ZingTruyen.Asia

[EDIT - Q1] MAU XUYÊN HỆ THỐNG: VAI ÁC BOSS, LÀM CÀN LIÊU

[TG2] Chương 61

Boitieuyeu

CHƯƠNG 61: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút (11)

Edit: Bối tiểu yêu

❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️

Tuyên Vân Chi nghe được lời hắn nói trong đôi mắt linh động hiện lên tinh quang, môi mỏng cười gian xảo

"Tư tiền bối đang thổ lộ sao? Vừa gặp đã nhớ thương tôi rồi?"

Tư Vân Tà sau khi nghe xong, trên mặt biểu tình càng thêm yêu diễm tà tứ.

"Nha có thể, từ ngày nhìn thấy Tuyên tiểu thư trong người tôi luôn có một cảm xúc là đem hai chân cô đánh gãy và cột chặt bên người, để cô không thể thoát khỏi tầm mắt của tôi."

Hắn không chút để ý thảnh thơi hạ lời "yêu thương".

Giống như chỉ cần cô dám không nghe lời, người này một giây liền sẽ làm như vậy.

Thế cho nên Tuyên Vân Chi đầy đầu hắc tuyến.

"Tư tiền bối trước nay đều tỏ tình người khác như vậy? Không sợ dọa con gái nhà người ta chạy mất?"

"Cô chạy được không?"

Đưa câu hỏi nhưng hắn không mấy qua tâm.

Còn cô bên này lầu bầu

"Tôi mà chạy thì đã không theo anh tới đây."

Nếu hắn đã có ý giữ cô lại, tuyệt đối không để cô chạy thoát.

Cô lười phản ứng, đứng lên dò hỏi

"Phòng của tôi ở đâu?"

Nhìn dáng vẻ đây là chấp nhận ở lại.

Tư Vân Tà ngồi đối diện đưa tay ra lập tức nắm chặt bàn tay cô kéo lại gần hắn, điểm nắm rất chuẩn liền đặt ngay miệng vết thương trên tay cô.

Tư Vân Tà rũ mắt nhìn tay cô, ý cười không giảm, dùng lực một chút ấn chặt vào miệng vết thương, không lâu sau liền thấy nó rỉ máu.

"Tuyên Vân Chi, từ nay cô là người của tôi hành động không được thiếu suy nghĩ, tuyệt đối không được để chính mình bị thương. Nếu đã động thủ thì phải cho cái thứ rác rửi đó trả giá đại giới và phải sạch sẽ."

Hắn nói xong liền quay trở lại biểu cảm lạnh tanh như ban đầu.

Tuyên Vân Chi vẫn không nhúc nhích, nhìn hắn đang ấn tay trên miệng vết thương, trên mặt không hiện ra một chút cảm xúc dư thừa, kể cả vết thương đang đau đớn rỉ máu.

Tư Vân Tà nhìn phản ứng của cô rất hài lòng.

Rõ ràng chính mình từ trước đến nay hắn rất lười động thủ, nhưng hắn rất hứng thú với biểu cảm của cô, rất muốn xem cô gái trước mắt này có tới bao nhiêu khuôn mặt.

Như vừa rồi nếu cô dám biểu lộ không tốt, chỉ sợ là hắn sẽ trực tiếp đem cô ném ra ngoài cho chó ăn.

Bên này cô cũng đang tính kế, nên biết cô là một người không bao giờ để bản thân chịu thiệt, huống chi còn để yên cho hắn nắm đến hở vết thương.

Đột nhiên bàn tay trắng nỏn nhẹ nhàn nắm lại tay hắn, thân mình nghiêng về phía hắn, lưng khom xuống kéo gần khoảng cách nhìn thẳng vào mắt hắn, nếu tính đến thời điểm hiện tại trừ cô ra không ai dám làm như vậy với hắn.

Khuôn mặt trắng thuần phóng đại, mang theo ý cười nhợt nhạt

"Tiền bối, anh không thấy tôi là loại người khá giống anh sao?"

Tư Vân Tà nhìn cô cười nhạt, hắn biết cô vẫn còn chuyện muốn nói.

"Tôi đây ấy à rất dễ nghe lời, nếu anh không làm tôi thất vọng."

Tư Vân Tà đôi mắt nheo lại, nhìn cô

"Tỷ như?"

Cô nhết mép ý bảo nhìn về vết thương trên tay mình.

"Ví như, lần sau nếu tôi có lỡ bị thương thì mong tiền bối đây rũ chút lòng thương, đừng thừa nước đục thả câu mà làm vết thương trở nặng hơn được không?"

Người đàn ông này, vô luận ở thế giới nào, luôn có sở thích chọc miệng vết thương của cô.

Hơn nữa xuống tay không lưu tình chút nào.

Thế giới trước cũng vậy, thế giới này cũng thế.

Hắn rũ mắt, nhìn vết thương đã bị hắn ấn đến chảy máu đầm đìa, sâu kín cười

"Được"

Đáp ứng xong, hắn cũng thật sự làm như vậy.

Gọi người mang nước sát trùng, băng gạc để ở trên bàn.

Tuyên Vân Chi ngồi lại trên sô pha, hắn khom lưng cúi người, động tác không nhanh không chậm băng lại vết thương cho cô.

Chậc.

Cô nhìn đại yêu nghiệt ở thế giới này, không nghĩ lại rất nghe lời.

Được một tấc lấn một thước, cô là cái người vận dụng mấy chữ này rất thông thạo.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia