ZingTruyen.Asia

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)

Chương 151: Túc Trực Bên Linh Sàng

hoanglong04101995

Sau hơn mười phút chờ đợi, ở giữa sườn núi bỗng nhiên xuất hiện một chiếc đèn lồng màu đỏ, đang từ từ đi xuống.

Không sai, đó chính là một chiếc đèn lồng màu đỏ, đang lắc lư, lập loè trong bóng đêm đen, chậm rãi tiến tới gần.

Nhưng khi ở một khoảng cách vừa đủ thì Bạch Thường mới phát hiện, đối phương là một người mặc đồ đen, tay cầm chiếc đèn lồng màu đỏ, chậm rãi bước tới. Ở phía sau người này còn có một cái kiệu màu đen nhỏ lắc lư đi theo.

Chờ người kia tiến lại gần, hắn mới nhận ra là còn có thêm bốn người khiêng kiệu nữa cũng mặc đồ đen, đang nhẹ nhàng vác theo cái kiệu nhỏ, chân không chạm đất nhanh chóng bay tới. Nhìn từ xa thì có vẻ là thư thái chậm rãi, nhưng chớp mắt một cái đã tiến tới trước mặt.

Bạch Thường âm thầm lấy làm kỳ lạ. Ngay sau đó, người cầm đèn lồng bước về phía Bạch Thường, rồi khom mình hành lễ.

"Bạch tiên sinh, mời lên kiệu!".

"Ngũ Quỷ Sát Thần, đây chính là Ngũ Quỷ Sát Thần của Hà Vũ Thần!".

Bạch Thường biết pháp thuật này, nó được gọi là Ngũ Quỷ Đài Kiệu, đây cũng được coi như là một loại pháp thuật cao cấp ở trong đạo giáo.

Đương nhiên, cái kiệu này cũng được làm bằng giấy trát. Nhưng người ngồi ở trong đó tuyệt đối sẽ không bao giờ bị rớt xuống, đã vậy nó còn vừa nhanh vừa ổn định nữa.

Bạch Thường từ nhỏ đến lớn cũng chỉ nghe qua Ngũ Quỷ Đài Kiệu, chứ chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy cả.

Vì vậy, hắn liền đi tới để quan sát một chút. Kiệu phu đứng bên cạnh liền đưa tay vén tấm màn lên. Bạch Thường vừa bước vào bên trong thì ngay lập tức, hắn phát hiện ra cổ kiệu này không hề có đáy.

Thay vào đó là một làn sương đen mờ mờ ảo ảo trôi lơ lửng.

Bạch Thường gãi gãi đầu, mạnh dạn ngồi xuống.

Một chuyện quái dị đã xảy ra, khi hắn vừa ngồi xuống, thì bỗng nhiên cảm thấy làn sương mù kia dường như đang nâng hai chân của hắn lên, cả thân người cũng nhẹ bay hẳn lên.

"Này này, ngươi cũng lại đây ngồi đi.".

Bạch Thường cảm thấy chơi cái này thật vui, cho nên hắn liền đưa tay kêu gọi nữ quỷ lúc nãy.

Nữ quỷ hoảng sợ, vội vàng xua tay nói: "Cái này không được đâu. Chủ nhân làm phép là để tới đón Bạch tiên sinh. Tôi nào dám không biết thân biết phận chứ.".

Bạch Thường lại nói: "Tôi bảo cô ngồi thì cô ngồi đi. Bản lĩnh hù dọa tài xế của cô vừa nãy đâu rồi? Sao tự nhiên bây giờ lại rụt rè như thế?".

"Không không không, tiểu nữ vạn lần không dám.".

"Thôi tùy cô vậy. Mà bây giờ tôi đói rồi, cô đưa túi đồ ăn kia lên đây cho tôi.".

Nữ quỷ run run đưa vào. Bạch Thường cầm lên ổ bánh mì, xé bọc ra, cắn một miếng lớn rồi nhai nhồm nhoàm.

