ZingTruyen.Com

[Edit - Hoàn] Món đồ chơi - ffar

Phiên ngoại 1 🥩

_Hoptacxauon_

Phiên ngoại 1: Tuần trăng mật

"...em ấy là bạn đời của tôi, chúng tôi đã kết hôn rồi."

Biên tập: Chuối

Tất cả các cộng sự đều biết Húc Trạch có một cậu người yêu dính nhau như sam, nhưng mãi đến hôm tổ chức tiệc ăn mừng họ mới ngộ ra rằng cậu người yêu đó chính là Thường Chỉ - người đã giúp họ sửa bản kế hoạch kéo vốn đầu tư.

Cảnh tượng lúc đó vô cùng lãng mạn, giấy thếp vàng tung bay, rượu Champagne phun trào, khi người dẫn chương trình dứt lời chào cảm ơn và mọi người chuẩn bị ăn uống tưng bừng, Húc Trạch ăn vận chỉn chu bước lên sân khấu. Hắn nhìn Thường Chỉ bên dưới chăm chú, bàn tay cầm mic khẽ run, nhưng giọng nói vô cùng vững vàng, cất lời tỏ tình mộc mạc mà chân thành khiến khán giả đang ồn ào náo nhiệt bên dưới dần dần yên lặng. Hắn hồi tưởng tình yêu say đắm nồng nhiệt mà trong veo thời trung học, hồi tưởng những đắng cay ngọt bùi cùng nhau trải qua thời Đại học, cuối cùng hắn móc ra một hộp nhẫn và quỳ xuống, nài xin Thường Chỉ bước vào quãng đời còn lại của hắn.

Chiếc nhẫn bạch kim ngốn hết toàn bộ số tiền đầu tiên kiếm được khi bắt đầu kinh doanh và chút tiền dành dụm trước đó của hắn. Màu bạc sáng ngời như đan kết từ muôn vàn ánh sao, bấy giờ trời sao bên ngoài cũng hóa thành phông nền nhạt nhòa, thời gian đóng băng, không gian ngưng đọng, chỉ còn Thường Chỉ chậm rãi bước về phía Húc Trạch. Vô số hình ảnh liên tiếp chớp lóe, làn gió dịu dàng ve vờn ngón tay cậu và trên ngón áp út có thêm một vòng tròn sáng loáng quấn quanh.

Cậu lại mơ nữa rồi.

Buổi sớm nơi San Francisco, máy bay như con chim chao liệng trên không và vững vàng hạ cánh. Khi được Húc Trạch đánh thức, dường như bên tai vẫn còn văng vẳng tiếng hò reo và vỗ tay, cậu mơ màng chớp chớp mắt, bấy giờ mới nhận ra họ đã tới San Francisco có múi giờ lệch 16 tiếng so với Bắc Kinh.

"Bé yêu, chúng ta xuống thôi nào." Húc Trạch nắm tay cậu hôn nhẹ, chiếc nhẫn lóe sáng, cuối cùng Thường Chỉ cũng bừng tỉnh khỏi cơn mơ, nở nụ cười biếng nhác với Húc Trạch.

Trong giai đoạn tuần trăng mật, đến cả không khí cũng ngọt ngào. Trong nước không cho phép kết hôn đồng tính, họ cũng chẳng quá quan tâm đến tờ giấy đăng kí kết hôn, trao nhẫn cho nhau xem như đã kết hôn, rồi mời dăm ba người bạn và người thân đến dự tiệc cưới, phụ huynh hai bên chính thức trở thành thông gia. Trên bàn rượu, Thường Thịnh và Húc Vĩnh Kiến uống nhiều tới mức say mèm, mặt đỏ tía tai hết lời khen ngợi con trai người kia, trông như truyện tiếu lâm.

