ZingTruyen.Com

Edit Hoa Hong Day

Sau khi sắp xếp thoả đáng cho vị bằng hữu mới, Lan Hữu Ninh liền đi xuống lầu trang trí tiệm bánh ngọt còn chưa khai trương của mình.

Cậu dùng thân phận giả mua cửa hàng này, tuần trước cũng đã đến chính quyền đăng ký kinh doanh, chỉ là cửa hàng còn chưa có dáng vẻ một cửa hàng, ước chừng phải quét tước một vòng cùng trang trí thêm vào mới được. Tiểu Omega cẩn thận dán miếng cách ly, tiếp theo bế bình hoa lên, tính mang theo nó đi xuống lầu phơi nắng một chút.

Mặc dù Ice Bill tinh cầu không có Mặt Trời như Thái Dương hệ nhưng cũng có vệ tinh nhân tạo cho nên nơi này vẫn có quy luật ngày đêm như đế tinh.

Cậu mở cửa hàng, đem chậu hoa đặt trên cửa sổ, chính mình cầm chổi cùng giẻ lau cẩn thận quét tước bên trong.

Cửa hàng lâu ngay tích tụ không ít tro bụi, lúc giẻ lau quét qua đều có thể làm tiểu Omega bị sặc, nhịn không được ho khan không ngừng. Nhưng cậu vẫn kiên trì hoàn cảnh việc quét dọn, thuận tiện đem đồ vật chủ nhân trước lưu lại phân loại dựa theo nhu cầu của mình. Hơn hai mươi mét vuông, cậu quét tước cả buổi sáng, khó khăn lắm mới có thể coi được một chút, Lan Hữu Ninh lúc này mới nhớ ra mình ngay cả bữa sáng cũng chưa kịp ăn, liền bế chậu hoa hồng kia lên, đóng cửa một lần nữa rồi lên lầu.

Cậu nấu một ít cơm, lại đơn giản xào hai dĩa thức ăn chay, cứ như vậy một mình ngồi bên bàn ăn.

Hoa hồng vốn được cậu để chỗ có ánh mặt trời nhưng không biết thế nào, lại giống như hướng dương chuyển hướng về phía cậu, tiếp tục đem cánh hoa đỏ tươi ướt át cọ trên mặt cậu. Tiểu Omega cười, cũng cọ cọ cánh hoa mềm mại kia, lại dùng ngón tay nhẹ nhàng khảy lá cây bên cạnh, phảng phất như đang cùng bạn bè thân mật chơi đùa. Cậu một thân một mình đi đến Ice Bill, chỉ mang theo duy nhất một mảnh nhiệt huyết sùng bái khai quốc nguyên soái, đôi khi cũng khó tránh khỏi sẽ cảm thấy cô độc cùng sợ hãi. Nhưng nay có một chậu cây có thể cho cậu sờ sờ cọ cọ, Omega tâm tình liền thả lỏng không ít.

Chỉ là cậu mới vừa buông đũa, một cổ khô nóng quen thuộc liền từ vị trí tuyến thể sau cổ tỏa ra toàn thân.

Lan Hữu Ninh là một Omega đã thành niên, đã trải qua lần đầu động dục cùng phân hoá, đương nhiên biết rõ cơn nóng này có ý nghĩa là gì. Khuôn mặt trắng nõn của cậu lập tức nổi màu hồng phấn, cậu nhẹ thở gấp đẩy ghế dựa ra, vội vàng chạy tới mép giường, từ phía dưới giường lôi ra một cái rương rất nặng. Sau khi tháo miếng dán cách ly trên cổ xuống, một cổ tin tức tố nồng đậm ngọt ngào liền tỏa ra khắp nơi, đây chắc chắn tin tức tố Omega ngọt ngào nhất đế quốc. Nhưng Lan Hữu Ninh lại không vì thế mà kiêu ngạo, ngược lại, cậu còn có chút thống khổ mím môi, vội vàng lấy ra một liều thuốc ức chế, chậm rãi đẩy vào mạch máu trên cánh tay.

Hoa hồng trên bàn trong lúc cậu không chú ý tới lại lớn thêm vài phần.

