ZingTruyen.Info

Edit Mau Xuyen He Thong Vai Ac Boss Lam Can Lieu

CHƯƠNG 58: Siêu sao đại nhân, tránh xa một chút (8)

Edit: Bối tiểu yêu

❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️

Công đạo xong, đạo diễn cao hứng rời đi.

Tần La là ai?

Ngọc nữ trong làng điện ảnh, là thiên tài của ngành diễn xuất, chỉ cần có Tần La trong đoàn dù vai chính hay vai phụ Tần La cũng có thể diễn một cách xuất sắc còn có thể biến tấu nó thành một tác phẩm để đời, chính vì thế trong thời gian ngắn đạt được danh vọng cao, con đường đi lên càng ngày càng mở rộng, hậu phương cũng càng ngày vững chắc.

Lúc đoàn phim tuyển diễn viên bên phía đạo diễn cũng đưa lời mời, nhưng người ta chê đoàn phim quy mô nhỏ, kịch bản không hay, đạo diễn lại không tiếng tăm, phía trước còn nhiều hợp đồng béo bở hơn thì làm gì có chuyện chấp nhận bộ phim này.

Cho nên cuối cùng, vai nữ chính này liền rơi lên đầu Tuyên Vân Chi.

Ở một bên Triệu Mạn tức giận nói không ra lời, phẫn hận trong mắt muốn phun lửa.

Tuy cô bị hủy vai là do Tư Vân Tà, nhưng nguyên nhân chính vẫn là vì con tiện nhân Tuyên Vân Chi kia!

Trong mắt hiện lên hung ác, móng tay đỏ tươi gắt gao cắm vào thịt.

Tư Vân Tà tầm mắt từ đầu đến cuối đều không rời Tuyên Vân Chi.

Khuôn mặt trắng thuần, mí mắt rũ xuống, như đang suy nghĩ chuyện gì mày cô khẽ nhăn, cơ bản là không để ý đến người khác.

Tư Vân Tà đứng bên lười biếng cất lời

"Cô không có muốn nói nói?"

Nghe được thanh âm, ngước mắt, nhìn hắn một cái liền đứng dậy rời đi

"Không có."

Nói là không nhưng trong lòng cô cả một bụng hỏa khí, mà nhiều hơn vẫn là câu hỏi "vì sao Tư Vân Tà cùng Đường Nhất lại lần nữa xuất hiện ở thế giới này".

Thế cho nên cũng không nghĩ phản ứng hắn.

Nâng bước tính toán đi.

Nhưng là người nào đó lại đi về phía trước chặn đường cô rời đi.

Một thân trang phục hưu nhàn ảm đạm, một tay bỏ vào trong túi, ánh mắt như bề trên nhìn xuống. Khuôn mặt tuấn mỹ cười như không cười

"Nếu cô khẩn cầu, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ lại, đem vai nữ chính đưa lại cho cô."

Tuyên Vân Chi ngẩng đầu cùng hắn đối diện, có chút buồn cười nói

"Tư tiền bối, cầu anh không phải rất cưỡng ép sao?"

Tư Vân Tà nhìn mắt cô, trong mắt hiện lên thâm thúy

"Dĩ vãng chưa làm qua, cho nên tính toán thử xem."

Hắn cũng thấy buồn cười vì hành động ấu trĩ của mình, thế nhưng có một ngày hắn sẽ lợi dụng thân phận chính mình chỉ vì muốn xem bộ dáng chật vật của người con gái này.

Chậc.

Tuyên Vân Chi nhưng không để mình bị yếu thế, bĩu môi nói

"Nếu đạo diễn cảm thấy có người diễn tốt hơn thay thế tôi, thì chính là mình tài nghệ không tinh. Huống hồ, nếu là Tần La tiền bối đảm nhận vai diễn, tôi rất cam tâm tình nguyện nhận vai nữ phụ số 3."

Tư Vân Tà cười thoải mái, không hề có bộ dạng tức giận

"Rất khí phách."

Tuyên Vân Chi nhìn hắn cười

"Tư tiền bối, lần sau nói chuyện phiền toái anh đừng cười?"

"Nga? Vì sao?"

"Vì sao ấy hả? Phải nói Tư tiền bối lớn lên rất yêu diễm a, đến nổi ai nhìn vào cũng muốn nhào đến tiếp cận, chưa kể lúc anh cười lên rất câu hồn người nha, không vững tâm lí chút là bỏ nhà theo anh liền đấy."

Tư Vân Tà nghe xong lời cô nói liền ngây người.

Chờ đến khi Tuyên Vân Chi xa, hắn mới nhận ra ý tứ trong câu nói của cô.

Bất giác hắn kiềm được mà bật cười.

Có ý tứ.

Cô gái tên Tuyên Vân Chi này không phải là người dễ chịu thiệt.

Tự ngày cô gái này dám đem theo một cây trâm vào ám sát hắn, đến bây giời vẫn không quên, hình bóng cô cứ xuất hiện trong đầu cứ lúc nghỉ ngơi là lại nhớ đến cô.

Rõ ràng là một khuôn mặt xa lạ, nhưng cặp mắt kia cứ như hắn đã thấy rất nhiều lần trước đây, rất giống với đôi mắt của một người con gái mà tâm hắn luôn nhắc nhở phải chờ cô xuất hiện.

Còn có, cây trâm màu đen kia.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info