Cổ kiệu bắt đầu chuyển động. Một tên trong Ngũ Quỷ cầm đèn lồng và nữ quỷ kia đi trước dẫn đường, đằng sau là bốn tên quỷ khiêng kiệu, đang nhanh chóng di chuyển theo.

Đây là lần đầu tiên, Bạch Thường cảm nhận được cái cảm giác ngồi kiệu của đám thổ hào địa chủ ra sao. Hắn vui vẻ mở túi đồ ăn vặt, vừa lục lọi bên trong vừa lẩm bẩm: "Con mẹ nó! Mua cho lắm đồ ăn vào mà không chịu mua cái gì uống cả. Quá tệ!".

Cổ kiệu này quả nhiên vừa nhanh vừa ổn định. Khoảng mười phút sau, Bạch Thường đã tới nhà tang lễ. Chỉ thấy, cổ kiệu lắc trái lắc phải một cái đã bay thẳng tới Linh Đường.

Chờ cổ kiệu hoàn toàn đặt xuống đất, Bạch Thường mới vén màn bước ra. Đảo mắt nhìn thì có thể thấy cách bài trí của Linh Đường này trông vô cùng u ám và âm trầm. Ở hai bên lối đi là những vòng hoa được bày thành hàng thẳng tắp. Ở giữa đặt một cái quan tài trong suốt, bên trong còn có một người phụ nữ sắc mặt tái nhợt đang nằm nhắm mắt. Hai bên quan tài là hai cây nến trắng đang cháy lên ánh lửa ma mị. Xung quanh là những bông giấy trắng nằm rải rác trên nền đất. Ngoài ra còn có không ít đồ vàng mã như ô tô, đồ gia dụng, điện thoại di động, núi vàng, núi bạc, biệt thự, tất cả đang được chất thành một đống lớn.

Điều khiến hắn ngạc nhiên nhất là ở bên cạnh quan tài, còn bày một tiểu nam hài hai má đỏ hây hây và một con trâu đang cúi đầu xuống, trông vô cùng sống động, hiển nhiên là cả hai thứ này đều được làm bằng giấy trát.

Nhưng trên mặt con trâu này lại không được vẽ mắt, khiến nó lại thêm phần quái dị.

Phía trước quan tài có một chậu than đang dùng để đốt giấy, ở bên trong là ánh lửa lập lòe lúc sáng lúc tối. Ngồi bên cạnh cái chậu chính là Hà Vũ Thần, nàng lúc này đang mặc một bộ trường bào dài, trông vô cùng quái dị.

Khi cổ kiệu hạ xuống đất thì đám Ngũ Quỷ liền khom mình hành lễ với Hà Vũ Thần. Sau đó ngay lập tức, chúng hóa thành một làn sương mù. Trong nháy mắt đã biến thành những hình nhân bằng giấy, rồi bay thẳng vào trong túi của nàng.

Lúc này, Hà Vũ Thần mới đứng dậy, quay đầu nháy nháy mắt và mỉm cười với Bạch Thường. Sau đó, nàng đưa tay xếp cổ kiệu lại rồi nhét vào túi. Đúng là kỳ diệu! Bởi vì cái cổ kiệu vốn chứa đủ một người, ấy thế mà bây giờ lại chỉ to như nửa bàn tay người lớn.

Bạch Thường nhìn thấy màn thần kỳ trước mặt, không nhịn được mà hỏi: "Cô còn dám nói mình không phải là Tà Môn Ngoại Đạo đi? Bày đặt nói tôi là nuôi quỷ này nọ. Cô xem! Cô nuôi quỷ có khi còn nhiều hơn tôi ấy chứ.".

Hà Vũ Thần nhoẻn miệng cười. Sau đó bước tới giật lấy cái túi trong tay Bạch Thường, ngó vào bên trong một chút thì nhất thời kêu lên: "Má ơi! Anh ăn gì mà nhiều vậy hả? Không chừa cho tôi được một chút nào luôn!".

