ZingTruyen.Info

Edit Hoan Ta Dua Vao My Nhan On Dinh Thien Ha

22/01/2022

_________________________________________

Tác giả: Vọng Tam Sơn

Nguồn convert: wikidth.com

Editor: 小蔷薇 - Tiểu Vy Vy

PHIÊN NGOẠI 9

Sáng sớm Cố Nguyên Bạch thức dậy mới phát hiện điện thoại di động chưa tắt.

Cứ như thế mà qua một đêm.

Y nhanh chóng ngồi dậy, biểu tình thay đổi thất thường, lưu loát tắt điện thoại di động.

Chưa qua vài phút, đối phương lại gọi đến, thanh âm khàn khàn, còn có chút thở dốc, "Sao lại cúp rồi?"

Cố Nguyên Bạch đang đánh răng, tiếng rung của bàn chải điện theo di động truyền qua đi, Tiết Viễn cảm thấy thanh âm này rất kỳ quái, tùy tay nhấn ghi âm lại, "Anh đang làm gì vậy?"

Hai chữ bảo bối bị nuốt xuống.

Cố Nguyên Bạch nâng mi nhìn chính mình trong gương, tóc ngắn rối tung, lông mi dài cong lên, cười như không cười, môi độ dày vừa phải, rất thích hợp để hôn môi.

Hoắc Viễn, Tiết Viễn......

Cố Nguyên Bạch có chút bực bội, cũng có chút bất an cùng vui sướng sợ là mộng, "Rửa mặt."

Vừa gặp mặt chưa đến một ngày, y liền an tâm ngủ ở trước mặt gia hỏa này rồi. Tiềm thức cũng đang kêu gào khả năng này nhất định không thể trở thành thật, nhưng ngược lại chân tướng đã ở ngay trước mặt, Cố Nguyên Bạch có chút không dám dò hỏi trực tiếp.

Tên của Cố Nguyên Bạch cũng không thay đổi, linh hồn cùng tính cách vẫn như cũ, nhưng vẻ ngoài lại thay đổi.

Trở nên khỏe mạnh, thon dài, tràn ngập phong độ thân sĩ đàn ông.

Hoàn toàn khác biệt với vẻ ngoài của tiểu hoàng đế mạo mỹ, nếu Tiết Cửu Dao thật sự xuyên tới nơi này, tới bên cạnh Cố Nguyên Bạch, hắn sẽ thích bản thân hiện tại sao?

Cố Nguyên Bạch yên lặng kéo ra quần nhìn thoáng qua:......

Khá đẹp.

Hẳn là sẽ thích?

Ngày thường Cố Nguyên Bạch không phải người xử trí theo cảm tính, hiện tại lại muốn dùng trực giác hành sự một lần. Tiếp cận Hoắc Viễn xem có phải là hắn hay không, một lớp giấy cửa sổ không đâm thủng, nhìn thử xem lúc vẻ ngoài cả hai đều thay đổi liệu có thể sinh ra tình yêu hay không.

Làm bạn qua vài chục năm, ngược lại càng yêu sẽ càng chịu gông cùm xiềng xích.

"Tôi cũng đang rửa mặt," tiếng cười của đối phương làm cho lỗ tai ngứa ngáy, "Video call không?"

Cố Nguyên Bạch rửa mặt xong, nước trong vắt theo cằm chảy xuống cổ áo, có chút muốn đồng ý, lại có chút không muốn, "Video call nhìn cậu?"

"Nhìn tôi cũng được," Tiết Viễn, "Tôi không mặc áo, để vai trần, anh để ý không?"

Cố Nguyên Bạch: "......" Không sai không sai, hành động cợt nhả quen thuộc này tuyệt đối là Tiết Viễn không sai.

"Gõ chữ sai" tối hôm qua phỏng chừng là đang thử y.

Tiết Viễn trong tối ngoài sáng phân cao thấp với bạn trai của vợ, "Bạn trai của anh cũng từng không mặc quần áo video call với anh sao?"

Cố Nguyên Bạch thong thả chớp chớp mắt, "Chưa từng."

Tiết Viễn nhanh chóng quyết định, "Video call."

Nói xong liền cúp điện thoại, không đến một hồi, tiếng chuông WeChat video vang lên, Cố Nguyên Bạch nhìn chính mình trong gương, ngón tay run lên, từ chối cuộc gọi.

Lời mời video call liên tiếp gửi đến, nhưng trên mặt Cố Nguyên Bạch còn có vết hằn đè lên lúc ngủ, y xoay ngược camera lại đối diện với mặt đất không có gì cả.

Thân hình Tiết Viễn trần nửa người xuất hiện trên màn hình, hẳn là hắn vừa mới chạy xong, trên người còn có hàm chứa hơi nóng cùng mồ hôi chảy xuống, độ tuổi dễ dàng xao động nhất, lòng dạ Cố Nguyên Bạch bị thân thể ảnh hưởng, nhìn thoáng qua liền chuyển mắt đi.

Nhưng một cái liếc mắt vội vàng này làm y thấy được trên lỗ tai đối phương còn đeo một cái tai nghe.

Dựa vào ánh sáng trong màn hình điện thoại, ngay lập tức nhận ra sáng sớm hôm nay, không phải là y vẫn đang nghe tiếng hít thở chạy bộ của hắn chứ......

"......" Đệt.

Trên mặt Cố Nguyên Bạch đã cứng đờ, làm còn bày ra được bất kỳ biểu tình này, Tiết Viễn thăm dò cúi sát vào camera, nghi hoặc: "Anh đang ở đâu?"

"Ký túc xá." Cố Nguyên Bạch nói theo bản năng.

Cái phòng vệ sinh ở ký túc xá vô cùng quen mắt, Tiết Viễn tìm ra một hình ảnh từ trong trí nhớ, "Đại học A?"

Cố Nguyên Bạch ừ một tiếng.

Tiết Viễn mím chặt môi.

Trường mấy ngày hôm trước hắn vừa mới thôi học, chính là đại học A.

Giờ tiếp tục làm công đi đến lăng mộ tiểu hoàng đế, hay là ở chỗ này đoạt lại vợ đã chuyển thế từ trong tay người khác.

Cái nào cũng muốn làm, cái nào cũng muốn.

Có phải bởi vì vợ hắn không chờ được hắn cho nên đi đầu thai trước một bước hay không? Đau lòng cho vợ đời trước, lại điên cuồng động tâm đối với vợ hiện tại.

Tiết Viễn như là con quay lắc lư xoay vòng.

Bạn cùng phòng ký túc xá ở bên ngoài điên cuồng gào một tiếng: "Anh Bạch! Đêm nay đi đến nhà nhóc Tứ xem AV đi!"

Phòng vệ sinh đình trệ trong nháy mắt.

Gân xanh trên thái dương Cố Nguyên Bạch nổi lên, "Xin lỗi, tôi đi WC."

Ấn xuống phím đỏ tắt video call, ra cửa thu thập bạn cùng phòng.

10 giờ hôm nay có một tiết học chung, thời điểm sắp tan học, Tiết Viễn gửi cho y một cái tin nhắn.

—— anh đang đâu?

—— phòng học.

Tiết Viễn hỏi phòng học của y, Cố Nguyên Bạch còn đang nghi hoặc, Tiết Viễn lại hỏi: Anh muốn đi xem phim AV?

Tiết Viễn đã suy nghĩ rất lâu mới nhớ tới phim AV là phim gì.

Cố Nguyên Bạch ngẩng đầu, lạnh buốt liếc mắt nhìn bạn cùng phòng một cái.

—— ừ.

Một phòng xử nam đã sớm hẹn buổi tối thứ sáu đến nhà Tiểu Tứ xem phim AV.

Vừa lúc gia hỏa này là người ở đây, ba mẹ còn không ở nhà.

Tiết Viễn không trả lời lại, nhưng thời điểm giữa trưa tan học lại ngồi xổm ở cổng trường đại học A, sau khi thấy được đám người Cố Nguyên Bạch liền chạy chậm đến gần, làm như quen thuộc mà cười nói: "Có thể đưa tôi theo không?"

Tiểu Tứ kinh ngạc liếc hắn một cái, ngay sau đó tự nhiên đồng ý đưa ra lời mời: "Có thể nha, anh đẹp trai tên gì vậy? Lần trước cậu cứu anh Bạch cũng thật đẹp, là như này!"

Ngón tay cái dựng thẳng lên.

Tiết Viễn vô cùng tự nhiên đè lên bả vai Cố Nguyên Bạch, cánh tay dùng sức, tràn ngập dục vọng độc chiếm dục cùng dáng vẻ hạ lưu mà người ngoài nhìn không ra, "Đẹp trai không? Lúc ấy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ Nguyên Bạch không có việc gì là tốt rồi."

Hai việc đã chết cùng sau khi luân hồi gặp lại được người mình yêu làm Tiết Viễn cảm thấy lên lên xuống xuống như ngồi tàu lượn siêu tốc, cái gì cũng không muốn nghĩ nữa, trầm ổn cùng thâm trầm do quyền cao chức trọng nhiều năm mang đến hiện đại trong độ tuổi này như là một gánh nặng, không giúp đỡ được gì cho việc theo đuổi vợ.

Tìm được đường sống trong cõi chết, xuất hiện một thế giới xa lạ kéo cả người Tiết Viễn lại, làm hắn mọc rễ nảy mầm, hắn chỉ cảm thấy vui sướng, mừng rỡ như điên, trở về tuổi trẻ.

Một cánh tay khác nhích tới nhích lui nơi bả vai, ái muội vuốt ve qua lại, Cố Nguyên Bạch không được tự nhiên nhún nhún vai, chỉ là Tiết Viễn ôm càng thêm chặt, Cố Nguyên Bạch nghiêng đầu nhìn qua, có thể nhìn thấy được năm ngón tay thon dài mang theo vết chai mỏng của hắn.

Bàn tay cách một lớp quần áo dán ở trên da thịt nóng đến mức muốn đổ mồ hôi.

Các bạn cùng phòng thần kinh thô không chú ý tới cổ quái không đúng. Nửa giờ sau tới nhà của Tiểu Tứ, bộ phim AV đang tạm dừng ở khúc mở đầu, cơm hộp Coca bày đầy một bàn.

Cố Nguyên Bạch ngồi ở ngoài cùng trên sô pha, cách màn hình chiếu phim xa nhất, Tiết Viễn ngồi xuống cách đó không xa ở bên cạnh y, không gian vốn dĩ không lớn trong giây lát trở nên chật hẹp, Tiểu Tứ tắt đèn, chỉ còn lại tiếng "ưm ưm a a" xấu hổ phát ra từ bộ phim.

Nếu như chỉ có bạn cùng phòng cùng nhau xem phim AV, như vậy Cố Nguyên Bạch tuyệt đối sẽ không xấu hổ. Cố tình Tiết Viễn lại ở đây, Cố Nguyên Bạch ra vẻ trấn định thu hồi chân, bên tai đột nhiên có một đôi môi áp sát đến: "Có cảm giác?"

Thanh âm bị tiếng ầm ĩ của phim che lại, chỉ có Cố Nguyên Bạch gần trong gang tấc mới nghe rõ.

Da đầu Cố Nguyên Bạch tê rần, một cảm giác như điện giật từ trong xương chạy dọc lên cổ, "Không có."

Nói xong đôi mắt lại nhìn xuống, ánh sáng mờ ảo từ màn ảnh miễn cưỡng có thể nhìn rõ, Cố Nguyên Bạch lạnh mặt, "Cậu có cảm giác."

Xem loại phim AV làm ẩu này cũng có thể có cảm giác, thật sự là Tiết Cửu Dao?

Bực bội, đứng dậy vòng qua phía sau ghế sô pha, "Đi ra ngoài hút điếu thuốc."

Tiết Viễn đi theo sát, ánh sáng từ khe cửa bị đóng lại trong chớp mắt. Cố Nguyên Bạch nhìn hắn đi ra theo, đè thấp mi, đi nhanh đến chỗ thang máy.

Tâm tình phức tạp, Tiết Viễn nhìn nam nữ làm tình cũng có cảm giác, không phải ngoài Cố Nguyên Bạch thì không thể.

Không đúng, có cảm giác chính là Hoắc Viễn không phải Tiết Viễn.

Tiết Viễn chạy đến trước người Cố Nguyên Bạch, lùi lại chặn đường y, quần nhăn lại do vận động cũng không che được đôi chân dài nhưng lại che khuất trường thương đại pháo, "Trên người của anh thơm quá."

Cố Nguyên Bạch hồ nghi mà nhìn hắn một cái, bản thân không xịt nước hoa cũng không có huân hương đời trước, mùi thơm ở chỗ nào?

"Cậu ngửi sai rồi."

Tiết Viễn lắc đầu, bình tĩnh không biết xấu hổ: "Tôi ngửi đến mức có cảm giác, làm sao có thể ngửi sai?"

Cố Nguyên Bạch bị lời này đánh sâu vào chỗ trống trong lòng, Tiết Viễn quá mong nhớ y, hắn cơ khát lại tham lam mà nhìn gương mặt đang sững sờ của Cố Nguyên Bạch, muốn bước lên ôm y vào lòng, vuốt ve sợi tóc, gương mặt cùng sống lưng y, nhưng lại phải chịu đựng, không thể được.

Tối hôm qua nghiên cứu từ chữ trên tư liệu hết một đêm, phải phóng túng nhưng không lưu manh, hiện tại mọi người đều thích như vậy.

Cửa thang máy vang lên một tiếng ting ting, Tiết Viễn quay đầu lại nhìn thoáng qua, trên mặt có chút bài xích.

Sau một lần hắn đứng trong thang máy liền không bao giờ muốn vào thêm lần nữa, cảm giác không trọng lực quá khó chịu, Tiết Viễn tình nguyện bò lên lầu cũng không muốn đứng trong cái thứ này.

Nhưng vợ đã đi vào, Tiết Viễn vẫn khẽ cắn môi, hít sâu một hơi bước vào theo. Cửa thang máy đóng lại, cảm giác hít thở không thông trong không gian chật chội đánh úp lại, Cố Nguyên Bạch chú ý tới sắc mặt hắn không đúng, có chút khẩn trương: "Làm sao vậy?"

Tiết Viễn đột nhiên bước lên hai bước ôm lấy y, sức lực toàn thân làm Cố Nguyên Bạch không còn chỗ để chạy, hắn vùi đầu trên vai vợ, tùy ý để thang máy đột nhiên hạ xuống.

Tiếng nghiến răng vang lên ở bên tai, Cố Nguyên Bạch bị hơi nóng trên người hắn làm cho đầu đầy mồ hôi, trên đùi bị chọc vào, quá mức thân mật.

"Làm sao vậy......" Y hết lần này đến lần khác cố gắng mà bỏ qua xúc cảm cổ quái kia, "Cậu bị hội chứng sợ hãi không gian kín à?"

Tiết Viễn lắc đầu, tóc ngắn hơi cứng cọ qua da thịt trên cổ, nghẹn giọng nói: "Ôm một cái."

Hầu kết Cố Nguyên Bạch di động một chút, mắt y nhìn phía trước, cánh tay chậm rãi nâng lên, dường như là muốn ôm lấy Tiết Viễn. Nhưng bàn tay còn chưa đụng vào, thang máy đã xuống tới lầu một.

Cửa thang máy mở rộng ra, hộ gia đình chờ thang máy bên ngoài khiếp sợ mở miệng nhìn bọn họ. Trên mặt Cố Nguyên Bạch đã vô cùng đỏ, lập tức thò tay ấn xuống số tầng cao nhất.

Cảm giác chợt lên lên xuống xuống không trọng lực, vợ lại còn ở trước mắt, Tiết Viễn không tự chủ được cọ cọ, quần áo mùa hè quá mỏng, cọ xát sinh nhiệt, xấu hổ dâng lên.

Cố Nguyên Bạch xụ mặt đẩy hắ ra n, chạy đến trên sân thượng lấy khăn giấy lau quần.

Khắp nơi trên quần đều là mùi hương trên người Tiết Viễn, không thể để như vậy.

Mùi hương rất nồng, gia hỏa này đã bao lâu chưa tự xử qua?

Chỉnh trang xong bản thân liền trở về nhà Tiểu Tứ, còn may là không có bật đèn, không bị bạn cùng phòng nhìn ra quần không đúng. Mãi cho đến buổi tối Cố Nguyên Bạch mới không chờ kịp mà nhanh chóng chạy về ký túc xá thay quần.

Tắm rửa thay áo ngủ xong, thời điểm nằm ở trên giường mới nhìn thấy trong điện thoại có rất nhiều tin nhắn do Tiết Viễn gửi đến, Cố Nguyên Bạch tùy tiện trả lời một câu: Cậu không xót tiền điện thoại sao? Lần sau dùng WeChat nhắn tin đi.

Nhìn cái bộ dạng nghèo rớt mồng tơi kia của hắn, phỏng chừng một bữa cơm cũng chưa ăn đàng hoàng.

Vừa nghĩ như vậy, xong đời, đau lòng.

Tiết Viễn lại gửi tin nhắn WeChat, Cố Nguyên Bạch nói chuyện cùng hắn, trên mặt trong chốc lát cười trong chốc lát lại cố ý xụ xuống. Bạn cùng phòng trong ký túc xá chỉ có một người nhà ở đây là đi về, còn lại là một người từ Phúc Kiến cùng một người từ Hồ Nam, hai người bọn họ liếc nhau, đều chú ý tới Cố Nguyên Bạch không đúng.

Nhỏ giọng nói: "Lại yêu đương?"

Mùi chua cũng sắp tràn ra, bong bóng ái muội cũng đã bay đầy bên cạnh người anh Bạch rồi. Lão Chu thâm trầm cảm thán một câu: "Bây giờ cũng chỉ mới thất tình được mấy ngày chứ, quả nhiên tình yêu mới là thuốc hay chữa khỏi bệnh thất tình."

Lão tam buồn bực: "Nhưng mấy ngày nay cũng không thấy anh Bạch qua lại với chị gái nào cả."

Hai người hai mặt nhìn nhau, trong lòng dâng lên tò mò vô hạn với chị dâu.

Bọn họ chuẩn bị chờ sau khi Cố Nguyên Bạch tắt điện thoại mới đi tra khảo, nhưng không nghĩ tới bọn họ đã ngủ hết rồi mà người bên kia còn chưa cúp điện thoại.

Vừa qua 12 giờ, thời gian liền nhanh chóng trôi đi. Cố Nguyên Bạch nhìn thoáng qua thời gian mới kinh ngạc phát hiện đã rất khuya, y đang muốn kết thúc cuộc điện thoại này, Tiết Viễn nhân cơ hội hỏi lại: "Thứ bảy hẹn hò không?"

Cố Nguyên Bạch lật người qua, nhìn thấy bạn cùng phòng đều đã ngủ liền trêu chọc rõ ràng, "Chỉ đi xem phim?"

Giọng nói của y hạ xuống vừa nhẹ lại vừa thấp, mang theo ý cười bí ẩn, đầy đầu óc Tiết Viễn đều là y, xúc động đến nỗi hơn nửa đêm còn muốn chạy hai vòng.

"Vậy anh muốn đi xem phim với tôi không?" ngực Tiết Viễn đỏ rực một mảnh, không khống chế được nói, "Bảo bối, tôi muốn đi xem phim với một mình anh."

Cố Nguyên Bạch nhớ tới cảnh ban ngày bị hắn làm dơ quần, chóp mũi như là lại ngửi thấy được hơi thở giống đực nồng đậm, mê man đến đầu cũng như say xe, miệng chính mình liền lẩm bẩm nói: "Tôi muốn gặp cậu."

Tiết Viễn: "Hử?"

Cố Nguyên Bạch tỉnh thần, không tiếng động ảo não che khuất hai mắt của chính mình, lông mi cong dài lướt qua lòng bàn tay, rung động trong lòng lại càng ngày càng vang dội, y bất chấp tất cả nói: "Nếu hiện tại tôi có thể gặp cậu, thứ bảy xem phim xong liền đi thuê phòng cùng cậu."

Vừa dứt lời, vang lên một tiếng ầm, cảm giác thẹn tràn ngập.

Tiếng hít thở đối diện đột nhiên trở nên nặng nề, nặng nề giống như là hơi thở của sư tử nhìn thấy con mồi, "Chờ."

Tiết Viễn mặc quần áo vào liền điên cuồng chạy ra ngoài, hắn muốn trèo tường trường đại học A.

_________________________________________

Bỏ kịch bản chương trước đi, là hai người nhận ra nhau rồi yêu nhau, làm một nháy. Sau đó phát hiện ra hai gia đình có thù giết cha cướp mẹ, thế là yêu hận đan xen ngược thân ngược tâm -> Ngoại truyện SE.

Chương sau đổi xưng hô anh - em.

(Nay toi shầu đời)

P/s: Truyện edit để thỏa mãn đam mê chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi lung tung. Trình độ edit gà mờ, edit vui là chính, chỉ đảm bảo đúng 50%- 70% văn phong, 100% cốt truyện.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info