Cậu của Húc Trạch định cư tại Mỹ nghe nói họ kết hôn bèn đề nghị họ đến Santa Cruz hưởng tuần trăng mật - gia đình ông ở bên đó có một căn nhà nhìn ra biển, hè năm nào cũng đến đấy nghỉ mát.

Thường Chỉ thấy khá ổn, thánh địa tuần trăng mật như Maldives đẹp thì đẹp thật nhưng cứ cảm giác thiêu thiếu sự thú vị. Sau khi suy xét họ quyết định chơi ở San Francisco 2 ngày, sau đó chuyển sang Santa Cruz.

Nơi ở đã được chọn sẵn, nằm trong khu phố người Hoa, chủ nhà quê Quảng Đông, sau này mang cả nhà sang California rồi bám rễ ở San Francisco.

Máy báy hạ cánh, đoàn người kéo hành lý lên xe trung chuyển. Nhưng họ không vội, chủ nhà khá tốt bụng, đặc biệt cử con mình đến đón. Chàng trai có giọng nói hơi hướm Quảng Đông, trên đường đi nói liên hồi, đến khi xuống xe đã bắt đầu gọi "Anh Húc anh Thường", nhiệt tình quá thể đáng.

Trái ngược với cậu, mẹ cậu là một người khéo léo, cô đã chuẩn bị sẵn bữa sáng kiểu Trung cho họ. Sau chuyến bay đường dài mỏi mệt, được ăn một bữa no nê đã thúc đẩy cơn buồn ngủ ùa đến. Trông thấy mí mắt Thường Chỉ sắp dính vào nhau, Húc Trạch cảm ơn chủ nhà rồi bế cậu lên lầu. Cậu con trai chủ nhà xách hành lý theo sau, tò mò hỏi nhỏ Thường Chỉ có phải bạn trai hắn không.

Trong cơn mơ màng, Thường Chỉ nghe thấy Húc Trạch đáp rằng: "Không phải đâu, em ấy là bạn đời của tôi, chúng tôi đã kết hôn rồi."

Ôm nhau ngủ đến giữa trưa, ánh nắng rạng ngời, jet lag không còn quá nghiêm trọng, họ từ chối lời mời ăn trưa của chủ nhà, chọn đại một quán bán món cay Tứ Xuyên trên đường để lấp bụng, hương vị cũng khá tuyệt. Món gà xào ớt cay làm môi Thường Chỉ đỏ bừng, Húc Trạch rót nước cho cậu, nhưng ánh mắt sâu thẳm cứ nhìn đăm đăm cánh môi cậu, lặng lẽ nuốt nước miếng.

Sau khi ăn xong, họ lên xe buýt đến đường Lombard, con đường dốc thoải được thiết kế thành tám khúc cua, cây cối xanh mướt ken đặc trong khúc ngoặt điểm xuyết vài bông hoa trắng trắng hồng hồng. Ô tô như những con côn trùng khoác vỏ ngoài kim loại chậm rãi di chuyển giữa bụi rậm biêng biếc. Thường Chỉ thấy thú vị quá, bèn bảo Húc Trạch dừng lại chụp vài bức ảnh.

Mấy năm nay hắn lại cao thêm nữa, đi giày vào phải khoảng 1m92, không hề thua kém người da trắng chút nào. Hắn đội mũ lưỡi trai, gương mặt dưới bóng râm đẹp trai vô ngần.

Trạm dừng chân tiếp theo là đường Castro, nó được mệnh danh là khu phố đồng tính nam lớn nhất thế giới. Lúc trước một trong những lí do Thường Chỉ đồng ý đến California là vì muốn tới nơi này. Hoàn cảnh trong nước không cho phép họ nắm tay ôm ấp dưới ánh mặt trời, nhưng trên con đường này, đâu đâu cũng có những cặp đôi đồng tính mặn nồng.

