ZingTruyen.Com

[Edit/Cao H] Tuyển Tập Truyện Biến Thái

🍀 Chương 9: Đại kết cục

HeoHuHongg

Editor: Heo Hư Hỏng

Kiến Nguyên năm thứ ba, Tân Đức Đế ăn Đan dược chết bất đắc kì tử. Lúc này thái tử chưa lập, triều dã rung chuyển, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử lần lượt chết dưới mũi tên của loạn quân. Tứ hoàng tử nhận được sự ủng hộ từ Cố Huyền, đại biểu Cố gia và Chu Đình, đại biểu cho Trung Tĩnh hầu phủ mà đăng cơ, tạo ra một thời đại mới.

"Tân đế thuận ý trời, được lòng dân... Ngày hôm nay khai sáng nguyên niên*."

Tiểu Lộ Tử cung kính hành lễ với Loan Ngư, "Công chúa điện hạ, tiểu nhân cáo lui." Nói xong, không đợi Loan Ngư kịp phản ứng đã đi khỏi phòng. Dục vọng chiếm hữu của nam nhân cao lớn bên cạnh nàng có bao nhiêu mạnh hạ nhân bọn họ đều biết, bởi vậy từ đầu đến cuối Tiểu Lộ Tử vẫn không dám liếc mắt nhìn vị Trạch Phương công chúa vừa mới tân phong này dù chỉ một cái. Loan Ngư ngơ ngác ngồi tự hỏi, sắc mặt nàng kinh hỉ, thiếu nữ đơn thuần vì hoàng huynh thực hiện được khát vọng mà cảm thấy vui vẻ, chẳng sợ vì sự thành công ấy mà nàng phải trả giá đại giới.

Xa cách lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy nàng tươi cười, Chu Đình ôm lấy thiếu nữ nho nhỏ, hôn lên khoé môi khẽ nhếch của nàng. Nhưng nghĩ đến việc nàng lựa chọn gả cho Cố Huyền, hỏa khí của hắn lại bắt đầu bốc lên. Chu Đình chặt chẽ ôm lấy Loan Ngư, dùng cái cằm hơi lún phún râu cọ vào gương mặt non mềm của nàng, chọc tiểu nhân nhi bị cọ xát đến đỏ bừng cả hai má, tròng mắt ngậm nước, thở phì phì quay đi chỗ khác.

Bộ dạng làm nũng tức giận của tiểu nhân nhi vô cùng hiếm thấy, trong lòng Chu Đình hận không thể hung hăng ức hiếp nàng một phen, nhưng khi nhìn thấy nàng rơi nước mắt, khóc lóc cầu xin hắn buông tha, hắn đành phải hạ mình dỗ dành tiểu cô nương.

"Tiểu Ngư ngoan nào, đừng khóc, là ta sai rồi."

Loan Ngư cũng biết hai nam nhân này chỉ cường thế ở trên giường mà thôi, lúc bình thường bọn hắn vô cùng để ý tâm tình của nàng, vì thế nàng hai mắt ngập nước trộm nhìn Chu Đình. Bộ dáng đáng yêu này của nàng làm Chu Đình máu mũi muốn phun trào, nhưng để trọng chấn phu cương*, Chu Đình chân thành nhìn Loan Ngư, bày ra bộ dạng biết sai. Loan Ngư kinh nghiệm không nhiều, dễ dàng tin hắn, lập tức ngoan ngoãn ngồi lại trong lòng ngực nam nhân.

Chu Đình một tay ôm eo tiểu nhân nhi, một tay vỗ về tóc dài như thác nước của nàng, sau đó hôn lên đỉnh đầu. Nếu như quên đi sự thật thiếu nữ này chính là thê tử sắp cưới của Cố Huyền, người ngoài nhìn vào đều thấy đây là một đôi phu thê ân ái.

"Tiểu Ngư, mắt của hoàng huynh nàng đã được trị khỏi." Chu Đình đột nhiên mở miệng.

"Hả?" Loan Ngư trong phút chốc chưa có phản ứng lại.

"Tứ hoàng tử, hai mắt hắn đều có thể nhìn thấy." Chu Đình nâng mặt nàng lên, nhìn thẳng vào mắt nàng nói.

"Hức hức..." Nước mắt lúc nãy còn chưa rơi hết bây giờ tất cả đều tuôn trào, nàng vô cùng vui vẻ vì hoàng huynh, nàng vốn sợ sau khi hắn trở thành hoàng đế sẽ có kẻ vì điều đó làm khó, bắt bẻ hắn, hiện tại mọi chuyện đều tốt rồi....

"Nàng vui quá nên khóc sao?" Chu Đình cười khổ giúp nàng lau nước mắt, hắn che giấu sự thật sau khi ăn bí dược chữa trị con mắt bị mù từ nhỏ, Loan Phong phải đánh đổi bằng hai mươi năm tuổi thọ.

"Ư, a..." Loan Ngư nước mắt đầy mặt gật đầu trả lời, vươn tay nắm lấy vạt áo của nam nhân, khát cầu nhìn Chu Đình.

"Được, nếu nàng ngoan ngoãn, ta sẽ mang nàng đi gặp hắn." Chu Đình bất đắc dĩ dùng bàn tay to bao bọc tay nhỏ của nàng, dùng chóp mũi cọ gương mặt nàng.

"Ưm." Tiểu nhân nhi nín khóc mỉm cười.

******************* Ta là đường ranh giới đêm tân hôn *******************

Loan Ngư ngồi bên trong màn giường màu đỏ thẫm, đậu phộng trên giường cộm nàng có chút đau, nàng nắm chặt váy cưới, vừa khẩn trương vừa bất an chờ đợi nam nhân mặc hồng y đến giúp nàng vén khăn voan.

Khăn voan đỏ thắm bị nhấc lên, ánh sáng hồng ái muội bị thay thế bởi màu sắc ấm áp sáng ngời của ánh nến, lộ ra gương mặt kiều mỹ phấn hồng của thiếu nữ. Cố Huyền một thân y phục đỏ rực, tóc đen tuyền nhìn nàng mỉm cười.

"A Ngư, chúng ta cuối cùng cũng trở thành phu thê." Bụng ngón tay thon dài của Cố Huyền vuốt ve gương mặt nàng, giọng nói trầm thấp, đáy mắt mang theo dục vọng mà Loan Ngư vô cùng quen thuộc. Loan Ngư không khỏi co rúm một chút, nhưng sau đó vẫn ngồi ngoan ngoãn cho Cố Huyền sờ.

Ngón tay xẹt qua đôi môi tươi mới, đi xuống cái cổ thiên nga, xuống chút nữa là vạt áo trước của váy cưới hoa lệ. Nam nhân từng bước từng bước cởi bỏ áo ngoài phiền phức và đai lưng nạm ngọc, gỡ xuống ngọc bội bên hông, cởi ra từng lớp quần áo trùng điệp, cuối cùng lộ ra áo trong màu trắng. Đằng sau áo trong chính là chiếc yếm thêu hình uyên ương hí thuỷ, hai luồng nhũ thịt tuyết trắng trơn mềm bị trói buộc bên trong. Sau khi cởi bỏ chiếc yếm, hai vú thiếu nữ giống như chim bồ câu trắng nhảy xổ ra ngoài.

******************************************
(*) Nguyên niên: năm trị vì đầu tiên của hoàng đế.
(*) Trọng chấn phu cương: khôi phục quyền uy của người làm chồng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com