ZingTruyen.Info

Edit Mau Xuyen He Thong Vai Ac Boss Lam Can Lieu

CHƯƠNG 74: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút (24)

Edit: Bối tiểu yêu và Mây

❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️

Tuyên Vân Chi nhìn đồng hồ đeo tay, 8 giờ rưỡi.

Từ đây đến chỗ họp báo mất ít nhất 40 phút, còn phải đến sớm chào hỏi trước khi lên sân khấu.

Nói cách khác bây giờ đã phải ở trên xe tới đó.

Nhưng nhìn ai kia thong thả ung dung ăn sáng, như thể có đến trễ hay không cũng không liên quan đến mình.

Chẳng qua, Tư Vân Tà là ai? Liền xem như buổi họp báo khai máy gần kết thúc hắn mới có mặt, thì đoàn phim ai dám bất mảm? Có khi ngược lại rất vui mừng cảm kích hắn đã đến.

Nhưng cô thì không, cô hiện tại cũng chỉ là diễn viên hạng ba, nếu cô đến trễ sẽ bị mắng thảm, còn bị nói là làm màu ra vẻ như vậy hình tượng khổ tâm xây dựng mấy tháng nay liền đi tông.

Đợi nửa ngày, người nọ một chút cũng không có động thái sẽ chuẩn bị đi.

Cô mang theo tức giận đứng dậy, rút hai tấm khăn giấy, đi qua lấy miếng bánh mì trên tay hắn vứt qua bên, nắm chặt khăn giấy lau tay cho hắn, ngay tại lúc hắn nhìn xuống, thúc giục

"Tốt, tốt, ăn nhiều như vậy không dễ dàng tiêu hóa, chúng ta đi nhanh đi."

Nói liền nắm hắn tay, thuận đường cầm áo khoác tây trang của hắn, vội vàng kéo người đi ra ngoài.

Mà người này cũng khép hờ đôi mắt, dáng vẻ lười biếng, tùy ý để cô kéo hắn.

Từng bước một đi ra ngoài cửa.

Đường Nhất ở phía sau sửng sốt rất lâu, mới hoàn hồn đuổi theo.

Tư tiên sinh lúc dùng cơm cực kỳ khó tính.

Ghét nhất việc người khác quấy rầy hắn.

Vậy mà còn lúc, ăn đến một nửa, bị người kéo đi, Đường Nhất đi theo Tư Vân Tà nhiều năm đây là lần đầu gặp phải.

Hơn nữa, dường như Tư tiên sinh còn rất hưởng thụ???

Lên xe, cô vừa ngồi ổn định, người nào đó ngồi bên cạnh nhào qua, hơn phân nửa người đè ép lên thân cô.

Ập vào trước mặt hơi thở gần như đem cô vây quanh.

Trên người hắn luôn có một mùi hương nhẹ đặc trưng, không thể nói chính xác là mùi gì.

Nhưng thời điểm bị hắn ôm lấy, mùi hương cứ quanh quẩn bên người cô, thật lâu không tiêu tan.

"Vật nhỏ, tôi chưa ăn no, em nói nên tính sao đây?"

Thanh âm dễ nghe phả vào tai cô.

Tuyên Vân Chi một bên đầu liền thấy được đầu vai trương ra một khuôn mặt tuấn mỹ.

"Tư tiền bối nhịn một chút hẳn là cũng sẽ không xảy ra chuyện gì."

Nhịn một chút?

Tư Vân Tà sâu kín cười, ôm tay cô càng ngày càng dùng sức

"Loại này thâm hụt tiền mua bán, tôi từ trước đến nay không làm."

"Anh nói thế nào cũng không có đồ ăn, ráng nhịn đi."

Cô nháy mắt nhìn hắn.

Tư Vân Tà nhìn chằm chằm cặp môi đỏ hảo nửa ngày,

"Không có đồ ăn?"

Thanh âm nỉ non tự quyết định.

"Vậy ăn em."

Cuối cùng âm cuối rơi xuống, người liền đã đè Tuyên Vân Chi, dùng sức hôn đi xuống.

Nữ nhân này, thật sự khêu gợi hắn, chống cự không được.

"Ngô ····"

Cô hai tay chống đỡ muốn tránh, nhưng với sức lực của thân thể này cân bản là đẩy không ra, không bao lâu thân hình nhỏ nhắn liền bị ép tới góc xe.

Trong miệng tràn ngập hơi thở nam tính, gần như cả người hắn đều ép lên cô.

"Tư, ngô, Tư Vân Tà, một hồi, a, còn phải họp báo!"

Hắn càng dùng sức hôn, liếm mút, khiêu khích, một lát sau ở trong xe chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề.

......................

Tại đại sảnh khách sạn Thanh Hà, đến giờ cuộc họp báo diễn ra.

Đồng loạt ánh đèn, truyền thông, máy ảnh không ngừng nhấp nháy răng rắc răng rắc.

Cái bàn trải lên vải bố trắng ngồi một lưu người.

Tuyên Vân Chi một thân váy liền màu đen, vội vàng đi tới, cuộc họp báo vừa mới bắt đầu, hơn nữa cô được sắp xếp ngồi ngoài cùng, cho nên cũng rất ít người chú ý tới.

Phía sau, người đại diện Vương tỷ sắc mặt khó chịu

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info