Cảm giác cưỡng chế ngăn chặn động dục đương nhiên sẽ không quá tốt, theo tác dụng của thuốc, một cổ đau đớn cùng ớn lạnh xâm chiếm lấy cơ thể, cường ngạnh chặt đứt tin tức tố ngọt ngào phóng thích. Hương thơm nồng đậm trong không khí bỗng nhiên mất đi nơi khởi nguồn liền bị hệ thống thông gió chậm rãi tán đi. Hoa hồng hơi hơi rũ xuống, phảng phất như không được hấp thu đủ mà run rẩy không vui. Bất quá Lan Hữu Ninh lại không nhìn thấy được tình huống sau lưng, yếu ớt đỡ mép giường thở dốc.

Cậu ở trên mặt đất ngồi hơn nửa giờ mới có sức chậm rãi bò dậy.

Tiểu Omega một lần nữa cất lại cẩn thận thuốc của mình nhưng không có sức đi thu thập bàn ăn lúc trước. Cậu chỉ bế chậu hoa hồng dường như vừa rồi lại lớn hơn chút nữa mà mình nuôi kia, đem đặt lên tủ đầu giường, tiếp theo liền mỏi mệt nằm xuống, ngay cả quần áo cũng không thay. Omega thân thể chính là nhu nhược như vậy, ngay cả ngăn chặn kỳ động dục cũng có thể làm cho cậu thoát hết sức lực. Cậu mơ mơ màng màng nghĩ mình buổi chiều chỉ sợ là không thể sửa sang lại mặt tiền của cửa hàng dưới lầu rồi, tiếp đó liền cuộn tròn vào trong chăn, ôm gối nặng nề ngủ.

Một dây đằng từ trong bình hoa đầy bùn đất dò xét đi ra.

Nó theo chỉ dẫn của một chút tin tức tố cuối cùng, ở trong không trung tới lui mấy vòng mới chạm vào được gương mặt non mềm của Lan Hữu Ninh. Dây đằng hơi chút thô ráp nhưng động tác lại rất ôn nhu, sau khi cẩn thận đụng vào gương mặt Omega, liền tiếp tục theo đó đi xuống tới cổ áo. Da thịt non mịn nơi cổ bị cọ xát, tiểu Omega tức khắc liền có chút ngứa. Lan Hữu Ninh trong lúc ngủ mơ nhăn mày, mơ hồ "Ngô" một tiếng.

Dây đằng kiên nhẫn âu yếm cậu, đem người một lần nữa dỗ đến ngủ yên mới cẩn thận chuyển tới tuyến thể phía sau.

Tuyến thể bị thuốc mạnh mẽ cưỡng chế đình chỉ động dục có chút phiếm hồng đáng thương, chính là thời điểm chịu không nổi đụng chạm nhất. Dây đằng chậm rãi lượn vòng một vòng, tiếp theo mới bao trùm lên tuyến thể chịu đủ khi dễ kia, dùng lông tơ thật nhỏ qua lại vuốt ve. Lan Hữu Ninh tức khắc liền có chút không thoải mái, không chỉ có đôi mắt nhắm chặt lại mà còn hơi chút thương tâm chảy hai giọt nước mắt. Cậu ước chừng là mơ thấy lúc trước chính mình bị cha cưỡng chế mang đi kiểm tra độ xứng đôi của tin tức tố, hai chân cuộn tròn, gắt gao dán trước bụng.

Vì cái gì cố tình tin tức tố của cậu cùng bất kỳ Alpha nào cũng có độ xứng đôi cao như vậy? Cậu tình nguyện chính mình chỉ là một Beta.

Dây đằng tựa hồ phát hiện cảm xúc của cậu, động tác cũng chậm rãi ngừng lại.

Nó chiếm cứ lấy tuyến thể non mềm đáng thương của Omega, gắt gao bao trùm đồng thời cũng hấp thu lấy tin tức tố, không cho phép một chút hơi thở ngọt ngào nào lộ ra ngoài. Bên kia, càng nhiều dây đằng từ thân hoa hồng vươn ra, phảng phất như một bàn tay to, ôn nhu lại nhẹ nhàng chậm chạp tham nhập vào trong chăn. Lan Hữu Ninh liền ở trạng thái không hề hay biết bị dây đằng bắt lấy hai tay, ngay cả cánh tay cũng bị tinh tế bao bọc một vòng. Cậu cũng không có cảm giác không khoẻ gì cả, ngược lại còn bỗng nhiên cảm thấy ấm áp, như là đang ngâm trong nước suối.

Tiểu Omega thần sắc cuối cùng giãn ra.

