ZingTruyen.Info

Edit Mau Xuyen He Thong Vai Ac Boss Lam Can Lieu

Chương 148: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (24)

❄️Edit: Bối tiểu yêu

❄️Beta: Lười

🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 

Bất quá những chuyện này cùng nàng nửa điểm quan hệ cũng không có.

Hiện tại, chuyện quan trọng nhất của nàng chính là dưỡng thương.

Căn cứ theo trí nhớ, ngày thứ ba Tư Vân Tà khải hoàn hồi triều, trong cung thiết yến, Tiên Lan quốc cùng Long Trung quốc phái sứ thần đến chúc mừng.

Cũng chính là ngày đó, Tần Cảnh Nghiên trúng độc.

Nàng đến thế giới này đã gần hai tháng.

Cũng là lần đầu tiên, giá trị may mắn của mục tiêu nhân vật hướng đến không có chút biến hóa nào.

Chữ lớn vẫn vững vàng đỏ xẩm, mục tiêu công lược có giá trị may mắn 100.

Tần Cảnh Nghiên là hoàng đế, ở trong hoàng cung thủ vệ nghiêm ngặt, nếu muốn nàng tiếp cận mục tiêu thì phải vào hoàng cung mới đúng.

Nhưng hiện tại thì không được, biện pháp bây giờ của nàng, cũng chỉ có thể trông cậy vào cơ hội thiết yến trong cung ba ngày sau này, sau đó gặp cơ hội làm việc.

Bằng không, coi như là nàng có bản lĩnh thông thiên, không có mục tiêu công lược ở trước mặt, vẫn vô ích.

Xe ngựa chậm rãi dừng lại trước cửa vương phủ.

Đại khí hào hùng, người trong vương phủ nha hoàn cùng thị vệ đều đứng trước cổng lớn quỳ lạy nghênh đón

"Cung nghênh vương gia."

Dứt lời, một bóng dáng màu đỏ sẫm từ trên xe ngựa đi xuống.

Mặt nạ tơ vàng lại xuất hiện trên mặt, che khuất dung nhan của hắn.

Khí thế lười biếng tôn quý, hắn vừa xuất hiện, làm cho binh lính cùng lính canh cung kính cúi đầu.

Chỉ là Nhiếp Chính Vương không bao giờ đem lễ pháp để ở trong mắt, lần này chẳng những không giống như thường ngày là nhìn một cái liền rời đi, mà đứng trước xe ngựa nửa ngày, chậm rãi lên tiếng

"Tất cả đứng lên đi."

"Vâng, Vương gia!"

Một đám người đồng loạt đứng dậy, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Vương gia.

Lại nhìn thấy Tư Vân Tà đột nhiên vươn tay, vén rèm xe lên, hướng về phía bên trong nở một nụ cười

"Xuống xe"

Đi theo liền thấy, một nữ tử, mặc y phục trắng sữa mềm mại, bên trên thêu hoa văn viền vàng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, nhất là đôi mắt kia lúc đi ra chớp chớp, phảng phất như có ánh sao, rực rỡ đến mức làm cho người ta không dời mắt được.

Tuyên Vân Chi từ trên xe nhảy xuống, tiếp nhận ánh mắt của mọi người.

Vừa rồi nàng không muốn xuống xe, cùng Tư Vân Tà trói cùng một chỗ, quả thực chính là đang trêu chọc thị phi.

Nhưng nếu đã xuống, nàng cũng không chút hoảng hốt.

Mấy trăm người nhìn chăm chú như trước, đôi mắt nhàn nhạt.

Tư thái như vậy thoạt nhìn không biết còn tưởng rằng là đích nữ nhà trọng thần nào đó.

Hoặc là công chúa của một quốc gia nào đó.

Sau đó liền thấy Vương gia nhà bọn họ vươn tay, tự mình nắm lấy bàn tay trắng bệch của nữ tử người ta đi vào trong vương phủ.

Lúc sắp tới cửa, mơ hồ còn nghe nữ tử kia nhỏ giọng nói thầm một câu

"Nam nữ thụ thụ bất thân, Vương gia đang làm gì vậy?"

"Bổn vương nắm tay vương phi của bổn vương, có gì không thể?"

Tư Vân Tà thanh âm chậm rãi, tuy rằng không tính là lớn, thế nhưng cũng đủ để cho một đám người đứng trước cửa này nghe rõ ràng.

Vương phi!!

Nửa ngày sau, cả hoàng thành đều giống như nổ tung.

Nhiếp Chính Vương tay cầm trọng quyền thần bí tuấn mỹ, sắp cưới vương phi.

Mấy chữ này, cũng đủ để cho một đám cô nương chưa lấy chồng tan nát cõi lòng.

Đó chính là Vương gia nha, phàm là tư sắc, bối cảnh còn có thể người nào mà không nhớ thương?

Thậm chí vì Tư Vân Tà, trong này tranh giành đấu đá gay gắt, nữ nhi gia lục đục sự tình cũng không ít.

Nhi nữ nhà Lý Thượng Thư cũng từng nói không phải Tư Vân Tà không gả, kết quả ngày hôm sau bị người hạ độc dược câm, kết quả bởi vì xấu hổ phẫn nộ nhảy sông tự vẫn.

Lại tỷ như thiên kim của phú thương chi cổ kinh thành, bởi vì tướng mạo vô cùng xinh đẹp, lỡ tương liền bị người rạch mặt, từ đó che mặt, không bao giờ chịu xuất hiện trước mặt người nữa.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info