ZingTruyen.Info

[EDIT - Q1] MAU XUYÊN HỆ THỐNG: VAI ÁC BOSS, LÀM CÀN LIÊU

[TG2] Chương 96

Boitieuyeu

CHƯƠNG 96: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút (42)

Edit: Bối tiểu yêu và Mây

🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢

Tư Vân Tà nhìn cô hóa bộ dáng ngoan ngoãn, môi mỏng hiện ý cười khinh khỉnh, tầm mắt dường như có như không liếc về phía Âu Dương Mông.

Hắn đưa tay kéo Tuyên Vân Chi ôm vào trong ngực, chút để ý mọi người chung quanh đang kinh hô.

"Sao chậm vậy?"

Ánh mắt đen lại, ý cười lại không đạt đáy mắt.

Tuyên Vân Chi chớp chớp con ngươi, mạc danh kỳ diệu cảm nhận được nguy hiểm, nhưng là lại không biết phát ra từ đâu.

Chỉ có thể tùy hắn nửa đẩy nửa ôm đi về phía trước.

Âu Dương mông nhìn Tư Vân Tà, hắn biết rõ thân phận của Tư Vân Tà, tới nơi này mục đích vốn chính cũng là muốn cùng hắn kết giao, làm sao để hắn đi được

"Tư tiên sinh đợi đã."

Tư Vân Tà bước chân dừng lại, rũ mắt đi u tối trong mắt.

Trên mặt ý cười càng đậm, giống như bỉ ngạn hoa nở rộ trong đêm tối u uất.

Phải biết một khi Tư Vân Tà nở nụ cười này với ai thì đồng nghĩa với việc người đó chết chắc rồi.

Tuyên Vân Chi trong lòng căng thẳng, trong đầu hệ thống không ngừng cảnh báo

"Tít!!!! Nhiệm vụ khẩn cấp, nhiệm vụ khẩn cấp, bảo vệ Âu Dương Mông an toàn, bảo hộ Âu Dương Mông an toàn!!! Nếu như Âu Dương Mông bị giết ký chủ sẽ bị mạt sát, sẽ bị mạt sát."

MMP!

Hệ thống giống như linh cảm được cái gì, phi thường sợ hãi chuyện phát sinh kế tiếp, không ngừng lập lại nhiệm vụ trong đầu Tuyên Vân Chi.

Cô một hơi nghẹn ở trong lòng, ngẩng đầu nhìn Âu Dương Mông, thật là ···· khó chịu a.

"Ngươi câm miệng cho ta!"

Cô nhịn không được từ trong đầu gầm thét một tiếng.

Tay đưa nhanh nắm lấy cánh tay Tư Vân Tà, trông mong ngẩng đầu, tận lực để cho mình đáng thương.

Tư Vân Tà nhận động tác của cô, cúi đầu.

"Chúng ta đi thôi"

Cô dùng thanh âm mềm mại nhất để thu sự chú ý của hắn.

Nhưng lời nói này thành công khiến cho sát khí mà Tư Vân Tà vẫn luôn áp chế liền nổi lên.

Hắn nở nụ cười tuấn mỹ đến cực hạn.

Cúi người xuống kéo gần khoảng cách với cô, một cổ hơi thở nóng rực phả vào mặt cô.

Khiến cô rùng mình, ngay tại lúc hắn tới gần cô liền nhận ra có nguy hiểm.

Theo bản năng định lùi hai bước, nhưng đã bị Tư Vân Tà giữ chặt không thể di chuyển.

Âu Dương Mông đi tới bị bỏ qua một bên, xấu hổ vô cùng.

Thanh âm đầy truyền cảm mang theo mập mờ chậm rãi vang lên

"Chi Nhi, muốn đi?"

Tuyên Vân Chi cảm nhận được cánh tay phải truyền đến đau đớn, nàng cố gắng duy trì khuôn mặt mỉm cười gật gật đầu

"Đi thôi."

Tư Vân Tà nhìn cô rất lâu, ánh mắt nóng rực khiến cô khó đứng thẳng nổi.

"Tốt "

Âm thanh từ tính nhàn nhạt như mang theo vô hạn tình ý.

Phía sau, kỳ đà Âu Dương Mông đã bị bỏ quên, yên tĩnh mà nhìn Tư Vân Tà bá đạo ôm Tuyên Vân Chi rời đi.

Âu Dương Mông sắc mặt xanh mét, tay nắm chặt đến rỉ máu.

Phòng chờ.

Đường Nhất đứng ngoài cửa, mắt nhìn mũi mũi nhìn miệng hạ thấp sự tồn tại của hình hết mức có thể.

Tuyên Vân Chi cúi đầu đau khổ ăn, Tư Vân Tà mặt không cảm xúc, ăn thong thả ung dung.

Cho đến khi trợ lý Trương gõ cửa một cái

"Vân Chi, đạo diễn An gọi em qua, nói dự định quay phân cảnh của em với Tần La."

"Đã rõ, em tới liền."

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info