ZingTruyen.Info

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 25 Ở núi giả thao huyệt ( H )

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Phù Bích kinh hô một tiếng, hoa huyệt đối diện với côn thịt to lớn dữ tợn của Tống Minh Hi, thứ đồ chơi kia đã sớm nổi lên gân xanh, cứng rắn đến mức giống như lưỡi dao.

Hắn đem mông Phù Bích nâng lên, ôm nàng ngồi lên một khối đá nhô ra trong núi giả, mạnh mẽ nâng hai chân nàng lên, tách ra đặt trên eo mình.

Mặt bên lọt ra một tia ánh sáng mặt trời, chiếu vào hoa huyệt ướt đẫm của Phù Bích, miệng huyệt ướt át trong suốt dính đầy dâm thủy phản chiếu dưới ánh mặt trời, phá lệ mê người.

Côn thịt Tống Minh Hi chống đỡ miệng huyệt, một đỉnh liền tới rồi chỗ sâu nhất, Phù Bích giật mình một cái, dựng thẳng lưng, thân thể chúi xuống muốn ngã, Tống Minh Hi đỡ lấy, ôm về chỗ cũ.

Ngay sau đó là mạnh mẽ kịch liệt thọc vào rút ra, côn thịt kia tựa đao kiếm chẻ tre, cắm hoa huyệt càng thêm ướt đẫm, dâm thủy giàn giụa, có chút theo đá trong núi giả chảy trên mặt đất, cùng suối nhỏ dưới chân núi giả hòa thành một thể.

Hắn thọc vào rút ra có chút nhanh, bóp chặt eo Phù Bích mạnh mẽ thao, thân mình yếu ớt của nàng đụng vào đá trong núi giả, tạo ra vết đỏ chói mắt, nhu nhược động lòng người lại làm người ta tăng thêm thú tính.

Nàng ngẩng cổ, phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, "A... A..."

Côn thịt thao huyệt, đem mật dịch trong hoa huyệt chảy ra chỗ giao hợp bị thao thành bọt mép, mị thịt gắt gao bọc lấy côn thịt lớn, không hề có chút muốn hắn rời đi, một khi không luật động, liền ngứa đến khó chịu, theo động tác ra vào của côn thịt lớn mà phun ra nuốt vào.

Phù Bích mệt mỏi một ngày, bị xóc nảy, sau lại nhìn thấy Từ Tri Yến lại càng khiến cho tâm thần bức bách, thật vất vả mới có thể thở phào nhẹ nhõm, lại bị Tống Minh Hi đối đãi như vậy, thể xác và tinh thần đều bị tra tấn, mệt đến mức ghé vào trên vai Tống Minh Hi, đôi mắt dần dần nhắm lại, có khi sẽ gắng gượng chống mở mắt ra nhìn bên ngoài.

Tống Minh Hi còn ở bên tai nói thầm chút gì đó tựa như, "Ngươi chỉ có thể là của ta."

Dường như hắn nói không ít lời nói, nhưng Phù Bích không nhớ rõ, nàng quá mệt mỏi, chỉ nhớ theo động tác luật động của Tống Minh Hi, ánh sáng khẽ giao động.

Mí mắt dần dần nặng nề, nàng liền không mở nữa, là do mệt mỏi đi.

Lúc tỉnh lại vào sáng sớm hôm sau, bản thân đã ở trong phòng Tống Minh Hi, không có người khác, chỉ có một mình Phù Bích, kẽo kẹt một tiếng, Tiểu Thúy đẩy cửa tiến vào.

"Thế tử gia đã đi thư phòng, thần sắc không tốt lắm, ngươi làm sao đến bây giờ mới dậy nha, xe ngựa biểu tiểu thư cũng đã mau tới rồi."

Phù Bích hoảng sợ, vội vàng bò dậy thay y phục, rửa mặt, sau đó đi thư phòng hầu hạ.

Quả nhiên sắc mặt Tống Minh Hi không tốt, tuy rằng lúc này hắn đang xem một trương bản đồ, thần sắc nghiêm túc, nhưng Phù Bích đã ở cùng hắn lâu ngày, vẫn là không khó có thể nhìn ra tâm tình của hắn.

Vì thế ngoan ngoãn đi đến bên cạnh hầu hạ mài mực, thuận tiện xem trộm một chút trương bản đồ kia.

Tống Minh Hi thấy nàng tới, đem đồ thu hồi, tiện tay đặt ở một bên, bắt đầu xử lý công vụ.

Hai người cứ như vậy an tĩnh một lúc.

Phù Bích biết Tống Minh Hi vẫn đang sinh khí, cũng không biết hắn vì cái gì mà sinh khí, vị hôn thê đã gần đến, đây là Tống phủ hỉ sự, như thế nào lại ảnh hưởng đến tâm tình, chẳng lẽ là chiến sự căng thẳng? Bên ngoài lại bạo động? Tóm lại là có chuyện bất lợi với Thái Tử, Phù Bích lại có thể trộm vui mừng, dù sao, việc hắn sinh khí tổng sẽ không liên quan đến chuyện hôm qua nàng cùng Từ Tri Yến chạm mặt đi, bằng không, tính nam nhân này dấm cũng quá lớn đi.

Từ từ, hắn dấm cái gì?

"Nguồn: Vespertine & Tami"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: Thoi nốt chương này cho hết H đỡ các nàng lại tụt mood, mai tui up chương nội dung nhé 

P/s: Chương này up vội nên mai tui sẽ dò lại lỗi sau nhé^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info