ZingTruyen.Info

(EDIT HOÀN) KỲ THỰC TA CỰC KỲ CÓ TIỀN - HÀO TUYẾT

Chương 198 + 199 #

bilundethuong

Chương 198: Kế hoạch của vợ chồng Horae

Thế nhân đều nói có tiền có thể sai sử cả ma quỷ, nhưng lúc phải xuất lực thì dù có cho tiền thì vẫn phải xuất lực như cũ.

Đáng ăn mừng chính là hôn lễ của Lạc Vân Thanh và Leonard có vị trưởng bối Alice này nguyện ý hỗ trợ, cho nên ngoại trừ lúc đầu vì không quen có chút luống cuống tay chân ra, một tháng sau hai người đã có thể thuần thục xử lý các loại sự việc.

"Các con chụp xong ảnh cưới chưa?" Alice lười biếng ngồi trên sô pha, không hề có chút phong thái ưu nhã của phu nhân quyền quý.

Aiz, thật là thoải mái! Không có việc gì, hôm nay là ngày Alice cảm thấy thoải mái nhất trong suốt một tháng qua.

Nhìn quầng thâm thể hiện sự mệt mỏi trên mắt Alice, Lạc Vân Thanh đang ngồi ở cạnh cô đứng lên, nhẹ nhàng đi qua, sau đó thân mật đấm đấm bả vai cho Alice: "Chụp xong rồi ạ, ảnh chụp cũng chọn xong rồi."

Lạc Vân Thanh hiếu thuận Alice đương nhiên vui vẻ, nhưng cô cũng không phải là một mẹ chồng thích lăn lộn người khác, trong nhà cũng không phải không có ghế mát xa, làm gì cần Lạc Vân Thanh phải động tay hỗ trợ, vì thế Alice không cho cậu phục vụ mình, vẫy tay cho Lạc Vân Thanh ngồi lại trên sô pha nghỉ ngơi.

Nhìn Lạc Vân Thanh ngoan ngoãn ngồi xuống, Alice nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt, dù sao càng là loại thời khắc bận rộn này càng có thể nhìn ra một người có đáng tin cậy hay không, chỉ một tháng trôi qua mà thôi, có Leonard và Warren ở bên cạnh để so sánh, sự yêu thích của Alice đối với Lạc Vân Thanh lại dần dần tăng lên, đến bây giờ lại càng coi con trai nhà mình thành bùn đất.

"Hai cha con Warren và Leonard không đáng tin cậy liên lụy con cũng bị ảnh hưởng, may mà còn có con ở bên cạnh giúp mẹ, nếu không chắc mẹ sẽ mệt chết, nhưng mà hiện tại những việc cần cho hôn lễ đã chuẩn bị xong hết rồi, con và Leonard chỉ chờ kết hôn là được, không cần phải cứ ngốc tại nơi này, cho nên nếu con muốn ra ngoài chơi thì liền cùng Leonard ra ngoài chơi, thả lỏng một chút đi." Là người từng trải, Alice hiểu được cái gì gọi là hội chứng sợ hãi trước hôn nhân, cho nên cô tán đồng hai người ra ngoài chơi, như vậy khi kết hôn sẽ không còn thấp thỏm.

Vì thế Alice vỗ vỗ tay Lạc Vân Thanh, vô cùng khẳng khái quyết định thả người.

Đối với điều này, Lạc Vân Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó không khỏi cao hứng nở nụ cười.

Mới vừa đi ra khỏi phòng thí nghiệm liền bận rộn đủ chuyện lặt vặt cho hôn lễ mất cả tháng trời, Lạc Vân Thanh cảm thấy người làm bằng sắt cũng không chịu nổi, lại không đi thả lỏng cậu cảm thấy mình sắp nổi điên.

Nhưng khi nhìn Alice cẩn thận xử lý các hạng mục công việc trong hôn lễ của hai người bọn họ, là một trong hai nhân vật chính Lạc Vân Thanh lại ngượng ngùng phủi tay làm chưởng quầy, cho nên chỉ có thể nhẫn nại tính tình mà ở lại.

Mỗi khi cần cưỡng ép bản thân cậu đều vô cùng hâm mộ những người du lịch kết hôn!

Đăng ký xong tìm bạn bè thân thích mở hai bàn ăn, ăn xong bữa cơm kia hai người thu thập hành lý đi du lịch, du lịch trở về lại kết hôn, thuận tiện hưởng thụ tuần trăng mật, như vậy thật tốt!

Quả thực khiến người hâm mộ không thôi!

Nhưng Lạc Vân Thanh cũng chỉ hâm mộ du lịch kết hôn thôi, cậu cũng sẽ không thật sự đưa ra kiến nghị này khiến Warren và Alice khó xử, dù sao nếu cậu quyết định kết hôn với Leonard, vậy tự nhiên cậu phải làm tốt nghĩa vụ của một người bạn lữ của thiếu gia nhà Horae.

Hôn lễ đối với người thường mà nói chỉ là việc cá nhân, nhưng đối với gia tộc mà nói lại không đơn giản chỉ là việc cá nhân, cho nên Lạc Vân Thanh chỉ có thể liều mình bồi quân tử.

Nhưng cậu cũng nghĩ rất thoáng, một hôn lễ thế kỷ tuy là phiền toái, nhưng đổi một góc độ khác để nghĩ thì một hôn lễ long trọng như vậy chắc chắn cũng có thể mang tới cho bọn họ càng nhiều hồi ức.

Hơn nữa người của toàn tinh tế đều biết buổi hôn lễ này, chẳng phải cũng có thể xem như lưu lại dấu ấn của mình ở trên người Leonard sao?

"Hai đứa các con cứ đi chơi mấy ngày, có việc mẹ sẽ báo tin cho, nhưng nói trước nhé, các con không được đi chơi ở những nơi có vận động nguy hiểm, nếu không mẹ sẽ bắt các con trở về làm việc." Alice từng câu từng chữ nhìn cậu nghiêm túc nói.

Vân Thanh ngoan như vậy chắc chắn sẽ không gây ra những việc khiến người khác lo lắng, người khiến cô lo lắng chính là Leonard, thằng nhóc thúi kia không để ý một cái liền không biết sẽ gây ra chuyện gì! Ỷ vào bản thân thể lực tốt, cực hạn vận động không biết chơi có bao nhiêu vui.

Nếu là ngày thường Alice liền mặc kệ, dù sao chỉ cần còn một hơi thở, dựa vào khoa học kỹ thuật hiện tại tuyệt đối có thể cứu sống, hơn nữa con trai cũng không cần nuôi nấng quá cẩn thận, ngã đau thì càng sống tốt hơn, nhưng hiện tại thì khác! Leonard nếu thật sự đi chơi vận động cực hạn gì đó, sau đó không cẩn thận xảy ra điều gì ngoài ý muốn, hôn lễ phải làm sao bây giờ?

"Con chắc chắn sẽ nhìn kỹ Leonard." Lạc Vân Thanh chỉ kém không giơ tay lên thề với Alice.

"Như vậy mới ngoan."

Alice từ ái sờ sờ đầu Lạc Vân Thanh, nhìn nhìn thời gian nói: "Mẹ có việc, đợi lát nữa phải ra ngoài, chờ Leonard về con ngàn vạn phải nhớ rõ đem lời nói vừa rồi của mẹ nói cho nó nghe lần nữa, nó đồng ý rồi các con mới có thể đi chơi đấy.""

"Vâng." Lạc Vân Thanh gật đầu thật mạnh, cho Alice một cái ôm.

Ngồi ở trên sô pha nhìn Alice lịch bịch lên lầu trở về phòng của mình, qua không bao lâu Alice trang điểm tinh xảo ưu nhã đi xuống dưới.

"Phu nhân, tài xế đã chờ ở cửa." Quản gia hỗ trợ Alice lấy túi, cung kính khom lưng nói với  Alice.

Alice gật gật đầu, đi theo quản gia cất bước rời đi.

Tiễn nữ chủ nhân lên xe huyền phù, quản gia Horae mới quay trở về.

"Thiếu gia Vân Thanh, phu nhân vừa mới dặn dò, để ngài có rảnh thì sửa sang lại một chút  danh sách khách mời đặc biệt cần thiết của ngài, ngày kia phu nhân sẽ thống nhất phát thư mời cho những vị khách này." Quản gia phong độ nhẹ nhàng nói lại lời Alice vừa phân phó cho Lạc Vân Thanh.

"Cảm ơn ngài đã báo, quản gia Louis." Lạc Vân Thanh mỉm cười nói lời cảm ơn.

"Thiếu gia Vân Thanh có cần giúp đỡ gì nữa không ạ?"

"Không cần, quản gia Louis bận thì cứ đi đi.''

"Vâng."

Sau khi quản gia Louis rời đi Lạc Vân Thanh cũng lên lầu.

Mấy năm nay Lạc Vân Thanh cơ hồ đều ở phòng thí nghiệm, cho nên khách khứa cậu mời cũng không coi là nhiều, đương nhiên cũng không coi là ít là được.

Lấy ra danh sách khách mời trong lễ đính hôn lần trước lưu lại, Lạc Vân Thanh bắt đầu tu tu chỉnh chỉnh, tốn hơn một giờ cậu liền thu phục xong danh sách khách mời, trước đó cậu cũng đã cẩn thận kiểm tra lại ba lần.

Chờ cậu làm xong Leonard cũng từ công ty tan tầm trở về.

Một thân hàn khí hắn tiến vào phòng tắm tắm rửa, bảo đảm thân thể của mình đã ấm áp mới nhào tới ôm Lạc Vân Thanh vào lòng.

"Tránh ra một chút, nóng." Lạc Vân Thanh không cho hắn chút mặt mũi nào, ghét bỏ đuổi hắn ra.

Leonard bị đuổi mặt không hồng, chết sống cũng không chịu đi, còn ôm lấy cậu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Em không nóng, em lạnh."

Lạc Vân Thanh lập tức không biết nên giận hay nên cười!

Cái gì mà em không nóng, em lạnh? Chẳng lẽ cậu lớn như này rồi còn không phân biệt được bản thân là nóng hay lạnh sao?

"Tránh ra tránh ra." Lạc Vân Thanh liên tục phất tay, giống như đuổi gà vịt đuổi hắn rời đi.

Kết quả người không đuổi đi được, ngược lại cậu bị hai tay của Leonard gắt gao ôm vào trong lòng ngực.

Nhìn người nào đó không biết xấu hổ, Lạc Vân Thanh mắt trợn trắng! Nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

"Mẹ nói chúng ta có thể đi chơi?" Leonard để sát vào bên tai Lạc Vân Thanh nói nhỏ.

Khi nói chuyện hơi thở ra tỏa ra khiến lỗ tai Lạc Vân Thanh phát ngứa, nhưng đều là....vợ chồng già với nhau, Lạc Vân Thanh cũng không phải Lạc Vân Thanh như lúc ban đầu, muốn cho cậu thẹn thùng? Chút trình độ này còn chưa đủ!

"Ừ, hiện tại cũng không bận rộn nữa, mẹ nói chúng ta có thể đi chơi." Nói tới đây Lạc Vân Thanh rũ mắt xuống, không còn vẻ cao hứng lúc trước nữa.

Leonard không rõ: "Em không vui? Ngày hôm qua không phải em còn nói muốn đi Phúc trang thả lỏng một chút sao?"

Lạc Vân Thanh đẩy Leonard ra, đứng dậy từ thư phòng nhỏ trở về phòng ngủ, sau đó thả lỏng toàn thân nằm trên ổ chăn mềm mại khó xử nhìn hắn nói: "Anh nỡ để ba mẹ ở lại bận việc hôn lễ của chúng ta sao? Đây dù sao cũng là hôn lễ của chúng ta, đương sự chuồn ra ngoài chơi có vẻ không hay lắm nhỉ?"

Nghe thấy cái lý do này, Leonard ngây ngẩn cả người, sau đó không dám tin nhìn cậu một cái, bất đắc dĩ hỏi: "Vân Thanh có phải em không biết tính toán của ba mẹ hay không?"

Lạc Vân Thanh quay đầu, mờ mịt hỏi: "Tính toán gì?"

Leonard hít sâu một hơi trong lòng cực kỳ phiền muộn biểu hiện rõ cả lên trên mặt: "Aiz.....! Ba mẹ định chờ chúng ta kết hôn xong liền giao công ty cho chúng ta."

"Giao công ty cho chúng ta? Không phải như em nghĩ chứ?" Lạc Vân Thanh kinh ngạc.

"Đúng như em nghĩ đấy!"

Đậu xanh, như vậy cũng được sao? Lạc Vân Thanh không nhịn được văng tục.

Cái sự đấu đá tranh giành của giới hào môn như trong phim là giả phải không? Nói là không tới giây phút cuối cùng của sinh mệnh cũng không chịu giao quyền đâu rồi? Nói là không biết lúc nào bản thân rời đi nhân thế đâu rồi?

Bọn họ mới bao lớn chứ! Cùng lắm cũng chỉ là lứa tuổi vừa tốt nghiệp học viện cao đẳng của người bình thường! Như vậy đã phải tiếp nhận sự nghiệp lớn? Sau đó khổ bức nhìn ba mẹ trẻ tuổi đi du lịch toàn tinh tế?

Ngươi đùa à!

"Là anh nghĩ quá nhiều phải không?" Lạc Vân Thanh vớt vát chút suy nghĩ may mắn đặt câu hỏi.

Nhưng mà, Leonard chỉ có cậu một ánh mắt em quá ngây thơ, ngay cả câu trả lời cũng không muốn nói.

Thái độ của Leonard khiến Lạc Vân Thanh biết hắn không nói đùa, vì thế hai người liền đang thương lượng nên thế nào mới có thể hợp lý giữ lại Warren và Alice.

Không giữ lại không được nha! Hai người bọn họ còn nhỏ, còn là đóa hoa của Liên bang, Alice và Warren đang lúc tráng niên, không cống hiến cho quốc gia liền muốn về hưu? Thái độ ham ăn biếng làm này là không thể được! Tuyệt đối không được!

Nhưng thương lượng tới thương lượng lui, hai người cũng không thương lượng ra cái lý do gì.

Cuối cùng hai người chỉ có thể đau đầu quyết định về sau hành sự tùy theo hoàn cảnh, gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó.

Dù sao tiếp thu gia nghiệp là có thể, nhưng tiếp nhận toàn bộ gia nghiệp? Cáo từ!

Bởi vì lời nói này của Leonard, vốn dĩ bình tĩnh quyết định ở lại nỗ lực làm việc Lạc Vân Thanh lập tức vô cùng an tâm quyết định đi chơi.

Phải biết rằng hiện tại thời gian có thể chơi không đi chơi, chờ về sau không có thời gian chơi anh khóc cũng không có biện pháp để đi chơi đâu!

Còn áy náy gì đó? Ngại quá, đều bị Lạc Vân Thanh xoa thành một nắm ném vào đống rác rồi!

Mang theo tâm trạng tốt đẹp hiếm thấy, thương lượng xong ngày mai đi Phúc trang, hai người vô cùng cao hứng không có một tia gánh nặng ăn xong cơm chiều liền đi lên tầng nghỉ ngơi!

Hiện tại bọn họ đã không phải cái người trẻ tuổi mỗi ngày đều phải ở trong nhà làm việc!

Bọn họ chính là người ngày mai phải dậy sớm đi Hải thị!

Ngày mai dậy sớm! Rời đi! Đi Hải thị! Dạo Phúc trang!

Chương 199: Thông báo ngày cưới

Sáng sớm hôm sau khi Warren và Alice còn chưa có rời giường, Lạc Vân Thanh và Leonard liền rửa mặt chải đầu xong xuôi đi xuống dưới.

Sáng sớm 5 giờ trời còn chưa sáng, toàn bộ nhà lớn Horae đều im ắng, ngay cả dì phụ trách quét dọn và đầu bếp phụ trách làm bữa sáng cũng còn chưa đi làm.

Lạc Vân Thanh và Leonard đi vào phòng bếp, mở ra tủ lạnh phát hiện bên trong ngoại trừ thịt tươi và rau xanh ra chỉ còn thừa một chút sủi cảo tối qua ăn không hết.

Hai người cũng không chê sủi cảo, dùng canh loãng ngày hôm qua đầu bếp nấu, Lạc Vân Thanh nấu chín sủi cảo nấu rồi cho chút rau xanh, hai người ăn no rời đi.

Cài đặt chế độ điều khiển tự động cho xe huyền phù, hai người thoải mái tựa đầu vào lưng ghế thân mật xem ảnh cưới của bọn họ, ngàn chọn vạn tuyển chọn 9 tấm tương đối đặc biệt lại đẹp, Lạc Vân Thanh đăng nó lên Thiên bác, sau đó thuận tiện công bố ngày kết hôn chính xác của cậu và Leonard.

'Liếm liếm thêm, chúc mừng hai vị tân hôn hạnh phúc, trăm năm hảo hợp nha, không thể không nói hai vị thiếu gia thật sự là quá đẹp trai quá tuấn tú! Ảnh cưới này còn đẹp hơn ảnh quảng cáo! Đa dạng các loại quỳ cầu phương thức liên hệ nhiếp ảnh gia!'

'Thôi bỏ đi, người ta có thể chụp thành như vậy là bởi vì người ta đẹp, với bộ dạng của ông, nhiếp ảnh gia có giỏi hơn nữa cũng không thể nào cứu nổi đâu! Ông vẫn là.....tìm chuyên viên trang điểm tương đối thực tế hơn←←'

'@ Lạc Vân Thanh V @ Leonard V, xin hỏi hôn lễ thế kỷ của hai người có livestream không? Đến lúc đó sẽ mời phóng viên tới chứ?'

'Ừ ừ, tôi cảm thấy hẳn là sẽ không, dù sao nhìn chung đa số hôn lễ hào môn, ngoại trừ mấy người cá biệt tiến vào giới giải trí hoặc là bản thân liền thích tầm mắt của công chúng, hôn lễ của những người khác cơ hồ sẽ không livestream, mời phóng viên thì có lẽ phóng viên kinh tế còn có khả năng, chứ phóng viên giải trí thì thôi ╮( ̄▽ ̄\" )╭'

'Không đúng, dựa theo cách nói chuyện của lầu trên, vô luận là Lạc Vân Thanh hay là Leonard, bọn họ đều là nhân vật công chúng thường xuyên xuất hiện! Cho nên có phải bọn họ có khả năng livestream hiện trường hôn lễ hay không? Tôi thật CMN.....muốn nhìn một chút mấy gương mặt thân thiện đáng kính quen thuộc trong sách giáo khoa kia.'

'Khà khà khà, vị huynh đệ 666 này, tại hạ vô cùng không phúc hậu muốn hỏi một chút tâm trạng của nhóm học tra! Ha ha ha, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một cái hình ảnh, một đám nhóc con hu hu hu ngồi xổm góc tường nhìn các vị giáo sư kia, trong lòng nghĩ bởi vì nhóm người này thi bị trừ điểm thì cũng thôi, hiện tại cư nhiên còn phải đối mặt bọn họ, thật thảm!'

......

"Anh cảm thấy bọn họ nói rất đúng."

Leonard nghiêm túc nhớ lại lại gương mặt bọn nhỏ khi nhìn thấy các vị giáo sư kia, phát hiện có một vài người đúng là sống không còn gì luyến tiếc.

Đặc biệt là những đứa nổi tiếng biết chơi nhưng không biết học, nhìn thấy những giáo sư đó bọn họ cứ gọi là ngoan ngoãn hết sức, toàn bộ hành trình gắt gao mà đi theo ba mẹ mình im lặng cos vách tường.

"Lúc trước là bọn chúng còn nhỏ không hiểu chuyện, hiện tại chắc chắn sẽ không như vậy." Tuy là nói như thế, nhưng thực tế trong lòng cậu vẫn rất cảm thấy có lỗi!

Dù sao lúc trước trong lễ đính hôn, đám bạn nhỏ kia đúng là có chút bi ai!

Vốn dĩ chính là vì không thích học tập, cho nên nhìn thấy trong hiện thực xuất hiện nhiều người mà trước kia bản thân chỉ có thể nhìn thấy trong sách giáo khoa nên mới có thể đứng ngồi không yên, kết quả chịu đựng tới khi lễ đính hôn kết thúc cho rằng mọi việc đều dừng lại ở đây, lại phát hiện không phải như thế, bọn họ trong tình huống cái gì cũng không biết bị đóng gói đưa tới tham gia lớp học hè để học bổ túc!

Hơn nữa la lối khóc lóc lăn lộn ăn vạ cư nhiên không dùng được, cuối cùng chỉ có thể căng da đầu vượt qua, tuy sau này bọn họ dần dần thay đổi thái độ, nhưng gian khổ trong đó người ngoài không nhìn thấy, có điều thành tích học tập thay đổi, thái độ của bọn họ đối với các giáo viên tự nhiên mà thay đổi theo.

Trong đó điển hình nhất chính là Triệu Minh.

Học xong lớp bổ túc học hè, Triệu Minh tức giận phấn đấu thề phải đi đậu vào học viện Liên bang đệ nhất, đầu treo trên thòng lọng xà nhà, chăm chỉ tới mức ba mẹ ông bà đều sợ cậu ta đọc sách tới ngu người, muốn ngăn lại hành vi tự ngược của con/cháu, nhưng không ngờ sau một đợt nỗ lực, Triệu Minh thật đúng là đã thi đậu vào học viện Liên bang đệ nhất!

Điều này khiến một đám quần chúng ăn dưa vốn định xem náo nhiệt ngây người kinh ngạc không thôi!

Sau khi Triệu Minh từ học tra biến thành học bá không bao giờ còn sợ giáo viên nữa, ngược lại quan hệ với thầy cô cực kỳ thân thiết, mỗi lần nhìn thấy giáo sư quen thuộc đều sẽ tiến lên nói chuyện chọc cười.

......

Tiếp tục lật xem bình luận, Lạc Vân Thanh mới phát hiện ngoại trừ bình luận có lượt like cao nhất hỏi về việc livestream ra, bên dưới còn có rất nhiều bình luận mới cũng đang hỏi hôn lễ của bọn họ có livestream hay không?

"Hôn lễ của chúng ta có livestream không?" Lạc Vân Thanh hỏi Leonard.

Leonard cau mày suy nghĩ một hồi không trả lời mà hỏi ngược lại: "Em muốn livestream?"

Lạc Vân Thanh: "......"

"Kỳ thật không nói có muốn hay không, chỉ là muốn xem có cần làm thế hay không thôi."

Dù sao hôn lễ thế kỷ này của bọn họ, nhà Horae cống hiến rất nhiều sức người sức của, phát sóng trực tiếp ít nhất có thể cho nhà Horae tăng thêm độ nổi tiếng? Vì công ty dưới cờ của gia tộc Horae tăng thêm lợi ích?

Leonard nhướng mày, lĩnh ngộ ý tứ vì sao Lạc Vân Thanh nói như vậy.

Sau khi lĩnh ngộ hắn trầm mặc......

Qua hồi lâu mới nói: "Nhà Horae không cần đánh quảng cáo."

"Hả?"

"Vân Thanh, tên tuổi nhà Horae đủ lớn, cho nên không cần chúng ta hỗ trợ đánh quảng cáo, đương nhiên quan trọng nhất chính là anh và em kết làm bạn lữ không phải vì để em cam tâm tình nguyện phục vụ cho nhà Horae, anh chỉ muốn nhà Horae trở thành chỗ dựa của em, để em sống càng tự do hơn."

Leonard nhìn Lạc Vân Thanh, nói ra lời nói không phải lời âu yếm mà lại càng âu yếm hơn.

Nghe được những lời này của Leonard, Lạc Vân Thanh cười thực vui vẻ.

Cậu đương nhiên biết bản thân ở trong lòng Leonard có địa vị gì, đúng là vì như thế cho nên cậu mới cam tâm tình nguyện trả giá cho người nhà, khi suy xét sự việc cũng thường đem nhà Horae tiến vào, không thì cậu bị ngốc sao? Cuộc sống có tiền có nhàn hạ có sung sướng không muốn, lại muốn gánh vác trách nhiệm để hằng ngày bận rộn trôi qua?

Là thí nghiệm không vui? Hay là học tập không thú vị?

Nếu không phải bởi vì Leonard, Lạc Vân Thanh cũng sẽ không lựa chọn loại cuộc sống của hào môn này!

"Vậy hôn lễ của chúng ta liền phát sóng trực tiếp đi!" Thấy Leonard không có ý kiến, Lạc Vân Thanh khà khà cười đánh nhịp.

Có vui như vậy sao? Leonard khó hiểu nhìn về phía cậu.

Lúc này, Lạc Vân Thanh bỗng nhiên nhớ tới bản thân có điều chưa nói với hắn, vì thế vội vàng giải thích: "Anh hẳn là nhớ Tử Mặc tự mình ra ngoài lập nghiệp chứ?"

"Nhớ rõ." Leonard gật gật đầu.

Lạc Vân Thanh nói tiếp: "Khoảng thời gian trước không phải cậu ta mới vừa thành lập kênh phát sóng trực tiếp Cá Mực sao? Cậu ta tìm em nói nếu chúng ta đồng ý để Cá Mực livestream toàn bộ hành trình hôn lễ, cậu ta sẽ đưa cho em 2% cổ phần của kênh phát sóng trực tiếp Cá Mực."

Leonard: "......"

Leonard dùng ánh mắt quái dị khiến Lạc Vân Thanh ngượng ngùng sờ sờ đầu: "Có thể kiếm một chút là một chút, cho dù chúng ta không cần số tiền đó, cũng có thể quyên ra ngoài mà! Hơn nữa hôn lễ này vốn dĩ cũng không đơn giản chỉ có hai người chúng ta, mà nó là nghi thức cho những người trong giới thượng lưu đó xem, hơn nữa dân chúng bình thường hình như cũng không có gì.....quá đáng?"

Leonard: "...." Em nói như vậy cũng có lý! Được, em đã thành công thuyết phục anh.

Vì thế trước khi tới Phúc trang, hai người liền thương lượng xong với Tần Tử Mặc về việc cho kênh phát sóng trực tiếp Cá Mực độc quyền livestream hôn lễ.

......

Từ đại trạch Horae tới Phúc trang tổng cộng mất 6 tiếng đồng hồ, từ xa nhìn thấy tiêu chí của Phúc trang là cối xay gió lớn, Lạc Vân Thanh cảm khái vạn phần.

Ba năm qua, Phúc trang dưới sự quản lý của Úc Tuyên và Lưu Cảnh Huy có thể nói là phát triển không ngừng, hơn nữa bởi vì Phúc trang vượt qua thử thách chất lượng sản phẩm, cái tên "Phúc trang" này đã vang vọng khắp tinh tế, chính thức trở thành đại danh từ hàng hóa tinh phẩm, sản phẩm bên trong vĩnh viễn trong trạng thái cung không đủ cầu.

Nhằm vào hiện trạng này, cách làm mà người bình thường thông thường sẽ lựa chọn có lẽ là tăng giá cả sản phẩm, tối ưu hóa đóng gói sản phẩm, tuyên truyền tính ưu việt của sản phẩm, sau đó để cho sản phẩm của mình phát triển theo con đường xa hoa cao cấp.

Nhưng cách làm của Phúc trang thì ngược lại!

Có một ông chủ không thiếu tiền, làm việc chỉ bằng hứng thú, giá cả sản phẩm của Phúc trang vẫn luôn không tăng, hơn nữa kỳ lạ nhất chính là địa giới của Phúc trang cũng không mở rộng thêm.

Vốn dĩ Phúc trang có diện tích bao nhiêu, hiện tại vẫn là bấy nhiêu!

Vật phẩm sản xuất ra trừ đi số lượng nhà mình cần dùng, số lượng đi tặng người, những sản phẩm giới hạn khác đưa ra đều ổn định giá cả, càng kỳ lạ hơn chính là giá cả của cửa hàng thật của Phúc trang cũng giống như giá cả cửa hàng online, cho nên các cư dân mạng không thiếu tiền không tranh đoạt trên mạng được đa số sẽ lựa chọn đi tới cửa hàng thật tranh mua, hiện tượng này bị cư dân mạng trêu chọc, thậm chí có người còn viết thành báo cáo hài hước lấy tên là

《Bàn luận về mối liên hệ giữa sự tăng trưởng lưu lượng khách tới trấn nhỏ Vân Quế du lịch và ông chủ 'có tiền tùy hứng'》

-----------------

"Ông chủ nhỏ sao cậu lại có thời gian rảnh mà tới đây?" Mọi người đang bận rộn ở Phúc trang nhìn thấy Lạc Vân Thanh và Leonard, phản ứng đầu tiên không phải là chào hỏi mà là kinh ngạc.

Bọn họ cũng biết ông chủ nhỏ nhà mình bận rộn như thế nào, nói thành bận rộn như chó cũng không quá, kết quả hiện tại không năm không lễ cậu cư nhiên đi tới Phúc trang?

Kỳ tích nha ~

"Tôi đến gặp mọi người." Lạc Vân Thanh ý cười dịu dàng.

Điều này khiến mấy 'tiểu nhị' ở Phúc trang thụ sủng nhược kinh, bị cậu dỗ đến cười thấy răng không thấy mắt.

"Ha ha ha, chúng tôi rất tốt!"

"Đúng vậy, chúng tôi sống rất tốt, nói câu thật lòng, tôi cảm thấy tôi cuối cùng cũng không tìm thấy nơi nào tốt đẹp hơn Phúc trang! May mà chúng ta tới sớm, hiện tại không biết có bao nhiêu người hâm mộ chúng ta, chỉ bằng mỗi ngày chúng ta ăn ta dùng, còn có phúc lợi mỗi tháng nói ra đều khiến người hâm mộ ghen tị hận."

"Khà khà, mỗi ngày ăn loại đồ ăn mà người khác chỉ có mua sắm giới hạn, dùng đồ người khác có tiền cũng không mua được, thật là quá thoải mái."

"Còn không phải sao, mấy năm nay ăn uống dùng đều là sản phẩm Phúc trang, tôi cảm thấy thân thể của mình tốt lên không ít, những cái chứng mất ngủ, rụng tóc, đau dạ dày....gì đó tất cả đều tốt lên."

"......"

Tâng bốc như vậy bản thân Lạc Vân Thanh cũng thấy ngượng ngùng, xấu hổ cười một tiếng vội vàng ngăn lại bọn họ tiếp tục ba hoa.

Nói thêm chút nữa có lẽ sản phẩm Phúc trang chuẩn bị biến thành linh đan diệu dược mất, khi nào thì sản phẩm của Phúc trang còn trị được cả bệnh thối chân?

Quả thực chính là vô nghĩa mà!

"Ông chủ nhỏ đừng khiêm tốn, tôi cũng không phải nói bậy, đây là sự thật mà, không tin cậu lên mạng nhìn xem sẽ biết!"

"Đúng vậy, đúng vậy, lời chúng tôi nói đều là khiêm tốn đấy, hiệu quả sản phẩm của Phúc trang không chỉ có như vậy thôi đâu."

"....."

Bởi vì Lạc Vân Thanh khiêm tốn, mấy vị rất có cảm tình với Phúc trang sôi nổi bất bình, cuối cùng Lạc Vân Thanh cũng ngượng ngùng ngắt lời, chỉ có thể mỉm cười nghe bọn họ ở kia nói bậy nói bạ một hồi sau đó lại lần nữa mở miệng.

"Đợi lát nữa tôi và Leonard đi tới trấn nhỏ Vân Quế bên kia mua thịt, các anh nếu rảnh thì thông báo với những người khác ở Phúc trang, tối nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc nước BBQ."

Tiệc nướng BBQ?

Mấy người lập tức phấn trấn! Hai mắt tỏa sáng nhìn về phía Lạc Vân Thanh.

Tiệc nướng BBQ rất được nha, trời lạnh như này ăn một chút đồ nướng nóng hầm hập thật là ngon biết bao nhiêu!

Hơn nữa ông chủ nhỏ tới còn có thể nhờ cậu ấy hỗ trợ pha chế một chút nước sốt bí chế chuyên dùng cho đồ nướng! Có cái nước sốt này, đồ ăn nướng ra chắc chắn ngon hơn nhiều so với đồ ăn bọn họ tùy tiện làm kia!

Nhìn một đám công nhân vui vẻ giống như trẻ con được quà, Lạc Vân Thanh cực kỳ buồn cười lôi kéo Leonard mở ra xe huyền phù đặc chế của Phúc trang đi xuống núi tới siêu thị dưới cờ của công ty Leonard trong trấn nhỏ Vân Quế.

Siêu thị thuộc công ty của Leonard rất sớm đã tiến vào chiếm giữ ở trấn nhỏ Vân Quế, lúc ấy cư dân ở mảnh đất trung tâm không chịu bán nhà, cho nên hắn chỉ có thể xây dựng siêu thị ở khu vực bên cạnh trấn nhỏ Vân Quế.

Kết quả theo đà kéo kinh tế phát triển của Phúc trang trong ba năm qua, trấn nhỏ Vân Quế mở rộng ra bên ngoài không ít! Vốn dĩ siêu thị nằm ở khu vực vùng ven hiện tại miễn cưỡng có thể được coi là nằm ở khu vực trung tâm.

Mà cửa hàng Phúc trang vốn nằm trên một đoạn đường buôn bán của trấn nhỏ Vân Quế, hiện tại lại càng trở thành một trong những khu vực buôn bán phồn hoa nhất của Hải thị!

Mở ra bảng điều khiển ủy thác của xe huyền phù, Lạc Vân Thanh và Leonard thật cẩn thận đi ở trên con đường trước kia vốn trống trải hiện tại đều đông nghịt người.

Nhìn từng hàng người tới tới lui lui tấp nập, Lạc Vân Thanh bất đắc dĩ cười khổ oán giận với Leonard: "Người ở đây cũng quá nhiều nhỉ? Sao bỗng nhiên lại trở nên nhiều người như vậy?"

Nghe vậy, người xung quanh cạn lời nhìn hai người một cái, giống như muốn nói điểm du lịch có nhiều người không phải là chuyện hết sức bình thường sao?

Sau đó có một đứa nhỏ còn chỉ vào Lạc Vân Thanh, không hiểu sao lại có chút tự hào vỗ vỗ bộ ngực nhỏ của mình, đồng ngôn đồng ngữ nói với người mẹ đang ôm nhóc nói: "Mommy, bảo bảo nói cho mommy một bí mật nha, con phát hiện cái anh xinh đẹp bên kia cư nhiên là một người ngốc nha ~ ngay cả bảo bảo cũng biết nơi này vì sao lại nhiều người như vậy, anh ấy cư nhiên lại không biết nha."



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info