ZingTruyen.Asia

[EDIT - HOÀN] Ông chồng bị bệnh nan y - Bất Hội Hạ Kỳ

Chương 136: Thanh Lâm: Đi rồi.

Memory_Land

Edit: Ry

Bộ phim dài tập dân mạng xem mấy ngày qua cuối cùng cũng kết thúc khi đoạn ghi hình Đào Ương nói chuyện với Cừu Hành bị tung lên mạng.

Trong video, Cừu Hành rất rõ ràng cảnh cáo Đào Ương, nói y hãy ngừng làm những chuyện quấy rầy khiêu khích Giải Dương, còn gọi điện cho ba Đào Ương, dùng giọng điệu bất cứ ai cũng nghe ra được là không vui mà đề nghị ba Đào mau chóng giới thiệu đối tượng cho con trai mình, quản thúc hành vi của y.

Video này được quay từ trong góc, lại cách khá xa nên người xem không thể nghe được hết toàn bộ cuộc hội thoại giữa Đào Ương và Cừu Hành, nhưng vậy cũng đủ để tất cả xác định --- Quả nhiên Đào Ương có ý với Cừu Hành! Và đúng là Cừu Hành cũng vì từ chối Đào Ương mà thẳng tay gọi điện cho ba y!

Tất cả sương mù đã tan.

Dân mạng sợ ngây người.

Hóa ra bài bóc phốt ban đầu là thật, Đào Ương thích Cừu Hành thật!

Cho nên thiên sứ gì đó, xu hướng tính dục là nữ gì đó, cái gì mà "chỉ coi Cừu Hành như chú", tất cả đều là giả?

Đào Ương lừa tất cả mọi người.

Dân mạng ăn dưa cho tới hiện giờ nhìn video, lại hồi tưởng đủ loại biểu hiện của Đào Ương trước đó, nhìn bài phủ nhận tất cả Đào Ương đăng sáng nay. Lại liên tưởng tới hôm qua, ngay sau khi bị Bối Thành bóc phốt, Đào Ương còn "trò chuyện vui vẻ" với Giải Dương, vừa rùng mình vừa buồn nôn.

Trên đời này lại có kiểu người như vậy, rõ ràng trong đầu có ý nghĩ quá quắt vô cùng, mưu tính làm ra chuyện độc ác nhất, mà vẫn có thể ra vẻ thân thiện, nói dối về xu hướng tính dục, phủ nhận tất cả, còn chạy tới "trò chuyện vui vẻ" với người bị hại?

Người xấu không đáng sợ, người xấu nhưng giả vờ làm người tốt rồi trốn trong góc tối làm chuyện xấu mới đáng sợ!

Rùng mình.

Kinh tởm vô cùng!

Vô số dân mạng ban đầu tin tưởng Đào Ương phẫn nộ tới mức chuyển thành anti, vô số fan của Đào Ương nhìn video xong sụp đổ rời khỏi fan club. Bài đăng phủ nhận tất cả và biểu thị sẽ áp dụng pháp luật với Bối Thành của Đào Ương sáng nay nhanh chóng trở thành nơi cho dân mạng phẫn nộ và fan đang đau khổ xả hết ra, số fan trên Weibo của Đào Ương liên tục sụt giảm...

Dường như là sợ dân mạng chưa đủ ghê tởm, một lát sau, một bài bóc phốt khác chầm chậm bò lên bảng tin nóng.

Acc clone của nhân viên viện bảo tàng: Má ơi, sắp nghẹn chết rồi. Show diễn sắp bắt đầu rồi nhưng tôi phải lên đây kể cho mọi người một chuyện cực kì ghê tởm mà Đào Ương làm. Âm nhạc sử dụng trong show diễn lần này đều do Giải Dương cải biên, sau khi Đào Ương bị bạn trai Giải Dương từ chối, Đào Ương đột nhiên thay đổi ca khúc đã định sẵn, chọn bài "Đêm Mưa Vọng Tưởng" siêu khó để Giải Dương cải biên. Ai thông minh cũng nhìn ra được như này là cố tình làm khó. Tóm lại giờ ấn tượng của tôi với Đào Ương xuống đáy rồi, cảm giác tên này như kiểu ngụy quân tử miệng nam mô bụng một bồ dao găm ấy, đáng sợ vãi.

Cái gì?

Cư dân mạng vốn đang rất phẫn nộ thấy bài đăng này bùng nổ tại chỗ.

Một đứa Tuesday rốt cuộc là lấy đâu ra mặt mũi để hạnh họe chồng người ta hả?! Có biết xấu hổ không vậy! Thật quá đáng!

Dân mạng giận dữ, lại nhao nhao tràn từ Weibo về phòng phát sóng, kiềm chế lửa giận đợi phần diễn của nhãn hiệu Đào Ương bắt đầu.

...

Trong viện bảo tàng, Giải Dương kết thúc biểu diễn mở màn đi vào hậu trường, Đào Ương lập tức vọt về phía anh.

"Giải Dương, mày lại ---"

Ngô Thủy vẫn luôn canh giữ ở hậu trường quan sát động thái của Đào Ương là người đầu tiên cản y lại, lạnh lùng nói: "Làm gì vậy? Cách xa ông chủ của tôi ra."

Đào Ương bị Ngô Thủy cản đường, nhìn mặt Ngô thủy, y nhớ tới việc người này vốn là vệ sĩ của Cừu Hành, lại nghĩ đến những lời nhục mạ nhìn thấy trên mạng. Lồng ngực mãnh liệt phập phồng, y miễn cưỡng duy trì lý trí, lạnh lùng nói: "Tránh ra! Tôi chỉ muốn nói chuyện với Giải Dương thôi."

"Ông chủ của tôi không muốn nói chuyện với cậu."

"Anh..."

"Đào!" Verdon nhanh chân đi tới, nghiêm nghị trừng Đào Ương: "Cậu muốn làm gì hả? Cậu không cần chuẩn bị cho thiết kế của cậu nữa à?"

Tất cả mọi người ở hậu trường nhìn về phía này.

Đào Ương cố nén cơn giận, nỗ lực giải thích: "Em chỉ muốn nói chuyện với Giải Dương, em và cậu ấy có hiểu lầm, nhất định phải nói chuyện bây giờ, em cam đoan sẽ không chiếm quá nhiều thời gian ---"

"Không có hiểu lầm gì hết." Giải Dương bước qua Ngô Thủy đi tới trước mặt Đào Ương, ỷ vào chiều cao nhìn xuống y: "Tôi không muốn nói chuyện với anh, anh khiến tôi cảm thấy quá đáng sợ."

Đào Ương còn định nói gì đó, lại bị Verdon cứng rắn ngắt lời. Verdon trừng mắt với Đào Ương, nghiêm nghị nói: "Đào, giờ đang là thời gian làm việc, tôi hi vọng cậu có thể chuyên nghiệp hơn một chút. Để cậu có thành tích tốt nhất trong show lần này, thầy cậu đã phải nhờ vả rất nhiều người, bỏ rất nhiều công sức. Nếu cậu còn tiếp tục chà đạp sự vun trồng của ông ấy thì lần này sẽ là lần hợp tác cuối cùng giữa tôi và cậu. Giải, cậu đi thay trang phục đi, phần diễn tiếp theo sắp bắt đầu rồi."

Giải Dương không nhìn Đào Ương nữa, nghe lời xoay người đi thay quần áo.

Đại khái là Vernon thực thi biện pháp cưỡng chế gì đó với Đào Ương, giờ nghỉ giữa các phần diễn tiếp theo, Giải Dương không thấy Đào Ương ở sau cánh gà nữa.

Cho tới tận khi phần diễn thứ năm sắp bắt đầu.

Đào Ương là nhà thiết kế của phần diễn này, cuối cùng cũng được cho phép vào hậu trường. Lần này y không tiến tới, chỉ đứng cách Giải Dương ba bước, xuyên qua Ngô Thủy đang cảnh giác mà nói với Giải Dương: "Mày nghĩ như vậy là có thể tiêu diệt tao?"

Giải Dương vươn tay chỉnh lại cổ áo, trả lời: "Tôi thấy giờ anh nên tập trung cho bộ sưu tập của anh, dù sao thì nhiều khả năng lần này sẽ là show thời trang cuối cùng của anh ở trong nước."

Vẻ mặt Giải Dương biến đổi: "Mày còn làm gì nữa?"

"Tôi có thể làm gì được anh. Điều anh nên hỏi là người nhà của anh vì lợi ích, có thể làm những gì với anh."

Anh vừa dứt lời, trợ lý của Đào Ương đột nhiên cầm điện thoại y tiến tới, cẩn thận nhìn Giải Dương một cái rồi nói với Đào Ương: "Ông chủ, điện thoại của người nhà ngài."

