Chương 60
(っ◔◡◔)っ♥Chương 60 Anh trên sân bóng♥
Edit: Vũ Quân
Cho đến khi đồng đội gọi tên anh mới xoay người chạy về giữa sân.Trong hiệp 2 Tô Việt cực kì mạnh mẽ. Hứa Thanh Giai đã làm cổ động viên mấy năm nên cũng biết quy tắc của trận đấu bóng rổ, cho dù là chuyền xa hay lên rổ anh đều làm rất tốt. nhìn qua điểm số nếu không có gì bất ngờ xảy ra đội của Tô Việt sẽ thắng. Hứa Thanh Giai đã nghĩ nên chúc mừng Tô Việt như thế nào. Cô lấy điện thoại ra quẹt trang đặt hàng.Cuối cùng cô đặt một bó hoa. Hôm nay chỉ là trận đấu bảng, chờ anh vào chung kết, mà mặc kệ anh có vào được hay không cô cũng sẽ tặng anh một món quà. Cô đặt hàng rồi thanh toán. Hứa Thanh Giai vừa cất điện thoại đi thì nhìn thấy cầu thủ số 16 của đội đối phương đột nhiên như điên lao vào Tô Việt đang rê bóng... mọi người hô lên, tiếp theo trọng tài thổi còi.Tô Việt bị đập mạnh xuống đất, cánh tay anh cọ xát mới mặt sân. "Tô Việt!"Xung quanh quá ồn nên anh không nghe thấy. Trọng tài quyết định cầu thủ số 16 đã phạm lỗi, nhưng Hứa Thanh Giai lại nhìn thấy người kia mỉm cười. Cô không hiểu, cho đến khi đột nhiên nghe thấy đồng đội của Tô Việt mắng: "Thằng chó đẻ, không thắng được thì bắt đầu giở trò đánh người à?"Vậy mới biết thì ra đối phương muốn thay chủ lực chính là Tô Việt ra sân.".." sao trên sân bóng rổ lại có những chiêu trò bẩn thỉu như vậy. Hứa Thanh Giai cắn môi, cô muốn biết tình trạng của Tô Việt, nhưng xung quanh anh là huấn luyện viên và bác sĩ, cô căn bản không thể nhìn thấy anh. Nhưng... Tô Việt vẫn xuyên qua đám người nhìn Hứa Thanh Giai. Trong mắt cô chỉ có sự lo lắng.Cầu thủ số 16 bị phạt, Tô Việt cũng vì bị thương mà không thể tiếp tục thi đấu, chỉ đành thay người bổ sung vị trí của anh. Đồng đội đỡ anh đi ra ngoài, Hứa Thanh Giai ngay lập tức chạy đến.
"Tô Việt......" "Không có việc gì."Đội y tế đã xử lý đơn giản cho Tô Việt, một bên mắt cá chân buộc túi chườm nước đá, mọi người đi rồi Hứa Thanh Giai mới ngồi xuống cạnh anh, ánh mắt dừng lại trên chân anh."Vừa nãy em nghe mọi người nói cậu ta cố ý.""Ừ, trước đây có qua lại một chút."Vừa rồi Tô Việt vô cùng lý trí ngăn cản đồng đội muốn đi tìm cầu thủ số 16 tính sổ, nhưng bây giờ lại thấy hơi xấu hổ trước mặt Hứa Thanh Giai, anh đã thầm mắng 18 đời tổ tông của tên kia ở trong lòng... vất vả lắm Hứa Thanh Giai mới đến xem anh thi đấu một lần lại để xảy ra chuyện như vậy.Trong lòng Tô Việt khá buồn."Có phải đau lắm không?" Hứa Thanh Giai quan tâm điều này hơn."Vẫn ổn." Anh cậy mạnh.Nhưng Hứa Thanh Giai khẳng định: "Chắc chắn là rất đau."Cô nắm cổ tay Tô Việt, nhìn về khuỷu tay anh, nơi đó bôi thuốc đỏ. Một mảnh đỏ tươi, lọt vào tầm mắt vô cùng dữ tợn.Hứa Thanh Giai cũng muốn mắng người. Cô cúi đầu, khẽ thổi, vừa thổi vừa nói: "Về sau anh đừng chơi bóng với loại người này nữa, đúng là không có đạo đức chơi bóng." "Hứa Thanh Giai..."Tô Việt nhìn đỉnh đầu cô, chỗ cô thổi nổi lên một tầng da gà, anh ngưa ngứa.Hứa Thanh Giai ngẩng đầu lên: "Hửm?"Anh quên mất định nói gì rồi, hoặc là anh chỉ đơn giản muốn gọi cô thôi. Tô Việt tạm dừng một chút: "Có hơi đau.""Vậy em lại thổi giúp anh." "..."Hoàng hôn đỏ ửng, cả bầu trời biến thành màu hồng. Hình như giả vờ yếu đuối cũng không tệ. Hầu kết của Tô Việt lăn lộn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia