ZingTruyen.Com

[EDIT - Q1] MAU XUYÊN HỆ THỐNG: VAI ÁC BOSS, LÀM CÀN LIÊU

[TG2] Chương 82

Boitieuyeu

CHƯƠNG 82: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút (32)

Edit: Bối tiểu yêu và Mây

🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢

Nếu đi theo bọn họ, chờ cô thoát ra, không chết cũng bị lột da.

Tư Đồ Mục là là người có thù tất báo, lấy việc công trả thù việc tư là chuyện rất bình thường.

Một người đàn ông cao lớn da ngăm đen, đi tới nhìn chằm chằm Tuyên Vân Chi

"Cô ngoan ngoãn phối hợp điều tra, không có tội tất được thả, vẫn ngoan cố không chịu phối hợp đừng trách chúng tôi nặng tay?"

Bầu không khí càng ngày càng khẩn trương, ngay lúc này, cô nghe được phía sau truyền đến tiếng bước chân, bên hông liền nặng xuống, một bàn tay khớp xương rõ ràng dùng lực kéo về.

Cô liền rơi vào cái ôm quen thuộc.

Ngẩng đầu, bắt gặp một đôi mắt phượng thâm thúy đang nhìn cô.

Tuyên Vân Chi đối diện nháy mắt, ánh mắt mới đó còn lạnh băng sát ý mãnh liệt lập tức chuyển thành mềm mại nở nụ cười ngọt ngào.

Tư Vân Tà nhìn cô mỉm cười, đáy mắt có chút lo lắng dần tan biến, nhìn đến chân váy đã bị rách tới mép đùi, bộ dáng thì xộc xệch hỗn độn, hắn nhíu mày đem áo vest trắng cởi ra khoác lên người Tuyên Vân Chi.

Đem từng chiếc nút cài tốt, Tuyên Vân Chi dáng dấp nhỏ nhắn xinh xắn, nên khi khoác áo vào chỗ nào nên che, chỗ nào không nên che đều bị che kín mít.

Cô chớp chớp con ngươi, nhìn người nào đó chuyên chú mặc áo cho cô, như thể cái không khí khẩn trương giằng co ngoài kia chẳng liên quan đến mình.

Cô ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh, khẽ cắn môi đỏ, dường như đang suy nghĩ nên giải thích thế nào.

Kết quả suy nghĩ nửa ngày, cảm thấy chính mình một điểm sai đều không có, thế là giơ tay chỉ vào năm người ở phía đối diện đối diện

"Bọn họ khi dễ em."

Tư Vân Tà nâng mí mắt, liếc cô một cái, môi mỏng ngậm ý cười như cũ

"Bị thương rồi?"

Cô gãi gãi đầu, bị thương rồi? Hỏi cô sao?! Sao có thể!!

Lúc này, phải nói là bị thương hay không bị thương đây?

Cô xoắn xuýt nửa ngày, chớp chớp con ngươi, do dự nói

" Chỉ thiếu một chút."

Ý tứ chính là nói, vừa rồi tuy rằng hung hiểm, nhưng cô thân thủ nhanh nhẹn tránh được, còn đánh ngã đối phương nên chỉ thiếu chút nữa bị thương.

Mà gara lúc này cực kì an tĩnh như vậy, Tuyên Vân Chi cùng Tư Vân Tà đối thoại tự nhiên tất cả mọi người đều nghe rõ ràng.

Tư Đồ Mục sắc mặt tối sầm.

Đám thuộc hạ của hắn, tất cả đều một bộ như đạp phải sh*t.

Còn thiếu một chút?

Cái gì mà thiếu chút nữa, cái gì mà bạch tiểu liên hoa nhu nhược, rõ ràng chính là hoa ăn thịt người ngàn năm a.

TMD, có thể đừng vô sỉ như vậy được không, đem thiếu tá nhà người ta đánh ngã, hành tơi tả còn lật mặt ăn vô tội.

Mộng Vũ Văn một bên ghé lòng vào Tư Đồ Mục, một bên nhìn tình huống đối diện.

Tư Vân Tà vừa đến, phía sau mang theo vệ sĩ bao quanh bảo vệ hắn và Tuyên Vân Chi, hơn nữa cùng cấp dưới của Tư Đồ Mục hình thành thế giằng, không e ngại cùng bọn hắn đối đầu.

Tay nắm chặt chẽ, nhịn hơn nửa ngày rốt cuộc nhịn không được nói

"Tư tiên sinh đây là muốn chống đối quân lệnh để che chở cho Tuyên tiểu thư?"

Thanh âm nhu mì phá vỡ yên tĩnh.

Tư Vân Tà nghe được hai chữ quân lệnh mắt đen lại,

"Quân lệnh?"

Tư Đồ Mục xanh mặt,

"Tôi nghi ngờ Tuyên tiểu thư có thân phận bất chính, thỉnh Tuyên tiểu thư theo chúng tôi một chuyến."

Lời lẽ hùng hồn, đúng lý hợp tình.

Chỉ là vừa dứt lời, liền nghe đối diện một người đàn ông tuấn mỹ khẽ cười một tiếng.

Bộ dáng lười biếng không xem ai ra gì.

Tư Đồ Mục gắt gao nhìn chằm chằm Tư Vân Tà, trực giác nói cho hắn, người này sẽ là chướng ngại vật lớn nhất cuộc đời hắn.

Lúc này Đường Nhất đứng ở một bên tiến lên một bước, khuôn mặt hòa ái không kiêu ngạo không siểm nịnh nói

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com