Đào Ương sửng sốt, sau đó như nhận ra điều gì, không nghe máy mà một lần nữa muốn tiếp cận Giải Dương.

Giải Dương đã cất bước đi ra sân khấu.

Trong phần trình diễn thứ năm, Giải Dương nhắm mắt suốt cả quá trình, không biết là vì muốn tập trung kéo đàn, hay là không muốn nhìn thấy gì đó.

Người xem phát sóng trực tiếp thấy biểu hiện của anh thì vừa tức vừa đau lòng, thử đặt bản thân vào lập trường của Giải Dương, tưởng tượng cảnh mình làm chồng mà không thể không biểu diễn cho một kẻ đang cố phá hoại hạnh phúc gia đình mình, không nhịn được mà chửi bới Đào Ương trên màn đạn.

Khúc nhạc kết thúc, Giải Dương mở mắt ra, lễ phép gửi lời cảm ơn tới khán giả dưới sân khấu, sau đó quay người trở lại hậu trường.

Ngô Thủy lập tức tiến lên báo cáo: "Đào Ương nghe điện thoại xong lập tức rời đi."

"Đi đâu?"

"Bị Đào Hoa Chương mang đi từ cửa hông viện bảo tàng ạ."

Thế mà đã bị trói đi rồi, hiệu suất của Đào Hoa Chương cao thật. Giải Dương gật đầu ý là đã biết, đưa đàn violon cho Ngô Thủy, tiếp tục đi thay trang phục cho phần biểu diễn tiếp theo.

...

Đào Ương biến mất, không tìm thấy người đâu, điện thoại cũng không bắt máy, chỉ để trợ lý nhắn lại với mọi người rằng phải theo gia đình về nhà. Verdon bị hành động đột nhiên tự ý rời đi của Đào Ương chọc cho nổi cơn lôi đình, dưới cơn nóng giận đã cắt bỏ khâu giới thiệu nhãn hiệu Đào Ương sáng lập.

Cuối cùng show diễn vẫn tiếp tục tiến hành dưới sự vắng mặt của Đào Ương.

Dân mạng đợi Đào Ương xuất hiện, chuẩn bị sẵn sàng chửi mắng lại phải thất vọng. Họ tưởng rằng Đào Ương thấy mọi chuyện vỡ lở thì trốn đi, một hơi kìm nén không có chỗ nào để xả, lại nhao nhao quay về Weibo, tới trang cá nhân của Đào Ương nói y đừng có hèn, phải ra mà đối mặt!

...

Show diễn kết thúc, Giải Dương nhã nhặn từ chối lời mời dùng bữa tối của Verdon, dưới sự hỗ trợ của vệ sĩ rời khỏi bảo tàng, leo lên chiếc xe Ngô Thủy đã chờ sẵn.

Bốn mươi phút sau, xe đỗ trước con đường ngoài cổng một bệnh viện.

Giải Dương xuống xe, leo lên chiếc ô tô màu đen đỗ ở ven đường.

Ghế sau ô tô là Cừu Hành đang ngồi cùng mẹ Cừu. Mẹ Cừu nhắm mắt tựa lưng vào ghế, dường như đang nghỉ ngơi. Cừu Hành thì nắm tay bà, dùng điện thoại kiểm tra email.

Giải Dương ngồi vào bên còn lại của bà, nhìn sang bệnh viện ở phía đối diện, nhỏ giọng hỏi: "Thế nào rồi?"

"Còn đang cố chống đỡ." Cừu Hành đặt di động xuống, đắp lại chăn trên đùi cho mẹ Cừu: "Nhưng cũng sắp rồi."

Vừa dứt lời, giao diện điện thoại của Cừu Hành hiện lên thông báo tin nhắn mới. Giải Dương tinh mắt liếc được nội dung.

Thanh Lâm: Đi rồi.

Cừu Hành bỗng siết chặt tay, sau đó thả lỏng. Hắn nhìn về phía mẹ Cừu ngồi ở giữa, gọi: "Mẹ."

Cuối cùng mẹ Cừu cũng mở mắt ra.

"Phong Xuân Thế chết rồi, bị Phong Điển và Đào Di chọc cho tức chết."

Mẹ Cừu nhìn đăm đăm vào khoảng không hồi lâu, rồi chầm chậm nở nụ cười. Bà không nhìn về phía bệnh viện mà cầm lấy bàn tay Giải Dương đang đặt trên chân mình, miệng nói: "Dương Dương, con đúng là phúc tinh của nhà họ Cừu, con vừa đến, kẻ đáng chết cũng bị quả báo."