Chỗ nào cũng có thể thấy chiếc cờ cầu vồng - trên cột điện, cửa hàng, trên tường nhà, thậm chí nền đất cũng được vẽ cầu vồng. Thường Chỉ nắm tay Húc Trạch chậm bước trong dòng người, thỉnh thoảng dừng lại thoải mái hôn nhau, chụt lên môi đối phương như chơi đùa, hôn đến khi phát nứng bèn tìm một nơi hẻo lánh vắng người để ăn cháo lưỡi. Húc Trạch giữ eo cậu kéo vào lòng, đầu lưỡi thành thạo quấn lấy lưỡi cậu, chẳng mấy chốc đã khuấy đảo tới mức nước bọt ứa khóe môi, hơi thở nóng rừng rực, cậu đẩy vai Húc Trạch ngọ nguậy lùi về sau.

"Ướt à?"

Húc Trạch hiểu rõ phản ứng của cậu như lòng bàn tay, giọng nói khàn khàn vui sướng, ánh mắt tối sầm nhìn cậu, rồi ghé lại gần hôn cậu cái nữa.

Đũng quần lót ẩm ướt dinh dính, Thường Chỉ đỏ mặt gật nhẹ đầu.

Lúc đến quảng trường Alamo, quần lót của cậu đã ướt đẫm rồi, cứ tưởng gật đầu rồi sẽ được bỏ qua, không ngờ Húc Trạch lại hôn tiếp, quấn quýt môi lưỡi mãi, còn bóp phần eo nhạy cảm của cậu làm cậu choáng váng đầu óc.

Tính cả thời cấp 3 là tròn 6 năm trời, Húc Trạch vẫn cực kỳ mê mẩn cái chuyện hôn hít này, khúc dạo đầu luôn hôn cậu đắm đuối, thành thử bây giờ hôn kịch liệt chút thôi là cậu sẽ hoàn toàn ướt sũng, âm hộ như cái miệng nhỏ ngửi được mùi thịt mấp máy không ngừng, chẳng tài nào không chế được.

Ngày nay quảng trường đã được sửa sang thành công viên, Húc Trạch ôm cậu ngồi trên bãi cỏ, lấy một chai nước trong túi ra và vặn nắp, nịnh nọt đưa tới bên miệng cậu, đồng thời dưới sự uy hiếp của Thường Chỉ, hắn đã hứa sẽ không bao giờ hôn cậu đến ướt cả quần tại nơi công cộng nữa. Thường Chỉ nghe hắn nói mà chẳng hiểu sao mặt mũi đỏ bừng.

Thời tiết tốt nên có khá nhiều người đi picnic, dưới bóng cây râm mát trải những tấm khăn vuông có to có nhỏ, nhìn từ trên xuống như vô vàn đóa hoa bung nở. Ánh mặt trời vừa phải, dễ chịu rọi lên gương mặt mỗi người. Cún con lăng xăng nô đùa, chủ của nó đứng bên đường trò chuyện, đối diện là dãy biệt thự mang phong cách kiến trúc Victoria. Cuộc sống thường nhật tràn ngập sắc màu hạnh phúc khiến người ta cầm lòng chẳng đặng ngợi khen San Francisco quả là thành phố mang nét đẹp châu Âu nhất nước Mỹ.

Khi hoàng hôn buông xuống, họ đến Bến Ngư Phủ, trời chiều nhuộm từng lớp mây thành màu đỏ cam và viền mây được tô sợi vàng uốn lượn. Cột buồm dài mảnh của thuyền đánh cá như những cột trụ đỡ lấy bầu trời - bức tranh sơn dầu sắp ứa màu chảy xuống. Hải âu chao liệng đằng chân trời, còn đám bồ câu không biết sợ người đậu cạnh bến tàu. Thường Chỉ chụp ảnh, một con bồ câu trắng béo múp đầu đột nhiên hạ cánh trên vai cậu, nghiêng đầu ngắm nghía máy ảnh màu đen trong tay cậu.

Thường Chỉ nghiêng đầu nhìn nhau với nó, Húc Trạch cầm lòng chẳng đặng bật cười, nhận lấy máy ảnh và lùi ra xa chụp cho cả hai một bức ảnh chung.

Thường Chỉ trong ảnh đã bớt đi nét nhỏ xinh thời cấp 3, thêm phần sáng sủa, tóc cũng ngắn hơn, cậu đưa tay trêu đùa con bồ câu nọ, đường nét sườn mặt đẹp đẽ, lông mi cong dài đựng cả ánh hoàng hôn, đôi mắt như hổ phách lóng lánh ánh nước ngước nhìn về phía này, tức thì làm Húc Trạch ngừng thở, tim đập nhanh hơn.

Màn trập vang lên tiếng tách tách, mỗi phút mỗi giây, hắn không ngừng yêu thiếu niên trong ảnh, bất kể là 18 hay 23, cậu là mỏ neo của thời gian, luôn luôn gọi hắn quay về.

San Francisco có khí hậu Địa trung hải, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm rõ rệt, buổi tối chợt lạnh hẳn, nhưng nằm trong chăn lại nóng hừng hực. Húc Trạch nằm sấp giữa hai chân cậu liếm láp âm hộ ướt át, làm tình nhiều khiến mép bướm múp míp xinh đẹp, hột le vươn mình chờ đợi dịch vụ chăm sóc của đầu lưỡi, cái miệng nhỏ bên dưới mấp máy phọt ra nước sướng dính dớp.

Cách âm của nhà nghỉ không tốt lắm, Thường Chỉ đỡ đầu gối của mình khẽ nức nở, hột le bị đôi môi nóng ướt ngậm lấy và mút mát. Cằm Húc Trạch lún phún gốc râu, cọ lên đồi thịt trắng nõn mang tới cảm giác châm chích tê ngứa kích thích miệng bướm co lại, trong âm đạo nhanh chóng thít vào, vách tường đói khát run lên, ngứa tới mức nước dâm chảy ròng ròng.

Qua nhiều năm tích lũy kinh nghiệm, lưỡi của Húc Trạch đã điêu luyện hơn thời cấp 3 rất nhiều, chẳng bao lâu đã làm cậu phun nước, lỗ bướm co rút, khi đầu lưỡi đâm vào thì nở bung như một đóa hoa, nghênh đón chiếc lưỡi xâm nhập và khuấy đảo.

Miệng Thường Chỉ rỉ ra một tiếng nỉ non dồn dập khó nhịn, đôi tay run rẩy không đỡ được chân nữa, mềm nhũn gác lên vai Húc Trạch.

"Đừng mà... A... Chồng ơi..." Cậu đè giọng thở gấp, nước mắt nhuốm ướt âm thanh: "Bướm nhỏ ngứa quá... Chồng đút vào em đi..."

"Nói nhỏ thôi nào." Húc Trạch cất giọng khàn khàn cảnh cáo, nâng chân cậu lên quấn quanh eo mình, rồi nằm nhoài xuống ôm lấy cậu và nói tiếp: "Anh không muốn người khác nghe thấy vợ mình rên rỉ đâu."

Quy đầu cứng ngắc nóng ran kề ngay miệng lỗ, Thường Chỉ phối hợp hạ thấp mông nuốt dương vật. Cho đến khi cả cây hàng thô dài hoàn toàn vùi sâu vào trong âm đạo, Húc Trạch lại đè em cậu xuống, vừa thở gấp vừa bắt đầu đâm rút.

"Ha...chỉ...chỉ làm một lần thôi...ư..ưm..." Thường Chỉ sướng tới mức cuộn tròn ngón chân, kẹp chặt eo Húc Trạch bàn bạc trong cơn đê mê: "Ngay mai...a..a...em...còn phải đi...đi chơi đấy..."

Nòng súng cọ xát điểm sướng, âm đạo thắt lại ép nước dâm trào ra, trong chăn toàn tiếng động bạch bạch ẩm ướt nặng nề.