Bạch Thường giễu cợt: "Cô lợi hại như vậy, còn ăn uống cái gì nữa? Dùng đại giấy trát biến ra một con gà quay là được rồi.".

"Quay cái đầu anh á! Tôi sắp chết đói rồi đây. Cả một buổi chiều ngồi cắt giấy trát muốn rụng cả tay, thậm chí cơm tối tôi còn chưa được ăn nữa kìa.".

Hà Vũ Thần vừa lẩm bẩm lầu bầu vừa đưa tay xé một bịch mì gói ra mà ăn.

Bạch Thường kiểm tra đồng hồ thì thấy còn nửa tiếng nữa là đến chín giờ. Vì chưa đến giờ hẹn, cho nên hắn đi loanh quanh trong nhà tang lễ một chút, quan sát những tác phẩm vàng mã của Hà Vũ Thần làm.

Bỗng đồng nữ lúc nãy đi mua đồ ăn cho Hà Vũ Thần, bước từng bước về phía quan tài, đứng cùng một chỗ với đồng nam kia, đột nhiên thân thể nàng tỏa ra một làn sương mù, rồi biến lại thành người giấy.

Đây là điểm đặc biệt khi nói đến giấy trát. Với lại trước đây, đa số các gia đình khi muốn làm giấy trát, thì đều phải đi mời những nghệ nhân làm giấy trát đến nhà. Ít thì cũng bảy ngày, nhiều thì có khi đến cả tháng, mới làm xong một bộ giấy trát hoàn chỉnh.

Ấy thế mà Hà Vũ Thần chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi, nàng đã có thể làm ra nhiều như vậy, quả thật là không dễ dàng gì. Dĩ nhiên là so với phong tục trước đây, thì mọi thứ cũng đã được đơn giản hóa đi rất nhiều. Nếu không thì cũng phải mất đến khoảng hai ngày để làm một cái ghế hình hoa sen, chín cái liên đăng và những thứ tinh xảo khác.

Còn về phần con trâu giấy kia, thì ông bà ta lại có câu nói: Nam chết cúng ngựa, nữ chết cúng trâu.

Nam chết cúng ngựa là để cho linh hồn người nam có thể cưỡi đến Hoàng Tuyền. Còn nữ chết cúng trâu là để nó có thể giúp người nữ uống nước.

Bởi vì lúc người phụ nữ còn sống, đã sử dụng rất nhiều nước để giặt giũ, nấu cơm. Cho nên sau khi chết sẽ bị trừng phạt là phải uống hết những thứ nước bẩn kia. Cũng vì chuyện này mà người ta mới thường cúng theo một con trâu giấy, để nó có thể giúp người nữ uống nước.

Vì vậy, người phụ nữ thời xưa rất chú trọng tiết kiệm nước khi làm việc nhà, nếu không sau khi chết xuống Âm Phủ sẽ phải uống toàn bộ nước bẩn đó vào trong bụng.

Bạch Thường đi xung quanh quan sát mọi thứ, cuối cùng là dừng chân ngay tại đôi đồng nam đồng nữ. Nhìn từ trên xuống dưới chỉ thấy trên tay hai người này đang cầm hai cái đèn lồng, ở bên trên cái đèn còn có một câu đối.

"Kim Đồng dẫn đường trước, Ngọc Nữ đưa về núi.".

Đôi đồng nam đồng nữ này dĩ nhiên là được tạo ra để phục vụ cho người chết. Bạch Thường nhìn chằm chằm vào đồng nữ một hồi lâu, trong lòng thầm kinh ngạc: "Trát Thải Môn lại có thể thông qua Ngự Linh Thuật, để cho nữ quỷ có thể bám vào đồng nữ giấy, rồi sai nàng đốt đèn ra ngoài đi mua đồ ăn nữa chứ. Chỉ sợ, người bán hàng kia mà biết được sự thật thì có lẽ sẽ vỡ tim mà chết mất.".

"À đúng rồi, tôi nói này Hà đại chưởng môn. Cô sai người giấy đi mua đồ là sài tiền thật hay tiền vàng mã đấy?".

Bạch Thường chợt nhớ tới cái vấn đề này, quay đầu hỏi.

"Nói nhảm, đương nhiên là tiền thật rồi. Tôi nào thiếu đạo đức đến như vậy chứ. Nếu mà dùng tiền vàng mã mua đồ, thì thế nào khi nhìn lại cũng khiến người ta sợ chết."

Hà Vũ Thần vừa nói vừa cho thêm tiền vàng vào chậu than, ánh lửa nhất thời bùng lên, vô tình chiếu vào người phụ nữ ở trong quan tài, có thể thấy sắc mặt của nàng trông vô cùng quỷ dị.

Bỗng từ đâu có một cơn gió lạnh thổi ngang qua Linh Đường, Hà Vũ Thần giật mình cảnh giác nhìn xung quanh, sau đó lại đứng dậy đi đến bên quan tài lần nữa, liếc mắt nhìn người phụ nữ ở bên trông mà than thở: "Tỷ tỷ này cũng thật là đáng thương. Nghe nói vào lúc nàng đang sinh khó, thì gia đình nhà trai đã yêu cầu phải giữ đứa bé lại thay vì người mẹ. Kết quả là chả giữ được ai cả. Haizzzz... Đám đàn ông các người đều không có lương tâm như nhau cả.".

Bạch Thường cũng đi tới, vô tội nói: "Cái này thì có liên quan gì với tôi đâu? Với lại những loại chuyện như vậy cũng hay xảy ra mà. À đúng rồi, cái thai nhi đã chết đâu?".

Hà Vũ Thần lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết nữa. Bởi vì khi tôi tới thì thai nhi đã được xử lý xong rồi.".

Bạch Thường cúi đầu nhìn thi thể người phụ nữ một chút rồi nói: "Thật đáng thương. Cô xem, nàng nghiến chặt răng như vậy, ắt hẳn là khi còn sống đã gặp phải điều gì đó vô cùng uất ức, nhưng nàng chỉ có thể âm thầm chịu đựng mà thôi. Haizz... Thảo nào một xác hai mạng.".

"Suỵt! Đừng có nói những lời như vậy trước mặt nàng. Mặc dù là nàng đã chết, nhưng hồn phách vẫn còn ở đây. Lỡ như mà chúng ta khơi dậy oán niệm của nàng, thì sẽ vô tình tạo ra Thi Biến đó.".

Bạch Thường không nhịn được mà bật cười: "Hai chúng ta như vậy chẳng lẽ còn sợ Thi Biến sao? Đừng nói là Thi Biến, ngay cả con trâu kia có sống lại đi chăng nữa, tôi cũng không sợ.".

Hắn vốn là chỉ muốn đùa giỡn để cho không khí bớt căng thẳng. Nhưng nào ngờ khi hắn quay đầu chỉ tay về phía con trâu kia thì bỗng nhiên toàn thân sững sờ.

Mới vừa rồi, con trâu kia rõ ràng là ở đó, vậy mà bây giờ lại biến mất dạng.

Đột nhiên có một cơn gió lạnh từ đâu lại thổi tới, ập thẳng vào trong Linh Đường. Khiến cho đống vàng mã vừa đốt thêm ban nãy còn chưa cháy hết, thì đã bị cơn gió xoáy kia cuộn hết cả lên.

----------------------------------------

- Giấy trát: Loại giấy dùng để làm vàng mã.

----------------------------------------

#Ryuu #CBAD #CanBepAmDuong #NguyenHoangLong#NgoBanTien #QuanAnDem #hiimRyuu

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia