ZingTruyen.Com

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 37 Đại Lý Tự Khanh lệnh tại đây

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Hạ nhân đem hai vị khách nhân dẫn đi thư phòng Tống Minh Hi, thế tử đã nói qua, Nhi tử Quách Thị Lang đến phủ không cần thông truyền, trước tiếp đón tốt, không lâu hắn sẽ về.

Công tử Quách thị lang đi đến phía trước, lần này so với lần trước bất đồng, hạ nhân ít đi rất nhiều, lúc đến đại môn lại có loại an tĩnh quỷ dị, bước vào cửa thứ hai, lại có thể nghe thấy vài tiếng trầm đục.

Quách công tử nói: "Đây là đang làm cái gì? Hôm nay không khí như thế nào lại kỳ quái?"

Hạ nhân dẫn đường trên trán đổ mồ hôi lạnh, dù sao cũng là chuyện xấu trong nhà, chưa đến mức cùng người ngoài nói, bất quá chính miệng thế tử từng nói, Quách công tử tới cửa không cần thông báo, chỉ cần tiếp đón thật tốt, dĩ nhiên người này cùng Hoài Nam vương phủ quan hệ không cạn, hắn liền nói: "Phu nhân hiện đang giáo huấn một cái hạ nhân."

" Nga, không có việc gù đi?." Quách công tử nói.

Nam tử một đường yên lặng đi phía sau hắn vốn không nói chuyện lại mở miệng nói: "Giáo huấn hạ nhân cũng không cần nhiều người vây xem như vậy, hay là người nọ thân phận đặc biệt?"

Người dẫn đường nhìn người phía sau, kia nam tử dáng người cao thẳng, tướng mạo không tầm thường, thanh âm trong trẻo, tựa như mỹ ngọc, chính là người có mỹ danh Từ lang trong kinh từ lâu, Từ Tri Yến.

Từ Tri Yến gặp Quách Hựu Chi đang muốn đến Hoài Nam vương phủ ở trên đường, liền cùng tới, hắn nghe thấy âm thanh dùng trượng kia, trong lòng căng thẳng, cảm xúc bị mạc danh bị tác động, phụ thân hắn vẫn luôn lấy "Bo bo giữ mình, trung dung mà làm*" để quản giáo hắn, nhưng hắn vẫn nhiều chuyện hỏi một câu này.

Hạ nhân kia không dám mở miệng nói, liềm dẫn bọn họ đi qua hướng khác, vòng đường xa hơn đến thư phòng Tống Minh Hi.

Nhưng vừa đi vài bước, lại phát hiện hai vị gia phía sau không đi theo.

Quách Hựu Chi hiển nhiên cũng phát hiện điểm đáng ngờ, hắn cùng Từ Tri Yến đều là người đã từng tới Tống phủ, biết đường, liền hướng ngay đường khác đi, liếc mắt một cái liền trông thấy nơi nơi đều là người chen chúc nhìn trộm.

Từ Tri Yến đi tới, không ít người cũng đang trộm nhìn hắn, cùng Tống Minh Hi tề danh "Kinh thành song bích" chính là thấy một lần liền thiếu một lần, công tử có thể gặp nhưng không thể cầu.

Quách Hựu Chi nhìn Phù Bích đang bị đè trên ghế dài đánh, cảm thấy quen mắt, tựa hồ đã gặp qua ở đâu.

Nhưng nếu là vì cái hạ nhân mà xuất đầu, thật sự có chút mất mặt, vạn nhất ảnh hưởng đến giao tình với Hoài Nam vương phủ, lại là mất nhiều hơn được, hắn không tính toán ra mặt lúc này, nhìn náo nhiệt muốn đi, quay đầu lại thấy, sắc mặt Từ Tri Yến không tốt, thân thể căng chặt, tay nắm thành quyền, hoàn toàn không có phong thái trăng thanh gió mát như khi hắn vừa tới.

Quách Hựu Chi vỗ một cái lên bả vai Từ Tri Yến: "Từ huynh, ngươi làm sao vậy?"

Từ Tri Yến không để ý đến hắn, bước về phía trước, hướng Hoài Nam Vương phu nhân nói: "Nếu đánh tiếp người sẽ chết, theo luật lệ triều ta, không được tùy tiện đánh chết nô tỳ, thiên tử phạm pháp cũng như thứ dân, huống chi Vương gia khác họ, Phu nhân nên nhớ ."

Tất cả mọi người nhìn hắn, cũng ngừng đánh người lại.

Hoài Nam Vương phu nhân sắc mặt không tốt, Ngư Thiền nói: "Ngoại nam như thế nào lại ở nội viện? Đay là không hợp quy củ."

Phù Bích nằm sấp trên ghế dài, đã không thể cảm nhận được cảm giác đau đớn, thân thể đột nhiên không bị tiếp tục đánh, nàng nhẹ nhàng thở ra.

Hoài Nam Vương phu nhân sâu xa nói: "Này dù sao cũng là việc riêng của Hoài Nam vương phủ chúng ta, Từ công tử quản việc nội trạch người khác, không ổn đi."

Từ Tri Yến cất cao giọng nói: "Dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của Thiên tử, Hoài Nam vương phủ cũng không thể một tay che trời, đánh chết một cái hạ nhân, không phải chỉ đơn giản dùng chiếu cuốn lại ném đến nghĩa địa là có thể xong việc, Đại Lý Tự Khanh lệnh tại đây."

Hoài Nam Vương phu nhân mặt mũi trắng bệch, không nghĩ tới khách nhân trong phủ lại dùng quan ấn nhúng tay quản giáo nội trạch của bà.

Bà đưa tay chỉ vào Từ Tri Yến, run rẩy mà nói không ra lời.

Mà Từ Tri Yến bước nhanh về phía trước, càng đi càng gần, bà ta tức giận đến thân thể ngửa ra sau, ngã lên người hai vị tiểu thư Ngư gia.

Liền như vậy trơ mắt nhìn Từ Tri Yến đem người bế lên mang đi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: N8 nay ngầu quá J

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com