ZingTruyen.Info

[Edit] App Diễn Viên Phim Kinh Dị

Chương 58: Kinh dị liên hoàn (13)

Hoarmieue

Cửa ải thứ ba: Trò chơi trốn tìm (1)

≈≈∞≈≈

Phía Du Cảnh.

Sau khi thuận lợi tìm được cô gái mình thầm mến trong số rất nhiều vong hồn trên sàn nhảy, Du Cảnh dắt tay cô gái xuống sân khấu, trong mắt âm thầm hiện lên vẻ đắc ý.

Trước đó sau khi hắn giao tín vật cho quỷ nữ, quỷ nữ tạm thời bắt lấy linh hồn của người con gái, giấu vào giữa các vong hồn trên sân khấu, cho cô ấy đeo mặt nạ lên, còn hắn thì phải nhanh chóng tìm được cô gái mình yêu thầm.

Du Cảnh hết sức để ý, lúc app cho hắn chọn một cô gái ngẫu nhiên làm người mình yêu thầm, đã chọn một cô gái có vóc người nhỏ con.

Mẹ đã nói với hắn mấy trò vặt vãnh của app rồi.

Bình thường khi app chỉ cung cấp thông tin hời hợt, nhiều khi sẽ chơi chữ lừa diễn viên.

App không nhấn mạnh ý nghĩa lựa chọn cô gái mình yêu thầm, nhưng nhất định có sự khác nhau khi chọn lựa, Du Cảnh đoán chừng có lẽ mình sẽ phải đi tìm kiếm đối tượng yêu thầm, đúng là như vậy thật, cho nên ngay từ đầu đã giành được lợi thế.

Du Cảnh dắt tay cô gái kia đi tới ngồi xuống trước mặt quỷ nữ, nhớ lại cảnh tượng giao tín vật kia, cảm thấy hơi bực bội trong lòng.

App thế mà lại lấy cái thứ đồ này làm tín vật.

Biết thế hắn đã không tới “Kinh dị liên hoàn” rồi, gameshow không giống phim, app có thể vì mua vui cho khán giả mà để diễn viên phải đối mặt với các tình huống khó xử, xác suất diễn viên bị bẽ mặt rất cao, thực sự quá xấu hổ.

May mà tất cả các diễn viên đều giống như hắn, không thoát khỏi trò đùa của app, Du Cảnh nghĩ vậy, trong lòng thấy dễ chịu hẳn ra.

Quỷ nữ ngồi ở hàng ghế thứ ba từ dưới lên, Du Cảnh đi tới trước mặt.

Gương mặt quỷ nữ ẩn dưới lớp mạng che, cô nói: “Cậu nhìn người cậu thích đi.”

Du Cảnh vừa quay đầu lại, lập tức giật mình hét lên, suýt chút nữa nhảy bật ra ngoài.

Trong chớp mắt gương mặt xinh xắn của cô gái kia biến thành một bà lão đáng ghét, da thịt trũng xuống, nhão nhoét treo trên gương mặt, làn da như da gà, vừa nhão lại vừa chi chít mụn thịt.

“Đây là bộ dạng cô ấy khi về già.” Quỷ nữ nói.

Du Cảnh khẽ cắn môi, vẫn nắm chặt tay cô gái.

Một giây sau, gương mặt cô gái kia lại thay đổi, lần này lại càng đáng sợ hơn, là gương mặt một cô gái sau khi bị bỏng, lỗ mũi đen như mực, hốc mắt trống hoắc, mất đi cái cằm…

Du Cảnh chật vật lắm mới có thể dằn cảm giác buồn nôn lại.

Quỷ nữ giơ tay lên, cất giọng khàn khàn: “Không phải cậu yêu cô ấy hay sao, yêu thì phải chấp nhận mọi thứ của cô ấy, bất kể là già nua hay mất đi dung mạo, nếu không tình yêu của cậu chỉ là giả dối. Hãy hôn cô ấy đi.”

Du Cảnh âm thầm trợn trừng mắt lên, bảo hắn hôn một gương mặt buồn nôn như vậy ư? Người này thậm chí còn không có cặp môi hoàn chỉnh, môi cô ta bây giờ là một lớp da mỏng cháy khét.

“Hôn cô ấy đi!” Quỷ nữ lặp lại một lần nữa, nhưng hiển nhiên lần này cô ta đã mất kiên nhẫn, giọng nói điên cuồng, vừa dữ tợn lại vừa điên loạn.

Ham muốn giành chiến thắng vượt qua tất cả, Du Cảnh không ngừng nhắc nhở bản thân đây chỉ là ảo giác, cuối cùng không còn do dự nữa, ánh mắt chân thành hôn lên gương mặt cô gái xa lạ.

Hắn biểu hiện lịch thiệp và dịu dàng, không có chút sơ hở nào, cho dù trong lòng cảm thấy hết sức buồn nôn.

Dường như quỷ nữ hài lòng bật cười một tiếng.

【Ầy, nếu không có Tạ Trì, có lẽ tui sẽ cảm thấy Du Cảnh rất lãng mạn và liều lĩnh, bây giờ thì….】

【Tui hiểu mà, hầy, có cái để so sánh mới thấy Du Cảnh nhạt nhẽo, mặc dù thông minh, nhưng rất quy củ.】

【Tôi thấy anh ta nghiêm túc quá, Tạ Trì chơi rất nghiêm túc, nhưng bản chất vẫn là chơi, Du Cảnh lại quá nghiêm túc, ganh đua thật sự vô vị.】

【Vả lại anh ta làm vậy thì lỗ quá, không cần fan bạn gái nữa à? Đều là diễn, nhưng Tạ Trì không tổn thất chút nào, chỉ nói miệng thôi, nhưng Du Cảnh lại diễn thật, ắt sẽ mất hạng nhất.】

【Hầy, người ta thì tăng fan, Du Cảnh lại mất fan, như vậy không bằng dùng đạo cụ cho qua cửa, chắc tiếc đạo cụ? Hay là sợ bị nói mình chỉ biết dùng đạo cụ thôi?】

【Cũng bình thường mà, có lẽ ra khỏi câu chuyện “Ngón tay bị cắt đứt” thấy mình đứng thứ hai, trong lòng hơi loạn, muốn giành chiến thắng?】

【Ủa mấy bồ không để ý à, hai câu chuyện rồi mà Tạ Trì vẫn chưa lộ thủ đoạn nào luôn á. Đạo cụ của cậu ta đâu?】

【Muốn xem kịch bản kích thích một chút, hơi tò mò không biết cảnh này Lục Văn qua kiểu gì đây hahahaha anh ấy không được, chắc xấu hổ đến mức hóa thành cây xấu hổ luôn á】

【Báo cáo, anh ngốc kia vượt ải đầu tiên rồi.】

【Thực ra kể cũng rất tiếc, ở chỗ Tạ Trì, quỷ nữ kia được đầu thai, nhưng ở chỗ những người mới khác, quỷ nữ vẫn làm NPC như cũ】

Du Cảnh đang thôi miên bản thân thì qua cửa thứ hai, cuối cùng cũng vượt qua câu chuyện “Vũ hội quỷ nữ” diễn viên thì xấu hổ mà khán giả lại hả hê, quay trở lại gian phòng ban đầu.

Hắn mở điện thoại ra, lập tức đắc ý cười.

Hắn đứng thứ nhất, hắn vượt qua Tạ Trì rồi!

Trong app, ở cột câu chuyện “Vũ hội quỷ nữ” có một đoạn giới thiệu ngắn: Nhờ vào tình cảm chân thành mà bạn có được tình yêu vĩnh hằng.

Cánh cửa phía sau vang lên tiếng “kẽo kẹt”, Du Cảnh quay đầu lại, đúng lúc trông thấy Tạ Trì đẩy cửa đi vào.

Tạ Trì ngẩng đầu lên, trông thấy Du Cảnh thì sửng sốt một chút, nhưng không hề thất thố, một tay đút túi dựa vào cánh cửa, cười nhạt bảo rằng: “Chúc mừng.”

“Cậu cũng rất nhanh.” Du Cảnh nở nụ cười thân thiện, nhưng trong mắt lại ngầm ẩn chứa sự khiêu khích.

Tạ Trì làm như không nhìn thấy, sải bước đi vào, kéo ghế ra ngồi xuống, “Anh chọn đi.”

Quy tắc là như vậy, ai tới trước thì người ấy có quyền lựa chọn tín vật của cửa ải tiếp theo, anh chậm hơn Du Cảnh một bước, nói rõ Du Cảnh vẫn còn có chút bản lĩnh, nếu không thì thật có lỗi với vị trí thứ nhất này.

Du Cảnh cảm thấy rất tức giận trước sự bình tĩnh và coi thường của anh, giống như một món đồ hắn rất mong muốn, liều mạng có được, người này lại chẳng thèm ngó ngàng tới, thậm chí còn không cho một biểu cảm.

Du Cảnh âm thầm cắn răng, xoay người đi chọn tín vật ở tủ, Tạ Trì lại cúi đầu nhìn điện thoại.

Lúc này đã hoàn thành “Vũ hội quỷ nữ”, trong cột có một lời giới thiệu ngắn: Khi còn sống thì người như đã chết, chết đi rồi mới được sống lại một lần nữa.

Tạ Trì cảm thấy khá hợp với tình hình này.

Du Cảnh chọn lựa một lúc, quay đầu lại hết sức rộng lượng hỏi Tạ Trì: “Cậu có muốn chọn cái gì không? Tôi thì gì cũng được.”

Tạ Trì khẽ chau mày lại khó nhận ra, nở nụ cười ôn hòa: “Gì cũng được, không cần hỏi tôi.”

So bì với Du Cảnh chẳng có gì hay ho cả.

【Hahaha đại lão không muốn đếm xỉa tới anh ta.】

【Nội tâm Trì cưng: Đừng tới gần ông đây】

Du Cảnh khẽ buông tiếng thở dài, xoay người chọn một hồi, cuối cùng chọn một con búp bê vải được gia công sơ sài, ngoại hình kỳ quái.

Phim tân thủ của hắn là phim ma đề tài búp bê vải, cái này hẳn cũng là đề tài ma quỷ nhập vào búp bê, hắn chọn cái này sẽ có ưu thế tuyệt đối.

Búp bê vải ánh lên tia sáng, khoảnh khắc trước khi biến mất, Du Cảnh mỉm cười vẫy tay về phía Tạ Trì: “Hy vọng lần sau còn gặp được cậu.”

Trong giọng nói mang theo sự khiêu khích.

【Du Cảnh không biết mình kém xa người ta à? Trời ơi xem mà ngượng giùm nè!】

【Phải đó, mặc dù Tạ Trì chậm hơn anh ta một bước, nhưng với biểu hiện của anh ấy, dù Du Cảnh có nhanh hơn anh ấy một cửa ải thì chưa chắc đã đuổi kịp điểm số.】

【Nhất định anh ta chưa từng chịu đả kích, hầy, tôi cảm thấy lúc tính điểm cuối cùng, anh ta sẽ bị Trì cưng dạy cách làm người!】

【Tui cảm thấy hơi ấm ức, đứng thứ hai à.】

Tạ Trì nhún vai, anh đã thấy nhiều người như Du Cảnh rồi, lúc cao cao tại thượng thì hết sức tình nguyện giúp đỡ mấy người nhỏ yếu để thỏa mãn sự hư vinh nhàm chán, một khi cảm thấy bị uy hiếp, lập tức căng thẳng đề phòng, coi người ta như kẻ địch giả tưởng, muốn tiêu diệt người khác chứng minh sự ưu việt của mình mới chịu bỏ qua.

Du Cảnh thích hợp đứng ở trên cao được người ta ngước nhìn, một khi ngã xuống, nhất định sẽ sụp đổ tuyệt vọng.

Tạ Trì không có hứng thú kéo anh ta xuống, anh chỉ muốn đứng nhất mà thôi.

Màn hình điện thoại của anh sáng lên chậm hơn Du Cảnh nửa phút ――

【Mở ra phim ngắn “Trò chơi trốn tìm”】

Tạ Trì thoáng giật mình, lần này là phim ngắn chứ không phải câu chuyện. Phim ngắn giống với phim điện ảnh, nhưng lại có kết cấu khác với câu chuyện.

Hơn nữa vì sao rõ ràng đề tài búp bê vải, nhưng tên phim lại là “Trò chơi trốn tìm” chứ?

Rốt cuộc búp bê vải có liên quan gì tới trò chơi trốn tìm?

Tạm thời Tạ Trì chưa nghĩ được ra.

Trước khi dịch chuyển, Tạ Trì quan sát kỹ càng con búp bê vải kia.

Chắc hẳn con búp bê này được tự tay làm ra, chứ không phải hàng sản xuất đại trà dựa vào máy móc, đường khâu cực kỳ cẩu thả. Chỗ được khâu lại phía sau lưng con búp bê sờ vào cảm thấy rất thô ráp, dường như bên trong đang giấu thứ gì đó.

Anh còn chưa kịp mở ra nhìn thì đã biến mất khỏi căn phòng.

Lúc Tạ Trì mở mắt ra một lần nữa, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ chưa tới mười mét vuông, ánh sáng trong gian phòng không được tốt, nhìn đồ đạc hơi mỏi mắt. Trong phòng có mùi mì ăn liền, quần áo trên người thì rẻ tiền, xem ra tình trạng kinh tế của nhân vật không được tốt cho lắm.

Trên tường dán kín những tấm poster máu me: Nữ sinh không đầu, nữ quỷ bò dưới đất như rắn, đầu lâu khô khốc. Trên cửa sổ cũng dán rất nhiều bức ảnh liên quan tới kinh dị.

Chỉ nhìn thì chưa rõ rốt cuộc có nghề nghiệp gì, nhưng nghèo rớt mùng tơi.

Đúng lúc này điện thoại đổ chuông báo.

【Bạn là một streamer chuyên thăm dò trải nghiệm những chuyện kinh dị đáng sợ. Hiện đang là tám giờ tối, đến thời gian bạn livestream, mời bạn lên sóng.】

Livestream? Bàn tay Tạ Trì khựng lại.

Vậy ra ánh đèn và những món đồ dán trên tường là để tạo bầu không khí kinh dị.

【Thời gian bạn livestream là từ tám giờ tối đến bốn giờ sáng ngày hôm sau, trong lúc này, có một khán giả tặng cho bạn nhiều quà nhất, bạn muốn tới địa chỉ mà người đó đưa ra để trải nghiệm sự kiện kinh dị đáng sợ kia.】

【Trong phim ngắn này, hình tượng nhân vật không quan trọng, chỉ cần diễn tốt một “streamer” là được, hành động tích cực sẽ đẩy nhanh tiến độ kịch bản.】

Sau khi Tạ Trì nắm rõ, anh làm theo hướng dẫn thoát khỏi app, trong giao diện điện thoại có thêm phần mềm livestream.

Tên người sử dụng của anh trong ứng dụng là “Anh em FA”.

Anh em? Tạ Trì nhíu mày, xem ra anh còn có NPC làm bạn đồng hành, có lẽ lát nữa sẽ xuất hiện.

Tạ Trì đi tới trước bàn ngồi xuống, sửa sang mái tóc trước ống kính, vẻ mặt bình tĩnh, mở miệng nói một tràng dài: “Chào mừng các bạn tới buổi livestream của Anh em FA, các bạn mới tới xin hãy ấn vào nút đăng ký, nhớ like share và tặng sao, tám giờ mỗi tối không gặp không về, buổi livestream tìm kiếm kinh dị, khai thác khủng bố. Vì sao trong hũ dưa chua lại có đầu người, vì sao trong nhà của ông cụ chín mươi liên tục phát ra những tiếng thở hổn hển, vì sao vịt muối trên sào phơi lại biến thành thi thể, streamer sẽ vạch trần từng chút một.”

Tạ Tinh Lan: “…….”

Người xem lục tục tiến vào buổi livestream.

“Aaaa, phát hiện một streamer đẹp trai, sao lại là kênh kinh dị chứ?”

“Qua kênh trai đẹp đi, em nuôi anh!!”

“Ít người thế…”

【Hừ, khó chịu thật, cảm giác bình luận trên livestream giành đất diễn với chúng ta.】

【Ting ting 】

【Đóng vai streamer trải nghiệm kinh dị trong gameshow kinh dị hahahahaha】

【Thím trên đừng nói lặp lại kiểu này.】

Tạ Trì đưa mắt nhìn bảng quà tặng, phát hiện tuần này cao nhất mới có năm trăm tệ, tổng cộng bảng quà tặng mới được hơn một ngàn tệ, web thu lại một nửa, nhân vật của anh một tuần mới kiếm được mấy trăm.

Kênh thăm dò đều như vậy, nhìn có vẻ nhiều người xem, thực ra không kiếm được nhiều tiền, so ra kém xa streamer bên trai xinh gái đẹp.

Tạ Trì nghĩ tới yêu cầu của nhiệm vụ, muốn đẩy nhanh tiến độ, mỉm cười thật tươi: “Tối nay không có việc để làm, có đại gia nào chịu bao tôi không? Tặng sao vượt người đầu bảng thì đêm nay mặc cho đại gia sắp xếp, địa điểm do đại gia chọn lựa, lập tức dâng hàng tới cửa, yêu cầu tự chuẩn bị vật phẩm.”

“Streamer có hành động không hợp thuần phong mỹ tục! Báo cáo!”

“Tui thấy ảnh làm trai bao kiếm được nhiều tiền hơn thăm dò kinh dị đó hahaha.”

“Có đại gia nào không? 500 một đêm!”

Anh vừa dứt lời, trên màn hình livestream đột nhiên có cơn mưa sao băng, mưa sao băng lập tức khiến kênh livestream ảm đạm trở nên náo nhiệt hơn, rất nhiều người đổ dồn vào xem livestream để nhặt những món quà rơi xuống theo cơn mưa sao băng.

“Uầyyyyyyyyyyyyy!! Hai ngàn lận! Móa ơi, đại gia nè!!!!”

“Có thiệt nè!!”

“Trời má, rõ ràng 500 là đủ rồi mà bao tận 2000! Sợ ảnh không tới à?! Nể mặt thế à?!”

Tạ Trì thầm nói một tiếng quả nhiên trong lòng, anh đưa mắt nhìn ID của đại gia này: Em gái Sayaka của chị gái Sadako. Xem ra là một người yêu thích kinh dị.

Tạ Trì cười bảo: “Đại gia muốn tôi đi đâu?”

Em gái Sayaka của chị gái Sadako gửi một địa chỉ trên bình luận.

Tạ Trì lập tức chụp màn hình, nơi này ở ngoại thành, cách chỗ anh không xa, đi xe máy mười mấy phút là đến nơi.

Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Mở cửa nhận đồ chuyển phát nhanh.

Tạ Trì ngạc nhiên: “Sao cơ?”

Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

“Đậu xanh, đừng bảo mỹ nữ tự đóng gói mình gửi tới đấy nhé?? Nữ đại gia đêm khuya tự dâng mình tới cửa??”

“Aaaa đêm hôm khuya khoắt gõ cửa đáng sợ quá, nhất là loại cửa không có mắt mèo như vậy!”

Tạ Trì ra dấu OK về phía ống kính, sau đó bình tĩnh đi về phía cửa, đặt tay lên chốt cửa, từ từ xoay tròn, thầm nghĩ: “Anh à.” Anh hơi sợ mở cửa ra sẽ bị giết hại.

Tạ Tinh Lan: “Anh đây.”

Cánh cửa mở ra, ngoài cửa chỉ là một nhân viên chuyển phát nhanh mặc áo xanh, nhân viên chuyển phát nhanh nhìn tên trên hộp, hỏi rằng: “Cậu là Tạ Trì phải không?”

“Đúng vậy.” Tạ Trì khẽ thở phào một tiếng trả lời.

Chuyển phát nhanh kéo tờ đơn trên gói hàng xuống, đưa hộp cho Tạ Trì.

Tạ Trì nhận lấy chiếc hộp, thấy ông ta quay người định đi, bèn gọi lại, mỉm cười hỏi: “Bác à, muộn vậy rồi các bác không làm việc nữa mới đúng chứ?”

Không ai đánh kẻ chạy lại, chuyển phát nhanh là một người đàn ông lớn tuổi ngượng ngùng, thành thật nói: “Người kia bảo tôi đúng tám giờ năm phút giao gói hàng này tới, sau đó còn cho tôi thêm hai trăm tệ.”

“Ra vậy,” Tạ Trì gật đầu, giả vờ giật mình, tạm thời tắt micro đi, lại ngẩng đầu lên hỏi: “Bác à, người ấy gọi điện thoại nói chuyện với bác à? Có phải con gái không? Tại cháu không biết người gửi đồ là ai, chắc là muốn tặng điều bất ngờ cho cháu, để cháu đoán xem là ai cũng được.”

Nhìn tên ID của đại gia kia trong livestream chắc hẳn là một cô gái, nhưng nói không chừng là một người đàn ông giả gái, vẫn cần tìm hiểu rõ tình hình của đại gia, dù sao đó cũng là người muốn anh tới địa điểm kinh dị trải nghiệm, nói không chừng còn có ý đồ gì khác, hoặc liên quan tới sự kiện kinh dị.

Trong lúc Tạ Trì suy nghĩ, người giao hàng cố gắng nhớ lại, bảo rằng: “Không phải gọi điện thoại, mà gửi tin nhắn cho tôi, sau đó hỏi tôi Alipay để thanh toán.”

Vậy là không biết giới tính, không biết tuổi tác của vị đại gia này.

Không gọi điện thoại mà gửi tin nhắn, có hiềm nghi che giấu tin tức, nhưng cũng chỉ là hiềm nghi mà thôi, không loại trừ người ấy sợ xã giao hoặc không thích gọi điện thoại.

Trong đơn chuyển phát nhanh không hiện số điện thoại người gửi, Tạ Trì đảo mắt, lại kéo nhân viên chuyển phát nhanh muốn rời đi lại, ngượng ngùng bảo rằng: “Bác à, làm phiền bác một việc.”

“Việc gì vậy?” Thoạt nhìn nhân viên chuyển phát là một người hiền lành dễ nói chuyện.

Tạ Trì lúng túng bảo rằng: “Bác giúp cháu gọi điện thoại nói cảm ơn người ấy được không? Chính là cái số lần trước, cái người gửi tin nhắn cho bác ấy.”

“Được rồi.” Nhân viên giao hàng có vẻ mất kiên nhẫn, nhưng vẫn tốt bụng lấy điện thoại ra gọi lại cho anh.

Ba mươi giây sau, giống như trong dự liệu, đối phương tắt máy không thể liên lạc được.

Tạ Trì vốn không trông chờ điều gì, bây giờ có kết quả rồi, cười bảo: “Cảm ơn bác.”

Sau khi nhân viên giao hàng rời đi, Tạ Trì đóng cửa lại, bật micro lên, ngồi xuống trước bàn bắt đầu mở gói hàng chuyển phát nhanh.

“Chuyển phát nhanh lúc tối, nhỡ trong đó là đầu người gì đó thì sao, kích thích vãi nồi! Tui xem nhiều đoạn như vậy rồi á!”

“Ui, có cảm giác kinh dị rồi đó!”

“Sao chỗ ở của streamer nhỏ vậy? Đẹp trai như vậy không đến mức nghèo chứ..”

Tạ Trì mở gói hàng chuyển phát nhanh ra, mọi người theo dõi buổi livestream đều thở dài thất vọng.

Trong hộp không có đồ vật gì kỳ quái, chỉ có một con búp bê vải.

Tạ Trì nhìn con búp bê vải trong hộp một lúc, đồng tử mắt co lại.

Đây chính là con búp bê vải anh thấy trong gian phòng ban đầu.

“Ôi, mọi người nhìn kỹ mà xem, con búp bê này trông kinh dị phết ấy!”

Trong hộp là một con búp bê vải màu be, không lớn, áng chừng bằng một con BJD 1/6, bên ngoài làm bằng vải, bên trong có lẽ là bông, sờ vào cảm thấy mềm mại, điểm khác biệt với các con búp bê bình thường là tỉ lệ ngũ quan của nó rất giống người, không dựa theo tỉ lệ ngũ quan mắt to, mũi và miệng nhỏ của chibi. Tỉ lệ ngũ quan của người nhìn quen rồi còn đỡ, nhưng ở trên gương mặt búp bê, con mắt trông có vẻ rất nhỏ, gương mặt trống hoắc.

Theo hiệu ứng “thung lũng kỳ lạ”, hình dạng con búp bê không phải cứ càng giống người lại càng tốt, trước một giới hạn trọn vẹn, búp bê càng giống người càng đáng yêu, một khi vượt qua giới hạn nào đó, thì lại khiến người ta cảm thấy rùng mình.

(Thung lũng kỳ lạ: Uncanny valley, chỉ một sự vật có điểm rất giống với tự nhiên, người sống hoặc động vật, nhưng khi nó không hoàn hảo 100%, một số người sẽ thấy phản cảm và ghét bỏ.)

Con búp bê vải này rất giống người.

Tạ Trì lần theo ký ức trước đó sờ vào vết khâu sau lưng con búp bê, ngạc nhiên trong thoáng chốc.

Trước đó lúc anh sờ, rõ ràng sau lưng con búp bê có giấu đồ vật gì đó thô ráp, nhưng bên trong vết khâu của con búp bê này lại không có gì cả.

“Sao đại gia lại tặng ảnh một con búp bê chứ, tưởng đi thăm dò kinh dị mà?”

“Uầy, có phải đại gia định đêm nay bao ảnh từ trước, nên đã chuẩn bị kỹ càng rồi hay không?”

“Ơ, con búp bê này….”

Tạ Trì bình tĩnh ôm lấy con búp bê, mỉm cười nói với màn hình livestream: “Đại gia tặng con búp bê này cho tôi à?”

Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Tôi muốn mời cậu tới địa chỉ tôi cho trước đó chơi trò chơi trốn tìm.

Đột nhiên nghe thấy câu “Trò chơi trốn tìm” giống với tên của bộ phim, Tạ Trì bình tĩnh hỏi tiếp: “Trò chơi trốn tìm?”

Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Ừm.

“Ai tìm tôi vậy?” Tạ Trì hỏi đùa.

Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Quỷ.

Gương mặt Tạ Trì hơi biến sắc, mọi người theo dõi livestream bật cười.

“Quỷ đâu ra? Hahaha chết cười, cô gái này thú vị thật đấy!”

“Có vẻ giống hơn rồi đó!”

“Có bầu không khí rồi! Đại gia bá đạo quá!!”

“Ảnh không nói gì là sợ rồi à? Đi thôi! Thăm dò kinh dị nào!”

Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Chuẩn bị một chiếc chun buộc tóc, một nắm gạo nhỏ và một ít móng tay, sau đó lấy kéo cắt vết khâu sau lưng con búp bê ra, nhét những thứ này vào trong đó.

Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Làm xong thì đi tới địa chỉ tôi cho cậu, quỷ sẽ tới tìm cậu.

-----------------------------------------------------------

Lời tác giả:

Chương này có lấy một phần trong trò chơi trốn tìm chiêu hồn của Nhật Bản làm dữ liệu, chính là thể loại mời bút tiên (một dạng cầu cơ), chỉ dùng trong phần mở đầu, trình tự trò chơi tự thiết kế.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info