Giải Dương đối diện với ánh mắt đè nén biết bao cảm xúc của Cừu Hành, cầm lấy tay mẹ Cừu, cười nói: "Con cũng thấy mình là phúc tinh của nhà họ Cừu."

...

Đưa mẹ Cừu về viện dưỡng lão xong, Giải Dương và Cừu Hành lập tức trở lại nội thành.

Phong Xuân Thế qua đời, nhà họ Phong rối loạn, Cừu Hành có rất nhiều việc cần phải làm. Giải Dương thức thời không đề nghị hỗ trợ, đây là hồi báo thù mà Cừu Hành đã trông mong nhiều năm, anh chỉ cần đứng ngoài quan sát là được.

Quãng thời gian sau đó, Giải Dương chứng kiến rất nhiều tình tiết trong tiểu thuyết xảy ra.

Phong Xuân Thế qua đời, nhà họ Phong rối loạn, Phong Điển thất bại thảm hại trong cuộc chiến đoạt quyền, cuối cùng con trai cả Phong Sang lên ngôi, con trai thứ hai là Phong Chấn giành lấy tất cả doanh nghiệp của nhà họ Phong ở nước ngoài.

Phong Điển không cam lòng, bắt đầu quấy đục nước ở nhà họ Phong.

Nhà họ Đào nhân lúc nhà họ Phong rối ren không yên mà bỏ đá xuống giếng, cắt đứt tất cả hợp tác với Phong Hoa, còn lôi kéo một phần đối tác, nhà đầu tư của Phong Hoa.

Cổ phiếu Phong Hoa sụt giá, Phong Sang sứt đầu mẻ trán.

Dưới áp lực của người nhà, Phong Điển đệ đơn ly hôn với Đào Di. Đào Di dứt khoát đồng ý, còn lấy đi hầu hết tài sản của Phong Điển, sau đó cũng xích mích với nhà mẹ đẻ, ôm con cao chạy xa bay.

Phong Điển càng thêm điên cuồng, làm loạn khiến nhà họ Phong càng thêm bất ổn.

Cừu Hành và Phong Thanh Lâm đứng sau điên cuồng vận hành, các dự án làm ăn của nhà họ Phong lần lượt xảy ra vấn đề, một lượng lớn nhà đầu tư rút vốn, vô số đối tác đồng hành nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của...

Tóm lại là chó cắn chó, một miệng đầy lông.

Giải Dương cũng chứng kiến vài tình tiết không xuất hiện trong tiểu thuyết.

Ví dụ như Đào Ương bị tẩy chay trên diện rộng, tiệm bán quần áo y vừa mở ở thành phố B đã ngừng kinh doanh, phòng làm việc mới thành lập sau khi về nước cũng lặng lẽ đóng cửa, rất nhiều mối hợp tác đã bàn xong cũng thất bại.

Không biết ai là người cắt ghép lại video ghi hình hậu trường show diễn hôm đó rồi đăng lên, hình ảnh Đào Ương hai lần có ý đồ tới gần Giải Dương, hai lần đều bị ngăn cản bao trùm bảng hot search, một lần nữa nhận về một bữa tiệc nước miếng từ dân mạng.

Đào Ương trở thành khái niệm "Tuesday" "ác độc" "mưu mô" mới, thậm chí còn bị người ta chế thành meme, vẽ vào truyện tranh.

...

Thoáng cái đã sắp hết tháng 8. Khi Giải Dương bắt đầu chuẩn bị cho concert kỉ niệm một năm debut vào tháng 9 thì Đào Ương biến mất đã lâu đột nhiên cập nhật Weibo.

Y đăng một bài thông báo, trong bài viết y thừa nhận đã thu mua Bối Thành và cố gắng thu mua Giải Tu, vì chuyện này trịnh trọng nói lời xin lỗi với Giải Dương, sau đó biểu thị sẽ rời khỏi giới giải trí.

Dân mạng cũng không vì lời xin lỗi này mà tha thứ cho y, thậm chí thấy y thừa nhận còn tức giận chửi ác hơn.

Giải Dương nhìn bài thông báo đó xong nhíu mày, đoán cái này hẳn là người nhà họ Đào đăng "giúp" Đào Ương, chuyển sang tài khoản chính chia sẻ bài viết đó về, trả lời: Không chấp nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia