ZingTruyen.Info

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)

Chương 30: Thi Bột Của Hạn Bạt

hoanglong04101995

Chẳng lẽ hung thủ thật sự là Đại Hoàng?

Bạch Thường lắc đầu: "Không thể nào, tôi với Đại Hoàng cùng nhau lớn lên, hắn không thể nào làm chuyện như vậy được, hắn rất là nhát gan."

Mã Dao Quang hỏi ngược lại: "Vậy anh cảm thấy những hành động vừa rồi giống của một tên nhát gan lắm hay sao?"

Bạch Thường không nói gì, từ những việc mà Đại Hoàng đã làm thì đúng thật là lá gan cũng không hề nhỏ, nhất định là lớn tận trời, ngay cả ký túc xá nữ mà cũng dám xông vào.

"Nhưng không giống nhau, nếu như một người bị ác Sát phụ thể thì sẽ bị mất đi lý trí, làm ra những chuyện. . ."

Vừa nói tới đây, Bạch Thường bỗng nhiên im lặng, không tự chủ được rùng mình một cái.

Nếu như Đại Hoàng thật sự bị ác Sát phụ thể thì việc giết người phanh thây cũng không phải không có khả năng.

Mã Dao Quang trên mặt lộ ra một tia khác thường, chậm rãi nói.

"Tôi đã từng quen biết một người, vốn đang là một người bình thường, đang yên đang lành thì tự nhiên có một ngày hắn phát điên lên. Anh đoán xem, hắn đã làm gì?"

Bạch Thường lắc đầu, không nói gì.

"Vào cái đêm mà hắn phát điên, hắn đã giết chết vợ của mình, cắt thân thể nàng thành từng miếng nhỏ, thả vào trong nồi nấu, sau đó từ từ ngồi thưởng thức thịt của vợ mình."

Âm thanh của Mã Dao Quang mơ mơ màng màng, giống như đang kể lại một chuyện cũ.

"Đêm hôm đó là một đêm không trăng, xung quanh đen như mực, có một cô bé núp ở trong bóng tối đã chứng kiến hết tất cả." Mã Dao Quang tựa hồ như đắm chìm trong hồi ức.

"Vậy sau đó thì sao?" Bạch Thường không nhịn được hỏi, câu chuyện gay cấn đến mức hắn dường như cũng đã quên đi chuyện của Đại Hoàng.

Mã Dao Quang không trả lời, ngẩng đầu hỏi "Anh có thể nhìn thấy quỷ phải không?"

"Đúng vậy. . ." Bạch Thường không biết là nàng có ý gì, chợt phát hiện thấy ánh mắt khác thường của Mã Dao Quang đang nhìn ra sau lưng mình.

Một trận âm phong thổi qua, hắn vội vàng quay đầu, chỉ thấy một khuôn mặt trắng bệch của nữ quỷ đang nhìn chằm chằm mình, từ từ đưa tay lên cổ của hắn.

Bạch Thường hét lớn, nhảy cỡn lên, trốn ở phía sau lưng của Mã Dao Quang, ôm lấy eo của nàng.

Mã Dao Quang không kịp chuẩn bị, hét lớn: " Này này này, anh làm cái gì vậy, anh không phải là có thể nhìn thấy quỷ sao, anh sợ cái gì."

"Haizzz ... tôi có thể nhìn thấy quỷ nhưng đây là một đại ác quỷ vô cùng lợi hại, tôi không có đối phó được." Bạch Thường ôm chặt lấy eo của nàng không buông, thậm chí ôm chặt đến mức muốn áp cả cái mặt vào mông của nàng.

"Anh không đối phó được thì chạy đi chứ anh ôm tôi làm cái gì. . ." Mã Dao Quang vừa xấu hổ, không ngừng giãy giụa, nhưng Bạch Thường cả người cứ dính lấy nàng, tay còn sờ soạng ở trên người nàng, làm cho nàng không nhúc nhích được.

Mắt thấy nữ quỷ đang tiến lại gần, Mã Dao Quang dùng sức giậm chân, nắm lấy cánh  tay của Bạch Thường ném hắn bay ra xa vài mét.

Lực ném vô cùng mạnh khiến cho Bạch Thường choáng ván, mơ mơ màng màng bò dậy, nhìn Mã Dao Quang vẫn đang đứng hiên ngang ở đó.

Nữ quỷ kia mới đó đã không thấy đâu nữa.

"Này! Nữ quỷ đó đâu rồi?" Bạch Thường dáo dác hỏi, Mã Dao Quang nói: "Không biết, nhưng có lẽ là đi rồi."

"Haizzz ... một ác quỷ lợi hại như vậy lại dễ dàng bỏ đi hay sao?"

"Ác quỷ cái em gái nhà anh đó! Đây chỉ là một hình phản chiếu của nữ quỷ. Là anh cố ý phải không ?"

Mã Dao Quang tức giận, nhưng nàng không biết nãy giờ là Bạch Thường đang cố tình dò xét mình, hắn bây giờ có thể chắc chắn rằng vị Mã cảnh quan này lai lịch tuyệt đối không bình thường.

Mới vừa rồi chính xác là hình phản chiếu của nữ quỷ, nhưng đây là Tứ Âm Chi Địa, âm khí vô cùng nồng đậm, lại bị nàng dễ dàng đánh bại như vậy.

Có thể thấy đạo hạnh của nàng tuyệt đối không thua mình.

Còn nữa, hắn nhân cơ hội ở trên người Mã Dao Quang sờ soạng mấy cái, tuy rằng quần áo Mã Dao Quang đang mặc là một bộ đồ bó sát, nhưng hắn dễ dàng cảm giác được nàng cùng cô gái tối ngày hôm qua hoàn toàn giống nhau.

Ít ra thì để điểm được Âm Dương 72 huyệt vị trên người của thiếu nữ kia thì hắn cũng đã một lần sờ soạng thân thể nàng.

Duy chỉ có ngực là không giống, haizzz .. con mẹ nó! Đây chắc chắn là cup D đó ..

Đây cũng là điều mà hắn vô cùng thắc mắc.

" Xin lỗi, chuyện vừa rồi quá đột ngột. . ." Bạch Thường cười hắc hắc, xoay người tiếp tục đi tìm Đại Hoàng, nhưng bỗng nhiên lúc này, rừng cây bốn phía xuất hiện vô số quỷ hỏa màu  xanh, bay xuyên qua hai người.

Mã Dao Quang trầm mặc, thốt lên: "Không xong rồi, hôm nay là ngày 16 tháng 7, Quỷ Môn vẫn chưa đóng cửa, cái này chắc chắn là Bách Quỷ Dạ Hành."

Bạch Thường cũng hơi kinh ngạc, thật ra Bách Quỷ Dạ Hành đối với hắn không có gì lạ lẫm, nhưng nơi này là Tứ Âm Chi Địa, âm khí tụ lại, Cực Âm Cực Sát, quỷ ở đây chắc chắn cũng không phải là loại tốt đẹp mẹ gì.

"Kỳ quái, chúng ta vừa mới tới liền gặp phải Bách Quỷ Dạ Hành, đây là cái quái gì vậy?"

Bạch Thường buồn bực, bình thường mà nói, tỷ lệ người gặp phải Bách Quỷ Dạ Hành so với tỷ lệ máy bay rơi còn thấp hơn nhiều, làm sao lại trùng hợp để cho mình gặp phải như vậy?

Nhìn vô số quỷ hỏa xung quanh, hắn cũng âm thầm cảm thấy hưng phấn.

Phải biết, bây giờ trong tiệm cơm nguyên liệu cực kỳ thiếu, đến cả một con quỷ xui xẻo thôi mà cũng phải chạy đến nhà xác ngồi một đêm mới có thể lấy được, bây giờ đột nhiên xuất hiện nhiều quỷ như vậy, đối với hắn mà nói, thì đồng nghĩa với việc ông trời đang giúp hắn rồi.

Nhưng mà cái này cũng có chút là quá nhiều rồi, nếu như không cẩn thận một chút, sợ rằng hôm nay phải lật thuyền trong mương đó.

Mã Dao Quang nhìn bốn phía, lạnh lùng nói: "Theo như tôi thấy, hình như là có người cố ý dẫn dụ chúng ta tới đây đó. "

"Ý cô nói là Đại Hoàng?"

"Nói chính xác hơn thì là cái người đã điều khiển Đại Hoàng."

Bạch Thường khẽ động, Mã Dao Quang nói không sai, lần này xuất hiện Bách Quỷ Dạ Hành tuyệt đối không phải là tình cờ.

Bỗng nhiên dưới mặt đất xuất hiện một cơn gió lạnh buốt ập tới, giống như có vô số Quỷ Hồn đang vươn tay ra kéo hai người xuống.

Một cỗ âm khí vô cùng cường đại khiến cho Bạch Thường phải nín thở, không thể suy nghĩ được nhiều nữa, mặc dù quán cơm của hắn đang thiếu nguyên liệu nấu ăn, nhưng bây giờ tính mạng mới là quan trọng nhất.

Hắn cắn răng lấy từ trong túi ra một túi thi bột do Bạch gia bí chế, ngón tay bắn ra xung quanh liên tục.

Thi bột có màu hồng đậm, vừa rơi trên mặt đất liền tỏa ra một làn hắc khí bao trùm cả hai người.

Bạch Thường đau khổ, thi bột này là do vài thập niên trước, tổ tiên của hắn ở Cửu Hoa Sơn đã thu phục một con Hạn Bạt mấy trăm năm đạo hạnh, phải mất rất nhiều thời gian và công sức mới mài chế thành thi bột.

Thật may là trước khi tới đây, hắn đã chuẩn bị đủ đầy đủ, nếu không thì bây giờ phải vất vả rồi.

Thi bột của Hạn Bạt là một vật Cực Âm, nếu rải trên mặt đất có thể ẩn dương khí của con người, để cho quỷ quái xung quanh không cách nào phát hiện được.

Nhưng vật này cũng là cực kỳ quý hiếm, một ít vừa rải ra khi nãy, ở Thành phố Âm có thể bán được với giá mấy chục ngàn, thật sự là không khỏi đau lòng mà.

"Con mẹ nó! Cái này đồng nghĩa với việc ném tiền qua cửa sổ đó."

Trong chốc lát, thi bột của Hạn Bạt có hiệu lực, thân hình của hai người dần dần biến mất, đột nhiên, một cơn gió rít quái dị vang lên.

Từng cơn gió trầm thấp nghẹn ngào, ba hồi giống như tiếng trẻ sơ sinh khóc, ba hồi giống như là tiếng phụ nữ khóc tỉ tê ai oán, trong nháy mắt lại biến thành tiếng gào thét của vô số ác quỷ.

Bạch Thường vẻ mặt căng thẳng, thấp giọng nói: "Chú ý, Bách Quỷ Dạ Hành đã tới!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info