ZingTruyen.Info

[Edit - Hoàn] Món đồ chơi - ffar

Chương 38 🥩

_Hoptacxauon_

Chương 38: Rung lắc.

"Aaa! A...a...sâu...sâu quá...ha..a..ưm... giỏi, giỏi lắm..."

Biên tập: Chuối

Mùi hương của Húc Trạch tràn ngập khắp nẻo, Thường Chỉ như sa chân vào giấc mộng nóng ướt, mà ở nơi đây, cậu có thể thỏa sức làm điều mình muốn, được nuông chiều cưng nựng, được bộc lộ hết thảy dục vọng khôn kể.

Lần đầu nằm trên, dù đã nắm rõ lý thuyết nhưng thực tế vẫn không tránh khỏi tâm trạng hồi hộp. Cơ đùi căng chặt, cậu nắm lấy cây hàng cứng ngắc nọ, nhiệt độ thiêu đốt ngón tay khiến cậu suýt buông ra. To quá, lấp kín lòng bàn tay mình rồi. Cậu vừa buông lỏng, nó lại bật về phía bụng dưới của Húc Trạch, để lại dịch nhờn trên tay cậu, dính nhớp còn kéo thành sợi.

"Quần áo..." Cậu xấu hổ tới mức cuống họng như nhũn ra, giọng nói hệt đang làm nũng, vừa vội vừa thẹn, nhẹ nhàng đẩy đồng phục của Húc Trạch lên, dịch nhờn đã bắn lên áo.

Húc Trạch chẳng để bụng, vén cả áo khoác và áo hoodie lên, cơ bụng trên thắt lưng rắn rỏi căng lên, những giọt dịch nhờn chảy ra từ quy đầu nhấp nhô trên từng đường cong, ánh nước loang loáng thiêu đốt đôi mắt người nhìn.

Thường Chỉ cúi đầu cắn môi, cánh mũi phập phồng khe khẽ, thứ mùi tanh xộc vào khoang mũi khiến đầu óc cậu hưng phấn tới độ tê rần. Bàn tay nắm dương vật cứ run run rẩy rẩy hệt như đang cầm một con cá sống, chưa nhét được vào giữa hai bắp đùi đã hết sức, vòng eo nhũn ra ngồi sụp xuống, đáy chậu non mềm bỗng va vào vật cứng ướt át. Cán trụ to dài dán chặt vào trong mép bướm, quy đầu nhô phần đỉnh đỏ sậm ra ngoài, lỗ sáo lại phọt nước.

"Em..." Diễn biến bất ngờ khiến Thường Chỉ hoảng hồn, cậu cưỡi trên hông Húc Trạch, hai tay chống lên cơ bụng hắn, luống ca luống cuống nhìn xuống, hai hàng lông mày nhăn nhíu chẳng dám động đậy nữa: "Đau... đau không?"

Được mép thịt ướt át bao bọc sao lại đau cơ chứ. Yết hầu Húc Trạch nhúc nhích, bàn tay đặt trên đùi Thường Chỉ siết lại, đôi mắt tối sầm, cất giọng khàn khàn đáp rằng "Không đau", rồi hắn nhìn chăm chú gương mặt lo lắng của Thường Chỉ và thì thầm an ủi: "Sướng lắm."

Cách nhấn nhá mới nhẹ nhàng làm sao, nhưng lại khiến Thường Chỉ cảm giác như có vật nặng nện vào lồng ngực mình. Âm hộ của cậu nhè ra mật ngọt đặc quánh và ấm áp tưới đẫm cán trụ, miệng lỗ ngứa ngáy mút mát gân xanh gồ lên như đang hôn hít khiến cõi lòng Húc Trạch phát rồ. Máu nóng trong hắn cuồn cuộn đổ xuống thân dưới, gân thịt căng lên và giần giật từng hồi, toàn thân hắn nhễ nhại mồ hôi vì phải chịu kích thích quá mức. Hắn phải nghiến chặt răng mới kiềm chế không lật mình đè Thường Chỉ xuống thúc vào.

Ấy thế mà Thường Chỉ chẳng biết điều, cứ lề mề mãi không chịu đứng lên. Cậu thở gấp bằng giọng mũi mềm nhũn, lắc lư cái eo theo sự mách bảo của dục vọng, mài miết hạt đậu cứng ngắc của mình với thân gậy, mép bướm nhỏ mở rộng cho vách trong trơn mềm cọ xát gân thịt, trông chẳng khác nào đang dùng cây hàng dữ tợn này để gãi ngứa. Vòng eo dưới lớp áo đồng phục của cậu cứ đong đưa, thỉnh thoảng để lộ dương vật hồng hồng vung vẩy lên xuống, cọ nhịp nhàng lên cơ bụng rắn rỏi của Húc Trạch.

Sự cọ xát ấy mang tới từng cơn khoái cảm tê dại cho âm hộ, cậu càng lắc càng nhanh, ngước gương mặt đê mê sung sướng, khẽ giọng rên rỉ và co thắt miệng bướm, hoàn toàn coi Húc Trạch như cái sextoy. Bờ mông tròn lẳn liên tục tì miết lên xương hông rắn chắc của Húc Trạch, nước sướng chảy tong tỏng làm ướt cả bụi lông.

Tiếng rên bỗng cất cao, dòng điện cực khoái chạy từ xương cụt lên tận não bộ, bắp chân cậu co lại run rẩy, vòng eo đang định lắc lư tiếp bỗng bị Húc Trạch luồn vào trong áo bóp chặt. Dòng điện bị chặt đứt, cảm giác tê tái ngứa ngáy càng lúc càng dồn vào hột le và miệng bướm, cậu thở hổn hển ngước nhìn Húc Trạch bằng đôi mắt đỏ hoe, ấm ức kéo cái tay trên hông ra: "Ư...bỏ...bỏ ra..." Trong lúc giãy giụa, bướm dâm lại phọt nước lên dương vật đang kề cận làm gân xanh trên trán Húc Trạch giần giật, hắn trượt tay xuống, bóp nghiến gò mông trắng nõn của Thường Chỉ như trút giận.

"Tiểu Chỉ..." Hắn đã nín nhịn tới mức khàn cả giọng: "Vợ ơi, cho anh đụ nhé? Anh cứng sắp phát nổ rồi đây này."

Bấy giờ Thường Chỉ mới để ý đến vầng trán toát mồ hôi, gương mặt vặn vẹo và lồng ngực phập phồng dữ dội như sắp tắc thở của hắn, thoạt trông khó chịu lắm.

Áy náy và thẹn thùng khiến gương mặt cậu thoáng chốc nóng bừng, ậm ừ chẳng nói thành lời. Húc Trạch nắn bóp mông cậu một cách hết sức đểu cáng: Hắn cứ banh ra khép vào làm lỗ thịt đóng vào mở ra, hai mép bướm sưng đỏ bị kéo dài thành lá liễu mảnh dẻ, nước sướng trong âm đạo thi nhau nhỏ tí tách, bụng cưới căng chướng làm bướm dâm ngứa ngáy khôn cùng.

"Đừng bóp nữa..." Cậu lúng búng cất lời, tiếp tục nắm lấy cây hàng đã được chính mình bôi trơn, hơi hạ thấp người để quy đầu tì lên lỗ bướm chảy nước ròng ròng của mình, tim cậu đập như sấm rền: "Cho, cho anh... cho anh đụ đấy..." Chữ cuối cùng nhẹ bẫng gần như không thể nghe thấy, nhưng Húc Trạch vẫn nghe rõ. Tức thì, hắn hưng phấn tới độ mặt đỏ phừng phừng, bàn tay từ trên mông trượt xuống đùi Thường Chỉ, trong lòng siết bao mong ngóng khi cậu nắm dương vật mình và nhún eo từ từ nhét vào trong lỗ bướm nóng ướt nọ. Quy đầu vểnh lên kéo căng từng nếp gấp, cán trụ to dài san bằng âm đạo đang co rút dữ dội, mãi tới khi đút vào được hơn nửa, Thường Chỉ mới thả tay ra, hai bắp đùi cậu run run, nhún xuống mượn trọng lực nuốt tiếp.

"Ha...to quá..." Tuy đã bôi trơn đầy đủ nhưng do vài ngày rồi không làm khiến âm đạo khôi phục tình trạng chặt khít y như lần đầu nên đâm vào rất khó khăn.

Cảm giác đau đớn và căng đầy men theo dây thần kinh xộc thẳng lên đại não, cứ đâm vào mãi thể như không có điểm cuối vậy. Cậu bật thốt tiếng rên ư ư a a, cơn đau làm dương vật đằng trước mềm nhũn hết cả. Đang định ngồi thẳng xuống cho đâm hết vào thì chợt Húc Trạch đỡ mông cậu lại, cất giọng đứt quãng: "Cứ để thế này đi, anh không muốn làm mình đau đâu."

Ánh mắt dịu dàng của người yêu khiến dục vọng biến thành chất rượu làm say lòng người và khiến trái tim Thường Chỉ rung động khôn nguôi, cảm xúc đong đầy và tình yêu nồng cháy tự đáy lòng dâng trào nhấn chìm đau đớn của cơ thể, mang đếm niềm vui thuần chất hơn cả. Cầm lòng chẳng đặng, cậu ghé sát lại gần hôn lên môi Húc Trạch, luồn đầu lưỡi vào trong và chậm rãi quấn quýt đầy vấn vương. Tới khi tách ra, ánh mắt đôi người gợn sóng ánh sáng lăn tăn, khóe miệng cong cong, nghe rõ hơi thở của nhau.

Lỗ bướm đã thích ứng hoàn toàn ngậm chặt dương vật bắt đầu động đậy lên xuống. Thường Chỉ nâng cao eo, mượn sức của bắp đùi nhún nhảy dữ dội trên háng Húc Trạch. Trong huyết quản phun trào thứ cảm xúc xáo động khó hiểu - mà chỉ khi dạng rộng chân để cây hàng thô cứng nóng ran chọc đến tận nơi sâu nhất - mới hơi giảm bớt. Phần gốc vốn thừa ra bên ngoài cũng được cậu nuốt hết, cả cây gậy cắm vào rút ra, nhát nào nhát nấy đều cọ xát điểm mẫn cảm và chọc vào miệng tử cung làm cậu sướng tới độ rên rỉ ẫm ĩ, nước mắt rơi lã chã mất kiểm soát.

"Ư a... sâu quá... sướng quá... hư...ưm..." Trong âm đạo tê dại vô cùng, nước dâm chảy ra ngoài dọc theo thịt mềm đang siết chặt. Từ góc nhìn của Húc Trạch có thể thấy rõ hình ảnh cây hàng của mình được hai mép bướm múp mít bao bọc, lúc Thường Chỉ nhún xuống, cánh hoa non mềm vùi vào bụi cỏ đen thùi và mật hoa thì văng tứ tung. Khi cậu nâng lên, thịt mềm đỏ thẫm quanh miệng bướm bú mút dương vật đang dần kéo ra, nước sướng dầm dề quệt từ gốc đến tận ngọn, thân gậy đỏ thẫm lóng lánh ánh nước. Lúc chỉ còn quy đầu, cậu lại tiếp tục nuốt vào, hai mép thịt cứ co rồi giãn theo động tác đâm thọc dữ dội, dương vật không ngừng tiến công cắm vào sò non.

Tiếng cắm rút bành bạch xen lẫn âm thanh rên rỉ ngọt ngấy đến mức lả lơi văng vẳng khắp nẻo căn phòng. Sắc thái bùng cháy của Thường Chỉ làm Húc Trạch giật mình và hủy diệt chút lý trí ít ỏi còn sót lại của hắn. Trong ánh sáng lờ mờ, đôi mắt hắn đen trầm, nét dịu dàng đã biến mất. Hắn giữ mông Thường Chỉ, co đầu gối và thúc háng lên trên, thúc đến độ cậu phải hét khản cả giọng, bàn tay chống trên cơ bụng hắn bủn rủn trượt xuống, suýt nữa ngã từ trên háng hắn xuống.

"Aaa! A...a...sâu...sâu quá...ha..a..ưm... giỏi, giỏi lắm..." Thường Chỉ ngả người về sau tựa trên đùi Húc Trạch để lấy sức, miệng liên tục thở gấp rên rỉ như đang cưỡi một con ngựa chiến vậy. Âm cuối của cậu run rẩy, sắc giọng yếu ớt mỏi mệt gợi cảm, Húc Trạch nghe mà mồm miệng khô rang, dưới háng liên tục đâm mạnh. Hắn thấy mình sắp điên đến nơi rồi.

Điểm sướng trong bướm dâm bị gậy thịt mài miết quá mức sung sướng, miệng tử cung đóng chặt dần dần tách ra một khe hở nhỏ trong quá trình va chạm liên tục. Chẳng mấy chốc cơn cực khoái đã đến, Thường Chỉ co chặt ngón chân, ngã vào lòng Húc Trạch chẳng kêu nổi nữa, lỗ thịt run rẩy phọt ra một đống nước sướng, dương vật cũng bắn tinh theo làm phần bụng của Húc Trạch nhầy nhụa nhớp nhúa.

Nhưng Húc Trạch vẫn chưa bắn, vách tường bên trong ngậm chặt dương vật cứng ngắc vừa co rút vừa phun nước, vừa ướt vừa chặt làm lưng hắn run lên. Hắn kiên trì giữ nguyên bên trong không động đậy gì, Thường Chỉ vừa lên đỉnh xong không chịu nổi quá nhiều kích thích nên hắn muốn đợi cậu hòa hoãn rồi mới tính tiếp.

Đúng lúc ấy, tiếng mở cửa chợt vang lên, có hai người cười đùa ầm ĩ bước vào phòng ngủ và ngay lập tức phát hiện ra sự khác thường bên trong.

"Ơ, anh Húc về ngủ à? Mọi lần ổng toàn ngủ trong phòng học cơ mà?"

"Nói bé thôi, chắc là ngủ rồi, bọn mình lấy đồ xong rồi đi luôn đi."

Nghe thấy tiếng động, Thường Chỉ ngẩng đầu lên từ trong ngực Húc Trạch, đôi mắt sũng nước sáng ngời nhìn hắn tỏ vẻ nghi vấn.

Húc Trạch lắc đầu ra hiệu mình cũng không rõ tình hình. Bình thường vào buổi trưa hai người này thường leo tường ra ngoài trường chơi, chắc hôm nay quên cái gì đó nên quay về lấy.

May mà màn giường đã che kín mít, đôi chim cu im lặng nằm ôm nhau, đều tưởng hai người kia lấy đồ xong sẽ đi ngay, nào ngờ họ lại ngồi đối diện giường ngủ tán phét.

"Mày có biết hoa khôi lớp 3 không, hôm qua tao gặp bạn ấy ngoài trường đấy."

"Sao? Vụ gì?"

"Thì tao thấy có duyên thôi, mày có bạn ở lớp 3 còn gì, xin cách liên lạc giúp tao đi..."

Họ trò chuyện vô cùng hăng say, nhưng Thường Chỉ và Húc Trạch thì đang khổ không để đâu cho hết. Qua cơn cao trào, sò non mẫn cảm chỉ cần cọ nhẹ thôi đã thấy tê dại ngứa ngáy chứ nói gì nhét cả một cây hàng cứng rắn nóng hổi bên trong. Chẳng được bao lâu Thường Chỉ đã ngứa tới độ lắc lư bờ mông, nhún eo xuống thở gấp khẽ khàng bên gáy Húc Trạch.

Ma sát nhỏ nhẹ không làm dịu cơn khát tình. Húc Trạch quay đầu hôn liếm vành tai Thường Chỉ, hơi thở cũng nóng như lửa nhưng lại chẳng dám manh động. Bên ngoài vẫn tiếp tục nói chuyện, họ cẩn thận từng li từng tí ngậm lấy môi nhau hôn mút. Nhịp độ quấn quýt chậm rãi và đầy kiềm chế vì phải kiêng dè nhưng lại tạo ra thứ cảm giác nồng nàn quyến luyến khác hẳn bình thường, khiến cho Thường Chỉ vốn đã nứng nay lại càng ngứa ngáy rạo rực hơn. Cậu lắc lư eo, ấy thế mà lại ngậm chặt thứ cứng rắn của Húc Trạch bắt đầu đưa đẩy.

Húc Trạch ngạc nhiên mở to mắt, chạm phải ánh nhìn ranh mãnh của Thường Chỉ. Trái tim hắn đập bình bịch, ngoài cơn hưng phấn ra thì mọi sự vật và cảm xúc không liên quan khác đều bị lãng quên, thậm chí cơ thể còn kích động hơn ban nãy. Bàn tay to của hắn nắm eo Thường Chỉ mượn lực, lặng lẽ cắm vào rút ra.

Họ hôn nhau, thân dưới quấn quýt chẳng dời. Bắp đùi bủn rủn của Thường Chỉ cọ xát vào eo Húc Trạch, cậu được đỡ eo lắc lư trên háng Húc Trạch, trong khe mông non mềm thập thò một cây hàng thô to. Hột le bị lông mu cọ xát, tê tái ngứa ngáy khiến âm đạo liên tục thít chặt, nước sướng rỉ ra ngoài. Thường Chỉ sướng tới độ muốn thét lên nhưng bị nút chặt đầu lưỡi, cơ thể lắc lư như con thuyền dập dềnh trong mưa gió.

Thường Chỉ chẳng rõ hai người kia nói chuyện bao lâu, cậu đã đánh mất khái niệm thời gian, bị chơi tới độ mơ màng và sắp lên đỉnh lần hai. Húc Trạch cũng sắp lên rồi, cơ cánh tay tràn trề nhựa sống căng lên, bàn tay nắm eo gầy dao động càng lúc càng nhanh. Chờ tới khi trong phòng ngủ chỉ còn hai người họ, hắn lập tức thở hắt và lật mình đè Thường Chỉ xuống, dấu hiệu xuất tinh khiến da đầu hắn run lên. Thường Chỉ còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn kéo một chân gác lên vai, bàn chân xỏ tất trắng tì lên đầu vai Húc Trạch. Âm thanh "bạch bạch bạch" đột nhiên vang dội, giường cũng bắt đầu rung lắc "ken két". Bàn chân nọ run rẩy không ngừng theo động tác đâm thọc mãnh liệt như đóng cọc, cuối cùng, trong tiếng thét dài của cậu, bàn chân run bắn, rồi mu bàn chân duỗi thẳng bất động.

Tinh dịch đặc sếnh phun ra rót vào sâu trong lỗ bướm đang co thắt dữ dội. Húc Trạch đắm chìm trong khoái cảm cực hạn, miệng phát ra tiếng gầm khẽ, một lúc sau mới bắn hết, thỏa thuê và mỏi mệt nằm đè lên người Thường Chỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info