"Anh biết rồi." Húc Trạch hôn lên gương mặt cậu, tay hắn bóp mông cậu, thúc háng vừa sâu vừa mạnh, hơi thở rối loạn cười bảo: "Hôm nay bé yêu khó chịu vì phải mặc quần lót ướt nên cũng chẳng chịu vui vẻ với anh."

Quy đầu đụ mạnh vào nụ hoa, bụng dưới Thường Chỉ run bắn, nước mắt và nước sướng trào ra cùng lúc. Cậu ấm ức cào tấm lưng rộng lớn của hắn: "Em...em không có...ha...ha...aa... nhẹ thôi chồng ơi...em đau...hức...ư..."

Tiết tấu đâm thọc chậm lại trong tiếng kêu đau của cậu, Húc Trạch chuyển động chín nông một sâu, trán rịn mồ hôi, trong lòng thầm trách mình dạo đầu chưa cẩn thận, lẽ ra phải dùng ngón tay mở rộng bướm non, làm cậu lên đỉnh một lần trước đã.

May sao lỗ dâm thích ứng khá nhanh, đâm chọc chốc lát đã trơn ướt đủ để cây hàng thô to thọc vào nơi sâu nhất. Miệng lỗ mím chặt, ma sát quá lâu tạo thành màu đỏ dâm đãng, sủi cả bọt xung quanh.

Tiếp tục ra sức dộng vài chục phát, âm đạo co rút bóp chặt cây hàng. Trước sự siết chặt ấy, lỗ sáo rỉ nước, lượng lớn tinh dịch dồi dào phun vào miệng tử cung hé mở. Mông Thường Chỉ run lên, tiếng rên nghẹn trong cổ họng, cơn khoái cảm làm cậu đê mê mất hồn, nằm dạng háng trên giường không nhúc nhích được nữa.

"Em ngủ đi." Húc Trạch rút dương vật ra khỏi lỗ bướm ướt át, hôn lên cái trán đẫm mồ hôi của cậu: "Anh sẽ lau rửa sạch sẽ cho em, bé yêu cứ yên tâm đi ngủ."

...

Chúi: Thực ra trước phiên ngoại này còn 1 phiên ngoại nữa tác giả viết về hội fan CP của Húc Trạch với Thường Chỉ, nhưng mình thấy không thích lắm vì không liên quan trực tiếp đến 2 bé, chỉ là những đoạn tin nhắn trong box fan CP, cuối cùng quyết định không edit hết, bạn nào muốn đọc vẫn có thể lên koanchay đọc, mình trích 1 đoạn ngắn ở đây....

Trích dẫn một số nội dung trò chuyện trong "Nhóm ngắm nam thần và hoa khôi của lớp" [1]:

[1] Nam thần ở đây chỉ Húc Trạch; Hoa khôi là Thường Chỉ.

[Người mới tới! Chào mừng người chị em!]

[Chào mừng!]

[Ê mà mấy hôm nay nhiều người vào ghê, tui không ngờ đội ngũ của bọn mình hùng hậu thế đấy *ưỡn ngực kiêu ngạo*]

[Hế lu mọi người, thực ra từ hồi lớp 10 tui đã âm thầm hít hint rồi, má nó nhan sắc xứng đôi khỏi phải bàn!]

[Tui cũng thế!! Nhớ năm xưa tui còn ngu ngốc thầm mến nam thần, chẹp chẹp, đúng là tuổi trẻ dại dột]

[Hầy, chị em ngồi đây có ai mà chưa từng thích nam thần hay hoa khôi của lớp đâu]

[Phản đối! Tui không hề!! Tui chỉ thích hai người họ ở bên nhau thôi, fan CP chân chính đấy nhé]

[+1 lầu trên, fan nhan sắc + CP, chính thức lọt hố vào hôm họ chính thức công khai hồi Giáng Sinh lớp 11, hai tờ giấy nhớ ngọt chết mất, người chị em đến muộn tự vào album ảnh trong nhóm mà xem, bà sẽ phải cảm ơn tui đấy]

[Báo! Mới quay về từ album ảnh trong nhóm! Sao các bà đỉnh quá zậy! Sao chụp được nhiều ảnh quá zậy aaaaaaaaa! Có cả thơm thơm nhau nữa!!! Tui chếch mất!]

[Hê hê hê, nói nhỏ cho mà biết là tui chụp đó, hôm đó tui ở lầu đối diện hai người họ, lúc phát hiện ra họ tui muốn bùng nổ cmnl! Không ngờ tui lại gần CP của mình đến thế!]

[Trời ơiiiii, tui chua loét đây này, bà mà không chụp thêm mấy cái nữa để dỗ tui là tui không ngọt trở lại đâu]

[Tui cũng không dám chụp nhiều, sợ bị phát hiện, hầy, tui không muốn quấy rầy họ]

[Tui nói đùa thui, một bức ảnh chơm chơm nhau đủ để tui hít cả đời rồi, dù có vào quan tài tui cũng phải hét lên rằng ----]

[Thoáng ngắm Trạch Chỉ là thật!!!]

[Ngắm Trạch Chỉ là thật!!!]

[Trạch Chỉ là thật!!!]

[Chỉ là thật!!!]

[Tui là giả! Hai người họ mới là thật!!! (Sin lũi vì phá đội hình)]

[Ngọt quá đi mất, nhìn cái ảnh hai người lén lút nắm tay nhau mà tôi ngăn đùng ra đất ngất xỉu, sao lại ngọt thế chứ, sắp sốc đường rồi]

[Hoa khôi đã rụt tay vào trong tay áo rồi mà nam thần còn luồn vào nắm lấy, bạo quá đi, thích quá đi]

[Nam thần trông thì khờ khạo chất phác mà lúc yêu vào được phết aaaa! Tui nhảy hố vào mùa hè năm ngoái, cậu ấy ngồi xổm xuống buộc dây giày cho hoa khôi, mẹ ơi hoa khôi lập tức đỏ bừng mặt]

[Đù đù đù tui cũng thế, lúc đó tui phấn khích đến mức vỗ đỏ cả tay bạn thân, hai bọn tui ngã thẳng xuống hố]

[Aaaa nghe mấy bà miêu tả mà tui cũng rung rinh, ước gì tui học ở lớp 8!]

[Lặng lẽ ngoi lên nói rằng tui học lớp 3 đây, hôm đại hội thể dục thể thao hai người họ nhảy với nhau, tui ngồi hàng đầu xem mà máu mũi chảy 3 lít, sau khi quay về điên cuồng tìm kiếm, cuối cùng mò được tổ chức mình]

[Những thành viên ban đầu của tổ chức đều ở đây cả, nhớ năm xưa ba chị em chúng mình chỉ vì muốn lặng lẽ hít hint với nhau nên mới lập box, giờ đã hơn 300 người, gấp trăm lần luôn *mặt cảm thán*]

[Chủ yếu là nam thần với hoa khôi ngọt quá thể, tui học lớp 11, bị chị họ dụ dỗ, nằm thẳng cẳng dưới hố]

[Còn CP nào chân thật và ngọt hơn không, không hề, Trạch Chỉ là CP ngon nhất từ trước đến giờ tôi đu, quan trọng nhất là có thể trông thấy người thật]

[Nghe nói họ định thi vào Đại học A cùng nhau đấy, có chị em nào có thông tin gì không, thi đỗ không?]

[Người chị em tốc độ đường truyền 2G nên nâng cấp đi, có sự tồn tại như thần của hoa khôi thì không thể không thi đỗ được]

[Thật á?! Aaaaaaa tui vẫn tiếp tục hít được!!!! Van xin nữ Bồ Tát Đại học A cung cúp thêm nhiều thông tin, từ nay về sau tui chỉ vào box này gặm đường thôi!!]

