ZingTruyen.Info

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)

Chương 161: Đạo Và Ma

hoanglong04101995

"Này này này, cô không nghe lời tôi à. Tôi nói rồi, cô không đánh lại "Nàng" đâu. Với lại cô mà càng dùng nhiều sức mạnh, sẽ lại càng kích động hung tính trong nàng hơn đấy. Mau mau dừng lại đi.".

Ngay khi Bạch Thường cùng Phùng Bất Tam đang chạy từ trên núi xuống, thì từ xa họ đã thấy được cảnh tượng này. Nhưng khi hắn vừa đặt chân tới, thì mọi chuyện đã không còn kịp ngăn cản nữa rồi.

Thập Bát Diệt Thủ Ấn của Mã Dao Quang đã thi triển đến tầng thứ năm. Đóa Hồng Liên kia đang liên tục tỏa ra xung quanh thứ ánh sáng yêu dị.

Bạch Thường cảm thấy vô cùng lo lắng. Thật ra ban nãy, khi vừa nghe được tiếng rít ở trên núi, thì hắn biết, "Nàng" đã tới.

Cho nên, hắn mới ba chân bốn cẳng chạy xuống núi, cũng chỉ vì muốn tìm "Nàng".

Thế mà vẫn chậm một bước, không những không đuổi kịp "Nàng", mà trên đường xuống núi, lại còn bắt gặp cảnh "Nàng" và Mã Dao Quang đang đối đầu với nhau.

Bạch Thường biết, nếu như Mã Dao Quang dám cùng "Nàng" động thủ, thì hơn năm mươi phần trăm là nàng sẽ chết rất thê thảm.

Thấy Mã Dao Quang không nghe lời của hắn. Bạch Thường không khỏi liên tục giậm chân, ngay cả sắc mặt cũng thay đổi.

Mã Dao Quang cũng không hề ngốc, nàng biết, có thể khiến cho Bạch Thường kinh hoàng thất thố đến như vậy, đủ chứng tỏ cô gái này phải đáng sợ đến nhường nào.

Cùng lúc đó, cô gái kia còn chưa đầy mười bước chân nữa là đã tiến đến bên Mã Dao Quang rồi.

Bạch Thường đành phải nghiến chặt răng, trực tiếp lấy ra Phệ Hồn Kiếm và cả dao bầu Đồ Ma. Sau đó nhìn thẳng vào cô gái kia mà nói: "Có lẽ cô đã quên tôi là ai, nhưng tôi nói cho cô biết, nếu như cô dám đụng đến một sợi tóc của nàng ấy, thì tôi cũng chả quan tâm cô là ai nữa đâu. Không tin thì cô có thể thử.".

Khi cô gái nghe được những lời này, thì bước chân đột nhiên sững lại, ngẩng đầu lên, đôi mắt mê man nhìn Bạch Thường.

"Ngươi..... Là ngươi.....".

Dường như nàng có thể nhận ra được Bạch Thường, nhưng lại có chút do dự.

Vào lúc này, tầng thứ năm trong Thập Bát Diệt Ma Thủ của Mã Dao Quang đã được hoàn thành.

Sắc mặt của nàng cũng bắt đầu tái nhợt đi.

Thập Bát Diệt Ma Thủ cực kỳ tiêu hao công lực. Mặc dù càng nhiều tầng thì uy lực sẽ càng tăng, nhưng lượng công lực tiêu hao cũng sẽ tăng lên gấp bội.

Mã Dao Quang cũng không dám tăng thêm quá nhiều tầng nữa. Bởi vì nếu như đạt được đến tầng thứ bảy mà vẫn không tiêu diệt được cô gái này, thì nàng cũng chả còn hơi sức đâu để mà phản kháng lại nữa.

Nghe được những lời Bạch Thường nói, nàng lại cảm thấy nghi ngờ hơn. Nhưng mắt thấy cô gái kia đang bị hắn phân tán sự chú ý, thì nàng đành nghiến chặt răng liều một phen, cố gắng dùng hai tay đẩy tới.

Tầng thứ năm của Thập Bát Diệt Ma Thủ trực tiếp được đánh ra.

Chỉ trong thoáng chốc, phong vân biến sắc, nhật nguyệt vô quang.

Trong nháy mắt, đóa Hồng Liên khổng lồ được phóng to lên gấp mấy lần, kèm theo đó là một luồng sức mạnh kinh khủng. Phô thiên cái địa lao thẳng về phía cô gái và liên tục tạo ra từng trận nổ vang.

"ĐÙNG ĐÙNG...!".

Đất đá xung quanh bay tứ tán, khói bụi mịt mù, cành lá cây khô bay đầy trời.

Bạch Thường nhìn đến hoa mắt chóng mặt: "Con.... Con mẹ nó! Quả nhiên không hổ danh là Khu Ma gia tộc đệ nhất thiên hạ. Đúng là danh bất hư truyền mà.".

Nếu như đóa Hồng Liên này mà đánh thẳng vào một Hắc Sát bình thường, nó mà không bị hồn phi phách tán thì muốn gì hắn cũng chịu.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn đóa Hồng Liên kia bay đi, thế nhưng cô gái kia vẫn chỉ đứng ngẩn ngơ tại chỗ, giống như là đã mất đi ý thức vậy.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói vô cùng nhỏ, vang vọng vào trong tai của Bạch Thường.

"Tiểu tử ngốc, chẳng lẽ ngươi muốn đứng nhìn nàng chết sao?".

Bạch Thường giật mình một chút, liền khôi phục lại được tinh thần. Đảo mắt nhìn khắp nơi nhưng chả thấy ai cả.

"Chẳng lẽ ngươi muốn đứng nhìn nàng chết sao?".

"Không được, Mã Dao Quang đang gặp nguy hiểm!".

Bạch Thường không nghĩ nhiều được nữa. Vội vàng lao ra ngoài, cầm Phệ Hồn Kiếm và Đồ Ma Đao bổ thẳng tới.

Hắn biết chiêu thức trong tay của Mã Dao Quang cho dù có mạnh đến mức nào đi chăng nữa, thì cũng không thể nào đánh bại được "Nàng" cả. Nhưng nếu như lỡ tay kích thích hung tính trong "Nàng", thì hôm nay Mã Dao Quang nhất định sẽ phải chết.

Đồ Ma Đao liên tục lập lòe ánh sáng trắng, còn Phệ Hồn Kiến thì lại tỏa ra một màn sương đen dày đặc.

Thanh Phệ Hồn Kiếm này bình thường nhìn thì chả có gì đặc biệt cả, nhưng bên trong đó lại ẩn chứa một huyền cơ.

Có lẽ ai ai cũng biết, kiếm đồng tiền là một pháp khí mà các đạo gia hay dùng để hàng yêu tróc quỷ. Nhưng thanh kiếm đồng tiền này thì lại là con hàng độc nhất vô nhị. Nó chẳng những có thể bắt quỷ, mà nó còn phong ấn cả quỷ vào bên trong thân kiếm.

Hơn nữa, bên trong thanh kiếm đồng tiền này phong ấn rất nhiều hồn phách của các cao nhân đạo môn, được chính tay Hắc Tâm Lão Quỷ của Âm Sơn Môn dùng Huyết Luyện Chi Pháp mà chế thành. Thanh kiếm này chẳng những có thể nuốt chửng tất cả linh hồn, mà nó còn có thể giải phóng phong ấn của những con quỷ ở bên trong.

Vậy chỉ có thể nói là "Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công" rồi. Bởi vì từ vẻ ngoài tầm thường của thanh kiếm này, cộng thêm việc nếu như không phải do đích thân chủ nhân thi triển pháp lực, thì cho dù người khác có lấy được nó, cũng chả có tác dụng gì cả. Thậm chí nhìn nó cũng chả khác nào một thanh kiếm rỉ sét rác rưởi.

Cho nên, cái thanh Phệ Hồn này mới nằm vất vưởng ở trong một cái sạp hàng tồi tàn nhiều năm ở Thành Phố Âm như thế, mà chả có ai thèm quan tâm đến nó cả.

Bạch Thường cũng không biết tại sao hắn lại có thể kích hoạt được cái thanh Phệ Hồn này nữa. Bởi vì lúc ngăn cản đóa Hồng Liên kia, thì hắn đã vô tình xuất hết toàn lực, khiến cho Phệ Hồn trong nháy mắt giải phóng vô số hồn phách của đám yêu ma quỷ quái đáng sợ ra.

Trong làn sương mù đen kịt, những bóng ma kia dần dần ngưng tụ thành một cái đầu quỷ khổng lồ, đang há to miệng để nuốt lấy đóa Hồng Liên.

Còn Đồ Ma Đao thì lại bổ ra ánh sáng trắng, chém tới trước mặt "Nàng", nhưng mục đích thật sự là để ngăn cản "Nàng".

Bạch Thường làm hai chuyện này song song với nhau, không phải là chém bậy chém bạ mà đều có tính toán cả.

Đồ Ma Đao dùng để chém yêu đồ ma. Dĩ nhiên là dùng để ngăn "Nàng" lại.

Còn Phệ Hồn Kiếm là pháp bảo của tà môn. Dùng để ngăn cản pháp thuật của Khu Ma Sư là thích hợp nhất.

Nhưng đòn xuất thủ này của Bạch Thường đối với Mã Dao Quang, lại khiến cho nàng nghĩ là hắn đang muốn trợ giúp cô gái kia.

"Bạch Thường, anh... Là anh có ý gì hả?".

Mã Dao Quang giận tím người, trong đầu nghĩ: "Khó trách ngươi lại không để cho ta xuất thủ. Thì ra là ngươi muốn giúp nàng.".

Bạch Thường khá là bất ngờ vì chỉ mới một đòn mà đã có thể thành công rồi. Nhưng đóa Hồng Liên bị nuốt bởi cái đầu quỷ kia đang liên tục tỏa ra ánh sáng đỏ, như thể nó có thể thoát ra bất kỳ lúc nào.

"Mã đại tiểu thư ơi là Mã đại tiểu thư! Cô đừng có hiểu tầm tôi chứ. Là tôi đang ra sức cứu cô đó!".

Bạch Thường mới vừa giải thích được đôi câu, thì cô gái kia đột nhiên tóc dài tung bay, cả thân thể không ngừng toả ra sát khí.

"LÀ NGƯỜI.... TA NHỚ RỒI... LÀ NGƯƠI.....".

"Nàng" trợn to hai mắt, nhìn cái đầu quỷ khổng lồ đang xông ra từ thanh Phệ Hồn Kiếm. Trong giây lát như nhớ ra được điều gì đó, ánh mắt nàng chợt phát ra một tia sáng đỏ đáng sợ.

"AAAA....".

Một tiếng rít thê lương phát ra từ trong miệng của "Nàng". Ngay sau đó, "Nàng" liền nhún người vọt tới, đưa hai tay lên, dùng toàn bộ sức mạnh tóm lấy cái đầu quỷ. Sau đó, "Nàng" ngửa đầu hét lên giận dữ, hai tay đan mạnh lại với nhau. Chỉ nghe "Bùm!" một tiếng. Cái đầu quỷ và đóa Hồng Liên trong nháy mắt đã bị "Nàng" bóp cho tan thành mây khói.

Màn sương đen và luồng ánh sáng đỏ đang cuồn cuộn lại với nhau, kèm theo đó là những tiếng hét, tiếng gào rú thảm thiết vang lên không ngừng.

Bạch Thường giật mình kinh hãi, vội vàng chạy tới ôm lấy Mã Dao Quang lui ra khỏi đó vài chục thước.

"Anh... Anh làm gì vậy?".

Ban nãy vì Mã Dao Quang đã thi triển Thập Bát Diệt Ma Thủ, cho nên sức mạnh trong người nàng gần như đã cạn kiệt. Cho nên mới không còn sức chống cự khi Bạch Thường ôm lấy nàng bỏ chạy. Chờ khoảng cách đủ xa rồi, thì nàng mới giãy giụa thoát ra.

"Tin tôi đi! Tất cả đều là vì tôi muốn cứu cô đó.".

Bạch Thường cũng không quay đầu lại mà nói, bởi vì trong lòng hắn vẫn còn đang bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ, từ sâu trong tâm hắn cảm thấy bản thân đã hoàn toàn bất lực.

"Quá mạnh. Quá bá đạo.". Cô gái này, cho dù hắn và Mã Dao Quang có liên thủ lại với nhau thì cũng chả thể nào thắng được.

Hắn bắt đầu hoài nghi. Một nhân vật đáng sợ như vậy, thế mà tại sao năm đó tổ tiên của Bạch gia lại có thể phong ấn lại được cơ chứ?

Cách đó không xa, màn sương đen và luồng ánh sáng đỏ kia đang dần dần tiêu tán. Nhưng đúng lúc đó, trong bóng đêm lại truyền tới một giọng nói lạnh như băng.

"TA ĐÃ NHẬN RA NGƯƠI. CHO DÙ NGƯƠI CÓ TRỐN ĐẾN CHÂN TRỜI GÓC BỂ, THÌ TA CŨNG NHẤT ĐỊNH SẼ TÌM RA NGƯƠI.".

Giọng nói cứ như vậy mà vang vọng xa dần xa dần. Chỉ còn lại mỗi Bạch Thường và Mã Dao Quang vẫn đang ngơ ngác nhìn lên bầu trời đêm.

Trong lòng của Bạch Thường hiện giờ ngổn ngang trăm mối.

Cô gái kia trước giờ lúc nào cũng trong trạng thái u mê, nhưng bằng những lời nói rõ ràng vừa rồi, chứng tỏ nàng đã mở ra linh trí.

Nhưng những lời "Nàng" nói ban nãy làm cho Bạch Thường cảm thấy vô cùng khó hiểu. "Nàng" nói là "Nàng" đã nhận ra hắn. Vậy rốt cuộc, trong mắt "Nàng", hắn là ai?

----------------------------------------
- Kinh hoàng thất thố - 惊慌失措 /Jīnghuāng shīcuò/: Hoảng sợ.

- Phong vân biến sắc - 风云色变 /Fēngyún sè biàn/: Thời tiết thay đổi.

- Nhật nguyệt vô quang - 日月无光 /Rì yuè wú guāng/: Hỗn loạn, u tối.

- Phô thiên cái địa - 铺天盖地 /Pūtiāngàidì/: Rợp trời kín đất.

- Huyền cơ -玄机 /Xuánjī/: Việc màu nhiệm, khó hiểu, do Trời sắp đặt.

- Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công - 重剑无锋, 大巧不工 /zhòng jiàn wú fēng, dà qiǎo bù gōng/: Còn có một câu khác là Đại trí giả ngu - 大智若愚 /dàzhìruòyú/. Tất cả ý nói thu mình, giữ kẽ, kín kẽ. Hành động che giấu khả năng, thực lực chân thực để lừa gạt đối phương hoặc biểu hiện khiêm tốn.

----------------------------------------
#Ryuu #CBAD #CanBepAmDuong #NguyenHoangLong #NgoBanTien #QuanAnDem #hiimRyuu

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info