ZingTruyen.Info

[EDIT - Q1] MAU XUYÊN HỆ THỐNG: VAI ÁC BOSS, LÀM CÀN LIÊU

[TG2] Chương 91

Boitieuyeu

CHƯƠNG 91: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút  (38)

Edit: Bối tiểu yêu và Mây

🐢 🐢 🐢  ❄️  🐢 🐢 🐢  ❄️  🐢 🐢 🐢

Mà hết thảy nguyên nhân, tất cả đều là bởi vì hôm nay Tư Vân Tà giống như biến thành người khác.

Cũng không biết cái tên này đến cùng là nhận đả kích gì, cô luôn có thể cảm giác được người này so với trước kia càng dính người hơn, tầm mắt nhìn về phía cô càng nóng rực.

Đến nổi mỗi khi bắt gặp tầm mắt của hắn, tim cô lại lỡ vài nhịp, trong tiềm thức cô muốn tránh khỏi tầm mắt của hắn.

Tư Vân Tà nhìn cô gái đứng do dự trước mặt, không biết trong đầu đang suy nghĩ cái gì.

Đưa tay, nắm lấy cổ tay trắng nõn mà kéo thật mạnh, cả người cùng kịch bản đều ngã vào trong lòng anh.

Điều chỉnh để cô ngồi thoải mái hơn.

Sau một hồi sững sờ, Tuyên Vân Chi nhìn thẳng hắn, trong lòng đột nhiên có chút phức tạp.

“Tư tiên sinh đây có ý gì?

Cô thẳng thừng hỏi.

Tuyên Vân Chi là một cô gái có nhận thức cực cao, chỉ số thông minh cũng rất tốt, nhưng về mặc tình cảm thì khá là thụ động.  (EQ của chị quá thấp ^ω^)

Suy đoán về lòng người này, nếu là trước kia, đều có thể thấy được bảy tám phần.

Hết lần này tới lần khác đối diện Tư Vân Tà, đại khái là cô thích người ta, đến mức nhìn thấy hắn cái gì cũng tốt.

Mà lòng dạ Tư Vân Tà, lại khó đoán không biết liệu trong lòng hắn có chỗ cho một Tuyên Vân Chi, cứ đoán già đoán non người này đến cùng có thích hay không thích mình, thành ra Tuyên Vân Chi không thể quyết định.

Tư Vân Tà cho tới bây giờ chưa nói qua, cô cũng không có hỏi.

Nhưng bây giờ, nhìn biểu hiện của hắn, cô dường như không còn lười suy đoán nữa, vì vậy trực tiếp mở miệng hỏi.

Tư Vân Tà ngậm lấy ý cười, nhàn nhạt nói.

"Chi Nhi cảm thấy thế nào?"

Tuyên Vân Chi nhếch miệng, nhìn khuôn mặt yêu diễm kia, đột nhiên nói

"Anh thích tôi?"

Đôi mắt ấy chứa đầy sự nhanh nhẹn, và có chút mong đợi.

Tư Vân Tà nghe vậy, trong lòng vui vẻ, vòng tay ôm eo cô càng lúc càng chặt, từ sâu trong cổ họng nở ra một nụ cười.

"Chi Nhi"

"Ừm?"

Cô ngẩng đầu nghi ngờ nhìn anh.

Một luồng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt xâm nhập vào mắt Tư Vân Tà gần như ngay lập tức, cô ngây người nhìn, như bị linh hồn lôi kéo.

Nụ cười của Tư Vân Tà vẫn như cũ,

"Chi Nhi thích tôi?"

Tuyên Vân Chi cắn miệng, thẳng thắn nhìn hắn.

"Thích"

Cô nói dứt khoát, mảy may không dây dưa dài dòng.

Một người như vậy, cho dù gặp lại bao nhiêu lần, cô vẫn luôn thích hắn.

Dù là biết rõ, cuối cùng chỉ có chính cô nhớ kỹ tất cả mọi chuyện.

Đầu của hắn tựa vào vai Tuyên Vân Chi. Trong lồng ngực hắn rung động, kèm theo nụ cười liên tục,

"Tâm ý của Chi Nhi, tôi biết."

Có thể nhìn ra, Tư Vân Tà vô cùng vui vẻ.

Chẳng qua Tuyên Vân Chi sau khi phản ứng lại, sắc mặt đen lại.

Đây, người đàn ông chết tiệt này, hắn lại thôi miên cô?

"Tư Vân Tà! Anh thôi miên tôi?!"

Tư Vân Tà ôm vòng eo mảnh khảnh, nhẹ giọng dỗ, nhưng nụ cười không hề đứt đoạn,

"Thích tôi không phải là chuyện gì đáng xấu hổ, tôi cứ để cho em thích"

Tuyên Vân Chi chớp chớp mắt trước lời nói của hắn,

"Thật?"

Tư Vân Tà kiêu ngạo gật đầu, nhưng Tuyên Vân Chi tự hỏi hắn có cho phép mình thích hắn, có phải là hắn cũng thích mình?

Nhận ra phản ứng Tuyên Vân Chi chậm, thành công kéo lực chú ý đến chuyện khác, hoàn toàn quên mất chuyện bị thôi miên vừa rồi.

Trong phòng hai người, tư thế ngồi mập mờ, nói chuyện mập mờ, bầu không khí mập mờ, hai người cũng mơ hồ không rõ lẫn nhau.

Cửa bị gõ

"Tư tiên sinh, đạo diễn nói chúng ta có thể bắt đầu quay phim."

Là giọng của Đường Nhất.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info