Cậu ngủ một buổi trưa, chờ lúc tỉnh lại đã là buổi chiều bốn giờ, vẫn như sáng sớm bị hoa hồng cọ mặt. Lan Hữu Ninh cười cười chọc nó, tiếp theo mới từ trên giường đứng lên. Cậu sờ sờ sau cổ của mình, nơi đó ngoài trừ có chút sưng, tựa hồ cũng không có chỗ nào kỳ quái. Cậu biết kỳ động dục tháng này của mình đã an toàn vượt qua, trong lòng liền nhẹ nhàng thở ra.

"Cũng không còn sớm......" Lan Hữu Ninh nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, xuống giường bế chậu hoa hồng mà mình nuôi, "Ngày mai lại quét tước đi."

"Bất quá ta hiện tại cũng không đói bụng," cậu cúi đầu sờ bụng nhỏ của mình, "Hôm nay liền xem sách trước đi."

Cậu ôm hoa hồng đi đến phòng sách.

Trong thư phòng đều là sách cậu mua ở Ice Bill —— trừ bỏ mấy quyển chính quyền địa phương phát cho dân ngoại lai, còn lại tất cả đều là sách truyện có quan hệ đến nguyên soái Tịch Từ Nhung, tiểu thuyết hoặc là tiểu sử. Cậu đem chậu hoa đặt ở trước mặt, chính mình lấy một quyển tiểu sử còn chưa xem xong ra, theo bookmark lần ra trang sách đọc lần cuối. Tranh minh hoạ trong trang sách chụp chính diện đối phương, Alpha trăm năm trước ăn mặc quân trang nghiêm túc, ánh mắt u ám nhìn về phía trước. Lan Hữu Ninh thiếu chút nữa liền có ảo giác đang bị hắn nhìn chăm chú, vội vàng lật qua trang khác.

Hoa hồng trước sau như một dán ở trên gò má cậu.

Tiểu Omega liền như vậy an ổn ở trong nhà ngây người mấy ngày.

Tự cậu cho rằng một mình sẽ tịch mịch nhưng hiện giờ cậu lại có một chậu hoa hồng biết cọ mặt còn có thể nói chuyện cùng. Trừ bỏ mấy chuyện sinh hoạt lặt vặt, cậu cùng hoa hồng nói nhiều nhất chính là chuyện ngày xưa của Tịch Từ Nhung. Cho dù cách xa trăm năm nhưng bởi vì sự tích của đối phương thật sự quá mức thần kỳ, cho nên tiểu thuyết truyện ký cũng có không ít, khiến Lan Hữu Ninh không phân biệt được cái nào là thật cái nào là giả. Cậu hôm nay đang đọc một quyển sách suy đoán vì sao khai quốc nguyên soái cả đời chưa lập gia đình, bên trong có đầy đủ các loại suy đoán cổ quái, tiểu Omega liền nhịn không được cười không ngừng.

"Có người nói nguyên soái tiên sinh yêu một Omega đã có chồng, cũng có người nói kỳ thật người yêu của hắn là Alpha...... Bất quá, ta cảm thấy có thể là do tin tức tố của hắn quá độc đáo cho nên mới không có cách nào gặp được người xứng đôi." Lan Hữu Ninh một bên chống cằm, một bên lầm bầm, "Haiz...... Rốt cuộc tin tức tố xứng đôi cũng rất quan trọng...... Nếu không Alpha cường đại giống như hắn, hẳn là sớm đã có vài Omega mới đúng."

Hoa hồng dán trên cánh tay cậu, bất động thanh sắc hướng sau cổ cậu cọ xát.

Chỉ là Lan Hữu Ninh đã cẩn thận mang miếng dán cách ly, cho dù có tin tức tố tỏa ra cũng chỉ là một chút xíu gần như không thể phát hiện mà thôi. Cậu ngày hôm qua cuối cùng cũng đã sửa sang xong tầng một, lại dọn thêm mấy bộ bàn ghế nữa, như vậy là đã ra dáng vẻ của một tiệm bánh rồi. Omega thuần thục đem kem phết lên cốt bánh mình đã nướng chín, dùng dao làm phẳng lớp kem, lại dùng chuôi bắt hoa ở mặt trên bánh điểm xuyết từng đóa hoa màu hồng nhạt.

"Ngươi đừng nháo." Lan Hữu Ninh sau cổ bị ngứa, có chút nhịn không được bật cười, "Buổi tối trở về sẽ cho ngươi cọ, ở đây không được......"

Hoa hồng ngoan ngoãn bất động.

