ZingTruyen.Com

Edit Mau Xuyen He Thong Vai Ac Boss Lam Can Lieu

Chương 126: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (2)

❄️ Edit: Lười

❄️ Beta: Bối tiểu yêu

❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️

Gần như là lúc ánh mắt nàng vừa nhìn đến, Tuyên Vân Chi ngay lập tức buột miệng thốt ra, Đoan Mộc Nguyệt.

Nữ chính của thế giới này, ở một khía cạnh nào đó, cùng với Tuyên Vân Chi đều là kẻ ngoại lai.

Bởi vì linh hồn sống nhớ trong cơ thể của "Đoan Mộc Nguyệt", cũng là sát thủ đến từ thế kỷ 21.

Căn cứ vào ký ức hệ thống cho nàng, sát thủ này tên là Dạ Nhất, bởi vì ngoài ý muốn, xuyên đến thế giới này bám vào trên người "Đoan Mộc Nguyệt".

Mà thời điểm nàng tới chính là ngay lúc sự việc lôi đài này xảy ra.

Dạ Nhất trở thành Đoan Mộc Nguyệt gầy yếu tay không tấc sắt, nhưng thủ đoạn và trình độ xuống tay vẫn tàn nhẫn như lúc ban đầu.

Những con sói đói này cùng với những người tranh giành vị trí người sống sót duy nhất, đều bị nàng giết chết.

Tuyên Vân Chi còn đang nghĩ ngợi, thì Đoan Mộc Nguyệt trên lôi đài đã ra tay, trong tay nắm một cái móc rỉ sắt vốn là một vật trang trí, nhảy lên cao, mạnh mẽ cắm vào động mạch và tĩnh mạch lớn của con sói, móc câu gần như là cắm hoàn toàn vào trong thịt của nó, phập một tiếng, tiếp theo nàng đè trọng lực của mình xuống, móc khâu cắm chặt vào thịt của con sói, từ trên xuống dưới, một đường đâm sâu tới mức rách ra một khe hở lộ cả xương, mà khe hở này là ở trên cổ con sói.

Ầm vang một tiếng, một đám người ánh mắt khiếp sợ, sói đói ngã xuống.

Tất cả binh lính vì hành động của Đoan Mộc Nguyệt, bùng nổ.

Ngay lúc bọn họ chưa kịp phản ứng, Đoan Mộc Nguyệt đã trở thành tử thần, hai ba chiêu liền giết chết bốn năm người còn lại.

Lạnh nhạt lại quyết tuyệt, gió thổi qua, để lộ khuôn mặt tái nhợt, còn có một đôi mắt không hề có cảm tình, giống như một cỗ máy giết người.

Tuyên Vân Chị nhíu mày, dựa vào một bên, trong tiếng ồn ào náo động, kinh ngạc cảm thán, lực chú ý của nàng không dừng trên Đoan Mộc Nguyệt quá lâu, mà là nhìn về khu vực quan sát lôi đài ngay phía trên nhà giam khổng lồ.

Đến khi tiếng kinh ngạc cảm thán yếu đi, khu vực quan sát lôi đài yên tĩnh một lát, liền nhìn thấy một người mặc hoàng bào thêu ngũ trảo kim long, tuổi mới 20, nam nhân khuôn mặt lạnh nhạt, ánh mắt sắc bén xuất hiện phía trước, tuy rằng tuổi không lớn nhưng quanh thân tại tản ra khí chất tôn quý, liếc mắt một cái liền biết, thân phận của người này không đơn giản.

Đôi môi đỏ mọng của Tuyên Vân Chi giật giật, mấp máy, nàng đang tự nói cho mình nghe, Tần Cảnh Nghiên.

Hoàng đế của Thánh Diễm quốc, cũng là nam chính của vị diện này, là đối tượng nàng cần phải công lược.

Gần như ngay lúc Tần Cảnh Nghiên xuất hiện, thanh âm lạnh nhạt của hệ thống vang lên

"Ký chủ, mục tiêu công lược của ngài đã xuất hiện, thiên đạo sủng nhi Tần Cảnh Nghiên."

Tiếng nói vừa dứt, trước mắt nàng hiện ra một dòng chữ màu đỏ, Thiên Đạo sủng nhi chỉ số may mắn 100.

Ngay sau đó, Tần Cảnh Nghiên liền nhìn đến Đoan Mộc Nguyệt trên lôi đài, ánh mắt lóe lên tia sáng

"Mang nàng tới lều của trẫm."

"Tuân lệnh, bệ hạ."

Đây là lần đầu tiên Đoan Mộc Nguyệt cùng Tần Cảnh Nghiên chạm mặt, vì vậy, câu chuyện bắt đầu.

Tuyên Vân Chị xoa mi tâm, trong lòng mặc niệm

"Hệ thống, tại sao cấp bậc công lược của vị diện tiểu thuyết này lại khó hơn so với vị diện thế giới thật?"

"Bíp—-----, ký chủ, tiêu chuẩn xếp hạng đã trải qua đo lường chuyên nghiệp, hệ thống vừa mới cùng cấp trên báo cáo, bởi vì đây là lỗi của hệ thống, ký chủ có thể thu được toàn bộ câu chuyện của vị diện này, 'Mưu'."

Không sai, hình thức khó khăn trong lời đồn, vị diện cấp A, thật ra là tiểu thuyết do một tác giả viết nên.

Tên của tiểu thuyết này là 'Mưu'.

Hệ thống đã đưa ký ức vào trong trí nhớ của Tuyên Vân Chi, cho nên nàng đã đại khái hiểu biết về diễn biến của toàn bộ câu chuyện.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com