ZingTruyen.Com

(EDIT) [ABO/CAOH] Dã Tính Săn Thú

Chương 7

BeliaFergis

Thần Châu ôm Hướng Lăng vào phòng rồi ném cậu lên giường, sau đó từ tủ quần áo lấy ra quần áo ném cho Hướng Lăng.

"Mặc vào đi, tôi đưa cậu đi bác sĩ."

Hướng Lăng cầm quần áo trừng mắt nhìn Thần Châu: "Cút ra chỗ khác."

Thần Châu cười bất đắc dĩ, gương mặt hắn khi nãy bị Hướng Lăng véo đỏ bừng: "Được, được, tiểu tổ tông của tôi ơi."

Trả lời hắn là cái đèn bàn đầu giường Hướng Lăng ném tới, thật may mắn hắn chạy mau không thì bị đập trúng không phải cánh cửa mà là hắn rồi.

Tiểu tổ tông đúng là 'cay' mà.

Thần Châu đưa Hướng Lăng đi phòng khám tư nhân của bác sĩ riêng nhà hắn.

Hướng Lăng được y tá dẫn đi kiểm tra và lấy mẫu thử. Thần Châu dựa vào bên cạnh bàn bác sĩ hút thuốc, đồ ngăn cắn đặt một bên, sương khói lượn lờ.

Kiều An Tử ngồi vào bàn làm việc bị khói thuốc sặc khó chịu: "Gia à, Châu Gia, tổ tông, tắt thuốc của cậu đi, ở đây là bệnh viện đó."

Thần Châu đem thuốc lá ấn tắt ở gạt tàn chuẩn bị sẵn cho hắn, cười một tiếng: "Chỗ này chỉ là phòng khám nhỏ."

"Nó vẫn tính là nơi cứu người mà!"

Kiều An Tử cố gắng nói lí lẽ, nói xong lại hỏi: "Tình huống này của cậu là như thế nào?"

"Chẳng có gì cả." Giọng nói Thần Châu nhàn nhạt, lấy đồ ngăn cắn mang lên.

Kiều An Tử cười nhạo, dựa vào ghế dùng tay nâng sau đầu tản mạn nói: "Mọi người đều đang cá cược đó, đánh cuộc xem cậu cùng chó hoang rốt cuộc ai có thể thắng. Tôi còn cược cậu đấy, bây giờ cậu lại nói cho tôi cậu đè chó hoang mất rồi."

"Thật nhàm chán."

"Tôi thật đúng là không rõ vì sao cậu lại vừa mắt chó hoang kia, cả người toàn là xăm hình, mặt còn xỏ đầy khuyên, dáng người thì ổn nhưng không cao bằng cậu."

Thần Châu cười nhẹ: "Cậu ta, rất 'cay'."

Kiều An Tử "Chậc chậc" hai tiếng.

Lúc này Hướng Lăng che cánh tay đẩy cửa đi vào.

Khi nãy những y tá kia vây quanh cậu bắt đo chiều cao rồi lại kiểm tra cân nặng, còn muốn lấy máu xét nghiệm, lại còn là máu chỗ tuyến thể, kích thích đến mức cậu suýt xốc cái bàn, bây giờ cả người toàn là hương hoa quế ngọt ngào.

Thần Châu không rõ ý đồ cười nhẹ, đứng dậy đi ra cửa nhìn thoáng qua Hướng Lăng rồi kéo tay cậu: "Nói chuyện cùng với bác sĩ đi."

Hướng Lăng duỗi chân đá vào mông Thần Châu.

Kiều An Tử trợn mắt há hốc mồm nhìn Hướng Lăng giương oai trên thân hổ.

Ê, mông hổ đó, không được chạm đâu!

Hướng Lăng liếc nhìn biểu cảm của Kiều An Tử, nhẹ giọng một chút, sau khi ngồi trên ghế cậu hơi khó mở miệng hỏi: "Thưa bác sĩ, cho hỏi đánh dấu trên tuyến thể của tôi có thể xóa bỏ được không?"

Tuy rằng Hướng Lăng không có bằng cấp, chỉ là một tên lưu manh nhưng cậu luôn tôn kính với những người có bằng cấp cao như giáo viên và bác sĩ.

Những lời này kéo về tâm tư đang treo ngược cành cây của Kiều An Tử, trong lòng hơi khó tin vì anh nghĩ rằng chó hoang nhìn ai đều chướng mắt, không ngờ người điên cuồng như cậu ta lại có thể nói những câu mềm mại dễ nghe như vậy.

"Tuyến thể của Alpha không giống Omega, đánh dấu trên tuyến thể của cậu sau một thời gian sẽ tự biến mất."

Hướng Lăng thở phào nhẹ nhõm, nhưng không chờ cậu thả lỏng hết thì Kiều An Tử lại nói tiếp: "Nhưng ảnh hưởng của Thần Châu với cậu sẽ luôn tồn tại."

"Cái gì?" Hướng Lăng khó tin hỏi.

Kiều An Tử cho rằng Hướng Lăng nghe không hiểu nên dùng cách nói khác dễ hiểu hơn giảng giải cho cậu.

"Chắc cậu cũng biết 'Alpha dị vị tương dung' phát sinh chủ yếu giữa Alpha cấp S và Alpha cấp khác, đó là vì pheromone của Alpha cấp S đối với Alpha mình thích có tính dẫn dụ, giống như lần đầu tiên cậu gặp được Thần Châu đã cảm nhận được pheromone của hắn ta vậy. Bình thường nếu Alpha cấp S không muốn để người khác ngửi pheromone của mình thì không một ai có thể ngửi được, mà cậu lúc đó có thể ngửi được là do pheromone của hắn dẫn dụ cậu.

Cơ thể của Alpha cấp khác sau khi bị dẫn dụ sẽ tự điều chỉnh để có thể tiếp nhận Alpha cấp S, ví dụ như dấu cắn đánh dấu. Alpha không thể bị đánh dấu nhưng sau khi tự điều chỉnh có thể giữ lại đánh dấu một khoảng thời gian, nhưng dù có thể giữ đánh dấu lại không thể giữ nó mãi mãi. Hơn nữa khoang sinh sản của Alpha đã bị teo nhỏ nên không thể đánh dấu vĩnh cửu, do đó nếu muốn đánh dấu mãi mãi thì Alpha cấp S chỉ có thể bổ sung dấu cắn không ngừng.

Ừm, cho cậu một ví dụ nè. Con sói đứng đầu bầy sói ra lệnh 'tôi muốn cậu' cho một con sói khác trong bầy, mặc dù con sói đó không đảm nhiệm chức sói cái vẫn phải vì mệnh lệnh của sói đầu đàn mà đảm nhiệm chức đó."

Kiều An Tử nói liến thoắng một hồi, nói đến khô hết cả miệng lẫn lưỡi lại thấy vẻ mặt Hướng Lăng mơ màng, không khỏi hỏi: "Cậu có nghe hiểu không vậy?"

Tuy rằng Kiều An Tử nói rất nhiều nhưng tất cả đều rất dễ hiểu, Hướng Lăng nghe hiểu nhưng trong lòng lại xuất hiện thêm một câu hỏi khác.

"Thế thì tôi sẽ trở thành một Omega sao?"

Kiều An Tử suýt nữa thì hết hơi: "Sẽ không."

Như vậy à, Hướng Lăng yên tâm: "Vậy tôi chỉ cần không tới gần Thần Châu là có thể chữa khỏi rồi?"

"Trên phương diện lí thuyết thì đúng là như vậy."

Kiều An Tử sau khi tự hỏi không có nói một sự thật cho Hướng Lăng, đó là các trường hợp 'Alpha dị vị tương dung' lúc trước không ai có thể chạy thoát thú săn Alpha cấp S.

Tựa như luật rừng, thú hoang mạnh mẽ sau khi nhìn thấy con mồi mình thích sẽ không bao giờ có ý định từ bỏ. Alpha cấp S bị cho là thành phần nguy hiểm tất nhiên là có lí do, cơ thể mạnh mẽ của bọn họ còn giữ lại bản năng của thú dữ hoàn chỉnh nhất, ngày thường có lẽ che giấu nhân mô cẩu dạng* nhưng một khi gặp được con mồi của mình thì sẽ giống thú hoang cắn yết hầu con mồi không nhả, dù có chết cũng không buông tha.

*Nhân mô cẩu dạng: thành ngữ Trung Quốc, mặt người thân chó, ý chỉ những người mặt ngoài lịch sự nghiêm túc nhưng nội tâm lại mưu mô xấu xa, tra google để hiểu thêm nhé.

Vậy nên giới y học đặt tên cho 'Alpha dị vị tương dung' là: Dã tính săn thú**

**Mình không tìm được từ nào thuần Việt gần nghĩa nên giữ nguyên, bạn nào có cái tên hay hơn thì cho mình xin ý kiến nha.

Hướng Lăng thả lỏng hoàn toàn, không lại gần Thần Châu chẳng phải quá đơn giản sao? Không gặp là được rồi.

Cùng lúc đó y tá gõ cánh cửa phía sau và đi vào, đặt báo cáo kiểm tra đo lường trong tay lên bàn làm việc rồi rời đi.

Kiều An Tử cầm báo cáo lên nhìn vài lần, sau đó đột nhiên hiện lên vẻ mặt xem kịch vui.

Trực giác của Hướng Lăng nói cậu biết báo cáo này có gì đó liên quan tới cậu.

Kiều An Tử liếc mấy lần rồi đặt báo cáo trước mắt Hướng Lăng. Hướng Lăng cầm lên đọc thử. Trang đầu tiên là triệu chứng cơ thể và nhịp tim huyết áp các thứ, cậu xem không hiểu nhưng khi lật đến trang thứ hai nhìn đến "Độ xứng đôi pheromone" ngay lập tức cậu khiếp sợ mở to hai mắt.

"Bác sĩ, cái này, chuyện này không có khả năng!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com