Cậu đã sớm phát hiện hoa hồng mình nuôi thích cọ xát tuyến thể của cậu, ước chừng là tin tức tố ngọt ngào có công năng xúc tiến thực vật sinh trưởng. Tiểu Omega nghiêng đầu hôn hoa hồng một cái, lại tiếp tục bận rộn công việc. Hôm nay là ngày đầu tiên cậu khai trương cửa hàng, cũng chỉ là tính toán thử một chút cho nên các loại đồ ngọt đều chỉ làm tầm mười cái. Bánh bông lan chiffon nóng hầm hập vừa ra lò đã bị cậu đem tới trước cửa, mang theo hương sữa dụ dỗ người qua đường.

Lan Hữu Ninh vừa khẩn trương vừa chờ mong đem thẻ bài "Mua một tặng một" treo lên.

Một cửa hàng mới luôn khiến người ta chú ý, huống chi bánh kem mới ra lò lại thơm như vậy. Cậu định giá cũng không quá cao, rất nhanh liền có cư dân gần đó cùng du khách đến mua. Omega một bên bận rộn lấy tiền, một bên lại tiếp tục đem bánh kem đã nướng chín ra phết kem đóng gói, tức khắc bận rộn đến cơ hội nghỉ ngơi một chút cũng không có. Nhưng cậu vẫn nhớ rõ muốn cho hoa hồng của mình phơi nắng nhiều một chút, bởi vậy liền đem nó ôm tới chỗ cửa lớn.

Lần đầu khai trương cửa hàng, cậu khó tránh khỏi khẩn trương, thấy khách nhân liền vội vàng tươi cười nghênh đón cho nên cả ngày tinh thần không hề thả lỏng. Mãi cho đến khi bánh kem đều bán xong, Lan Hữu Ninh mới nhẹ nhàng thở ra, đem thẻ bài "Mở cửa" tháo xuống, tính toán đóng cửa rồi kiểm kê một chút hôm nay chính mình thu được bao nhiêu. Hoa hồng còn đặt ở cửa, cho dù được phơi nắng nhưng tinh thần lại có vẻ hơi uể oải. Tiểu Omega đau lòng sờ sờ cánh hoa của nó, lại nhẹ giọng nói một câu "Thực xin lỗi", tiếp theo liền bế chậu hoa lên, khóa cửa, cầm túi tiền đi lên lầu.

"Hôm nay chưa kịp chiếu cố đến ngươi......" Cậu vừa lên lầu liền tháo miếng dán cách ly tin tức tố xuống, đem tuyến thể non mềm của Omega lộ ra, "Rất thích tin tức tố của ta sao? Ta đây phóng thích một chút cho ngươi được không?"

Hoa hồng cọ cọ trên má cậu, giống như gật đầu đồng ý.

Lan Hữu Ninh liền cười phóng ra tin tức tố của mình.

Cậu vẫn luôn oán trách tin tức tố của chính mình, tuy rằng ngọt ngào nhưng lại mang cho cậu vô số phiền toái, làm cậu thậm chí không dưới một lần sinh ra ý niệm xoá bỏ tuyến thể; nhưng mà lúc này cậu lại có thể dùng tin tức tố chăm sóc người bạn đầu tiên của mình ở Ice Bill tinh cầu, điều này làm cho cậu cuối cùng cũng cảm thấy tuyến thể của mình có một chút ý nghĩa. Trong không khí dần dần tràn ngập mùi hương ngọt ngào lại không chán ngấy, chỉ là rất nhanh đã bị hoa hồng hấp thu hết, không bị hệ thống lọc gió hút bao nhiêu. Omega cúi đầu kiểm tra số tiền chính mình hôm nay thu vào cho nên không chú ý tới một cái dây đằng màu xanh theo hoa hồng bò tới sau cổ của cậu, như lúc trước chiếm lấy vị trí tuyến thể.

"Năm mươi...... Hai mươi...... Đây là một trăm......" Cậu đem tiền phân loại ra hết, lại cầm tính toán tổng lại, "Ngày đầu tiên, trừ phí tổn...... Kiếm lời được 425 đồng."

Lan Hữu Ninh híp mắt nở nụ cười, nghiêng đầu nhìn về phía bằng hữu của mình, "Ngày đầu tiên có thể kiếm nhiều như vậy...... Về sau khẳng định sẽ càng tốt!"

Hoa hồng thật cẩn thận thu hồi dây đằng, lại dán ở trên mặt cậu cọ xát một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com