[Hình như hoa khôi học ngành Quản lý tài chính, nam thần thì tạm thời chưa biết, cái hôm lĩnh chứng nhận tốt nghiệp, tui nghe thấy họ nói chuyện với lão Vương, nếu không phải đứng cạnh trông kì cục quá thì tui hận không thể cắm rễ đứng xem CP của mình tâm sự chuyện tương lai]

[Hê hê hê hê hê tui zui quá xá là zui!!! Tui học Quản lí tài chính!! Cùng học trường kinh tế có khi được vào cùng khoa với hoa khôi]

[Tiền tuyến cấp báo!!!!! Tui vô tình bắt gặp hai người hẹn hò á!!]

[Ảnh đâu!!? Ảnh đâu!!! Mau đưa ảnh cho bà đây hít aaaa!!!]

[Chỉ dám chụp bóng lưng thôi huhuhu, tui thấy họ cầm vé xem phim, không biết xem phim gì]

[Chờ chút! Mọi người nhìn ảnh chụp màn hình chỗ này đi, có phải là... dấu hôn?]

[???? Á đù]

[Ủ ôiiii nam thần dữ dội ghê ha, hê hê hê cắn gáy đó khửa khửa khửa *cười ngu*]

[Nước miếng của tui chảy thành thác rồi bị mẹ tui biến thành danh lam thắng cảnh thu vé tham quan rồi, không nói nhiều nữa, trong box có chị em nào có lương thực không? Tui khấu đầu lạy tạ]

[Hiện thực hướng tuyệt quá, tui thấy cái cảnh nằm sấp trên bàn hôn nhau đỉnh vl, có lần tui ngồi cuối tổ ba, tận mắt trông thấy họ đội sách nằm bên nhau, đầu kề sát như thế không phải hôn thì là gì?!! Chẳng lẽ là đếm lông mi của đối phương?!!]

[Cái cảnh trốn tiết thể dục cũng thế, tui thề lúc họ quay về trông như đã đù đú đu nhau, biểu cảm của cả hai khó tả lắm]

[Đừng nói nữa, tui cứng]

[Cứng có là gì, tui bắn luôn rùi, với thể lực của nam thần, chắc chắn nửa tiết thể dục chưa đủ nhỉ, xin cứ đù đú đu cả trận bóng rổ tui vẫn bắn được tiếp]

[Xong, tui có ảnh rồi]

[Uầy, giữa hè nắng nóng, lửa gần rơm bén cái đùng, nam thần đè hoa khôi lên giường cắn gáy, tay luồn vào áo phông từ bên dưới chơi đùa núm vú, sau đó sờ vào trong quần đùi nắm chặt thằng em của hoa khôi, hoa khối nào chịu nổi bèn uốn éo cái mông giãy giụa, thở gấp nói "Chờ đã, lát nữa còn phải đi xem phim mà", nhưng mông nhỏ cứ cọ vào phần háng tràn trề sức sống của nam thần... awsl]

[Aaaaaa người chị em đừng dừng lại!!! Áu áu áu chết đi sống lại!!!]

[Cmn tự dưng lái xe, đưa tui theo với!!]

[Mở! Thành phố không có biên giới, nơi này chính là thế giới của một mình chị ạ]

[Gì thế? Tui nghe nói có người viết hoàng văn (truyện sex)? Có đủ phẩm màu không? Chưa đủ thì để tui bếch sông Hoàng Phổ qua!]

[Đừng kích động ha ha, tui viết bừa bừa thui, lái xe không có bằng, lỗi tui]

[*icon khóc dễ thương* người chị em hãy viết thêm đi, cầu xin cầm bút lên]

[Đừng làm khó bả nữa, tui ngồi cạnh bả thấy tai bả đỏ hết lên rồi kìa há há há há há]

[Há há há há há há há kết án công khai]

....

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com