ZingTruyen.Com

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 26 Thoa dược

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Phù Bích không nhịn được trộm nhìn hắn thêm vài lần, dưới ánh mặt trời sáng sớm Tống Minh Hi thực sự tuấn lãng, nàng không khỏi nhìn nhiều một chút, vừa vặn gặp phải ánh mắt Tống Minh Hi.

Hắn dùng ánh mắt đánh giá nhìn Phù Bích, nhớ lại ngày hôm qua chỉ có chính mình thoải mái, mang theo tia áy náy nói: "Trên lưng còn đau không?"

Phù Bích lắc đầu, trong lúc giơ tay lên không cẩn thận đụng đến vết thương trên lưng, nhíu mày một cái, trong lòng thầm mắng Tống Minh Hi súc sinh, một chút hảo cảm mới sinh ra vừa rồi cũng liền biến mất.

Tống Minh Hi đứng dậy, kéo Phù Bích qua, liền muốn kéo y phục nàng ra: "Ta nhìn xem."

Phù Bích đứng đối diện cửa sổ lưu li*, thầm nghĩ, cũng không sợ người thấy sao.

*cửa sổ làm bằng ngọc lưu li

Nàng giữ chặt cổ áo, bảo hộ chính mình, không cho Tống Minh Hi cởi y phục của nàng.

Nhưng vẫn không thắng nổi sự nhanh nhạy của Tống Minh Hi, hắn đem tay nàng cố định sau người, thẳng tay cởi nút.

Cổ áo Phù Bích mở rộng ra, lộ ra một mảnh tuyết trắng trước ngực, Tống Minh Hi đem đầu vai y phục nàng kéo xuống, từ phía sau nàng nói: "Ngày hôm qua lúc trở lại phòng trời đã tối rồi, nhìn không rõ lắm, liền tùy tiện thoa chút dược, nguyên lai vẫn còn có vài chỗ nước dược thoa không đến."

Đôi mắt xinh đẹp của Phù Bích trừng to, căm tức nhìn Tống Minh Hi, lại chỉ nghe hắn lẩm bẩm nói: "Lần này đau, đó là dùng để giáo huấn ngươi thật lớn, lại cùng nam nhân khác lôi kéo không rõ, liền không chỉ dùng mỗi cái này trừng phạt."

Hắn đi đến vách tường lấy thuốc bột trên giá, Phù Bích kinh hô một tiếng, hắn quay đầu lại nhìn, cái gì cũng không thấy, chỉ có bóng cây trên tường lay động.

Cầm thuốc bột, ôm Phù Bích qua, tỉ mỉ thoa dược lên người cho nàng, không biết tại sao, có lẽ là xuống tay nặng, bị này mèo con đá hai cái, hắn trong lòng biết đêm qua quá mức hung mãnh, liền cũng nhận hai cái đá chân của Phù Bích.

Cấp Phù Bích mặc xong y phục, đúng lúc cửa bị gõ hai cái, Tống Minh Hi nói: "Vào đi."

Hai mắt thị vệ kia nhìn Phù Bích, Tống Minh Hi nói: "Người một nhà, có việc gì cứ nói thẳng là được."

Thị vệ nói: "Thuộc hạ phục kích gặp bất lợi, để cho Phù Thanh bị người của Nhữ Nam vương cứu được."

Phù Bích vội vàng nắm chặt quần áo trên người, Tống Minh Hi nguyên lai hắn hận ca ca đến như vậy, còn may ca ca cùng Nhữ Nam vương đã gặp nhau, tên thị vệ từ phương nam một đường hồi kinh, lúc này ước chừng bọn họ đã chỉnh đốn xong nhân mã, lại huấn luyện thêm chút thời gian, chắc đã một đường hướng kinh thành xuất phát.

Phù Bích nghĩ đến đây, hết thảy phiền não đều vứt ra sau đầu, cả người nhẹ nhàng.

Tống Minh Hi sắc mặt âm trầm, nhấp môi, rốt cuộc phun ra một câu: " Vị bên kia nói như thế nào?"

"Chưa nói cái gì, chỉ kêu thuộc hạ thông tri cho Thế tử gia."

"Đã biết, đi xuống đi."

Phù Bích khóe môi không giấu được ý cười, nhẹ nhàng vuốt ve lưng Tống Minh Hi, rót cho hắn chén trà, Tống Minh Hi nhàn nhạt liếc nhìn Phù Bích một cái, "Ngược lại ngươi thật to gan."

Phù Bích nghiêng đầu nhìn hắn, hắn xem nàng là nữ tử nhu nhược không hiểu chính trị, liền giải thích nói: "Mới vừa rồi hắn nói Phù Thanh nguyên lai là con cháu tông thất, nhưng hiện tại là phản tặc, cùng Nhữ Nam vương tạo phản, hiện tại đã đến đại bản doanh, ta làm sao có thể yên tâm."

Phù Bích dần thu lại ý cười, gật gật đầu, đôi tay đem chén trà đưa cho Tống Minh Hi, thỉnh hắn uống.

Mày Tống Minh Hi giãn ra, cánh tay dài đưa qua ôm lấy bả vai Phù Bích, cười nói: "Vẫn là ngươi tốt, biết vì gia phân ưu, đêm nay gia sẽ tận lực nhẹ động."

Phù Bích: "..."

Chưa đến một chén trà, cách đó không xa liền có tiếng người xa xa truyền đến, tiếng cười nói vui vẻ, rất náo nhiệt.

Tiểu Thúy tới truyền lời: "Thế tử gia, biểu tiểu thư vừa đến trong phủ, phu nhân thỉnh ngài đi qua gặp mặt một chút."

Tống Minh Hi nhướng mày, mắt nhìn biểu tình của Phù Bích, không có biến hóa quá lớn, trong lòng thoáng mất mát, khó chịu muốn chết.

________________________

Tác giả:

Hôm nay lại viết hai chương, đăng trễ chút, truyện này sẽ không quá dài, ước chừng 80 chương kết thúc, trước sau 40 chương nữ chủ liền ôm bản đồ chạy trốn, bắt đầu ngược nam ( cũng không phải thực sự có thể xác định được chương cụ thể, mọi người đọc vui vẻ là được )

________________________

*Cửa sổ lưu li : huhu tui nghĩ là cái này 

_____________________________

Editor: Thực sự là tui lại sắp thi học kì nên là sẽ cố gắng up thêm chương mới trong mấy ngày này để sau đó lại lặn thi học kì các cô ạ =)))))

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com