ZingTruyen.Com

[EDIT - Q1] MAU XUYÊN HỆ THỐNG: VAI ÁC BOSS, LÀM CÀN LIÊU

[TG3] Chương 150

Boitieuyeu

Chương 150: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (26)

❄️Edit: Bối tiểu yêu

❄️Beta: Lười

🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 

Bạch Thiên Thiên tay ôm hai má sưng đỏ, tầm mắt giận dữ trừng mắt nhìn Tuyên Vân Chi mang theo không thể tin được

"Làm càn!"

Một tiếng quát giận dữ.

Tuyên Vân Chi rũ mắt tựa tiếu phi tiêu:

"Công chúa đại nhân nếu không có chuyện gì khác, ta liền cáo lui trước."

Nói xong, đi lướt qua Bạch Thiên Thiên.

Lưu lại Bạch Thiên Thiên lửa giận ngập trời, lại không thể làm gì được.

Ra tay giáo huấn người ở vương phủ?

Cho dù nàng là công chúa, cũng không có lá gan đó.

Tuyên Vân Chi vốn tưởng rằng, tuy rằng Tư Vân Tà sẽ che chở nàng, nhưng nhất định sẽ tiến hành phạt nàng một phen.

Chỉ là đợi hai ngày cũng không thấy người, càng không có nghe lệnh triệu tập.

Cho đến thời khắc chiều ngày thứ ba, Đường Nhất đã lâu không gặp xuất hiện trước mặt nàng.

Phía sau hắn đi theo mười mấy tỳ nữ, trên tay đều bưng quần áo bằng gấm thêu, còn có trang sức.

Đường Nhất cung kính đứng ở cửa

"Tiểu thư, tối nay hoàng cung thiết yến, Vương gia muốn cùng tiểu thư tham gia."

Tuyên Vân Chi ngồi trên ghế, nhìn những trang phục trang sức thượng đẳng kia, nhướng mày.

Trưa hôm nay nàng còn nghĩ biện pháp trà trộn vào trong cung, không nghĩ tới lại đưa tới cửa.

"Lấy danh phận gì?"

"Vương phi tương lai"

Động tác uống nước của nàng dừng lại, ngước mắt nhìn qua.

Trong mắt nhanh chóng hiện lên tinh quang

"Vương gia thì sao?"

Đường Nhất vẫn cung kính đứng đó

"Vương gia đêm nay sẽ cùng tiểu thư vào cung."

Nàng gật đầu.

Tư Vân Tà vừa mới trở về hoàng thành, cộng thêm thân phận của hắn, mấy ngày nay nhất định sẽ không rãnh.

Lúc nghĩ, Tuyên Vân Chi buông chén trà trong tay xuống, đứng dậy, nhàn nhạt nói

"Đi thôi, thay y phục."

"Vâng"

Đường Nhất nhận lệnh, ra hiệu cho tỳ nữ tiếng vào.

Còn mình ra ngoài đứng ở cửa.

Khi đêm đến, thời gian tiến cung đã đến.

Ngoài cửa vương phủ, xe ngựa thêu màu nền hoa văn tối, một bên là binh lính mặc khải giáp bảo hộ mở đường.

Tuyên Vân Chi mặc một thân tơ lụa vàng tú liên sa màu trắng sữa, đầu đội phượng hoàng màu vàng bước đi, khuôn mặt tinh xảo mang theo ý cười, ở một bên nô tỳ nâng lên xe ngựa, trên người mơ hồ mang theo quý khí, khí chất có thể sánh ngang với công chúa của một đế quốc, ai nhìn vào cũng không nghĩ tới người này từng là một nữ nô.

"Cô nương mời."

Được nô tỳ dìu đi lên xe ngựa.

Nàng vừa đi vào, liền bắt gặp đôi mắt hẹp dài đen kịt kia.

Tư Vân Tà một thân nhuyễn bào màu đỏ sẫm thêu hoa văn màu vàng, y phục vẫn như cũ lỏng lẻo mặc trên người.

Từ trong xương tủy tỏa ra sự lười biếng.

Mặt mang mặt nạ tơ vàng, môi mỏng mỉm cười, tựa như đùa giỡn.

Bộ dáng này của hắn, dù cho ai nhìn cũng sợ bị mê hoặc.

Bàn tay khớp xương rõ ràng giơ lên, ý bảo nàng

"Lại đây."

Nàng rũ mắt đi tới, còn chưa nói gì, đã bị người ta nắm chặt tay, kéo vào trong ngực.

"Ngươi thật to gan."

Hắn tựa tiếu phi tiêu ôm nàng vào trong ngực, thanh âm nghe không ra hỉ nộ, tựa như đang nói chuyện phiếm.

Nàng biết hắn đang nói gì.

Là chuyện mấy hôm trước nàng cho Bạch Thiên Thiên mấy cái tát.

Nàng giật giật, phát hiện người này ôm chặt, cũng không giãy dụa tùy ý hắn ôm.

Trong đôi mắt rũ xuống, không kiêu ngạo không siểm nịnh

"Là Vương gia dạy tốt."

Tư Vân Tà nghe nàng ở chỗ này nghiêm trang nói bậy, sững sờ trong chớp mắt, sau đó cười ra tiếng

"Bổn vương chỉ ngươi không coi ai ra gì thích đánh là đánh ngay cả công chúa nước cũng vậy hử?"

Tuyên Vân Chi yên lặng cúi đầu không nói lời nào.

Tư Vân Tà nhìn bộ dạng của nàng, người nhìn vào nếu không biết còn tưởng rằng nàng chịu ủy khuất.

Đôi môi mỏng mang theo ý cười càng ngày càng đậm.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com