ZingTruyen.Info

Edit Mau Xuyen He Thong Vai Ac Boss Lam Can Lieu

Chương 125: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (1)

Edit: Lười

Beta: Bối tiểu yêu

❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️

Giám thị cầm roi vừa đánh, vừa chửi, vừa hùng hùng hổ hổ.

Năm người đi trước mặt nàng bị quất roi tới tấp, lảo đảo chạy lên phía trước.

Phía trước có một hàng rào sắt, xung quanh vô vàn binh lính nhảy nhót hoan hô truyền vào tai nàng.

"Grào!!!"

Một con sói đói từ nhà giam đối diện nhảy ra.

Trên lôi đài, còn dính lại vết máu chưa dọn, mười mấy người mặc đồ tù nhân, sợ hãi co vào một chỗ, có người thậm chí còn bị dọa tè ra quần, có người khóc lóc thảm thiết, biết mình sẽ chết.

Nàng quan sát tất cả sự việc.

Đây là một lôi đài rất lớn, mạng người trở thành thứ rẻ tiền nhất.

"Bùm" một tiếng, tiếng trống thật lớn vang lên trong nháy mắt, khiến toàn bộ binh lính vừa nãy hoan hô đều im lặng.

Một người mặc đồ binh lính đứng trên đài cao nói lớn

"Lũ tội đồ các ngươi! Theo luật phải xử tử, nhưng Vương gia khai ân, chỉ cần một người trong đám các ngươi có thế sống sót sẽ được ra khỏi đây."

"Bùm", tiếng trống lại lần nữa vang lên, người khởi xướng vừa rồi nói rất đơn giản, giống như chuyện thế này đã xảy ra rất nhiều lần, hôm nay cũng chỉ là một trong số đó mà thôi.

Quy tắc bọn họ đều đã biết rõ, không cần phải nói nhiều nữa.

Trong mắt Tuyên Vân Chi hiện lên ánh sáng nhạt, đây... là thời đại gì?

Đang nghĩ ngợi, cơn đau đầu đột nhiên ập tới, thanh âm của hệ thống vang lên

"Xin lỗi ký chủ, bởi vì trạm trung chuyển không gian vừa rồi bị một sức mạnh không xác định tấn công, khiến thời không* bị bóp méo, ngài bị sức mạnh đó ép tới vị diện này."

*thời không: thời gian và không gian

Thân thể nàng quá suy yếu, hơn nữa lại bất ngờ bị đau, nàng dựa vào vách tường há mồm thở dốc.

Mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống.

"Sau đó?"

Hệ thống dừng một chút, nói

"Ký chủ, hệ thống đã xếp hạng độ khó hoàn vị diện ở mức A, thuộc hình thức khó khăn."

Tuyên Vân Chi

"..."

"Bởi vì việc này là do lỗi của hệ thống, ngài được nhận thêm một phần thưởng, giải độc đan. Nếu nhiệm vụ hoàn thành, phần thưởng gấp đôi, nếu nhiệm vụ thất bại, ngài sẽ không bị mạt sát, nhưng toàn bộ những thứ cho đến hiện tại ngài đạt được đều sẽ về không."

Tuyên Vân Chi

"..."

Tâm tình hiện tại của nàng không từ nào có thể diễn tả được.

"Ta còn lựa chọn nào khác không?"

"Xin lỗi ký chủ, ngài chỉ có hai con đường hoàn thành nhiệm vụ và không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ có lựa chọn thân thiện là bị mạt sát."

"..."

Thân thể cùng tinh thần song song bị kích thích dẫn đến đau đớn tột độ, nàng thật sự là không còn sức để chửi bậy.

Hệ thống đợi một lát, không nghe thấy Tuyên Vân Chi nói gì, liền nói

"Ký chủ muốn tiếp nhận ký ức hay không?"

"...tiếp nhận"

Nàng còn lựa chọn nào khác???

"3, 2, 1, mời tiếp nhận."

Chắc vừa rồi đã đau đến chết lặng, thế nên cơn đau khi tiếp nhận ký ức ập tới, nàng chẳng có phản ứng gì.

Qua một hồi lâu, nàng đỡ vách tường thở dốc, cũng đã biết rõ tình thế ở vị diện này.

Mà căn cứ trong trí nhớ, cảnh tượng ở đây... hẳn là nơi nữ chính sẽ xuất hiện.

Ngước mắt, nhìn hết một lượt lôi đài trên kia, thấy được một nữ tử ngồi xổm ở góc trong cùng.

Sói đói gầm rú, cùng với tiếng khóc lóc hoảng sợ, kẻ xô người đẩy, trên cái sân khấu điên cuồng biến thái này, người ta sẽ lầm tưởng nữ tử ngồi xổm trong góc run bần bật, sợ tới mức cứng ngắc.

Nhưng lúc sau nhìn kĩ một chút, sẽ phát hiện nàng nhíu mày bình tĩnh, ánh mắt hờ hững, còn có một cỗ lệ khí giấu trong cặp con ngươi đen nhánh kia.

---------------------oOo---------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info