ZingTruyen.Asia

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 57 Đem Tống Minh Hi giam vào thiên lao

AnhThuVi


Editor: Trứng muối

Từ Tri Yến, kỳ thật trong lòng ngươi đã sớm có đáp án, vì sao còn hỏi đến?

Phù Bích nắm chặt chăn, nói: "Phải thì thế nào, không phải thì thế nào? Hôn ước của ta và ngươi sắp đến, liền muốn chán ghét ta hay sao?"

"Từ mỗ không dám." Từ Tri Yến tuyệt không nghi ngờ mà trả lời: "Vô luận trưởng công chúa như thế nào, có thể gả thấp cho tại hạ, đều là vinh hạnh của tại hạ."

Phù Bích khẽ hừ nhẹ một tiếng, phất tay cho hắn lui ra.

Nàng tự mình mặc xong y phục sạch sẽ, nằm trở lại giường, có lẽ là bị kinh hách, lại ở ôn tuyền ngâm trong nước hồi lâu, lăn qua lộn lại không ngủ được.

Phù Bích mặc y phục đứng dậy, đi về phía Cần Chính Điện.

Nơi đó đèn đuốc còn sáng như ban ngày, Phù Thanh vùi đầu vào tấu chương, mày nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ chuyện gì khó giải quyết.

Thấy Phù Bích, hắn mới để hé miệng cười, "A Bích, ngươi đã đến rồi."

"Ca ca đang buồn bực chuyện gì?" Phù Bích hỏi.

Phù Thanh thở dài: "Tiền triều loạn trong giặc ngoài, tệ nạn kéo dài lâu ngày đã thực sâu, chúng ta ngoại trừ quan lại vô dụng quan viên dư thừa đã là khó khăn cực lớn, huống chi vừa mới sửa điền chế, lại thêm Khiết Đan đối chúng ta như hổ rình mồi, rất có khả năng sẽ vào lúc kết giao tấn công chúng ta, thời điểm trước khi tạo phản, ta thu được được tin tức có ký danh ' Nam Hoài cư sĩ ', bây giờ lại thu được thư hắn gửi, nhắc chúng ta phải chú ý đến người Khiết Đan, cũng không biết nên tin hay không ."

Phù Bích xoa bóp huyệt thái dương cho hắn, "Tân hoàng đăng cơ, nhất là cần thủ đoạn tàn nhẫn, nếu như không tuân theo, chúng ta liền giết gà dọa khỉ, chọn người cũ của phe Thái Tử giáo huấn một chút. Còn về Nam Hoài cư sĩ, tin tức của hắn lúc trước đã giúp chúng ta không ít, đã dùng người thì không nghi ngờ, ca ca có thể tín nhiệm hắn."

"Được, A Bích, ngươi nói chuyện giết gà dọa khỉ này, là nên từ trên người ai xuống tay thì tốt ?"

Phù Bích nói: "Hoài Nam vương thế tử, Tống Minh Hi."

Phù Thanh nói: "Vì sao lại là hắn?"

Phù Bích lại nói: "Người này lúc trước cùng phế đế quan hệ cực thân cận, cũng bởi vì bố phòng đồ của hắn gây hao tổn đại quân của chúng ta."

"Đúng rồi, ngươi trước đây ở trong phủ hắn bị hắn quát mắng, nghĩ đến cũng ăn không ít khổ." Phù Thanh trầm ngâm: "Về công về tư ta đều đồng ý ra tay từ hắn."

Phù Thanh nói: "Chỉ là, hiện tại tổ chức còn hỗn loạn, còn chưa thanh trừ xong tất cả quan viên còn sót lại, từ sau khi tấn công kinh thành, lại chưa từng nghe qua tin tức của hắn, ta cũng không biết người này còn sống hay không, có thể trốn thoát khỏi kinh thành đến nhờ cậy Hung nô cũng chưa biết được."

"Hắn còn sống." Phù Bích đem chuyện xảy ra cùng Tống Minh Hi khi nàng cướp lương thảo nói ra toàn bộ, lại nói đến chuyện hôm nay đi địa lao nhìn Ngư Thiền, "Nếu không có lời nói của Ngư Thiền, ta cũng cho rằng hắn đã chết."

Phù Thanh hạ lệnh: "Một khi đã như vậy, truyền lệnh biếm Hoài Nam vương thế tử Tống Minh Hi làm thứ dân, truy bắt toàn thành, tân triều kế vị, những tên quan lại cựu thần đó lại bao che cho nhau, một tên cũng đừng nghĩ thoát."

Sau khi lệnh truy bắt truyền ra, một tháng sau đến dâu vết Tống Minh Hi để lại cũng chưa phát hiện.

Nhưng vào lúc Phù Bích cho rằng người này tai mắt thông thiên, lại chẳng ai nghỉ tới, hắn tự chui đầu vào lưới.

Kế sách là Phù Bích đưa ra, Phù Thanh liền cho nàng toàn quyền quyết định, buông tay để nàng xử lý.

Lúc quan viên chế trụ được Tống Minh Hi, Phù Bích thu được thông truyền từ thuộc hạ, hỏi nàng xử lý người này như thế nào?

Phù Bích ngốc lăng một hồi, rồi sau đó khinh miệt cười, "Loạn thần tặc tử chẳng lẽ không giam vào thiên lao sao?"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia