ZingTruyen.Com

[Edit Beta/Hoàn] Phế thê trọng sinh (Phần 1) - Kim Nguyên Bảo

Chương 136. Lời này là thật

Kisekirin

Edit + beta: Iris

Ô Bặc Phương nôn nóng hỏi: "Dưỡng Thú Thảo mà hai ngày trước Ô Nhược đưa đến đâu rồi?"

"Ở trong phòng con, sao vậy?"

Ô Bặc Phương vội nói: "Con nhanh lấy Dưỡng Thú Thảo ra đây, để hạ nhân nấu một nồi to rồi chia cho mọi người uống."

Ô Bách gật đầu, đi vào phòng lấy thảo dược.

Ô Huyền Nhiên tò mò hỏi: "Cha, có chuyện gì sao?"

Ô Bặc Phương há miệng thở dốc muốn giải thích, nhưng nhớ tới mấy người này tính tình ích kỷ, liền quyết định chờ nấu thuốc xong lại nói sau.

Nửa canh giờ sau, nước thuốc đã nấu xong.

Đầu tiên là Ô Bặc Phương kêu người vừa ra ngoài cùng hắn uống một chén, lại kêu đám Ô Huyền Nhiên mỗi người một chén, cuối cùng dư lại thì cho hạ nhân uống, sau đó thì giải thích cho mấy người Ô Huyền Nhiên tình hình bên ngoài: "Bây giờ bên ngoài có rất nhiều người bị bệnh nhiệt độc, không hiểu sao tự nhiên té xỉu, sau khi hôn mê thì toàn thân nóng ran, nhưng khi y sư bắt mạch lại không phát hiện cái gì, bây giờ các y sư đều bó tay không có cách, sau đó ta đột nhiên nhớ tới hai ngày trước Ô Nhược có kêu hộ vệ đưa Dưỡng Thú Thảo đến đây nên mới thử một chút."

Kỳ thật nếu không phải bên ngoài không có bán Dưỡng Thú Thảo thì bọn họ cũng sẽ không đến đây.

"Cái gì?" Bọn Ô Huyền Nhiên đại kinh thất sắc, cuống quýt cách xa Ô Bặc Phương một trượng.

Tuy rằng Ô Bặc Phương đã sớm đoán được phản ứng này, nhưng vẫn bị bọn họ làm cho tức chết.

Lúc này, Vinh trưởng lão kích động kêu lên: "Tiểu Á tỉnh rồi."

Tiểu Á là tiểu tôn tử của hắn, bất cẩn bị trúng nhiệt độc, quả thực khiến cả nhà lo sốt vó, bây giờ thấy tôn tử tỉnh thì thở phào nhẹ nhõm.

Ô Bặc Phương vui mừng nói: "Mau bắt mạch cho hắn."

"Được." Vinh trưởng lão vội bắt mạch cho đứa bé: "Thân thể không còn nóng như trước nữa, mạch hơi yếu, bây giờ hiện trạng của Tiểu Á giống như người bị cảm thông thường vậy, nghỉ ngơi chữa trị tốt sẽ khỏe lại, hẳn là không còn vấn đề nào khác."

"Tiểu Thương cũng tỉnh lại rồi." Trưởng lão khác hưng phấn nói.

Tiểu Thương và Tiểu Á đều bị nhiễm nhiệt độc như nhau.

Ô Huyền Nhiên vội hỏi Ô Bặc Phương: "Cha, còn chúng con thì sao? Chúng con sẽ không bị nhiễm bệnh đúng không."

"Ngươi có muốn chết cũng không chết được." Ô Bặc Phương tức giận nói: "Không phải Ô Nhược đã nói rồi sao? Dưỡng Thú Thảo có tác dụng phòng bệnh, các ngươi sẽ không bị nhiễm bệnh."

"Vậy thì tốt rồi." Mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Ô Thần Tử trốn một góc nghe lén vội xoay người rời đi, sau đó ra lệnh hộ vệ trong phủ trông chừng Ô Bặc Phương, tạm thời không để bọn họ xuất phủ, tránh cho việc chuyện Dưỡng Thú Thảo có thể trị nhiệt độc bị truyền ra ngoài, tuy hắn không biết đã có bao nhiêu người biết chuyện này, nhưng ít nhất bây giờ chưa từng nghe ai nói Dưỡng Thú Thảo có thể trị nhiệt độc.

Đúng rồi, còn phải phái người xem chừng Ô Nhược.

Ô Thần Tử phân phó xong thì cho người lén đi mua Dưỡng Thú Thảo, vội rời khỏi Ô phủ, tiến cung tìm nhị hoàng tử, rồi mang nhị hoàng tử diện thánh, ôm luôn việc trị liệu nhiệt độc, còn sử dụng Dưỡng Thú Thảo trị liệu cho phi tử và hoàng tử, không quá nửa canh giờ thì mọi người trong cung đã tỉnh lại.

Đế Quân vui mừng, lập tức hạ chỉ để Ô Thần Tử và nhị hoàng tử phụ trách chuyện nhiệt độc.

Linh Mạch Hàn đang thương lượng với phụ tá thì hay tin, tức giận đến mức đuổi phụ tá đi.

"Biểu ca, ngươi đừng tức giận, lúc này coi như để Ô lão tặc tử..." Lăng Tử Sinh nói được một nửa thì ánh mắt ngoan lệ, xoay người nhìn về phía bình phong.

Sau đó quát: "Ai ở đó?"

Tiếp theo một bóng trắng đi ra: "Hắc Dương gặp qua thái tử điện hạ."

Linh Mạch Hàn thấy là Hắc Dương thì thu lại lửa giận: "Nghe nói cách đây vài ngày ngươi bị thương, có nặng không?"

Nói xong, hắn lấy một bình dược từ tay áo ra đưa cho Hắc Dương: "Đây là thuốc trị thương cho Quỷ tộc, ngươi xem có hữu hiệu không."

"Cảm ơn thái tử điện hạ." Hắc Dương không khách khí nhận lấy: "Lần này phu nhân kêu ta đến đây là để báo cho thái tử điện hạ phái người đến thành trấn không nhiễm nhiệt độc lén thu mua thuốc trị cảm mạo."

Linh Mạch Hàn nhíu mày hỏi: "Hắn có nói nguyên nhân không?"

"Hắn nói là để trị nhiệt độc."

Lăng Tử Sinh cười lạnh: "Bây giờ Quốc Sư đại nhân đã tìm được biện pháp trị nhiệt độc, chúng ta chuẩn bị mấy thứ này thì có ích gì?"

Hắc Dương liếc hắn một cái, biến mất khỏi cung điện.

Lăng Tử Sinh hỏi: "Biểu ca, Quỷ tộc này là ai? Phu nhân hắn là ai?"

"Chính là người hận Ô gia thấu xương." Linh Mạch Hàn híp mắt: "Tử Sinh, ngươi làm theo lời hắn đi, đúng rồi, đừng để quan lại phe nhị hoàng đệ và quốc sư biết được."

"Biểu ca, Quốc Sư đại nhân đã có biện pháp giải độc, chúng ta chuẩn bị mấy cái này chỉ lãng phí thời gian thôi."

Linh Mạch Hàn đã hợp tác với Ô Nhược vài lần, cảm thấy người này nếu không nắm chắc thì sẽ không kêu hắn làm như vậy: "Chuẩn bị mấy thứ này cũng không tốn bao nhiêu, không phải sao?"

Lăng Tử Sinh thở dài: "Được rồi, ta đi về chuẩn bị đây."

Hắn vừa rời đi, Linh Mạch Hàn lại phái người điều tra cách trị nhiệt độc của Ô Thần Tử, nghe thấy Ô Thần Tử dùng Dưỡng Thú Thảo để trị nhiệt độc, định làm khó dễ từ giữa nhưng hắn đã chậm hơn Ô Thần Tử.

