ZingTruyen.Info

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋Chương 76 Mèo kia cũng gọi là A Bích

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Y chính đáp: "Điện hạ, vết thương trên cánh tay Từ công tử thật sự là do mảnh sứ vỡ gây nên ? Mảnh sứ vỡ làm thương người, vết sẹo là vặn vẹo, vết sẹo kia lại chỉnh tề, lại nói tựa như bị đao kiếm gây ra."

Sắc mặt Phù Bích tái nhợt, hỏi lại một lần: "Ngươi khẳng định?"

Y chính đáp: "Lão phu hành y nhiều năm, lại ở trong quân trị liệu qua cho các tướng sỹ, liền tính là già cả mắt mờ, cũng vẫn là có thể khẳng định."

Phù Bích che lấy đầu mình, không thể tin, ngự y hỏi: "Điện hạ, làm sao vậy?"

Trong lòng Phù Bích hỗn độn, "Không có việc gì, ngươi lui ra đi."

"Điện hạ, dược tiêu seo kia, còn cần nữa hay không?"

Phù Bích nghĩ nghĩ: "Cần, nhanh chóng chế xong đưa đến phủ Từ đại nhân."

Nàng vẻ mặt phiền muộn đi vào trong điện, Từ Tri Yến đã được cung nhân chăm sóc xong, dùng dược tốt nhất, thật cẩn thận băng bó.

Biểu tình trên mặt nàng lúc này, ai nhìn cũng đều biết nàng tâm tình không tốt, Từ Tri Yến nói: "Điện hạ, làm sao vậy?"

Nàng nâng con ngươi lên, cảm xúc thương hại áy náy bên trong đã sớm biến mất, chỉ còn bằng phẳng như gương, nhưng Từ Tri Yến lại từ nơi đó nhìn ra sự lạnh nhạt cùng không kiên nhẫn, "Không có gì, đau đầu."

Phù Bích trong lòng thực loạn, "Ngươi nếu là không có chuyện gì nữa, liền trở về sớm chút, ta trên người có phong hàn, sợ truyền cho ngươi."

Từ Tri Yến cười đến ôn hòa, "Qua mấy ngày nữa là đại hôn chi lễ, điện hạ đừng quá lao tâm công vụ, chúc điện hạ phượng thể an khang, sớm ngày khỏi hẳn, thần cáo từ."

Hắn đi rồi, Phù Bích nằm ở trên giường, trong người lúc nóng lúc lạnh, làm sao cũng đều không thoải mái, trong lòng đè nặng tâm sự, lại nghĩ không được là cái gì.

Nàng đứng dậy, kêu người đem công văn lấy tới, lật qua từng cái, đều là đã xử lý xong, nào có chuyện gì chưa làm đâu?

Phù Bích nghĩ không được, nhưng nằm lại khó chịu, nàng khoác áo đứng dậy, đi hoa viên giải sầu, thấy nhóm tiểu quan, nam sủng đang luyện tài nghệ, mới nhớ tới, chuyện sáng sớm đáp ứng hoàng đế phạt Tống Minh Hi, hiện tại còn chưa có ra tay, nếu như bị hoàng đế ca ca biết, khó tránh lại đoán nàng đối Tống Minh Hi sớm có tư tình.

Vì thế hướng cung nhân bên cạnh nói: "Tống Minh Hi ở đâu? Mang ta qua đó."

Cung nhân đáp: "Điện hạ, Tống Minh Hi lúc này hẳn là đang luyện đàn, thuận tiện hôm sau hiến khúc."

Phù Bích giật nhẹ khóe miệng, nàng lại không muốn nghe Tống Minh Hi đàn tang ngẫu khúc.

Phù Bích theo cung nhân tiến vào nhạc phường trong cung nàng, mọi người vừa thấy nàng tới, đều ngừng việc trong tay lại, cấp Phù Bích thỉnh an.

Phù Bích nhìn quanh một vòng, cũng không thấy Tống Minh Hi, Phù Bích nói: "Hắn đi đâu?"

Cung nhân kia thập phần hoảng loạn: "Nô tỳ không biết, nô tỳ đoán sẽ không đi xa, hẳn là ở gần đây."

Phù Bích phất tay làm nàng lui ra, tự mình hướng phía sau nhạc phường đi.

Vòng một vòng, quả nhiên ở một góc nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

Phù Bích phóng nhẹ bước chân, cẩn thận đến gần xem Tống Minh Hi đang làm gì.

Bỗng nhiên nghe hắn nói: "A Bích."

Phù Bích hoảng sợ, thầm nghĩ, Tống Minh Hi người này, như thế nào phía sau cũng có mắt?

Tiếp theo một tiếng mèo kêu, Phù Bích mới biết, nguyên lai Tống Minh Hi ở đây cho mèo ăn.

...Hắn thế nhưng lại cấp mèo đặt tên "A Bích", Phù Bích thực cạn lời.

"A Bích, lại kêu một tiếng, liền cho ngươi ăn kẹo hồ lô."

"Meo ô ——"

Phù Bích: "..."

"Ăn nhiều đường không tốt, vẫn là ta tự mình ăn đi."

"Meo ô meo ô ——"

Phù Bích: "..."

Nàng ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở Tống Minh Hi mình ở đây.

Mèo kia thấy Phù Bích, lập tức chạy đi, Tống Minh Hi đứng dậy, không hề có chút đắc tội chủ tử nói: "Điện hạ làm sao lại tới nơi này?"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info