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (27)

❄️Edit: Bối tiểu yêu

❄️Beta: Lười

🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 

"Nàng là đại sứ Tiên Lan quốc phái tới, còn là công chúa bảo bối của hoàng đế. Ngươi hiện giờ đánh người, dĩ hạ phạm thượng, vô luận như thế nào cũng phải cho người ta một lời giải thích, nếu dựa theo quy định chém đầu thị chúng cũng không quá đáng."

Tuyên Vân Chi giương mắt nhìn hắn, nửa ngày, đột nhiên nói

"Người không phải nói ta là vương phi tương lai của người sao? Nàng khi dễ ta, chẳng lẽ đánh không được? "

Trong mắt Tư Vân Tà nhanh chóng hiện lên ánh sáng, ánh mắt dần thâm thúy, đôi môi mỏng mang theo ý cười càng sâu, giơ tay nắm lấy cằm trắng nõn của nàng, gắt gao nhìn chằm chằm nàng

"Bây giờ ngược lại thừa nhận, lúc trước không phải không thích cái danh vương phi này sao?"

Cằm Tuyên Vân Chi bị người ta nắm chặt, chớp chớp mắt, không nói gì.

Tư Vân Tà càng tới gần nàng một chút, hai người ở rất gần nhau

"Sao lại không nói lời nào? Hả? "

Thanh âm dễ nghe chậm rãi truyền vào tai.

"Hiện tại thích rồi, không được sao?"

Tư Vân Tà nhìn chằm chằm nàng nửa ngày, cuối cùng hàm chứa ý cười đem người ôm vào trong ngực.

Xe ngựa chậm rãi chạy trên đường, binh lính hộ thân đi ở hai bên xe ngựa mở đường.

Thấp thoáng còn nghe được trong xe ngựa truyền ra thanh âm Vương gia cười ha ha, nghe ra cao hứng khó có được.

Đường Nhất đi theo một bên nhịn không được nhìn qua xe ngựa.

Hắn đi theo bên cạnh Vương gia đã mười tám năm, đây là lần đầu tiên hắn nghe được tiếng cười như thế.

Tuy rằng Vương gia luôn mỉm cười, nhưng trong nụ cười kia mang theo cực hạn nguy hiểm cùng mũi nhọn không thể đụng chạm.

Làm người nghe đổ mồ hôi lạnh.

Nhất là khi càng nguy hiểm, nụ cười của Vương gia luôn càng nồng đậm.

Nhưng từ sau khi nô tỳ tên Tuyên Vân Chi này xuất hiện, Vương gia tựa hồ thay đổi một chút.

Không, phải nói đã thay đổi rất nhiều.

Hắn còn chưa từng thấy qua Vương gia quan tâm đến ai.

Bắt hắn ngày đem quan sát một nữ nhân mỗi một khắc xảy ra chuyện đều báo cáo đầy đủ cho Vương gia.

Quan trọng hơn là, mỗi lần Vương gia đại khai sát giới, vô luận là địch hay ta, cho tới bây giờ cũng sẽ không có người ngoại trừ Vương gia có thể sống sót.

Nhưng nữ nhân này đã sống sót.

Dựa theo tình cảnh ngày đó, xem ra vẫn là được Vương gia cứu sống.

Lại cho nàng danh tiếng một ân nhân, lại còn ban thân phận vương phi.

Đây rõ ràng chính là nhớ thương a.

Trong xe ngựa, Tuyên Vân Chi bị Tư Vân Tà ôm vào trong ngực, bàn tay trắng nõn bị người bắt lấy tùy ý chơi đùa.

Nàng nhìn người này giống như là hoàn toàn quên mất vấn đề vừa rồi, chỉ có một bộ vui sướng.

Nhịn không được nhắc nhở

"Chuyện của công chúa, làm sao bây giờ?"

Tư Vân Tà ngước mí mắt lên, nhìn nàng một cái, nụ cười trên môi không chút để ý

"Dám khi dễ vương phi của bổn vương, không chôn sống nàng cũng đã là ân huệ lớn rồi."

Lời nói lạnh lẽo, khiến người ta nghe có thể cứng đờ.

Mà biểu tình trước sau chênh lệch, càng làm cho Tuyên Vân Chi nhịn không được bĩu môi.

Mới vừa còn không phải nói như vậy.

Tư Vân Tà ôm Tuyên Vân Chi, bàn tay vươn ra chạm vào đôi môi mềm mại của nàng, ánh mắt hẹp dài thâm thúy ái muội

"Nói với bổn vương, từ khi nào đã nhớ thương bổn vương?"

Hắn nhớ rõ, nữ nhân này tại lần đó liều chết cứu hắn, chính là nói một mực nhớ thương hắn.

Tuyên Vân Chi

"........."

Nàng vốn tưởng rằng ở thời đại này, thích ai đó vô luận nam hay nữ đều hàm súc nội liễm.

Không nghĩ tới thằng nhãi này người bên ngoài này còn chưa nói, đã tự động yêu cầu.

Dưới ánh mắt nóng rực thâm sâu này, nàng chỉ có thể nói

"Lần đầu tiên gặp mặt."

"Vì sao thích bổn vương?"

"Người nào nhìn không thích Vương gia?"

Nàng trả lời cho có lệ.

---------------------oOo----------------------

Edit: wattpad của tui nay sao á mn vào là nó tự thoát ra thành thử ko đăng truyện đc.

Mn có cách nào khắc phục ko chỉ tui vs ;-;

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info