Linh Mạch Hàn vốn tưởng lần này công lao sẽ bị nhị hoàng tử cướp đi, không ngờ người giám thị nhất cử nhất động của Ô Thần Tử báo lại, người của Ô Thần Tử không mua được Dưỡng Thú Thảo, người mua thảo tay không mà đi tay không mà về, ngược lại nhiệt độc trở nên nghiêm trọng hơn, thậm chí còn có người đã chết đi.

Đế Quân giận tím mặt, gọi Ô Thần Tử và nhị hoàng tử vào Ngự Thư Phòng mắng một trận đã đời, tới trưa mới mặt xám mày tro ra khỏi Ngự Thư Phòng.

Nhị hoàng tử lửa giận ngập trời: "Ông cố ngoại, ngài xem có phải Linh Mạch Hàn giở trò quỷ hay không, vì sao chúng ta không mua được gốc cây Dưỡng Thú Thảo nào chứ?"

Vốn tưởng có thể chiếm được thế thượng phong, nhưng chưa đắc ý được bao lâu liền xảy ra chuyện như vậy, thật sự là quá tức giận.

Ô Thần Tử lãnh lệ: "Bản tôn đã từng tính qua tình hình gần đây của Thiên Hành Quốc, tuy rằng có tính ra được kiếp nạn nhưng lại không biết cụ thể là gì, trừ khi Linh Mạch Hàn có thuật sư bói toán lợi hại hơn bản tôn, nếu không hắn căn bản không thể nào thu mua Dưỡng Thú Thảo trước chúng ta. Nếu thật là vậy, hắn hẳn sẽ lo lắng bản tôn mua Dưỡng Thú Thảo, sẽ không cho bản tôn cơ hội ra tay, càng sẽ không tức giận đuổi phụ tá ra khỏi điện khi biết chúng ta trị khỏi cho phi tử và hoàng tử."

"Không phải hắn mua, vậy là ai mua Dưỡng Thú Thảo?" Sắc mặt nhị hoàng tử cực kỳ khó coi: "Bây giờ chúng ta không mua được Dưỡng Thú Thảo thì phải làm sao đây?"

Lúc trước bọn họ đã thả ra tiếng gió khoác lác rằng có thể trị khỏi nhiệt độc cho các bá tánh, nhưng hôm nay không những không trị được mà còn chết rất nhiều người, bây giờ không biết đã có bao nhiêu bá tánh oán hận bọn họ rồi nữa.

Ô Thần Tử nói: "Bây giờ chỉ có thể vừa điều tra người mua Dưỡng Thú Thảo, vừa tiếp tục thu mua Dưỡng Thú Thảo thôi."

Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện người mua Dưỡng Thú Thảo không phải là người phe Thái Tử.

Linh Mạch Hàn không nghĩ tới sẽ có cơ hội lật ngược tình thế, chuyện này thật ra nằm ngoài dự liệu của hắn, khiến hắn không khỏi nghĩ đến Ô Nhược, hắn cho rằng chuyện này có liên quan đến Ô Nhược, nhất định là Ô Nhược đã mua hết Dưỡng Thú Thảo trong Thiên Hành Quốc từ lâu rồi.

Nghĩ đến đây, hắn thầm cảm thấy may mắn khi hợp tác với Ô Nhược, nếu thật sự bỏ lỡ người này, muốn vặn ngã Ô Thần Tử là chuyện rất xa vời.

Ô Nhược thấy chuyện phát triển như dự liệu, kêu Hắc Dương thông tri Linh Mạch Hàn dẫn người đến một chỗ khá xa rồi mở sạp phát cháo và chữa bệnh từ thiện.

Linh Mạch Hàn và Hắc Dương dẫn người đến chỗ cách Hoàng Đô Thành xa nhất nhưng lại nhiễm nhiệt độc nghiêm trọng nhất để chữa bệnh.

Hắc Dương đưa nước thuốc mà Ô Nhược đã tinh luyện từ Dưỡng Thú Thảo cho Linh Mạch Hàn: "Phu nhân ta nói, mấy nước thuốc này đều là tinh luyện từ Dưỡng Thú Thảo, Thái Tử chỉ cần cho người bệnh uống nước thuốc này là có thể giải được nhiệt độc, hơn nữa Thái Tử yên tâm, nước thuốc đã được xử lý cẩn thận, sẽ không có ai phát hiện đây là nước thuốc tinh luyện từ Dưỡng Thú Thảo. Sau khi giải nhiệt độc thì người bệnh sẽ biến thành cảm mạo bình thường, lúc đó chỉ cần cho y sư đến trị liệu là được."

"Thay ta cảm ơn phu nhân nhà ngươi." Linh Mạch Hàn vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng lại kinh ngạc không ngờ Ô Nhược lại suy nghĩ chu đáo như vậy, cứ thế này thì cho dù Ô Thần Tử không mua được Dưỡng Thú Thảo, thì hắn cũng sẽ không áp chuyện này lên người bọn họ được, nếu không thì không chỉ không chiếm được công lao mà còn bị cắn ngược lại. Đến lúc đó, Ô Thần Tử chắc chắn sẽ dâng tấu nói hắn có Dưỡng Thú Thảo nhưng lại cố ý không lấy ra, hại chết nhiều bá tánh vô tội.

Hắc Dương tiếp tục nói: "Phu nhân chúng ta còn nói, nhiệt độc này là bệnh cảm của Yêu tộc, chuyện còn lại hẳn thái tử điện hạ đã biết phải làm thế nào rồi chứ?"

Nghe vậy, vẻ mặt Linh Mạch Hàn trở nên nghiêm túc, vội hỏi: "Này là thật sao?"

Bọn họ vẫn luôn không tra ra nguồn gốc của nhiệt độc, không ngờ là bị lây từ bệnh cảm của Yêu tộc, phải biết rằng người định ra ngày hội tứ tộc tiết chính là Ô Thần Tử, nếu thật sự là lây từ Yêu tộc thì...

Linh Mạch Hàn nheo mắt lại, đã nghĩ ra phải dâng tấu Ô Thần Tử thế nào rồi.

"Thái Tử, đây là thời điểm tốt để chọn người tiếp nhận vị trí của Quốc Sư đại nhân..." Hắc Dương nói xong liền biến mất trước mặt hắn.

Linh Mạch Hàn ngẩn ra, nghĩ đến việc có thể đá Ô Thần Tử khỏi vị trí quốc sư là hắn liền kích động không thôi, nhưng vẫn phải cẩn thận trù tính một phen, dù sao Ô Thần Tử đã ngồi ở vị trí quốc sư bao năm nay, không phải muốn kéo xuống là được.

Có Ô Nhược giúp đỡ, chuyện Linh Mạch Hàn trị liệu nhiệt độc tiến hành cực kỳ thuận lợi, chỉ trong vòng năm ngày, nhiệt độc trong thành và thành trấn gần đó đã được khống chế.

Nghĩ cử* của Thái tử rất nhanh đã truyền đến Hoàng Đô Thành, các đại thần trên triều khen Thái Tử không dứt miệng, Đế Quân vô cùng vui mừng, còn nói chờ Thái Tử trở về nhất định phải phong thưởng hậu hĩnh, nhị hoàng tử và Ô Thần Tử nghe được thì tức muốn nổ phổi, nhưng lại không dám biểu hiện bất mãn khiến Đế Quân không vui, rốt cuộc thì thanh danh bây giờ của bọn họ trong Hoàng Đô Thành không được tốt lắm, nếu Đế Quân nhớ đến việc bọn họ làm trò trước mặt văn võ bá quan, chắc chắn sẽ phê bình bọn họ một trận, khiến bọn họ mất hết thể diện.

*Nghĩa cử: làm việc vì chính nghĩa

°°°°°°°°°°

Đăng: 16/11/2021

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com