ZingTruyen.Asia

[EDIT - Q1] MAU XUYÊN HỆ THỐNG: VAI ÁC BOSS, LÀM CÀN LIÊU

[TG2] Chương 95

Boitieuyeu

CHƯƠNG 95: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút (41)

Edit: Bối tiểu yêu và Mây

❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️

Tuyên Vân Chi với nụ cười trên môi

"Âu Dương tiên sinh."

Âu Dương nheo mắt lại, nhìn Tuyên Vân Chi từ trên xuống dưới cẩn thận như nhìn một thứ bẩn thỉu.

"Làm sao cô ở chỗ này?"

Giọng điệu mang theo lạnh lùng và không vui.

Tuyên Vân Chi nhướng mày, khóe môi giật giật.

"Xem ra vừa mới đụng trúng Âu Dương tiên sinh vừa rồi không quá nghiêm trọng."

Những ngón tay trắng nõn đơn thuần khẽ ép, cuối cùng cũng buông ra sau một hồi trầm ngâm.

Cũng không ở quá lâu, đi ngang qua Âu Dương Mông.

Vừa mới thấy Âu Dương Mông nhìn mình như nhìn rác rưởi, cô liền nghĩ muốn đem cái tròng mắt kia móc ra.

Nếu ở quá khứ, không biết cô đã thực hiện nó bao nhiêu lần.

Nhưng bây giờ ‧ ‧ ‧ ‧ ‧.

"Bíp, nhắc nhở hệ thống, nhắc nhở hệ thống, ý nghĩ của ký chủ rất nguy hiểm, giá trị may mắn của ngài chỉ có 5."

Cô nghiến răng nghiến lợi

"Dừng!"

Trong đầu đang bức bối, thì cổ tay của cô đột nhiên bị Âu Dương nắm lấy, dùng sức kéo thật mạnh.

Sức mạnh đến mức có thể quật ngã một người phụ nữ.

Trong mắt cô thoáng hiện một tia lãnh đạm, bước chân theo lực đạo của hắn ta lui về phía sau hai bước, dùng sức đâm mạnh vào trên người hắn.

Thoạt nhìn giống như cô chưa đứng vững đã bị Âu Dương Mông như anh hùng cứu mỹ nhân đỡ được kịp thời.

Nam tuấn, nữ tịnh, gây chú ý nhìn lại cũng là chói sáng.

Chỉ là bên trong hai người này sóng ngầm mãnh liệt, mà chỉ có hai người bọn họ mới biết được.

Tuyên Vân Chi rũ mắt xuống, dùng hai ngón tay véo một cái huyệt đạo nào đó trên cổ tay, ngón tay dùng sức, liền nhìn thấy sắc mặt Âu Dương Mông tái xanh truyền ra tiếng kêu thảm thiết.

Cũng không biết nữ nhân này đã làm cái quỷ gì, gần như ngay lúc tay cô ta đặt trên cổ tay hắn, cả cánh tay ngứa ran, trong chốc lát tê dại như thể bị cắt bỏ.

Nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn người phụ nữ đầy mưu mô này.

"Cô làm cái gì vậy ?!"

Rủ mái tóc rối xuống che khuất đi phần lớn biểu cảm của cô, thoạt nhìn nhu hòa, trên khóe môi lộ ra nụ cười nhàn nhạt lãnh đạm.

"Không biết xấu hổ, anh nói tôi muốn làm gì? Âu tổng?"

Lời mỉa mai không ngớt khiến Âu Dương Mông sắc mặt tái nhợt, đồng thời cũng chỉ có thể kìm nén tức giận, không có bất kỳ công kích nào.

Tuyên Vân Chi nhìn hắn ta như vậy, đột nhiên mất hứng.

Đổi lại là Tư Vân Tà, nếu đối phương dám đối xử với hắn như vậy, hắn nhất định sẽ dám dùng tay kia bẻ cổ người đó ngay tại chỗ.

Sự quyết tuyệt cùng tàn nhẫn của người đàn ông này đã được biết đến ngay từ lần đầu tiên họ gặp nhau.

Đôi mắt Triệu Mạn Mạn không biết từ lúc nào để ý đến tình hình bên này, ánh mắt hung ác, cho rằng Tuyên Vân Chi ôm ấp yêu thương, còn muốn làm góa phụ Huyền Vũ Chi. .

Cô khẽ cười, khiến vẻ ngoài trong sáng ấy càng thêm đáng yêu.

Lúc này, cô cảm giác được một ánh mắt thiêu đốt lại mãnh liệt nhìn về phía cô, cô nhướng mi, nhìn lại thấy Tư Vân Tà hai tay đút túi, mặc quần áo bình thường nhưng vẫn toát lên sự tôn quý.

Từng bước một, nở nụ cười đẹp vô song hại nước hại dân đi tới, Đường Nhất thì một mực theo sau.

Nếu chú ý kỹ sẽ thấy trong mắt hắn đã xuất hiện u ám.

Tuyên Vân Chi không hiểu liền buông tay ôm Âu Dương Mông.

Sau khi buông ra liền hối hận, cảm giác như bị bắt gian vậy??

Nghĩ đến đây, Tuyên Vân Chi trên mặt lộ ra ý cười, hướng Tư Vân Tà chạy tới.

Tư Vân Tà nhìn Tuyên Vân Chi đang chạy tới, dừng lại cách hắn hai bước, trong nháy mắt lộ ra vẻ vô tội.

"Đến tìm em sao?"

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia